Không, Sơ Vị Thần là không cách nào so sánh với Thần Vương, lỗ đen pháp tắc của Hư Thần tam trọng thiên, ít nhất có thể đánh bại tồn tại Sơ Vị Thần nhất trọng thiên, lúc trước nam tử ăn gan kia là Sơ Vị Thần Nhị trọng thiên a, tuy là bị Lâm Lạc đánh lén, nhưng lỗ đen pháp tắc mà hắn nắm giữ cũng chỉ vẹn vẹn là Hư Thần nhất trọng thiên mà thôi.
Nghĩ tới đây, nguyện vọng muốn bổ khuyết hết Tử Đỉnh của Lâm Lạc càng thêm mãnh liệt .
Chân vạc thứ năm, cái kia trấn áp là thổ hệ chí cao pháp tắc, hắn nhất định phải đạt được tới tay.
Liên quan đến loại chuyện bài danh này, tuyệt đại bộ phận mọi người là tránh không được giành thắng lợi hư vinh, bởi vậy, mỗi lần trận đấu diễn ra sẽ trở nên dị thường kịch liệt, huống hồ Top 10 còn có thể tiến vào sơn cốc tu luyện, bọn hắn đều biết rõ chỗ tốt khi tu luyện ở trong sơn cốc.
Cơ hồ tất cả Hư Thần cùng Sơ Vị Thần đều tham gia trận đấu, Lâm Lạc tham gia tự nhiên là cấp bậc Hư Thần, bởi vì nhân số đã qua 5000. muốn cam đoan tiến vào Top 10 mà nói, hắn ít nhất phải thắng liền mười ba tràng.
Người bài danh Top 10 của giới trước tự động liệt vào tuyển thủ hạt giống, chỉ ở lúc 128 tên mới gia nhập chiến đấu, dùng cam đoan sẽ không quá sớm gặp nhau.
Các loại quy tắc, Lâm Lạc chỉ nghe một chút liền ném tới một bên, hắn căn bản không cần biết rõ những thứ này, chỉ cần một đường đánh tới, đánh tới đệ nhất danh là được rồi, lần này ở bên trong ban thưởng trước top 3, là có một khối thần liệu với tư cách ban thưởng, đệ nhất danh có được quyền lựa chọn ưu tiên.
Thần tinh Lâm Lạc là không quan tâm, nhưng thần liệu lại hoàn toàn bất đồng .
Trận đấu rất nhanh kéo ra màn che, Lâm Lạc một đường quá quan trảm tướng, dễ dàng đánh tiến vào trước sáu mươi bốn tên, căn bản không cần thi triển hết thực lực của hắn, hắn đồng dạng chỉ là sử dụng thổ hệ pháp tắc mà thôi.
Cho dù hắn chỉ là nhận được lực lượng của Thạch Nguyệt Nha quán chú, vốn lấy ngộ tính của Lâm Lạc, mặc kệ pháp tắc gì chỉ cần chảy qua trong lòng, là tuyệt đối sẽ không quên đi, huống chi Thạch Nguyệt Nha vốn là tuyên theo ý chí của Chân vạc thứ năm mà sinh, cùng Lâm Lạc là hoàn toàn phù hợp.
Ở trên lĩnh ngộ thổ hệ pháp tắc, hắn chỉ cần tăng lên lực lượng tích lũy là được, ít nhất ở trước Trung Nguyên Thần hắn sẽ không có chướng ngại gì, khi đó hắn có lẽ đã được đến Chân vạc thứ năm rồi, không cần phải lĩnh ngộ thổ hệ pháp tắc.
Bất quá tuy Lâm Lạc biểu hiện được tương đối cường thế, nhưng tất cả mọi người cho rằng bộ pháp hắn tiến lên cũng chỉ tới đó mà thôi, bởi vì đối thủ tiếp theo của hắn, đúng là trận đấu lần trước xếp thứ chín, được xưng là Hoang Thổ Hỏa Lang Ba Tùng.
