Chương 488 - 489: Đại Chiến Dịch Hưng Ba

Hoành Tảo Hoang Vũ

Cô Đơn Địa Phi 01-07-2023 15:31:58

Ngày hôm sau, Lâm Lạc theo yêu cầu của Tô Mị, đi lên lôi đài. Nhìn thấy Lâm Lạc vậy mà cũng sẽ tham chiến, nhất thời khiến cho bên dưới một mảnh ồ lên. Lâm Lạc là con rể Tô gia, chuyện này cũng không còn là mới ở đế đô, các gia tộc lớn nhỏ trong thần quốc đều biết đến ngôi sao mới này. Mà Tô Mị cùng Lăng Kinh Hồng lại có quan hệ chất di, chuyện này là sao? Không phải không có chuyện mía ngọt đánh cả cụm, nhưng chuyện này cũng chỉ có thường nhân! Tô Mị là cháu gái của Tô Quảng Khai, Lăng Kinh Hồng lại là thiên tài Thiên Hợp cảnh, mỗi một người đều có thân phận tôn quý vô cùng, nếu như muốn ôm trọn các nàng thì gan to đến đâu? Lăng Kinh Hồng cùng Lâm Lạc giằng co, đều không xuất thủ, qua một trận, Lăng Kinh Hồng liền lắc lắc đầu, nói:"Ta không phải đối thủ của ngươi!" Cái này xong rồi? Cho dù đối mặt Thiên Hợp cảnh đỉnh phong như Dịch Hưng Ba thì nàng đều dám một trận chiến, nhưng đối mặt Lâm Lạc lại trực tiếp nhận thua ? Chẳng lẽ giữa hai người có bí mật gì không thể cho ai biết? Điều này khiến mọi người không khỏi đoán già đoán non, đáng tiếc, Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng đều là Thiên Hợp cảnh cao thủ, ai dám hướng bọn họ hỏi đông hỏi tây. Tuy rằng còn có thời gian chín ngày, nhưng ở Càn Nguyên quốc đã thật sự không còn ai có thể đánh thắng Lăng Kinh Hồng, thấm thoắt đã qua thời gian. Theo như quy tắc chọn rể mà Lăng Kinh Hồng đặt ra thì còn có một trận chiến cuối cùng giữa Lâm Lạc và Dịch Hưng Ba. Bởi vì này quan hệ loạn thất bát tao trong đó, trận đại chiến này của Lâm Lạc và Dịch Hưng Ba nhất thời hấp dẫn hứng thú của vô số người. Hơn nữa, Dịch Hưng Ba từng được công nhận đệ nhất thiên tài năm trăm năm sau, mà Lâm Lạc cường thế quật khởi gần đây, thanh thế dọa người, nay lại đạt tới Thiên Hợp cảnh! Vô số người đều chờ mong hai người có thể oanh oanh liệt liệt đánh một trận, nhìn xem đến tột cùng là Dịch Hưng Ba có thể tiếp tục bảo trụ danh hiệu đệ nhất thiên tài sau năm trăm năm của hắn hay là bị Lâm Lạc vô tình vượt qua, thành công đăng đỉnh! Không nghĩ tới một hồi quyết đấu giữa hai kẻ tối cường của thế hệ tuổi trẻ lại bùng nổ vào lúc luận võ chọn rể. Vào ngày này, trời trong nắng ấm, võ giả đế đô cơ bản toàn bộ xuất động, đi tới đấu tràng, xem tuyệt thế đại chiến của hai người. Đừng nói võ giả bình thường cảm thấy hứng thú, chính là mấy lão tổ trong tứ đại gia tộc cũng xuất động, đều đến xem trận này. Hai vương giả trẻ tuổi đứng cách xa nhau mười trượng, sát khí trong ánh mắt song phương đều rất nặng. Bọn họ oán hận chất chứa có thể nói là thật lâu. Sau đại khánh Càn Nguyên quốc, Dịch Hưng Ba sinh lòng đố kỵ đối với Lâm Lạc, phái ra đám người Dịch Vọng Hoài triển khai đuổi giết, về sau lại thêm muôn vàn oán