Hai người liên thủ giết ra, một cái song hệ đồng tu, một cái lĩnh vực hình thành tiểu thế giới, uy lực vô cùng lớn, chỉ cần không gặp Huyễn Linh cảnh cao thủ, kia hoàn toàn là quét ngang vô địch.
Phạm Thương Vũ cũng không hổ danh thiên tài, trước đây qua Lăng Kinh Hồng học được áp súc lĩnh vực, hiện tại cũng từ những hải tặc này học được lĩnh vực dung hợp thuật, lĩnh vực hỗn hợp uy lực vô cùng lớn!
Đồng dạng là song lĩnh vực, lĩnh vực hỗn hợp của Phạm Thương Vũ rõ ràng uy lực càng mạnh, thậm chí có thể cùng tam lĩnh vực liều mạng mà không rơi hạ phong, để Lâm Lạc nghĩ rất là kỳ quái. Nhưng nếu hắn biết những hải tặc này sở dĩ có thể hình thành lĩnh vực thứ hai, thứ ba là ăn đan dược mà hình thành ngụy linh căn, sẽ có thể đoán được là vì sao rồi.
Tuy hai người bọn họ dũng mãnh, nhưng mãnh cũng không bằng mỹ nữ khí phách kia!
Tuy tu vi nữ tử này cũng chỉ là Huyễn Linh cảnh đỉnh, nhưng một thanh đại đao huy vũ, cũng phi thường dũng mãnh, hơn nữa so với Hắc Sát quân hình thành chiến ý chi đao cắt ngang loạn phách, một người giết hải tặc còn hơn tất cả những người còn lại!
Khí phách kinh người!
- Tặc bà nương, lão tử chắc chắn sẽ giết ngươi!
Vạn Đạt Quân một bên huy động khai đạo linh khí, một bên trong miệng không sạch sẽ nói, tựa hồ trên tay đánh không lại muốn từ trong miệng đòi lại thượng phong.
- Lão nương trước tiên phế đi vật hại người của ngươi!
Khí phách mỹ nữ huy đao xông về phía trước, đại đao vũ động đánh ra một đạo trận phong. Ngưng luyện như thực chất, tuyệt đối so với một kích toàn lực của võ giả Không Linh cảnh còn muốn kinh khủng hơn.
Lâm Lạc không khỏi đổ mồ hôi, nữ nhân này tu vi cao, người lớn lên rất đẹp, nhưng tính tình này lại mạnh mẽ tới cực điểm.
Tuy tu vi của Vạn Đạt Quân cực cao, tay lại cầm linh khí, nhưng trận pháp của Hắc Sát quân cũng không phải bài biện, tuy không ai có thể ngạnh ăn công kích của hắn, nhưng có thể thông qua trận pháp xảo diệu phân chia những lực lượng này.
Một người ăn không tiêu, có thể mười người chia sẻ, mười người chia không được, vậy thì hai mươi người!
Tuy Vạn Đạt Quân nhất ý chạy trốn, cũng căn bản cũng vô pháp như nguyện, Hắc Sát quân ngạnh sanh vây khốn, chỉ có thể cùng khí phách mỹ nữ liều mạng.
- Lão nương giết ngươi!
Khí phách mỹ nữ xoay chuyển đại đao, hướng về Vạn Đạt Quân cuồng phách mà đi.
Luận cảnh giới, Vạn Đạt Quân cũng chỉ là kém hơn khí phách mỹ nữ một chút, mọi người đều đồng dạng có linh khí, kém cũng không phải rất lớn. Nhưng ở trong Hắc Sát quân cùng khí phách mỹ nữ giao chiến, thực sự là tự tìm tử lộ!
Khí phách mỹ nữ không ngừng dẫn động Hắc Sát quân hình thành chiến ý chi nhận tiến hành điên cuồng phách khảm, tạo thành đả kích gần như hủy diệt cho Vạn Đạt Quân.
