Chương 1109 - 1110: Quay lại Nguyệt Quang Thành.

Hoành Tảo Hoang Vũ

Cô Đơn Địa Phi 01-07-2023 15:32:26

Lúc này đây, Lâm Lạc trọn vẹn dưỡng thương hai tháng, nhưng trận ác chiến này để cho hắn đối với Thủy Thổ lưỡng hệ pháp tắc lại có lý giải càng tiến một bước, tin tưởng không lâu về sau hắn có thể đem hai loại pháp tắc lĩnh ngộ này tăng lên tới trình độ Hư Thần Nhị trọng thiên. Mà để cho hắn cao hứng chính là, Sài Xương Đạt cũng không có ly khai! Vị Sài lão huynh này vẫn là lựa chọn tin tưởng nam nhân kia có thể thắng được, quyết định muốn đánh cuộc một lần, chắc hẳn có thể đập mã thí tâng bốc đối phương rất lớn! Đáng tiếc hắn lại đoán sai rồi, cái đập này cũng chỉ có thể đập đến địa phủ. Sau khi Lâm Lạc từ trong Dưỡng Tâm hũ xuất hiện, lập tức đại khai sát giới, những người này ngay cả đứa bé cũng có thể hạ thủ được, đã hoàn toàn không có nhân tính đáng nói, giết một ngàn giết một vạn hắn không có chút không đành lòng nào! Giống như Sát Thần hóa thân, Lâm Lạc một đường giết chóc, cường đạo ở đây ngoại trừ Sài Xương Đạt ra, thực lực tối đa chỉ là Hư Thần Nhị trọng thiên, càng nhiều nữa chỉ là cấp bậc Ngụy Thần, căn bản không có thể chống lại Lâm Lạc. Những nơi hắn đi qua chó gà không tha, quanh người tạo thành một đạo huyết sát, để cho người thấy mà sợ. - Ngươi, ngươi đến tột cùng là ai? Khi Lâm Lạc giết đến trước mặt Sài Xương Đạt, hắn đang ôm một mỹ nữ vừa mới cướp được muốn thành tựu chuyện tốt, quần áo cũng thoát đến một nửa, nhưng lại bỗng nhiên thấy được một Sát Thần! Trên đường đi Lâm Lạc đều là một chiêu giết địch, tuy giết chóc vô số lại rõ ràng không có khiến cho một chút động tĩnh, để cho Sài Xương Đạt hoàn toàn không biết phát sinh ra chuyện gì. Hắn sững sờ như vậy, mỹ nữ dưới thân không ngừng trốn tới Lâm Lạc, thân thể trơn bóng giống như một Mỹ Nhân Ngư, đại bạch thỏ trên thân hăng hái nhúc nhích, dưới đáy là một mảnh rừng rậm mê người. Lâm Lạc hoàn toàn không có ý tứ cùng người này nói nhảm, một quyền oanh ra, thẳng đến ngực của đối phương. Không gian pháp tắc, tập trung! Sắc mặt của Sài Xương Đạt bỗng nhiên trở nên vô cùng khó coi, như thế nào cũng không ngờ rằng một người trẻ tuổi như vậy, cảnh giới tương tự như hắn rõ ràng có được chiến lực đáng sợ như thế, chỉ có thể trơ mắt nhìn một quyền này oanh đến, nhưng lại không có năng lực chống đỡ lui tránh chút nào! Bành! Quyền kình tuôn qua, thân thể của hắn lập tức hiện ra trăm ngàn vết rách, sau đó như là băng điêu ầm ầm nghiền nát, hóa thành vô số tàn phiến. BA- thoáng một phát, đan điền không gian bạo liệt, một đống lớn loạn thất bát tao vãi đầy mặt đất. - Đa... đa tạ ân cứu mạng của Đại nhân! Nữ nhân kia hướng Lâm Lạc quỳ gối, dưới kinh hỉ tựa hồ quên mình còn không có lấy mảnh