khích, giờ phút này rốt cục đến lúc bùng nổ. "Ta sẽ tự tay đánh nát thần thoại của ngươi, thảo căn chung quy chính là thảo căn, ngươi vĩnh viễn chỉ có thể ngưỡng mộ ta!" Dịch Hưng Ba lạnh lùng nói. Lâm Lạc cười ha ha, nói:"Ngươi tại sao tự tin như thế? Đầu bị lừa đá rồi!" "Hừ, bớt sính miệng lưỡi lợi hại đi!" Dịch Hưng Ba thét dài một tiếng, hướng Lâm Lạc khởi xướng công kích. Rõ ràng là hắn khơi mào trước trong lời nói, giờ lại quở trách Lâm Lạc, thật không biết ăn phải cái gì! Lâm Lạc cũng hừ nhẹ một tiếng, cử khởi hai quyền đón đánh. Nhưng Dịch Hưng Ba ngang nhiên đối chiến quyền đầu Lâm Lạc, đúng là muốn dùng thương đổi thương! Sở dĩ như vậy là Dịch Hưng Ba do đã dự liệu Lâm Lạc không dám vận dụng lĩnh vực! Bọn họ đây là đánh lôi đài mà không phải sinh tử ác chiến, Lâm Lạc còn chưa thể thu phát từ tâm lĩnh vực. Nếu hắn sử ra lĩnh vực thì coi như xác định sinh tử, mấy lão tổ của gia tộc đang ẩn thân quan sát tuyệt đối trước tiên xuất thủ ngăn cản. Bởi vậy, Dịch Hưng Ba nhìn như đấu pháp hung hãn, kỳ thật là suy nghĩ sâu xa rồi mới quyết định, về mặt cảnh giới thì Lâm Lạc còn thua hắn xa! Oành! Oành! Hai người trao đổi một đòn, Lâm Lạc thối lui liên tục mười bảy bước, nhưng Dịch Hưng Ba không chút sứt mẻ, giống như trụ cột vững vàng. Trăm vạn người xem ở đây đều là náo động, nhao nhao bàn tán. Mà Tô Mị cũng khẩn trương, nếu Lâm Lạc bị đánh bại, Lăng Kinh Hồng chẳng phải là sẽ gả cho tên mặt trắng Dịch Hưng Ba kia! "Pháp khí!" Lâm Lạc ánh mắt phát lạnh, y phục trước ngực đối phương bị quyền kình của hắn nổ nát, lộ ra một khối màu đen bằng da bên trong, mặt trên ẩn ẩn có vô số văn lạc. Chính là thứ này hấp thu đại lượng lực đạo của Lâm Lạc, nếu không cho dù là tu vi Dịch Hưng Ba cứng rắn, chịu một kích kia của Lâm Lạc ít nhất cũng phải lắc lư lui về phía sau mà tuyệt không vững vàng như hiện tại vậy! "Đây là nội tình hào môn thần quốc, cũng không phải loại thảo căn như ngươi có thể tưởng tượng !" Dịch Hưng Ba cười ngạo nghễ, hắn chẳng những muốn đánh bại Lâm Lạc mà còn muốn trấn áp suy sụp đối phương về phương diện tinh thần. Lâm Lạc hừ nhẹ một tiếng, nói:"Hy vọng trên mặt ngươi cũng có thể mặc bảo sơn" Thân hình hắn lại nhoáng lên, phát động phản kích. "Quả thật ngươi rất có tiềm lực, nhưng cũng chỉ là như thế mà thôi, bởi vì ta mới là thiên tài duy nhất!" Dịch Hưng Ba gầm nhẹ một tiếng, hai tay mở ra, sử xuất liên tiếp các loại vũ kỹ, tẫn hiển hoa lệ. Về mặt lực lượng, Dịch Hưng Ba quả thật mạnh hơn rất nhiều, mà về mặt phòng ngự, kiện hắc bì giáp trên người hắn chính là thập phẩm pháp khí lấy được gần đây ở thương khung đỉnh, có thể chịu được ngay cả công kích của cường giả Thích Biến cảnh, căn bản không có khả năng bị Lâm Lạc công phá! Hắn chiếm được ưu thế tuyệt đối ở cả công kích lẫn phòng ngự, theo lẽ thường mà suy đoán thì Lâm Lạc