Không có trình tự trực quan phân chia, hai người Lâm Lạc tự nhiên cũng không biết lợi hại bao nhiêu, lại không biết mạnh nhất là như thế nào.
Mã Thanh Huệ thực sự chỉ có mười sáu tuổi, ngây thơ thuần khiết, tuy rằng không có tâm cơ nhưng cũng không biết nhiều sự tình. Hai người Lâm Lạc nếu muốn biết thêm nhiều tin tức cũng chỉ có thể đi gặp trưởng bối của nàng.
Hai người đều quyết định đi một lần, có khôi lỗi linh cảnh tồn tại bọn họ cũng không cần quá lo lắng chuyện an toàn.
Sơn cốc nhỏ không bao xa, chỉ đi chừng nửa nén hương bọn họ đã đến. Sơn cốc thực sự rất nhỏ, cây xanh cỏ xanh, cây ăn quả nặng trĩu, nhìn qua thật có phong cảnh điền viên.
Trong sơn cốc có khoảng mười gian nhà, không phân chia gì quá mức nghiêm khắc, đã hình thành một thôn xóm nhỏ đến thương cảm.
- Cha, mẹ, ca ca, gia gia, cháu gặp mặt hai người, hai người nha!
Mã Thanh Huệ vừa đi vào sơn cốc đã thật hưng phấn kêu lên.
Sưu sưu sưu, nhất thời hơn mười thân ảnh bắn ra, xuất hiện ngay trước mặt Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng.
Những người này đều đã hơn hai mươi, người già cũng đã hoa râm, nhưng người tiến vào Tiên Thiên cảnh cũng không thể dùng tướng mạo hình dung tuổi thọ của một người, điều này thật không chuẩn xác. Nhưng trong bốn người Lâm Lạc nhìn không ra sâu cạn, giống như người thường, nhưng lại tựa hồ ẩn chứa lực lượng khủng bố đủ băng thiên liệt địa!
Linh Cảnh chí cường giả!
Hơn nữa còn tới bốn người, những người khác mặc dù không khoa trương như vậy, nhưng nếu không tới Thích Biến cảnh thì là Thiên Hợp cảnh, quả nhiên thật mạnh, thật lợi hại!
Thật quá kinh khủng, chỉ bốn nhà trong sơn cốc nhỏ đã đủ so sánh với tứ đại gia tộc của Càn Nguyên quốc, nếu như bọn họ tái hiện nhân gian, nhất định có thể khiến cho toàn bộ vận mệnh thế lực trên đại lục phải phân chia lại lần nữa!
- Di, Vẫn Thần chi hậu!
Một lão giả chòm râu hoa râm liếc mắt nhìn Lâm Lạc, đột nhiên trong mắt sát khí lan tràn, nguyên bản bộ dáng giản dị tự nhiên nhất thời đại biến, khí thế tăng lớn, tay phải vung lên đánh ra một đạo hắc ảnh, hóa thành một thanh hắc sắc thiết kiếm hướng Lâm Lạc bắn tới.
Lĩnh vực!
Lâm Lạc không dám có chút chần chờ, tâm niệm vừa động, Tử Đỉnh nhất thời bay ra.
Ông!
Tử khí lưu chuyển, nhất thời đón đỡ thiết kiếm, hắc kiếm va chạm, một lần nữa hóa thành một đoàn hắc ảnh biến mất.
Vẫn Thần chi hậu? Nói đùa gì vậy! Hắn chính là hậu duệ của Thiểm Điện tộc thượng cổ, mà theo Hỏa Diễm Cự Nhân nói tứ đại cổ tộc đều bị Vẫn Thần tiêu diệt, nếu như nói Thiểm Điện tộc là Vẫn Thần, còn không phải tự mình đem mình tiêu diệt?
- Gia gia...
Mã Thanh Huệ kinh hô một tiếng, như thế nào cũng không nghĩ ra vì sao lão nhân lại đột nhiên công kích.
- Tránh ra!