vải, hai ngọc phong treo lủng lẳng bởi vì động tác quỳ xuống của nàng mà tràn ra sóng sữa hương diễm. - Đứng lên đi! Lâm Lạc thuận miệng nói ra, sát khí bởi vì Sài Xương Đạt đã chết mà dần dần đánh tan, để cho hắn khôi phục bình tĩnh. - Đại nhân, tiểu nữ tử không có gì đáng giá, nhờ đại nhân cứu giúp, xin nguyện dùng thân tương báo! Nữ nhân kia ẩn ý đưa tình mà nhìn Lâm Lạc, tựa hồ tuyệt không chú ý ở nơi này nàng thiếu chút nữa bị cường bạo mất thân trong trắng. Lâm Lạc không khỏi lộ ra một dáng tươi cười hiểu rõ, tu vi nữ nhân này bất quá là Tinh Hoàng cảnh, nếu có thể đáp một Thần linh, chẳng khác gì là thăng chức rất nhanh rồi! Tuy Thần giới dùng thần mệnh danh, nhưng vẫn là dùng phàm nhân chiếm đa số, Thần linh ở Thần giới phảng phất như Tiên Thiên cảnh ở Ngân Nguyệt tinh Nam Châu. Cho dù là Ngụy Thần cũng có thể múa uy phong nho nhỏ! Nữ nhân này là lọt vào ổ cường đạo, kết cục không ngoài là bị chơi thảm đến chết! Nhưng nếu như Sài Xương Đạt nguyện ý thu nàng làm thị thiếp mà nói, đoán chừng nàng cũng không cần đối phương sử dụng bạo lực, đã sớm cởi sạch chủ động đi hấp dẫn rồi! Thật giống như thời điểm ở Bạch Dương trấn, nếu như đến một Tiên Thiên cảnh cao thủ, dù là lớn lên xấu như heo, nhưng các đại tiểu thư của Lâm, Thẩm, Lý Tam gia khẳng định cũng sẽ dùng tất cả vốn liếng đi thông đồng! Nàng hiến thân cho Lâm Lạc, thoạt nhìn có hại chịu thiệt, nhưng trên thực tế có thể đáp vào một Thần linh, hơn nữa nhìn còn là Thần linh rất cường đại, trong đầu không biết vui thành cái gì nữa nha! Đương nhiên, cũng không phải tất cả nữ nhân đều sự thật như thế. Nhưng không thể không nói, bộ phận người này còn là chiếm số lượng tương đối lớn, tình nguyện làm tiểu thiếp cường giả cũng không muốn làm vợ kẻ yếu! Lâm Lạc đối với nàng là không thèm nhìn, loại mỹ nữ tư sắc này hắn thật đúng là gặp nhiều lắm, dù bây giờ đối phương là không mảnh vải che thân cũng không thể để cho tim của hắn đập nhanh hơn một tẹo, tiện tay đem trên Thần tinh cùng Thần hạch của Sài Xương Đạt trên mặt đất thu hồi, đây chính là phải cầm trở về báo cáo kết quả công tác đấy. Thân hình hắn nhảy lên, đã chui vào giữa không trung. Cường phỉ đã bị diệt toàn bộ, trong sơn trại những phụ nữ và trẻ em bị bắt tới kia ít nhất cũng là Tiên Thiên cảnh trở lên, căn bản không cần phải lo lắng sẽ chết đói, hoàn toàn có thể tự mình tìm đường trở về. Kế tiếp, hắn nên đi tìm quê quán của Thạch Nguyệt Nha rồi. Dùng Lâm Lạc suy đoán, Thạch Nguyệt Nha tất nhiên cùng chân vạc thứ năm, cũng là chân vạc trấn áp thổ hệ Cấm tự có quan hệ, mới có thể có khí tức "Tử Đỉnh" mãnh liệt như thế, cũng bởi vậy mà bị Tử Đỉnh hấp dẫn, người trong thiên hạ đều xấu, Lâm Lạc một cái là người tốt. Nhưng muốn cho nha đầu ngốc