nhất định phải bại! Lâm Lạc hít vào một hơi thật sâu, hắn cũng không thể ẩn tàng thực lực thêm, nếu không cũng thật sự khả năng bị đánh bại! Vậy thì cứ oanh oanh liệt liệt đại chiến một hồi! Thiên ma giải thể, khai! Mạch máu cả người Lâm Lạc bạo đột một trận, từng luồng cuộn lên như sóng thoát phá, nháy mắt khiến cho hắn nhuộm thành huyết nhân, nhưng khí tức bắt đầu căng vọt, chiến thiên bí quyết đã bị huyết tinh cuồng nhiệt khí của Khải hàng thủy ấn kích động. Trên đầu của hắn hình thành một quyền đầu kim sắc, chiến ý mãnh liệt cuốn quan toàn trường, gần một nửa số người có mặt nhất thời bị chấn ngất xỉu đi. Trong mấy chục vạn người, bất kể là cao thủ Niết âm, Minh dương cảnh, ở khoảng cách xa vẫn bị luồng chiến ý của Lâm Lạc chấn động, uy thế có thể tưởng tượng. Toàn trường nhất thời vang lên tiếng hít một hơi khí lạnh, cho dù trước đó có người xem trọng Dịch Hưng Ba hơn nhưng giờ nhìn đến Lâm Lạc bắt đầu phát uy cũng không nhịn được hoài nghi phán đoán của mình có chính xác hay không. Dịch Hưng Ba cũng không dám có chút sơ suất, Lâm Lạc trước kia còn ở Địa nguyên cảnh đã có thể đánh với Tiếu Nguyên. Đương nhiên khi đó Lâm Lạc là ỷ vào uy lực lĩnh vực, nhưng hiện tại đã đề thăng lên tới Thiên Hợp cảnh, tuyệt đối không thể khinh thị! Dù ngoài miệng hắn miệt thị Lâm Lạc nhưng bên trong luôn coi Lâm Lạc là đại địch, nếu không vì Khải hàng thủy ấn cũng đã nhiều lần muốn đánh chết Lâm Lạc , còn không nghĩ tuyệt hậu hoạn này? Dịch Hưng Ba cũng vận chuyển quanh thân, trước mắt bao người, hắn căn bản không thể thua! "Chiến!" Lâm Lạc bắn lên, tốc độ trong nháy mắt bạo tăng, giống như lưu quang đánh sâu về Dịch Hưng Ba. "Trấn!" Dịch Hưng Ba cũng hét lớn một tiếng, lực lượng khủng bố thả ra, trong phạm vi ba trượng nhất thời tràn ngập lực lượng mênh mông cuồn cuộn vô cùng của hắn. Thân hình của Lâm Lạc nhào vào nhất thời giảm tốc, giống như hãm thân ở vào bên trong một vùng lầy! "Ân?" Tô Quảng Khai nheo mắt,"Tiểu tử cũng có vài phần thiên phú, còn không có tiến vào Thích Biến cảnh đã có thể thử dùng lực lượng bản thân bắt chước linh vực, cũng có vài phần uy lực! Đáng tiếc, vẫn chỉ là người mù sờ voi, không có hình dạng, cũng không có thần sắc!" Tô Mị lập tức hừ một tiếng:"Ngốc tử ở Thông Minh cảnh đã có thể hình thành linh vực, so với hắn mạnh hơn nhiều lắm!" Nói đến Lâm Lạc, Tô Quảng Khai không khỏi bực bội, nói:"Nha đầu, ngươi rốt cuộc là nghĩ như thế nào mà cho hắn đi võ đài ? Này nếu là thắng, chẳng phải tiểu di của con sẽ phải gả cho hắn !" "Con cũng không có biện pháp, tính tiểu di ương nghạnh, gia gia cũng không phải không biết, con cũng hông thể trơ mắt nhìn tiểu di gả cho tên mặt trắng của Dịch gia!" Tô Mị bất đắc dĩ nói. Tô Quảng Khai lắc đầu, nói:"Dịch Hưng Ba người này thật ra phi phàm, gia gia từng muốn gả con cho hắn. Bất quá phong thái