Này rất giống Địch Hội Nhiên truyền xuống pháp trận đối kháng Lôi Đình Thú, có thể dùng lực lượng trong trận hội tụ đến trên người ở trận nhãn. Bất quá, lực lượng này xa xa không có thái quá như vậy, nhưng thắng ở trường lực kéo dài, cũng không chỉ có thể sử dụng ba lần là cực hạn.
Ở dưới oanh kích dạng này, Vạn Đạt Quân tử vong chỉ là vấn đề thời gian.
- Xú bà nương, lão tử cho dù chết, thành quỷ cũng sẽ mỗi ngày ám ngươi!
Vạn Đạt Quân ngoại trừ đùa giỡn khua môi múa mép ra, xác thực là không có cách nào rồi.
- Muốn ám lão nương cũng có nhiều người rồi, nhưng người nào điều không phải bị lão nương đá bạo mệnh căn!
Khí phách mỹ nữ huy vũ trường đao, thế tiến công không ngừng, một đao cuối cùng rơi xuống, thân thể của Vạn Đạt Quân nhất thời bị phân thành hai, huyết vũ bay đầy trời, ầm ầm từ không trung ngã xuống, bị chết triệt triệt để để.
Lĩnh vực đã bị áp chế, thân thể căn bản không có khả năng khép lại!
Đầu lĩnh vừa chết, hạ nhân càng thêm không có ý chí chiến đấu. Không quá nửa canh giờ, hải tặc còn lại đều bị giết chết! Mà trái lại đội phương Hắc Sát quân, chỉ có bảy người bị thương nhẹ, nhiều lắm là một hai ngày có thể khu trục, khỏi hẳn không có vấn đề.
Chiến lực này mạnh yếu đối lập, thật giống như trên trời dưới đất!
- Tiểu bạch kiểm, ngươi rất không tệ!
Sau khi chiến đấu chấm dứt, khí phách mỹ nữ thu đại đao vào trong cơ thể, đi tới trước người Lâm Lạc, nhìn hắn quan sát một trận.
- Lão nương tên Lữ Nguyệt Đồng, có hứng thú làm bộ hạ của lão nương hay không?
Nhìn một nữ tử đẹp như thiên tiên, niên kỉ còn trẻ một ngụm một cái lão nương, trong lòng Lâm Lạc có chút cảm giác buồn cười nói:
- Ta là Lâm Lạc, không phải tiểu bạch kiểm!
- Ân, tiểu bạch kiểm Lâm Lạc, suy nghĩ đề nghị của lão nương một chút a!
Lữ Nguyệt Đồng một bên cùng Lâm Lạc nói chuyện, một bên cũng quay đầu sang Hắc Sát quân hét lớn, để cho bọn họ chỉnh lý đội hình.
Lâm Lạc không khỏi cười khổ, nữ nhân này cũng quá tục tằng rồi, nhưng hắn lập tức nhãn tình sáng lên nói:
- Các ngươi là đến từ võ đạo gia tộc ở Đông châu?
- Đương nhiên! Chúng ta là đến từ Lang Nguyệt Vực, Kỳ Vân tam Đình Lữ gia!
Một gã hắc y thanh niên đi tới, thần tình rất là kiêu căng, tu vi Huyễn Linh cảnh sơ kỳ, cũng tương đối hách nhân.
Tên này ngưu bức cho ai xem a!
Lâm Lạc cùng Phạm Thương Vũ đều là người Nam châu, vậy cái gì Lữ gia Mã gia, nói khoác như vậy có cái ý nghĩa gì sao?
Mà Lữ Nguyệt Đồng đại khái cũng có chút không thích thanh niên này, chán ghét liếc mắt nhìn hắn nói:
- Không sai, chúng ta đến từ Đông châu, tiểu bạch kiểm Lâm Lạc, làm thủ hạ của ta nha!
Ánh mắt nàng sáng quắc nhìn Lâm Lạc, thật giống như lão nam nhân háo sắc nhìn một tiểu cô nương chằm chằm, để Lâm Lạc toàn thân mơ hồ phát lạnh.