Lão nhân vung tay lên, Mã Thanh Huệ lập tức bị một cỗ lực lượng ôn nhu đổ sang một bên, lão nhân nhảy dựng hướng Lâm Lạc trực tiếp đánh tới.
Linh Cảnh chí cường giả cũng không chỉ có sát chiêu lĩnh vực, lực lượng bản thân cao hơn Thích Biến cảnh cường giả không biết bao nhiêu lần! Nếu lĩnh vực không có hiệu quả đối với Lâm Lạc, vậy thì dùng cậy mạnh trực tiếp phá hủy!
Nhất lực phá vạn pháp!
Tử Đỉnh mặc dù ngăn cản được độc khí cùng tinh thần công kích, thậm chí cũng có được năng lực chống cự lĩnh vực, nhưng đối với lực công kích thuần túy cũng chỉ có tác dụng yếu nhất. Tuy rằng hiện tại Lâm Lạc đã lên tới tu vi Thích Biến cảnh, nhưng Linh Cảnh chí cường giả cùng Thích Biến cảnh chênh lệch cũng giống như hậu thiên võ giả cùng Tiên Thiên cảnh cao thủ, đủ một kích giết chết hắn!
Linh Cảnh khôi lỗi, xuất!
Oanh!
ikienthuc. org
Lão giả kia đánh một chưởng trúng lên người khôi lỗi, nhưng khôi lỗi có được lực phòng ngự cường đại khủng bố, một quyền đánh trúng căn bản không tạo thành chút thương tổn!
- Linh Cảnh khôi lỗi?
Lão giả kia thở nhẹ một tiếng, không khỏi nhăn mày.
- Tiền bối không nói lời nào đã phát động công kích, không cảm thấy quá mức sao?
Lâm Lạc lạnh lùng nói, nếu không phải hắn có được Tử Đỉnh cùng khôi lỗi, hiện tại hắn cùng Lăng Kinh Hồng đã chết.
- Hừ, năm đó Vẫn Thần giết vô số người của tộc ta, ngươi là đời sau của bọn hắn chính là kẻ thù một mất một còn của chúng ta!
Lão giả kia giận quát một tiếng:
- Hồ huynh, ngươi ngăn cản khôi lỗi kia, chờ lão phu diệt đi đại thù rồi nói sau!
Lâm Lạc tâm niệm vừa động, khí tức của khôi lỗi lập tức trướng lớn, hữu quyền vung ngang người, lực lượng khủng bố bắt đầu tụ tập. Nếu như đối phương không chịu hòa bình nói chuyện, vậy chỉ có thể dùng vũ lực chấn nhiếp, một mặt phòng thủ chỉ có thể làm đối phương càng thêm hùng hổ dọa người.
Khí tức lực lượng đệ nhị bộ cuồn cuộn tràn đến, lập tức làm hai lão nhân đều ngừng lại, lộ ra biểu tình khiếp sợ.
Nhị bộ linh giả, đây còn mạnh hơn bọn họ một bậc!
- Ta là hậu duệ Thiểm Điện tộc, các ngươi vì cái gì cho rằng ta là hậu nhân Vẫn Thần?
Lâm Lạc lớn tiếng nói, đây thực sự không có đạo lý.
- Ha ha, Thiểm Điện tộc không phải là Vẫn Thần sao?
Lão giả kia lành lạnh nói.
Trong đầu Lâm Lạc nhất thời ầm ầm chấn động, đây là tình huống gì, Thiểm Điện tộc vì sao lại là Vẫn Thần?
Nếu nói như thế cũng có thể giải thích vì sao chỉ một ấn ký hình thiểm điện còn có uy lực cường đại như thế, có thể tự động hấp thu lôi điện lực tiến hành tu luyện, bởi vì bọn họ là đời sau của thần linh, cho dù là thần linh "vẫn lạc". Nhưng như vậy cũng lưu động một ít thần huyết, có được một bộ phận thần uy.