khoáng đạt của hắn chỉ là giả mạo, bị tiểu tử Lâm Lạc chọc vào liền lộ nguyên hình, đáng tiếc, đáng tiếc!" Tô Mị vội vàng thè lưỡi, làm ra bộ dạng ghê tởm:"Gia gia, ngốc tử sẽ không thua?" "Tiểu tử này có một môn công phu kích phát tiềm lực, lại có ba giọt tử huyết có thể khôi phục thương thế, trong thời gian ngắn sức bật phi thường khả quan, trận chiến này có bảy thành phần thắng!" Tô Quảng Khai lại có vẻ mặt khó chịu. Nếu thật sự là Lâm Lạc thắng, vậy quan hệ sau này với hắn sẽ tính như thế nào? "Bắt chước linh vực?" "Rất thiên tài, có thể bắt chước ra linh vực, đây chính là chuyện mà cường giả Thích Biến cảnh đỉnh phong cũng chưa chắc làm được!" "Không hổ là đệ nhất thiên tài sau năm trăm năm!" "Lâm Lạc tuyệt đối không chịu nổi một kích!" Trừ bỏ Tô Quảng Khai, tự nhiên còn có cao nhân khác nhìn ra được công pháp rất mang tính sáng tạo này của Dịch Hưng Ba. Sau lời này, toàn bộ đấu trường lại nhao nhao nghị luận, người ủng hộ Dịch Hưng Ba lại ra sức bảo vệ hắn. Bất quá, có ủng hộ Dịch Hưng Ba thì tự nhiên cũng có ủng hộ Lâm Lạc . "Thiên Hợp cảnh đỉnh phong cũng chỉ là có thể bắt chước linh vực mà thôi!" "Lâm Lạc nghe nói lúc ở Thông Minh cảnh đã có được linh vực, ai thiên tài hơn vừa xem hiểu ngay!" "Nếu hiện tại là sinh tử quyết đấu thì Dịch Hưng Ba căn bản không dám cùng Lâm Lạc đánh bừa!" Hai bên đấu võ mồm vô cùng kịch liệt, tình thế trên lôi đài cũng thay đổi trong nháy mắt. Tuy rằng thiên ma giải thể đề thăng thực lực Lâm Lạc lên rất cao nhưng lực lượng Thiên Hợp cảnh đỉnh phong thật sự quá cường đại, chỉ là một tầng thiên ma giải thể còn chưa thể bù lại chênh lệch lực lượng giữa hai người. Lâm Lạc liên tiếp trúng chiêu, hộc máu liên tục. Tô Mị nhìn xem lại đau lòng, sốt ruột, thầm oán nói:"Ngốc tử này rõ ràng có tử đỉnh để làm chi không cần! Tên mặt trắng là Thiên Hợp cảnh đỉnh phong cũng dùng pháp khí, ngươi còn ngu ngôngcs nha!" Tô Quảng Khai cũng lộ ra một chút tán thưởng, nói:"Tiểu tử này trời sinh chính là người trong võ đạo, đối thủ cường đại như thế đúng là đá mài đao của hắn. Nếu là tế ra tử đỉnh kia liền mất đi ý nghĩa ma luyện võ giả!" "Ngốc tử này, muốn ma luyện cũng nên tìm gia gia ma luyện, cùng tên mặt trắng có cái gì hảo ma !" Tô Mị liên tục dậm chân. Thiên ma giải thể, mở lại! Mở lại! Mở lại! Lâm Lạc liên tục dùng Khải hàng thủy ấn thiêu đốt ba giọt tử huyết, thiên ma giải thể nháy mắt chồng đến bốn tầng, khí tức lại khủng bố tăng lên. Chiến ý chi quyền trên đỉnh đầu của hắn cũng phủ lên một tầng bóng đen, giống như thiên thần hoàng kim tiêm nhiễm ma đạo. Bên trong chiến ý cuồng liệt lại có thêm một luồng sát khí. Rất nhiều người vừa tỉnh lại sau khi bị chiến ý chi quyền chấn động, nhất thời lại bị run rẩy! Đây chính là tiên thiên, thanh huyền cảnh võ giả a. Chỉ một đạo quyền ảnh đã chấn động thất khiếu, đây là