Bất quá, Nam châu thiên địa linh khí quá loãng, tuy Lâm Lạc có thể luyện hóa Ngũ hành tinh hoa đề thăng, nhưng linh khí không đủ, Ngũ hành tinh hoa này cũng rất khó uẩn dục, hắn tu luyện cũng trở nên trắc trở không gì sánh được.
Từ khi biết có đông tây nam bắc tứ châu chi phân, Lâm Lạc liền có ý đi phiến tân thiên địa này xông vào một lần, cùng lúc đề thăng bản thân, về phương diện khác cũng là muốn gặp bọn người Bạch Uyển Hoa.
Hắn thụ ân cứu mạng của Bạch Uyển Hoa, lúc này lại không biết nàng đến tột cùng sống hay chết, hắn phải đi gặp vị ân nhân thay hắn đỡ một kích chí tử này!
Hai nguyên nhân cộng cùng một chỗ, quyết định của Lâm Lạc cũng sẽ không khó đón.
- Ta cần chuẩn bị một chút!
Hắn suy nghĩ một chút nói, quyết định lớn như vậy cũng cần cùng các nàng Tô Mị câu thông một chút.
Lữ Nguyệt Đồng còn không có trả lời, thanh niên hắc y kia đã không nhịn được nói:
- Nguyệt Đồng chiêu ngươi tiến nhập Hắc Sát quân là để mắt ngươi, ngươi còn suy nghĩ cái gì! Hừ, cái địa phương quỷ quái này linh khí quá loãng, ở chỗ này ngốc một ngày tu vi của chúng ta sẽ rơi xuống một chút. Ngươi gánh chịu được hậu quả như vậy sao?
- Hàn Triết Thao, ngươi lại lắm miệng, lão nương sẽ đánh nát miệng chó của ngươi!
Lữ Nguyệt Đồng không lưu tình chút nào nói, khí phách mười phần.
Thanh niên hắc y được xưng là Hàn Triết Thao kia mặt lộ vẻ không cam lòng, cũng không có đi tranh luận, tựa hồ biết tác phong của Lữ Nguyệt Đồng, lại muốn lắm miệng thật đúng là có khả năng bị nàng trực tiếp tát gãy răng.
Lâm Lạc hướng Lữ Nguyệt Đồng hỏi sự tình Đông châu cùng Lữ gia, mà nữ tử khí phách này mười phần này cũng không có giấu diếm chút nào. Ngược lại cái này cũng là chuyện tình mọi người đều biết, cũng không phải huyền bí gì.
Phạm Thương Vũ cũng lẳng lặng lắng nghe, trên mặt có chút ý động, tự nhiễn cũng có ý đi Đông châu. Mà Hàn Triết Thao kia tuy rằng vẻ mặt khó chịu, cũng không chịu bỏ đi, tựa hồ sợ tiểu bạch kiểm Lâm Lạc này câu Lữ Nguyệt Đồng đi, một bộ đề phòng cướp mất vật báu.
Võ đạo cảnh giới ở Đông châu quả nhiên mạnh hơn nơi đây một mảng lớn!
Có thể nói như thế này, Linh cảnh cường giả ở Đông châu tương đương với Tiên Thiên cảnh ở đây. Có thể thấy được võ đạo nơi này là phồn vinh cỡ nào rồi!
Đông châu có tất cả ba mươi sáu vực, diện tích mỗi một vực đều tương đương với một Thần quốc! Bất quá, lúc ban đầu Đông châu chỉ có ba vực, sau lại được một vị đại năng mở rộng, cuối cùng hình thành siêu cấp đại lục ba mươi sáu vực hôm nay!
Mà ba vực lúc đầu kia cũng bị xưng là nội tam vực, ba mươi ba lãnh thổ quốc gia còn lại thì được xưng là ngoại vực. Nội tam vực là Thánh địa võ đạo của Đông châu, Chủ Linh cảnh siêu cấp cường giả cũng có rất nhiều!