này nói ra bản thân là từ đâu đến, cái câu thông này tương đối khó khăn rồi. - Nhà... Thạch Nguyệt Nha ngơ ngác nhìn Lâm Lạc, hồ đồ không rõ cái chữ này đến tột cùng đại biểu cho cái gì. - Là địa phương ngươi đến! Lâm Lạc hoa chân múa tay vui sướng, không ngừng khoa tay múa chân lấy động tác ngủ, ăn cơm, ý đồ có thể dẫn dắt linh trí của đối phương. - Thật... Ngốc... Thạch Nguyệt Nha nhìn xem bộ dáng của Lâm Lạc, đột nhiên nở nụ cười, tiếng cười cực kỳ dễ nghe êm tai. Lâm Lạc không khỏi thở dài, rõ ràng bị một nha đầu ngốc chỉ vào cái mũi nói ngốc, cái này không khỏi cũng quá thất bại rồi. Tuy hắn cực lực cùng Thạch Nguyệt Nha câu thông, nhưng đối phương ngoại trừ biết rõ mình là từ một cái sơn cốc sinh ra, những thứ khác là hỏi gì cũng không biết, để cho Lâm Lạc chỉ có thể thở dài thở dài lại thở dài. Mà Thần giới cũng quá lớn, dù cho Thạch Nguyệt Nha để lộ ra một tí miêu tả về sơn cốc kia, nhưng mà muốn căn cứ cái này tìm được địa phương mà nói, độ khó cũng quá cao đi, Lâm Lạc chỉ có thể kết luận sơn cốc này là trong cảnh nội ở Đại La Thần Quốc, nhưng cụ thể ở đâu, có thể là ở trong Thượng Nguyên Thành quản hạt, cũng có khả năng ở nơi Trung Nguyên Thần khác trị hạ, thậm chí trong địa bàn Thượng Thiên thần khác. Thật sự nghĩ không ra biện pháp, Lâm Lạc đành phải về Nguyệt Quang Thành trước, hắn muốn đem đan dược trong khoảng thời gian này lấy tới giao cho các nàng Tô Mị, cũng chuyển bọn người kiều thê, mẫu thân, gia gia vào Dưỡng Tâm hũ, đồ đạc tốt như vậy tự nhiên phải cho mọi người cùng nhau hưởng dụng. Hơn nữa Đường Điềm nói không chừng có thể cùng Thạch Nguyệt Nha câu thông thoáng một phát, ở trong mắt Lâm Lạc, tiểu ma nữ cũng là thuộc về cấp bậc "hài nhi" đấy. Tất cả thành thị chỉ có Thượng Nguyên Thành là có Truyền Tống Trận đi khắp các nơi trong quản hạt, muốn đi Nguyệt Quang Thành biện pháp nhanh nhất là dùng Truyền Tống Trận của Ba Xà thành trở lại Thượng Nguyên Thành. Lại từ Thượng Nguyên Thành ngồi Truyền Tống Trận đi Nguyệt Quang Thành. Nhưng bởi vì Ngũ An Dịch quan hệ, Lâm Lạc thật vất vả đè xuống sự hiện hữu của bọn người Tô Mị, lại há có thể đơn giản mạo hiểm, liền không ngại cực khổ từ Ba Xà thành bay về phía Nguyệt Quang Thành, mà thời gian này ít nhất phải ba tháng! Cũng may An Vũ Chân không có quy định thời gian hắn trở về, ở Thần giới mọi người không thiếu nhất chính là thời gian, trăm năm tám mươi năm cái kia là sự tình trong nháy mắt. Gần bốn tháng không ngừng phi hành, Lâm Lạc rốt cục về tới Nguyệt Quang Thành, nhìn xem tòa thành thị thứ nhất sau khi đi vào Thần giới chứng kiến kia, tuy cũ nát cổ xưa, lại cho Lâm Lạc một loại cảm giác ấm áp, bởi vì nơi này có người hắn quan tâm. Lặng yên trở lại chỗ ở, khi thân hình của hắn rơi