chuyện khủng bố cỡ nào! Lâm Lạc hét lớn một tiếng, giống như một trận cơn lốc hướng Dịch Hưng Ba cuốn tập mà đi. Dịch Hưng Ba còn muốn trò cũ trọng thi, lấy lĩnh vực bắt chước giảm tốc độ của Lâm Lạc nhưng giả vẫn chỉ là giả. Trong vòng lĩnh vực thì võ giả là thần, câu nói này chỉ lĩnh vực chân chính, loại lĩnh vực chưa thành hình này bắt nạt người yếu hơn thì có thể, nhưng gặp phải Lâm Lạc bốn lần thiên ma giải thể thì lực lượng vượt qua rất nhiều, lĩnh vực giả này như thế nào còn có thể vây được trụ hắn! Lâm Lạc xuất hiện ở trên đỉnh đầu Dịch Hưng Ba, thiết quyền xuất ra đánh vào mặt đối phương. Dịch Hưng Ba cũng không còn để ý hình tượng, bò ra đất để tránh né. Phương thức né tránh này sẽ làm bản thân lấm lem, trên tiên thiên cảnh cơ bản không có võ giả dùng chiêu này, thật sự quá tổn hại thể diện. Nhưng so với việc bị Lâm Lạc đánh cho một bạt tai thì điều này vẫn có thể chấp nhận được. Lâm Lạc thét dài một tiếng, thế công một khi phát động liền liên miên không dứt. Hắn vừa ở phía trước thì chớp mắt đã ở phía sau, thân hình giống như quỷ mỵ, ngay cả Dịch Hưng Ba cũng rất khó bắt giữ thân ảnh, chỉ có thể lâm vào phòng thủ tuyệt đối bị động . Mà phòng thủ phương là tuyệt đối bất lợi , bởi vì cho dù ngươi đỡ một trăm quyền, ăn phải một lần công kích kia cũng là đau khổ! Mà cẩn thận mấy cũng có sai sót, là người lại há có thể l không hề sơ hở? Thế! Lâm Lạc cuối cùng cũng đắc thủ, một quyền hung hăng đánh vào trên mặt Dịch Hưng Ba! Oanh! Lực lượng một quyền này cực kỳ cường đại, lúc ma sát với da mặt của Dịch Hưng Ba chớp động nổi lên vô số hỏa tinh. Đương nhiên điều này cũng nói lên da mặt của Dịch Hưng Ba còn cứng hơn sắt! Dịch Hưng Ba lảo đảo thối lui, nửa bên mặt sưng vù. Hắn há miệng phun ra một đạo máu tươi, trong đó còn hỗn tạp mấy cái răng. Tuy rằng một quyền này đánh cho hắn rất đau, nhưng bị thương càng nghiêm trọng hơn là tôn nghiêm của hắn! Người sống nhờ mặt mũi, cây sống nhờ vỏ ngoài, đánh người không vẽ mặt, vẽ mặt muốn kết cừu hận sinh tử! Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, tóc trên đầu dựng thẳng lên, ba ba ba, y phục trên người hắn cũng bị rách tan, hình thể đột nhiên tăng vọt! Thân hình vốn thon dài của hắn giờ đột nhiên cao lên hai trượng, bề ngang cũng theo đó tăng mạnh, eo lưng thô to giống như trâu! Nguyên bản một tên mặt trắng lại cứ thế biến thành đại hán cường tráng vô cùng! Không, đại hán cũng không phải là cự hán! Phạm Trác Hi tuy rằng cũng là to con nhưng gặp hắn còn phải kêu sư phụ ! Loại hình thể này xuất hiện một người thì còn có thể nói là thiên phú dị bẩm, nhưng liên tục xuất hiện như Phạm Trác Hi, Hoa Thiên Hùng, Dịch Hưng Ba, thêm cả Bành Tiểu Kì, tổng cộng là bốn ! Vậy không thể giải thích là thiên phú dị bẩm mà những người này đều đến từ một chủng tộc ở thời kỳ thượng cổ. Cự nhân tộc!