Người này là Yêu tu, mà kinh khủng nhất chính là, lần trước thời điểm hắn đánh tới tên thứ chín chỉ có Hư Thần Nhị trọng thiên, nhưng ở ba năm trước, hắn thành công nhảy vào Hư Thần tam trọng thiên, cũng đã trở thành hạt giống có thể đánh tiến Top 3 của lần so tài này.
Mười năm trước hắn ở Hư Thần Nhị trọng thiên đỉnh phong đã oanh trở mình rất nhiều Hư Thần tam trọng thiên, có thể thấy được hắn cũng là một nhân vật tuyệt thế có bao nhiêu kinh diễm, mới khiến cho tất cả mọi người cảm thấy Lâm Lạc không hề có phần thắng.
Trên quảng trường trung ương của Bách Lý Truân, tạm thời cách ra từng tòa lôi đài, trận đấu là ở trong đó tiến hành.
Nhưng theo nhân số càng ngày càng ít, số lượng lôi đài cũng dần dần giảm bớt, nhưng diện tích lại lớn lên, cho người dự thi không gian xê dịch càng lớn.
Võ giả phần lớn là nhiệt huyết hiếu chiến, người nơi này cũng không ngoại lệ. Trái lại, bọn hắn nguyên lai đều là bá chủ một phương giết chóc vô số, hiện tại ẩn cư ở địa phương khỉ gió này, một mực không có chiến đấu, giao lưu mười năm một lần không thể nghi ngờ càng thêm đốt lên tâm tình của bọn hắn, mỗi lần trình diện quan chiến là số lượng tăng nhiều.
Ở bên trong tiếng hoan hô liêu xiêu, Lâm Lạc trèo lên lôi đài, mà khi một nam tử vóc người gầy cao, nhưng cơ bắp tràn ngập lực lượng bộc phát đi tới, người xem chung quanh lập tức dùng tiếng hoan hô vô cùng nhiệt liệt.
Người này là Yêu tu, Hoang Thổ Hỏa Lang Ba Tùng!
Bản thể của hắn hiển nhiên có huyết thống của Sói, nhưng sau khi biến hóa, cũng không để lại quá nhiều bộ dáng dã thú, gần kề bảo lưu lấy một đôi tai Sói cùng răng nanh, lộ ra thân thể tràn đầy sức bật kinh người của hắn.
Không có trọng tài, không có quy tắc, không có hạn chế thời gian, sau khi tiến vào sáu mươi bốn cường, đả đảo đối thủ mới có thể càng tiến một bước, từng người xem đều là trọng tài.
Ba Tùng duỗi ra đầu lưỡi thật dài ở khóe miệng liếm lấy thoáng một phát, đối với Lâm Lạc làm một động tác nuốt nước miếng, lãnh đạm nói:
- Người từ ngoài đến, tiến lên chi lộ của ngươi dừng ở đây rồi!
- Ba Tùng, tiêu diệt hắn!
- Ba Tùng! Ba Tùng! Ba Tùng!
Bốn đám người chung quanh nhiệt tình tăng vọt, nhao nhao thay Ba Tùng quát lên.
- Tên rắm thí kia, thêm chút sức! Tiêu diệt hắn, bản Ma Vương đại nhân thu ngươi làm tùy tùng!
Sư Ánh Tuyết cũng ở một bên ồn ào, thử lấy răng mèo nhảy nhót nói.
- Hừ?
Phong Sở Liên phát ra hừ nhẹ lạnh lùng.
- Thối tiểu tử uy vũ, bản Ma Vương đại nhân ủng hộ ngươi!
Sư Ánh Tuyết không có tiết tháo chút nào mà lại hướng về Lâm Lạc kêu lên.
Lâm Lạc mỉm cười, chỉ là hướng Ba Tùng ngoắc ngón tay.
- Tiểu tử thật hung hăng càn quấy, xem ra Ba đại gia phải đánh cho ngươi răng rơi đầy đất, quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ!
Ba Tùng nổi giận gầm lên một tiếng, mạnh mẽ hướng về Lâm Lạc vội xông mà đi. Giống như một khỏa vẫn thạch trụy lạc, nhanh vô cùng!
