Lâm Lạc lại mơ hồ biết rõ vị thành chủ đại nhân kia là động ý mời chào, lúc trước hào quang của hắn xác thực quá thịnh rồi. Nhưng hắn cũng là cố ý như thế, bằng không thì ở Nguyệt Quang Thành một vạn năm cũng nhìn không tới ngày nổi danh.
Hắn đi theo người hầu ly khai, mà Lại Tuyết Dung bởi vì sợ bị lão tử mắng tự nhiên là không chịu đồng hành, không hề nghĩa khí vứt Lâm Lạc qua một bên.
Ở dưới người hầu dẫn dắt, Lâm Lạc rất nhanh đi tới một gian thư phòng ưu nhã, Lại Tương Thành ngồi ngay ngắn ở trên ghế, trong tay cầm một quyển sách rất dày lật xem, mà khi tên người hầu kia rời khỏi thư phòng, đóng cửa lại, hắn liền buông quyển sách trên tay xuống.
Đối với Lâm Lạc cẩn thận đánh giá thoáng một phát, Lại Tương Thành mỉm cười nói:
- Ở Thần giới đã quen chưa?
Nghe hắn nói ra những lời này, Lâm Lạc biết rõ Lại Tương Thành đã điều tra qua mình rồi, dù sao một Thần linh đột nhiên xuất hiện, hơn nữa mạnh đến nổi có chút quá mức nhất định sẽ khiến cho người khác trọng điểm chú ý.
Hắn cũng cười cười nói:
- Không quá quen, nhưng coi như bình thường!
- Ha ha!
Lại Tương Thành đối với Lâm Lạc không kiêu ngạo không siểm nịnh rất là thưởng thức, hắn lại nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc một hồi nói:
- Nguyên lai bản tọa là muốn mời chào ngươi, bất quá xem ngươi khí xông thiên vũ, hiển nhiên là không cam lòng làm hạ nhân, không thể không làm kế hoạch nguyên bản của bản tọa chết non!
Hắn cũng là người rất thẳng thắng, nhưng không thể phủ nhận, Lâm Lạc ưa thích cùng người như vậy liên hệ, không khí sẽ tự nhiên.
Hắn cười hắc hắc nói:
- Tại hạ thói quen lỗ mãng, xác thực không thích bị người ước thúc!
Lại Tương Thành gật gật đầu, cũng không có lập tức nói chuyện, mà là trong nội tâm đang làm lấy suy tính, Lâm Lạc đến tột cùng có đáng giá hắn đầu tư hay không. Cảnh giới của hắn ở Thần giới tuy không coi là tuyệt cao, nhưng làm người lại vô cùng quả quyết nói:
- Ngươi đối với tương lai có ý định gì?
Vấn đề này có chút lớn rồi, hơn nữa hai người vừa mới gặp, không khỏi cũng lộ ra có chút không ổn! Bất quá, Lại Tương Thành chính là Sơ Vị Thần, hắn có đầy đủ tư cách ở trước mặt Lâm Lạc bày ra tư thế trưởng bối, hơn nữa, lời này hắn hỏi tương đối chân thành.
- Tại hạ muốn du lịch toàn bộ Thần giới!
Lâm Lạc nghĩ nghĩ nói ra, mà mục đích chân thật của hắn cũng xác thực giấu ở trong đó, chỉ có biết rõ cơ cấu toàn bộ Thần giới, hắn mới có thể tìm được di bảo của Hỏa Vân Thần Vương, dù cho hắn không cần cũng có thể cho các nàng Tô Mị.
- Có chí khí!
Lại Tương Thành khen một câu, Thần giới chiến loạn không chịu nổi, đừng nói tất cả đại Thần Quốc tầm đó chiến tranh không ngừng, dù là trong Thần Quốc đồng nhất cũng là các loại thế lực đan vào, Thượng Thiên thần tranh quyền, Trung Nguyên Thần tranh quyền, Sơ Vị Thần đồng dạng không được sống yên ổn, bằng không hắn cùng với bọn người Lưu Khuê cũng sẽ không đi gần như vậy.