Lâm Lạc đột nhiên nghĩ đến, ở Tổ Lôi Trì hắn từng tiếp thụ được một ít ý niệm tàn hồn, trong đó có từ "phản bội". Chẳng lẽ lúc trước tứ đại cổ tộc bị hủy là bởi vì nội loạn?
Chẳng lẽ... ngày xưa đúng do tuyệt thế cường giả của Thiểm Điện tộc ra tay đem dãy cung điện kia phá hủy sao?
Trong khoảnh khắc trong lòng Lâm Lạc gió giục mây vần, ngăn không được ý nghĩ trong lòng đã rối loạn.
- Đều đã qua bao nhiêu ngàn năm, các ngươi vẫn còn muốn chém tận giết tuyệt đối với chúng ta sao?
Lão giả kia giận dữ hét.
Nếu năm đó thật sự do cường giả Thiểm Điện tộc tiêu diệt thế lực cung điện nơi này, những người này quả thật oán hận Lâm Lạc cũng có đạo lý, vừa nhận ra hắn là hậu nhân Thiểm Điện tộc liền phát động công kích.
Nhưng những người này luôn bị vây nơi đây, căn bản không biết bao vạn năm nay chuyện gì đã xảy ra, Thiểm Điện tộc đã sớm tan thành mây khói, hiện tại chỉ còn có một tộc nhân là Lâm Lạc, chẳng khác gì bị diệt tộc.
Hắn giương giọng nói:
- Chuyện đã xa xưa, đã qua nhiều năm như vậy, cừu hận lớn thế nào cũng nên buông xuống! Ta cũng không phải tới tìm các ngươi phiền toái, mà chỉ trùng hợp gặp được Thanh Huệ cô nương nên mới qua đây xem mà thôi!
- Lời nói bịp bợm!
Lại có một lão giả hừ nói.
Hiển nhiên thân phận hậu nhân "kẻ thù" làm lời hắn nói ra không ai chịu nghe.
- Di?
Lúc này ánh mắt một lão giả quét nhìn qua Lăng Kinh Hồng, nhất thời lộ ra ánh mắt vô cùng nghi hoặc.
- Mã huynh, Lưu huynh, Triệu huynh, các ngươi xem...
Bốn lão giả đều nhìn vào Lăng Kinh Hồng, thân thể run lên, ánh mắt từ nghi hoặc đến khẳng định, cuối cùng biến thành kích động.
- Chúng lão nô bái kiến chủ thượng!
Bốn lão giả đều khom người bái Lăng Kinh Hồng, vẻ mặt vô cùng kích động.
Lăng Kinh Hồng kinh hãi, liền xua tay nói:
- Các ngươi nhận lầm người, ta không phải là chủ thượng gì của các ngươi...
- Trên người ngài có dòng máu cao quý của Hỏa Diệp tộc, chúng lão nô làm sao có thể nhận sai lầm?
Bốn lão giả đều kích động nói, còn quay nhìn con cháu khiển trách, gọi họ quỳ xuống hành lễ.
Những người trẻ tuổi tuy không cam tâm nhưng ngại bốn lão giả cường thế đành quỳ xuống hành lễ.
Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng liền nhớ tới Lăng Kinh Hồng ở trong hồ nước tại cung điện thu nhận được tạo hóa, tựa hồ mở ra thượng cổ huyết mạch, những người khác tuy rằng nhìn không được nhưng bốn cường giả kia đều cảm nhận được khí tức của nàng, cũng giống như bọn họ cảm nhận được huyết mạch Thiểm Điện tộc của hắn.
- Ta cũng chỉ mới thức tỉnh tổ huyết, căn bản không biết chuyện gì xảy ra, thậm chí không biết chuyện quan hệ tới Hỏa Diệp tộc!
Lăng Kinh Hồng đáp.
- Tổ tiên từng nói qua, một ngày nào đó chủ thượng sẽ xuất hiện, là ngày chúng lão nô thoát khỏi vây khốn quay về nhân gian!
Mã gia cường giả nói.