Ở bên trong vội xông, hai tay của hắn mở ra, vận chuyển pháp tắc chi lực, trên tay nhiều hơn một cây thạch mâu, dài chừng mười trượng, nhắm ngực của Lâm Lạc đâm đi.
Đây là thổ hệ pháp tắc chi lực biến thành, tuy cứng rắn sắc bén so không được lưỡi dao, nhưng lực sát thương lại càng lớn, nếu bị thạch mâu đâm trúng, vậy pháp tắc chi lực có thể lập tức phá hư thần hồn của đối thủ, đơn giản khống chế Sinh Tử của đối thủ!
- Ha ha ha, nằm xuống cho Ba đại gia a!
Lâm Lạc tựa hồ không phản ứng chút nào, mặc kệ đạo trường mâu kia đâm tới trước ngực, bốn đám người chung quanh không không lộ ra hưng phấn khát máu, bọn hắn đều đã từng là cuồng nhân giết chóc trên chiến trường, máu tươi đối với bọn hắn có vô cùng hấp dẫn.
- Người cao to, ngươi nhất định phải không chịu thua kém ah!
Sư Ánh Tuyết hai tay hợp thành chữ thập, trong lòng lẩm bẩm.
Thạch mâu đâm đến!
Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!
Lúc mũi thương đâm đến ngực Lâm Lạc, cũng lập tức văng tung tóe, một lần nữa hóa thành từng đạo thổ hệ chi lực chôn vùi trong không khí. Mà thế xông của Ba Tùng không ngừng, trong tiếng kêu điên cuồng, hắn tới gần trước người Lâm Lạc chưa đủ một xích (*0, 33m), lúc này mới ngừng lại.
Làm sao có thể!
Ba Tùng kinh hãi mà nhìn xem thạch mâu trong tay chỉ còn một cái chuôi, mà đoạn thạch mâu này đã lập tức tan rã, để cho trong lòng của hắn tràn đầy không thể tưởng tượng nổi!
Hắn ngẩng đầu lên, nghi hoặc mà nhìn xem Lâm Lạc, nhưng trong mắt hắn vô hạn phóng đại, là một cái thiết quyền!
Bành!
Lâm Lạc vung lên một quyền, rắn rắn chắc chắc mà đánh vào trên gương mặt của Ba Tùng.
Nếu như đem tốc độ thả chậm 10. 000 vạn lần mà nói, liền có thể chứng kiến đôi má của Ba Tùng lập tức bị đập dẹp, sau đó một con mắt trực tiếp bị đánh ra khỏi hốc mắt, sau đó sống mũi nghiêng lệch, cắn cắn cắn, ít nhất bảy cái răng cùng một thời gian nứt vỡ, từ trong miệng biến hình của hắn phun tới!
Về sau, xương mũi triệt để đứt gãy, lực lớn chấn động, toàn bộ đầu lâu của Ba Tùng cũng hoàn toàn nát bấy, con mắt thứ hai cũng bị đè ép đi ra, hàm răng còn lại toàn bộ từ trong miệng kích bay ra ngoài.
Cuối cùng, cả người hắn lăng không bay lên, xẹt qua một đạo đường vòng cung ưu mỹ, BA- thoáng một phát, nặng nề ngã sấp xuống trên lôi đài.
Toàn trường một mảnh tĩnh mịch.
Ba ba ba, tiếng vỗ tay cô tịch vang lên, chỉ có Phong Sở Liên ở dưới khăn che mặt lộ ra dáng tươi cười xinh đẹp.
- Rắm thí, một điểm dùng cũng không có
Sư Ánh Tuyết nói thầm một câu, nhưng ở dưới ánh mắt uy hiếp của Phong Sở Liên, cũng không khỏi không thay Lâm Lạc vỗ tay, cái miệng nhỏ nhắn sắp có thể treo mấy cái bình dầu rồi.
- Đáng giận!