Lâm Lạc muốn du lịch toàn bộ Thần giới, vậy tuyệt đối phải trải qua vô số gió tanh mưa máu, mà xem vẻ mặt bình tĩnh của Lâm Lạc cũng biết hắn không phải nói chơi, cái này đủ để chứng minh là một đầu Hùng Ưng bay liệng Cửu Thiên, tuyệt sẽ không bị bất luận kẻ nào thần phục!
- Bất quá, thực lực ngươi bây giờ vẫn là yếu một chút!
Lại Tương Thành lộ ra một dáng tươi cười.
- Có một cơ hội, không biết ngươi có hứng thú hay không?
Lâm Lạc mỉm cười nói:
- Xin lắng tai nghe!
Lại Tương Thành làm cái thủ thế mời ngồi mới nói:
- Thần giới đến tột cùng tồn tại bao lâu, không người biết được! Nhưng chỉ là mảnh thổ địa dưới chân bản tọa này, ít nhất đã đổi qua hơn mười vị chủ nhân!
Hắn dừng thoáng một phát, lại nói:
- Chủ nhân theo như lời của bản tọa, cũng không phải Sơ Vị Thần như bản tọa đồng dạng phái tới đóng ở nơi đây, mà là Thần Vương đại nhân trên chín tầng trời!
Một vị Thần Vương có thể sống bao lâu?
Tình huống như Hỏa Vân Thần Vương bị người một nhà cùng ngoại nhân cấu kết hại chết khẳng định cực ít phát sinh, cũng ý nghĩa khả năng Thần Vương vẫn lạc là vài tỷ năm, thậm chí hơn mười tỷ năm mới phát sinh một lần!
Nhưng chính là như thế, Nguyệt Quang Thành này y nguyên đã trải qua vài chục lần Thần Vương luân chuyển, thời gian Thần giới này tồn tại thực sự quá dài! Trừ khi có Thần linh tồn tại từ Thần giới sinh ra đời, hơn nữa một mực không có vẫn lạc mới biết cái thế giới này đến tột cùng tồn tại bao nhiêu lâu.
Lại Tương Thành rất hài lòng với vẻ mặt lóe lên rồi biến mất của Lâm Lạc, một người có dũng khí cùng tự tin cố nhiên trọng yếu, nhưng không biết kính sợ mà nói là tiêu chuẩn của lăng đầu thanh (*thanh niên sức trâu), nếu lúc này Lâm Lạc đi gây một Trung Nguyên Thần, vậy chờ đợi hắn tuyệt đối là tử lộ vô tình, ngay cả một tia cơ hội trốn chạy cũng không có!
- Chính là bởi vì như thế, có thể nói mỗi địa phương của Thần giới đều trải qua chiến loạn, nhưng đã lưu lại rất nhiều động phủ của Thần linh khi còn sống!
Lại Tương Thành chuyển chủ đề vòng vo trở về.
- Rất nhiều động phủ một mực chôn vùi trong lịch sử, nhưng có chút lại ở trong lúc vô tình bị phát hiện! Phụ cận Thượng Nguyên Thành có một tòa Thần linh di phủ, chính là phủ đệ của một vị Trung Nguyên Thần ngày xưa, ở trong đại chiến bị phá hủy rồi!
Lâm Lạc không có xen vào, tin tưởng một Sơ Vị Thần còn không đến mức ở trên người của hắn tốn nước miếng.
- Năm đó trải qua đại chiến, phủ đệ kia từng bị vơ vét một lần, nhưng cũng chỉ là vội vàng mà làm, đem bảo vật bên ngoài toàn bộ lấy đi, cũng không có cẩn thận lục soát qua!
Lại Tương Thành lộ ra một vòng nhớ lại chi sắc, để cho Lâm Lạc hoài nghi hắn phải chăng là đã từng tham dự qua hoạt động như vậy.