Chẳng thể trách họ để bụng như vậy, nguyên lai quan hệ tới việc họ thoát khốn, cũng không chỉ đơn giản vì trung tâm! Thế giới này rất thực tế, có lẽ bốn lão nhân hiện tại còn tuân thủ nghiêm ngặt tổ huấn, kính Lăng Kinh Hồng là chủ nhân, nhưng sau khi rời khỏi nơi này, phát hiện thiên hạ đã thay đổi, võ đạo điêu linh, chỉ là bọn hắn đều có thể hoành hành thiên hạ thì bọn họ còn chịu tuân thủ thân phận người hầu sao?
Người hầu lấn chủ, đây là chuyện vô cùng thực sự!
Thật giống như ngày trước mười hai đại gia tộc liên hợp làm phản thống trị của Cổ thị hoàng triều, còn không phải bởi vì Cổ thị hoàng triều bị Âm Thi Tông gây sức ép khiến lực lượng tổn hại lớn, không ép được những gia tộc dã tâm bừng bừng sao?
Một khi những người này biết được tình huống võ đạo hiện tại, nói không chừng đầu tiên chính là giải quyết Lăng Kinh Hồng, sau đó trời cao mặc chim bay, thế giới mặc tung hoành!
Nhưng giờ khắc này cũng không nên trở mặt, bằng không Lâm Lạc làm sao biết được năm xưa là chuyện gì xảy ra?
Bởi vậy Lăng Kinh Hồng thật miễn cưỡng thừa nhận họ, lập tức trở thành siêu cấp vương giả có được bốn Linh Cảnh cường giả, mười hai Thích Biến cảnh cao thủ, cùng một số võ giả Thiên Hợp, Nguyên Cảnh!
Tương đương như đem lực lượng cao nhất của Tô, Dịch, Điền, Phạm tứ đại gia tộc dung hợp vào nhau, cường đại đáng sợ!
Xem thể diện của Lăng Kinh Hồng, đồng thời Lâm Lạc còn có một nhị bộ linh giả khôi lỗi, những người kia cũng không tiếp tục hô đánh hô giết, chỉ nghênh đón hai người vào một gian phòng, sau đó lấy ra rượu ngon tự nhưỡng, bắt đầu khai thông lẫn nhau.
Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng muốn biết bí ẩn phát sinh năm xưa, mà người trong cốc muốn biết tình huống bên ngoài, song phương đối đáp, nhìn không khí có vẻ phi thường thân thiện.
Theo Mã gia cường giả nói, đại khái ngày trước Hỏa Diệp tộc là tộc đàn thật cường đại trên Ngân Nguyệt đại lục, một ngày nào đó tứ đại cổ tộc - Thiểm Điện tộc, Thiên Khí tộc, Thủy tộc, Ám Diệt tộc đột nhiên xuất hiện, triển khai chinh chiến dã man, cuối cùng thống trị toàn bộ đại lục!
Nghe nói tứ đại cổ tộc đều là thần linh, nhưng không biết vì sao mất đi thần tính, vì vậy xưng là "Vẫn Thần".
- Thần linh không thể sinh tồn tại nhân gian!
Hồ gia cường giả nói ra một bí mật làm hai người Lâm Lạc khiếp sợ.
- Thần, phàm khác đường, thần linh chỉ có thể ở lại Thần giới, nếu mạnh mẽ tiến vào nhân gian chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất bị thiên địa đại đạo áp chế, thực lực hạ xuống dưới thần cấp. Hoặc là thần linh cường đại khiến thiên địa áp chế không nổi, như vậy những nơi hắn đi qua đều sẽ biến thành hư vô!
- Nếu bị thiên địa đại đạo áp chế, thời gian dài sẽ mất đi thần tính, một lần nữa trở thành người phàm!
Bởi vậy tứ đại tộc trưởng cổ tộc tồn tại đại biểu bọn hắn đã mất đi thần tính, cho dù lưu động thần huyết nhưng chỉ xưng là Vẫn Thần, không phải thần linh chân chính!