Ba Tùng nằm một lúc, thân thể khẽ động, đột nhiên bò lên, dùng thần thức phát ra tiếng hô thẹn quá hoá giận. Thổ hệ pháp tắc quấn quanh đỉnh đầu của hắn, Thất Thải thần huyết tràn động, thương thế của hắn lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng vuốt lên, một lần nữa hiện ra mặt của hắn.
- Người từ ngoài đến, ngươi triệt để kích động Ba đại gia rồi!
Trong ánh mắt của Ba Tùng bắn ra một đoàn Liệt Diễm, giống như hai Hỏa Long nộ khua lên.
- Đến rồi, đến rồi, Ba Tùng muốn sử xuất tất cả bản lĩnh của hắn rồi!
- Hắc hắc, hắn là huyết mạch Hỏa Lang, trời sinh am hiểu vận dụng Hỏa hệ pháp tắc, chỉ cần cảnh giới tăng lên, có thể thức tỉnh đối với nắm giữ Hỏa hệ pháp tắc!
- Tuy không phải thần thú, nhưng so với vô số thần thú còn muốn đáng sợ!
- Cái này, tên kia sẽ bị lỗ nặng!
- Ba Tùng, tiêu diệt hắn! Không cần cho ta mặt mũi!
Người xem bốn phía ở sau khi ngắn ngủi tĩnh mịch, lập tức lại bộc phát ra tiếng hoan hô càng thêm nóng liệt, cảm xúc điên cuồng tựa hồ có thể đem kết giới phòng ngự lật tung.
- Người từ ngoài đến, ngươi biết rõ giới trước, mọi người cùng Ba đại gia giao thủ là cái gì kết cục không?
Hai tay của Ba Tùng chấn động, bang bang BOANG... , hai cánh tay lập tức biến hóa lông xù móng vuốt sói, trên móng vuốt đen kịt như sắt còn quấn quanh lấy từng đạo hỏa diễm.
Yêu tu, cho tới bây giờ đều chỉ có ở trạng thái bản thể mới có thể phát huy ra chiến lực cường đại nhất, hoặc là nói, phải hiện ra đặc thù!
Tựa như Đường Điềm ở lúc sử dụng mị hoặc chi thuật, sẽ lộ ra một cái đuôi dài hẹp, mà đúng là như thế, tiểu ma nữ cũng phi thường không muốn dùng một chiêu kia.
Song tu yêu nghiệt?
Huyết mạch Yêu tu quả nhiên cường đại ah!
Lâm Lạc khe khẽ thở dài, Hỏa Lang trời sinh câu thông Hỏa hệ đại đạo, chỉ cần cảnh giới tăng lên, sẽ thức tỉnh cảnh giới Hỏa hệ lĩnh ngộ giống nhau, cái này hoàn toàn là ăn gian ah! Chính là bởi vì như thế, không có một đầu Hỏa Lang sẽ đi tu con đường này, mà là chuyển tu hệ khác, dù sao Hỏa hệ pháp tắc căn bản không cần lĩnh ngộ!
Một khi cảnh giới tăng lên, cái kia chính là đồng thời nắm giữ hai đạo pháp tắc, tồn tại cùng giai vô địch!
Khó trách hắn ở Hư Thần Nhị trọng thiên đỉnh phong có thể làm trở mình đối thủ tam trọng thiên, đồng thời nắm giữ hai đạo pháp tắc, tuyệt đối có được tư cách nghịch hướng phạt chiến!
Nhưng, cái này cũng phải nhìn đối thủ là ai!
Lâm Lạc niết miệng, thuận miệng nói:
- Không biết!
- Ha ha, hiện tại cả đám bọn hắn còn nằm dưỡng thương!
Ba Tùng nhếch miệng cười lạnh, lúc này, tất cả hàm răng đều biến thành Răng Sói, sâm bạch bén nhọn, một đạo nước miếng thậm chí từ trong miệng chảy ra.
Nguyên hình thái Yêu tu, tránh không được sẽ lộ ra hành vi bản năng, đây cũng là Yêu tu tận lực tránh cho, dù sao cái này rất mất mặt a!