- Chủ nhân của phủ đệ cũng không đơn giản, phụ thân hắn là một vị Thượng Thiên thần. Trong phủ đệ có trận pháp cấp bậc Thượng Thiên thần, chỉ là lần công kích kia phát động quá nhanh, trận pháp chưa kịp phát động!
Trên mặt của hắn lộ ra vẻ tiếc nuối phi thường rõ ràng, muốn nói năm đó hắn không có tham dự trận chiến ấy, Lâm Lạc là chết cũng không tin.
Lại Tương Thành dừng thật lâu, tựa hồ tâm thần còn đắm chìm trong trận chiến tàn khốc ấy. Ít nhất qua một nén hương thời gian mới thở hắt ra thật dài, hóa thành vô số đạo Hỏa Long nộ vũ, lúc này mới biến mất.
- Ngươi đoán không sai, năm đó... bản tọa xác thực tham dự qua trận chiến ấy, liên quan đến hai vị Thượng Thiên thần đại nhân ở giữa tranh quyền đoạt lợi, nguyên nhân cụ thể ngươi không cần hỏi, dùng thân phận của bản tọa cũng không có tư cách biết rõ!
Lại Tương Thành lắc đầu, lộ ra vẻ đối với thực lực hướng tới mãnh liệt.
- Chủ nhân phủ đệ, tên Trung Nguyên Thần kia cuối cùng chết trận, nhưng trước lúc chết hắn vẫn là đã phát động ra trận pháp, khiến cho cả phủ đệ biến thành một tòa tuyệt địa sát cơ tứ phía, dù là Trung Nguyên Thần cũng có thể lập tức bị xóa đi sinh cơ!
Lâm Lạc nhịn không được nói:
- Đã như thế, như thế nào không mời một vị Thượng Thiên thần đại nhân tới giải trừ trận pháp?
- Ha ha ha!
Lại Tương Thành cười ha hả.
- Ngươi cho rằng Thượng Thiên thần đại nhân cả ngày rỗi rãnh không có chuyện gì làm sao? Hơn nữa ngươi biết rõ toàn bộ Đại La Thần Quốc tổng cộng có bao nhiêu vị Thượng Thiên thần đại nhân sao? Bảy cái! Mà ngươi biết rõ Đại La Thần Quốc có bao nhiêu, Thượng Cổ di tích bên trong Thần Quốc này lại có bao nhiêu sao? Nếu Thượng Thiên thần đại nhân chịu làm cái này mà nói, vậy hắn cũng không cần cảm ngộ pháp tắc rồi, mỗi ngày đều quanh Thần giới mà chạy!
Lâm Lạc không khỏi mỉm cười, trên thực tế nếu như hắn là Thượng Thiên thần mà nói, cũng sẽ không cảm thấy hứng thú đối với phủ đệ của một Trung Nguyên Thần, bên trong có thể lấy tới vật gì tốt? Mà chỉ là hỗ trợ... nào có thượng vị giả nào đảo lại làm tay chân cho thủ hạ hay sao?
Một cái là không có nhiều thời gian như vậy, cái khác là vấn đề mặt mũi, cho nên Thượng Thiên thần là rất không có khả năng ra tay.
Thần linh đã có thọ nguyên vô cương, như thế nào còn nói không có thời gian? Phải biết Thượng Thiên thần cũng chỉ là đem một môn pháp tắc lĩnh ngộ đến tiếp cận cấp bậc cao nhất, mà Thần giới có Tam Thiên Đại Đạo, có thể nói là học không chừng mực!
Xem Thượng Thiên thần có thể sử dụng lỗ đen pháp tắc so với Thần Vương còn thiếu liền biết rõ lĩnh ngộ pháp tắc có bao nhiêu khó khăn! Hơn nữa, Thần linh cái nào không muốn đứng ngạo nghễ đương thời, không bị bất luận kẻ nào hạn chế, thành tựu Thần Vương phải xem vận khí, không có Chủ Thần Khí là không có khả năng lĩnh ngộ pháp tắc chí cao, nhưng lỗ đen pháp tắc không giống, từng Thần linh đều có cơ hội!