Đông châu không có quốc gia chi phân, chỉ có gia tộc cùng tông môn cường thế, thống trị lãnh thổ quốc gia. Từng lãnh thổ quốc gia chia làm vô số tiểu khu vực, xưng là Đình. Giống như gia tộc dòng họ đến phân chia, ví dụ như Trầm gia Đình là đại biểu khu vực kia là bị Trầm gia khống chế.
Kỳ Vân tam Đình là do Kỳ Vân tông khống chế, hơn nữa khu vực tổng cộng lớn như tam Đình. Lữ gia chỉ là một tiểu gia tộc thuộc về Kỳ Vân Tông, nhưng vẫn như cũ có Lão tổ đệ tứ bộ tọa trấn, có thể thấy được võ đạo Đông châu hưng thịnh.
Bất quá giới hạn trong trình tự thực lực, Lữ Nguyệt Đồng lý giải đối với Đông châu cũng không quá mức khắc sâu, rất nhiều cơ mật là trình tự của nàng không thể chạm đến, cái này giống như tứ đại gia tộc Đại Thông quốc há có thể biết bí ẩn của Thần quốc?
Thế lực Đông châu đấu đá còn muốn nghiêm trọng hơn nơi đây mấy trăm lần, Lâm Lạc cũng không dám hướng Lữ Nguyệt Đồng trực tiếp tìm hiểu tin tức của mấy người Bao Thức Lễ, ngay cả các loại chuyện tình về Thiểm Điện tộc cũng không có đề cập.
Lữ Nguyệt Đồng biểu thị có thể cho Lâm Lạc một tháng thời gian, đến lúc đó có thể đi hải cảng Tiên Lâm thành của Đại Việt Quốc tìm bọn họ, thuyền của bọn họ đậu ở chỗ này.
Lúc này bọn họ rời đi, phải về bổ sung nước và thực vật, tuy võ giả Linh cảnh chỉ dựa vào hấp thu linh khí sẽ không chết đói, nhưng ăn uống chi dục vốn là một loại hưởng thụ, mục đích tu võ cũng không phải để khổ thân?
Lâm Lạc mời Phạm Thương Vũ tiến nhập U Ám Sâm Lâm, sau khi bọn họ đại chiến một hồi, cũng cần dựa vào linh khí trong rừng rậm khôi phục.
Đi Đông châu, kia là một đại sự!
Có người nói bọn người Lữ Nguyệt Đồng ở trên biển phiêu bạt một năm rưỡi thời gian. Tuy lúc đó không có đường hàng hải chuẩn xác, nhưng căn cứ đường hàng hải ghi chép, lúc này bọn họ đi cũng cần ở trên biển một năm!
Hơn nữa trên biển có lốc xoáy kinh khủng, mãnh thú Linh cảnh ngũ bộ trở lên, tràn ngập nguy cơ trùng trùng, nếu không phải Lữ Nguyệt Đồng hạ tử lệnh nhất định phải giết chết hải tặc kia, bọn họ là tuyệt không vượt biển mà đến.
Nếu không phải linh khí ở đây không thể tu luyện, bọn họ thật sẽ ở lại Đông châu, có chút người thậm chí không muốn mạo hiểm lần thứ hai xuyên qua biển rộng, này quả thực là cầm tính mệnh bản thân mạo hiểm!
Nói cách khác, bọn người Lữ Nguyệt Đồng căn bản không có mười phần nắm chặt có thể an toàn trở lại Đông châu!
Bởi vậy, Lâm Lạc phải cùng tứ nữ câu thông một chút, thuyết phục các nàng lưu lại, hắn đi Đông châu mở đường.
- Đi a, đi Đông châu, phải đi Đông châu!
Tô Mị rất sảng khoái đáp ứng xuống, Lâm Lạc nguyên bản cho rằng nàng ủng hộ mình, cũng không chờ dáng tươi cười của hắn lộ ra, yêu nữ lại nói:
- Chúng ta cũng muốn đi đại khai nhãn giới!