Nhưng giờ phút này Ba Tùng lại không để ý chút nào, mặc kệ nước miếng ba ba ba mà trơi trên mặt đất, hắn muốn dùng bộ dạng hàm răng này cắn xuyên xương cốt tiểu tử kia, làm cho thần huyết của đối phương lưu khắp mặt đất!
Lâm Lạc lộ ra một dáng tươi cười, ánh mắt cũng lành lạnh xiết chặt:
- Đã như vầy, ta đây cũng có thể yên tâm thoải mái đánh ngươi thành thịt nát rồi!
- Cuồng ngạo!
Ba Tùng hừ lạnh một tiếng, lần nữa hướng Lâm Lạc tật phốc mà đi, hai móng thò ra, hỏa, thổ song hệ pháp tắc đồng thời vận chuyển, để cho toàn thân hắn đều bốc cháy lên hỏa diễm hừng hực, mà móng vuốt sói hóa đá, đâm về ngực Lâm Lạc.
Bành!
- Ah...
Một tiếng trầm đục vang lên, Ba Tùng thê lương kêu thảm thiết cũng đồng thời vang lên, hai cái móng vuốt sói của hắn căn bản không có xuyên thủng ngực Lâm Lạc, ngược lại bị chấn đến mười ngón đủ đoạn, đau đến tận xương!
Lâm Lạc nhếch miệng cười cười, nắm tay phải từ một phương hướng khác đánh tới, bành thoáng một phát, lần nữa đánh vào trên mặt Ba Tùng, chỉ là lúc này đây là đánh nửa bên mặt khác!
Ánh mắt bay ra! Hàm răng bay ra! Huyết nhục bay tứ tung!
Bành!
Ba Tùng bị oanh đến bay lên trên không trung, ngọn lửa trên người lập tức dập tắt, liên tục lăn bảy tám vòng, đột nhiên ngã sấp xuống đất, ba ba ba, huyết nhục trên người hắn từng khối rớt xuống, lộ ra bộ xương tanh hồng!
Cắn cắn cắn!
Ngay sau đó, tất cả thần cốt đã lập tức hiện đầy vết rạn tựa như mạng nhện, sau đó lập tức nứt vỡ!
Thịt nát! Thực sự trở thành một cục thịt bùn!
Cái này là lực lượng khủng bố bực nào, một quyền có thể đem Thần linh cùng giai trực tiếp đánh thành thịt nát!
Là một quyền ah!
Hơn nữa, Ba Tùng là thổ, hỏa song tu yêu nghiệt ah, vốn nên là tồn tại cùng giai vô địch! Bảo người tin tưởng như thế nào, bảo người tin như thế nào?
- Hỗn đản, hắn đã giết Ba Tùng! Hắn đã giết Ba Tùng!
Ngắn ngủi tĩnh mịch, trong người vây xem lập tức bộc phát ra một mảnh tiếng hô phẫn nộ, mục tiêu đương nhiên là trực chỉ Lâm Lạc rồi.
- Đã giết thì giết, một con rệp mà thôi!
Phong Sở Liên động thân mà ra, còn chỉ mọi người, nữ vương ngạo kiều lại tới nữa.
- Các ngươi những con rệp này lại dám chỉ trích phu quân của bổn hậu?
- Đúng, đã giết thì giết!
Sư Ánh Tuyết ở một bên ồn ào, tựa như khỉ con nhảy lên nhảy xuống.
Đây không thể nghi ngờ là lửa đổ thêm dầu, lập tức để cho đám người chung quanh càng thêm xúc động phẫn nộ.
- Yên tâm, hắn không chết!
Lâm Lạc nhàn nhạt nói ra, Thần giới chỉ cần thần hồn Bất Diệt, có thể dùng lực lượng trong thần hạch sinh sôi không ngừng, hắn vừa rồi chỉ là tan vỡ thân thể của Ba Tùng, cũng không có đuổi giết thần hồn đối phương.
Tất cả mọi người sững sờ, nhao nhao đem thần thức càn quét đi qua, xác thực, ở trong thần hạch của Ba Tùng quấn quanh lấy thần hồn suy yếu của hắn.