Bởi vậy, Thần linh bề bộn nhiều việc, Thượng Thiên thần càng bề bộn!
- Bất quá, Trung Nguyên Thần là ở thời khắc cuối cùng mới khởi động trận pháp, mà lúc trước trong đại chiến trận pháp cũng nhận lấy phá hư, bởi vậy mỗi cách ngàn năm, sẽ không sai biệt lắm có một tháng thời gian trận pháp suy yếu, có thể để cho Thần linh Sơ Vị Thần trở xuống tiến vào.
- Phủ đệ của Trung Nguyên Thần, trong đó tự nhiên có rất nhiều thứ tốt, tuy cái này qua trăm vạn năm xuống cũng không có còn lại bao nhiêu, nhưng tổng có thể tìm được một ít bảo vật bỏ sót!
Lại Tương Thành ngừng lại, nhìn xem Lâm Lạc.
Lâm Lạc dĩ nhiên sáng tỏ nói:
- Đại nhân nói cơ hội, là tiến vào phủ đệ của Trung Nguyên Thần?
- Không sai!
Lại Tương Thành gật gật đầu.
- Chớ xem thường cơ hội như vậy, mặc dù bản tọa là đứng đầu một thành, nhưng cũng chỉ có ba danh ngạch! Phủ đệ của Trung Nguyên Thần tối đa chỉ có thể vào 500 người, nếu không trận pháp sẽ không ổn định, lập tức xoắn giết tất cả mọi người trong đó!
Lâm Lạc khẽ nhíu mày, hắn cực không thích cảm giác trên đầu treo lấy một cây đại đao! Nhưng Lại Tương Thành nói không sai, đây đúng là một cơ hội!
Phủ đệ của Trung Nguyên Thần ah!
Vậy cũng không giống như bọn người Nghiêm Chấn Càn, là bị Thần Vương đuổi giết như chó nhà có tang, hơn nữa từ Thần giới đến hạ giới, có quá nhiều thứ tốt là không thể mang tới! Lâm Lạc ở trên lĩnh ngộ pháp tắc tạm thời còn không thiếu, chỉ cần lực lượng có thể nhanh chóng tăng lên, vậy cảnh giới của hắn tự nhiên cũng tùy theo tăng vọt!
Nếu có thể ở trong di phủ kia tìm được vài món thần khí luyện hóa thoáng một phát, vậy hắn tấn giai Hư Thần tam trọng thiên thậm chí Sơ Vị Thần cũng ở trong tầm tay!
Muốn đi đến đỉnh phong, nào có đạo lý không gánh phong hiểm!
Còn nữa, Tô Mị chúng nữ tư chất quá kém, dù cho dùng hoàn cảnh tu luyện như Thần giới, Tinh Đế đỉnh phong là cực hạn của các nàng, chỉ có mười vạn năm thọ nguyên mà thôi! Mười vạn năm nói dài rất dài, nói nhanh cũng rất nhanh, hơn nữa không giải quyết chuyện này, trong nội tâm Lâm Lạc luôn có một cây gai!
Trong phủ đệ Trung Nguyên Thần, nói không chừng liền có đan dược trực tiếp để cho người tiến vào Thần linh!
Lâm Lạc hít và một hơi, chủ ý đã lập tức quyết định, đứng người lên cung kính vái chào nói:
- Đa tạ Đại nhân, Lâm Lạc khắc trong tâm khảm!
Lại Tương Thành mỉm cười, cũng không có nói chút ít lời nói sĩ diện cãi láo, nếu như hắn đã hạ quyết định muốn đánh bạc ở trên người Lâm Lạc thoáng một phát, tự nhiên sẽ không như con buôn đến đi cùng Lâm Lạc so đo chỗ tốt.