xuống, Triệu Ngọc Phi vừa lúc ở trong sân ngẩn người, đem đối phương dọa hoảng sợ một trận, sau đó vô cùng kinh hỉ mà chụp một cái đi lên, dùng sức ôm lấy hắn, phóng xuất ra nhiệt tình như lửa. - Người xấu! Thạch Nguyệt Nha đột nhiên từ trong Dưỡng Tâm hũ xuất hiện, hết sức tức giận mà trừng mắt nhìn Triệu Ngọc Phi. - Ồ, lại bị ngươi lừa gạt đến một phi tử mới? Triệu Ngọc Phi trắng mắt liếc nhìn Lâm Lạc, đối với hắn đi đến chỗ nào liền lưu tình chỗ đó thật sự là im lặng. - Đừng hiểu lầm, tình huống của nàng so sánh phức tạp, về sau lại từ từ nói! Lâm Lạc thuận miệng nói ra. Hai tay nắm bắt cặp mông đầy đặn rắn chắc của Triệu Ngọc Phi, ở sâu trong nội tâm có cổ hỏa diễm thiêu đốt. Tuy đã tu thành thần thể, nhưng hắn thủy chung cho mình là phàm nhân có được thất tình lục dục, ly khai đám thê tử lâu như vậy, hắn nhớ đến lợi hại. Một cây côn sắt thẳng tắp mà đỉnh ở trên bụng Triệu Ngọc Phi, để cho nàng cũng nhớ tới người nam nhân này là anh dũng như thế nào, hơn nữa cũng xác thực thật lâu không có cùng Lâm Lạc thân mật, nàng không khỏi động tình, hai chân không an phận mà ma sát lấy thiết thương của Lâm Lạc, không để ý Thạch Nguyệt Nha ngay tại bên cạnh chút nào. Ở trong mắt nàng, nữ nhân này cho dù bây giờ không phải. Về sau cũng nhất định sẽ tiến vào hậu cung của Lâm Lạc. - Mị nhi, các nàng Kinh Hồng đâu? Lâm Lạc cũng không dám lại trêu đùa, ánh mắt của Triệu Ngọc Phi đã tựa như ăn người, lại đùa xuống dưới khẳng định sẽ gặp chuyện không may. Triệu Ngọc Phi tức giận đến hung hăng cắn lên cổ hắn, nam nhân này đem mình khiến cho bất ổn, rõ ràng nói dừng là dừng, cái này tính toán chuyện gì đây? Nàng tức giận nói: - Đều đang lo lắng cho ngươi! Ngươi ngược lại tốt, bên người thật đúng là không thiếu mỹ nữ, bản Thánh mẫu phải chăng nên đi tìm mấy tráng nam đến giải buồn hay không! Lâm Lạc biết rõ nàng chỉ là nói nhảm, vội vàng ôn nhu an ủi, lôi kéo nàng đi tìm các nàng Tô Mị. Thạch Nguyệt Nha cũng theo sát, hai tay cầm lấy góc áo của Lâm Lạc, thời điểm đối mặt những người khác, nàng tựu như là thỏ con chấn kinh quá độ. Triệu Ngọc Phi không khỏi nở nụ cười nói: - Ngươi đi đâu tìm đến tiểu cô nương sợ người lạ như vậy, ta cũng hoài nghi ngươi thay đổi khẩu vị rồi! Lâm Lạc nở nụ cười, nếu Triệu Ngọc Phi biết rõ Thạch Nguyệt Nha là pháp tắc chi linh mà nói, đoán chừng sẽ vung dao mổ lên làm thịt "Tiểu cô nương" này, lưu cho con trai bảo bối của nàng luyện hóa! Tuy theo Lâm Lạc, nhưng Triệu Ngọc Phi tâm ngoan thủ lạt lại không có chút nào biến hóa, chỉ có thời điểm đối mặt Lâm Tiêu Dương mới sẽ lộ ra một mặt ôn nhu, về phần Lâm Lạc, thì là thời điểm nàng tịch mịch dùng để bổ khuyết hư không, ít nhất nàng là nói như vậy với Lâm Lạc. - Ah, đúng rồi, có một người tự