Lâm Lạc biết đỉnh phong võ đạo chính là hóa phàm thành thần, nhưng là người hay mãnh thú mục tiêu đều là thành tựu thần linh bất tử bất diệt! Nhưng tứ đại cổ tộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại phản bội Thần giới đi tới Ngân Nguyệt đại lục?
Mất đi thần tính thần linh sẽ chậm rãi biến thành người phàm, sẽ có ngày thọ nguyên chung kết, vì sao tứ đại cổ tộc bỏ qua sinh mệnh vĩnh hằng bất diệt?
Năm đó một vị tuyệt thế cường giả của Thiểm Điện tộc đột nhiên xuất hiện, một kiếm tiêu diệt Hỏa Diệp thần cung, toàn bộ thành viên hoàng tộc đều tử vong, chỉ còn vài cung nữ cùng thị vệ nhỏ bởi vì cách khá xa chiến trường nên mới tránh thoát một kiếp.
U Ám sâm lâm năm xưa do Hỏa Diệp tộc bố trí dùng để phòng ngự an toàn, nhưng căn bản không thể ngăn trở được vị siêu cấp cường giả của Thiểm Điện tộc, thật sự bị một kiếm của hắn phá hủy trung xu bên trong cung điện làm U Ám sâm lâm chẳng những đề phòng bên ngoài còn phòng cả bên trong đi ra.
Thời gian trôi qua, bởi vì thiên địa đột biến không còn võ giả cường đại như ngày xưa xuất hiện, bởi vậy nơi này cũng trở thành tuyệt địa, người bên ngoài không vào được mà người bên trong cũng không ra được.
Bởi vì tiền bối trong cốc đã bị vây trong này thật nhiều năm, vì vậy bọn họ cũng không thể biết được nguyên nhân vì sao tứ đại cổ tộc bị hủy diệt.
Cuối cùng bọn họ đưa cho Lăng Kinh Hồng một không gian pháp bảo, bên trong có đại lượng bảo vật, đây đều do các đời tiền bối trong cốc tìm kiếm trong cung điện lưu lại, bởi vậy hai người Lâm Lạc không hề tìm được vật gì tốt lúc đi vào.
Nhưng kiếm ý bên trong khu vực cung điện bởi vì thật quá mạnh mẽ, cho dù tổ tiên trong cốc cũng không cách nào tiến vào được bên trong.
Nhưng điều này ảnh hưởng không lớn, bởi vì càng là khu vực trung tâm thì trình độ phá hư càng cao, cơ bản không thể nào tìm được vật gì đầy đủ, sớm đã bị một kiếm hủy thiên diệt địa phá hủy.
Bảo vật tới tay hiển nhiên không cần khách khí, hai người Lâm Lạc đều vui vẻ nhận lấy. Nhưng bao nhiêu năm tháng kéo dài, đan dược cũng đã bị người trong cốc dùng hết, thực sự cũng không có bao nhiêu đồ tốt để lại.
Nhưng Hỏa Diệp tộc còn một kiện đồ vật không bị phá hủy, chính là mẫu cây bàn đào mà tổ tiên Tô gia may mắn lấy được.
Nghe nói gốc cây này đã thành tinh, tuy rằng không thể tu luyện không có lực lượng nhưng có thể cảm ứng được nguy hiểm, nhổ "gốc" bỏ trốn.
Điều này làm Lâm Lạc cùng Lăng Kinh Hồng đều choáng váng, gốc cây mà cũng có thể bỏ trốn?
Nhưng nếu ngay cả thần linh đều có thể tồn tại, có thụ tinh cũng chẳng phải chuyện gì ly kỳ, không nhìn thấy kể cả mãnh thú cũng có thể mở miệng nói tiếng người được sao?
Theo những người kia nói, mẫu cây bàn đào chẳng những kết xuất trái cây có thể tăng thêm thọ nguyên năm trăm năm, thân cành còn là tài liệu chế khí tuyệt hảo, có thể luyện chế linh khí!