Hắn nhìn trúng cũng chỉ là tiềm lực của Lâm Lạc, tin tưởng dùng tiểu tử này yêu nghiệt, chỉ cần không giữa đường vẫn lạc, một ngày nào đó có thể tăng lên tới Thượng Thiên thần! Tuy thời gian này khả năng muốn 10. 000 vạn năm, mười tỷ năm, nhưng Thần linh thọ nguyên vô cương, hắn đợi được!
Mà khi đó chỉ cần Lâm Lạc chịu chiếu cố hắn, hắn muốn đồng dạng đạt tới Thượng Thiên thần là không có khả năng, nhưng tiến vào Trung Nguyên Thần lại có hi vọng rất lớn!
Thần giới mỗi tăng lên một cảnh giới nhỏ đều là trời cùng đất khác biệt, huống chi là từ Sơ Vị Thần tăng lên tới Trung Nguyên Thần! Lại Tương Thành biết rõ nếu mình không thể bắt được kỳ ngộ gì, chết giữ Nguyệt Quang Thành chính là vận mệnh cả đời của hắn.
Trên chiến trường chém giết, tích lũy chiến công để đổi lấy linh đan diệu dược, cái này đồng dạng là một đường ra, nhưng Lại Tương Thành lại không có dũng khí lớn như vậy! Tỉ lệ tử vong cao tới bảy thành, so với cửu tử nhất sinh cũng không khá hơn chút nào!
Đầu tư Lâm Lạc, có thể nói là một cái giá cực thấp, dù sao cũng không cần hắn thực tế bỏ ra cái gì.
- Khoảng cách ngàn năm chi kỳ này cũng chỉ vẹn vẹn có chín năm thời gian, ngươi hảo hảo tu luyện, tranh thủ có thể lại đột phá!
Lại Tương Thành phất phất tay, ra hiệu Lâm Lạc có thể rời đi.
Lâm Lạc cũng không có cảm giác đối phương kiêu căng, đối phương là Sơ Vị Thần, bây giờ đang ở trong mắt Lại Tương Thành, Lâm Lạc hắn cũng chỉ là một người có chút giá trị đầu tư, đâu có thể nào thực làm cho đối phương hạ thấp mặt mũi cùng hắn ngang hàng tương giao?
Vô luận ở Thần giới hay là hạ giới, thực lực vĩnh viễn là sắp xếp ở vị trí thứ nhất!
Lâm Lạc ly khai phủ thành chủ, về tới chỗ ở của mình, lập tức triệu ra Thiên Anh điện, hướng bọn người Hậu Kim hỏi thăm uy lực trận pháp cấp bậc Thượng Thiên thần kỹ càng, mà phủ đệ của một Trung Nguyên Thần lại có thể kiếm đến bao nhiêu chỗ tốt.
- Di phủ của Trung Nguyên Thần?
Nữ tử tóc đỏ lộ ra một vòng kinh hỉ.
- Nói không chừng có Bổ Khuyết đan, để cho chúng ta khôi phục thần tính!
- Bổ Khuyết đan?
Lâm Lạc khó hiểu hỏi.
- Bổ Khuyết đan có thể cải tạo Thần hạch, bất quá, dù cho cải tạo thành công, cũng chỉ là Ngụy Thần nhất trọng thiên thấp nhất!
Hậu Kim giải thích nói.
- Bất quá, pháp tắc chúng ta lĩnh ngộ là sẽ không quên đi, chỉ cần lực lượng tích lũy đầy đủ, chúng ta tăng lên sẽ không có bình cảnh, thẳng đến Trung Nguyên Thần!
Ở nơi Thần Vương xưng bá này, Thượng Thiên thần là không ra Thần giới, Trung Nguyên Thần mới là chiến lực chính yếu nhất, có thể có được bốn Trung Nguyên Thần phụ tá, đối với Lâm Lạc mà nói cũng là một giúp đỡ!
Nhưng bọn người Hậu Kim có thể trở nên quá mạnh mẽ trái lại áp chế hay không?