xưng là bằng hữu của ngươi đến vài ngày rồi! Triệu Ngọc Phi đột nhiên dừng lại nói ra. - Ân? Lâm Lạc nhướng mày. - Ai? - Hắn nói họ Đỗ! Triệu Ngọc Phi nghĩ nghĩ, chứng kiến biểu lộ của Lâm Lạc có chút âm trầm, lập tức lộ ra sát khí. - Địch nhân? - Khó mà nói! Lâm Lạc trầm ngâm nói, họ Đỗ này có lẽ chỉ có Đỗ Vô Bệnh đi à nha, bất quá người này Lâm Lạc hoàn toàn thấy không rõ, chỉ là mơ hồ cảm thấy có âm mưu, ngay cả pháp tắc chi linh cũng có thể để qua một bên, trên đời này thực sự có người hào phóng như vậy? Ba người tới hậu viện, các nàng Tô Mị nghe hỏi mà ra, chứng kiến Lâm Lạc tự nhiên mỗi người đại hỉ, thời gian dài phân biệt cũng hòa tan ghen tỵ vì hậu viện mới thêm một người, đều là cùng Lâm Lạc nóng bỏng ôm nhau. Các nàng không ăn giấm, ngược lại là Thạch Nguyệt Nha rất là bất mãn, cầm mắt to hắc bạch phân minh đầy không thân thiện mà trừng mắt nhìn chúng nữ, đem góc áo của Lâm Lạc bắt càng chặc hơn rồi. - Ha ha ha, đại sắc lang là từ đâu tìm đến nữ nhân thích ăn dấm chua như vậy? Chúng nữ đều cười hỏi Lâm Lạc. - Tình huống của nàng rất đặc biệt... Được rồi, tùy cho các ngươi nghĩ như thế nào a! Có nhiều thứ là giải thích thế nào cũng vô dụng đấy, còn không bằng cho các nàng hiểu lầm là tốt rồi. Chúng nữ đều là cười hì hì, tự nhiên đối với lí do thoái thác của Lâm Lạc là hoàn toàn không tin. - Sở Liên còn đang bế quan? Lâm Lạc quét xuống, trong chư nữ là Phong Sở Liên cùng tiểu ma nữ không có mặt, mặc dù tiểu ma nữ không phải vợ của hắn, nhưng trên thực tế luôn cùng chúng nữ lăn lộn chung một chỗ. - Ân, mấy tháng trước Sở Liên đã xuất hiện một lần, nàng hóa giải Băng Sương Chi Nhận dung hợp tương đối thuận lợi, khả năng trong vòng mười năm có thể đột phá Thần Cảnh! - Tiểu ma nữ cũng đang bế quan, hình như huyết mạch lại muốn thức tỉnh! Cái này... hành trình tu luyện của Tiểu ma nữ thật đúng là nhẹ nhõm ah, tùy tiện thức tỉnh huyết mạch thoáng một phát có thể không ngừng tăng thực lực lên, để cho người hâm mộ cũng không đến! Bất quá là người của mình, Lâm Lạc cũng chỉ có thay Đường Điềm cao hứng. Lâm Lạc đem hai khỏa Nguyên Thần đan lấy đi ra nói: - Đây là Nguyên Thần đan, có thể để cho Tinh Đế đỉnh phong trực tiếp nhảy vào Thần Cảnh, hiện tại chỉ có hai khỏa, các ngươi thương lượng một chút, trước cho ai! Chúng nữ giúp nhau nhìn xem, thành thần, mỗi người các nàng đều hi vọng, nhưng ở cùng một chỗ đã lâu như vậy, mọi người cũng có cảm tình thâm hậu, bởi vậy ở trước mặt thiên đại cơ hội này, các nàng đều giúp nhau nhường cho. - Vẫn là trước cho Mị nhi cùng Hạnh nhi a, tư chất Mị nhi kém cỏi nhất, mà Hạnh nhi vì phu quân mà dâng ra chín thành tu vi! Ninh Kiều Nguyệt dẫn đầu một cái nói ra. - Ân, cứ an bài như vậy a! Lăng Kinh Hồng cũng gật đầu nói.