Lâm Lạc lập tức nhức đầu, nếu chỉ có hắn một người đó là đi hay lưu chỉ ở một ý niệm, nhưng tứ nữ đồng hành mà nói, hắn sẽ khó tránh khỏi có chỗ cố kỵ.
- Chúng ta là phu thê, ngươi đi tới đâu, chúng ta đi đến đó!
Tô Mị vừa nói một câu, sau đó nhìn Trữ Kiều Nguyệt một chút, nữ nhân kia vội vã gật đầu không ngừng, tựa như kẻ phụ hoạ.
- Lần này vô luận ngươi nói như thế nào, đều phải mang ta đồng hành, bằng không, nếu ngươi dám len lén ly khai, ta trực tiếp đi vào rừng rậm!
Lăng Kinh Hồng cũng đá một cước.
Nàng thần tình kiên định, để Lâm Lạc không chút nghi ngờ tính thực tiễn của nàng, tất nhiên là không phải dọa hắn!
- Đúng vậy! Đúng vậy!
Trữ Kiều Nguyệt là kẻ phụ hoạ tiêu chuẩn, ở dưới hai nữ nhân cường thế chủ đạo, không ngừng gật đầu, nhưng bị Lâm Lạc trừng mắt, nàng lập tức chột dạ cúi thấp đầu, bắt đầu chơi ngón tay rồi.
Hai nàng này đều hạ quyết tâm, Lâm Lạc khuyên bảo vô hiệu, cũng chỉ bất đắc dĩ đáp ứng.
Nhưng chuyến Đông châu này tuy nguy cơ trùng trùng, nhưng cũng tràn ngập kỳ ngộ, huống hồ Lâm Lạc phục dụng Song Tu quả, tứ nữ cũng chỉ có bồi ở bên người hắn mới có thể duy trì tu vi tăng vọt.
Lâm Lạc gật đầu đồng ý, năm người đồng hành cũng thành chuyện tình ván đã đóng thuyền.
Kỳ thực Trữ Kiều Nguyệt ham ăn biếng làm là rất không muốn đi Đông châu, một là nơi ở không quen, tất cả đều phải bắt đầu một lần nữa, hai là ở chỗ này làm phu nhân của Linh cảnh chí cường giả, không chỉ vô cùng hưởng thụ, càngđược người người tôn kính, duy nhất khó chịu chính là phải xem mặt đen của sát tinh Lâm Lạc này.
Nhưng đi Đông châu, Linh cảnh cường giả đầy đất, nàng hưởng lạc là không có, nhưng còn phải chịu mặt đen của Lâm Lạc, này quá oan uổng rồi?
Nhưng hai nàng kia cường thế, nàng căn bản không dám phản kháng, đợi cho sau khi Lâm Lạc hạ quyết định, nàng muốn đổi ý cũng không còn kịp rồi. Cũng may nàng đã quen Lâm Lạc cường thế, nên cũng sẽ không có ủy khuất cỡ nào.
Đông châu là Thánh địa võ đạo, chuyến này chỉ cần sống, kia tất nhiên có thể ở võ đạo có thu hoạch rất lớn! Phạm Thương Vũ biểu thị muốn cùng Lâm Lạc đồng hành, nhưng Tô Nghiễm Khai phải ở lại chỗ này.
Trải qua hai đại kiếp của Lôi Đình Thú cùng Hắc Lân hải tặc, võ đạo Nam châu điêu linh đã đạt đến mức thấp nhất trong lịch sử, Linh cảnh lão tổ chỉ còn hắn, Lâm Lạc, Phạm Thương Vũ, Đường Điềm, Bảo Bảo đại tiên tổng cộng năm người, đương nhiên, còn có Đại Hắc Miêu San San đại nhân kia, nhưng không biết đi nơi nào.
Mà tam đại Thần quốc mười hai đại gia tộc hầu như toàn bộ bị diệt, võ đạo Nam châu không sai biệt lắm đã bị đả kích tính hủy diệt, Tô Nghiễm Khai lại muốn ly khai mà nói, vậy Nam châu thực sự là không có người lãnh đạo!