- Ha ha ha!
Triệu Ngọc Phi ở trên bộ ngực của nàng sờ sờ, đùa giỡn nàng nói.
- Trước mặt người khác, các ngươi vẫn là thầy trò, trên giường, các ngươi là tỷ muội! Tiểu nữ nhân, phải hay là xuất thủy rồi hay không?
Tính cách phân liệt của Nam Nhược Hoa căn bản là không có thể khống chế, bị chút kích thích sẽ phát tao. Quả nhiên, mới bị Triệu Ngọc Phi sờ như vậy, nàng liền không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ, thân thể mềm mại như nước.
- Hì hì, phu quân ở bên trong khi dễ sư phụ, chúng ta ở bên ngoài khi dễ đồ đệ!
Thủy Doanh Tâm cũng gia nhập xâm phạm đối với Nam Nhược Hoa, bàn tay như ngọc trắng ở trên người nàng sờ soạn không ngừng.
Lâm Lạc rốt cục đã có phản ứng, chúng nữ cũng tiêu tan một nửa lo lắng, lập tức cười toe toét mà náo thành một đoàn. Cho dù Mai Hoa tiên tử khả năng sẽ ăn đau khổ rất lớn, nhưng các nàng đều tin tưởng vững chắc đi theo Lâm Lạc mới là lựa chọn tốt nhất, Mai Hoa tiên tử coi như là trước khổ sau ngọt a!...
Bị một người phảng phất không biết mệt mỏi một lần lại một lần trùng kích lấy hạ thân của mình, sỉ nhục mãnh liệt làm cho Mai Hoa tiên tử không biết đem Lâm Lạc nguyền rủa bao nhiêu lần, ngay cả các nàng Tô Mị cũng không một ai may mắn thoát khỏi.
Nếu như Thần giới còn có thần thông nguyền rủa thuật, vậy Lâm Lạc ít nhất đã nát mấy vạn lần, đáng tiếc, nàng bất lực chửi bới chỉ là càng thêm kích thích dục vọng của Lâm Lạc, bừa bãi ở trên ngọc thể của nàng mạnh mẽ đâm tới, thỏa thích thảo phạt lấy.
Cho dù nàng là Tinh Đế đỉnh phong hạ giới, thân thể cường hoành tiếp cận tình trạng không xấu, thế nhưng mà gặp được thần thể cường lực trùng kích, nàng là rất nhanh cảm nhận được mệt mỏi, lại mệt mỏi đến tận xương tủy, để cho nàng buồn ngủ.
Cũng không biết hung ác như vậy giằng co bao lâu, hô hấp của nam nhân trên người vậy đột nhiên trở nên ồ ồ, hơn nữa động tác cũng gia tốc, để cho nàng ngóc lên cái cổ trắng ngọc như là thiên nga, phát ra một tiếng thét lên thật dài.
Theo Lâm Lạc hổ gầm một tiếng, động tác của hắn đột nhiên dừng lại. Mà hai mắt của Mai Hoa tiên tử cũng lập tức mở tròn vo, trước kia nàng còn không biết phát sinh ra cái gì, nhưng nhiệt lưu bắn nhập vào cơ thể vẫn để cho nàng chưa từng có giao thiệp qua chuyện nam nữ đã minh bạch là chuyện gì xảy ra.
Giết hắn đi! Giết hắn đi! Giết hắn đi!
Trong đầu Mai Hoa tiên tử trống rỗng, chỉ còn lại có một ý niệm duy nhất tràn ngập, để cho nàng chặt chẽ cắn chặt răng.
Đây là chuyện gì xảy ra?
Theo khoái cảm y hệt như Thiên Băng Địa Liệt truyền đến, chủ ý thức của Lâm Lạc cũng bị kích hoạt ra, nhanh chóng thay thế một mặt Hắc Ám. Một lần nữa chiếm cứ quyền khống chế thân thể. Hắn không hề giống Nam Nhược Hoa không cách nào không chế nhân cách chân thật cùng nhân cách giả thuyết như vậy, mặt Hắc Ám cho tới bây giờ đều bị hắn áp chế, nếu không có lần này chủ nhân cách của hắn đắm chìm ở bên trong hồi ức, mặt Hắc Ám căn bản không có khả năng thừa cơ chạy đến.
Nhìn xem nữ nhân khỏa thân nằm rạp trên mặt đất, còn có bộ phận của hai người đang liên tiếp cùng một chỗ, chuyện đã xảy ra trước kia giống như nước biển chảy ngược, nhanh chóng dũng mãnh vào trong óc của Lâm Lạc, để cho hắn lập tức đã minh bạch là chuyện gì xảy ra.
Tổn thọ ah, vậy mà cưỡng đoạt một lão bà!
Lâm Lạc kéo răng, tuy sau khi tiến vào tinh vực, lại lão nhân cũng nhìn không ra tuế nguyệt, mà tiến vào Thần Cảnh, càng là hoàn toàn không có khái niệm tuổi thọ, nhưng vào trước là chủ, vào trước là chủ ah, Mai Hoa tiên tử ở trong suy nghĩ của hắn là một lão bà lời nói ác độc, huống hồ còn là sư phụ của Nam Nhược Hoa!
Hiện tại hắn làm Mai Hoa tiên tử rồi, hơn nữa còn là dùng thủ đoạn bạo lực làm, này làm sao không biết xấu hổ bàn giao cho Nam Nhược Hoa đây?
Còn nữa, nữ nhân dưới thân này sẽ náo thành cái dạng gì?
Tuy Lâm Lạc giết người không phân biệt nam nữ, thế nhưng mà nữ nhân cùng mình phát sinh qua quan hệ sẽ khó làm nhiều hơn, hơn nữa bọn hắn tầm đó còn không có oán thù, mà là người ta "hảo tâm" giúp hắn, mà hắn lại rút súng chọc vào, có thể so với Tiểu Bá Vương ah!
- Hô...
Những suy nghĩ này chỉ là lập tức thổi qua trong lòng của hắn, mà thân thể của hắn vẫn còn theo bản năng co rúm, đem nhiệt lưu còn lại y nguyên tràn vào trong thân thể mềm mại của Mai Hoa tiên tử.
Làm cũng đã làm, Lâm Lạc cũng lưu manh lên, ngã đầu đặt ở trên thân thể mềm mại, đầy đặn mê người của Mai Hoa tiên tử, vù vù mà thở nặng khí. Coi như là Thần linh, mỗi lần làm xong chuyện này luôn luôn có cảm giác linh hồn xuất khiếu, cần chậm rãi trải qua, hơn nữa dư vị vô cùng.
- Làm đủ rồi thì cút ngay!
Mai Hoa tiên tử hàn ý mười phần nói.
Tính tình nữ nhân này vừa thối lại vừa cứng, cùng nàng ôn tồn nói căn bản chính là mặt nóng dán mông lạnh! Tuy Lâm Lạc cùng Mai Hoa tiên tử ở chung thời gian không nhiều lắm, lại là đối với tính cách của nàng hiểu rất rõ, lúc này buông tha cho kế thừa hơi.
- Mới một lần như thế nào đủ, ngươi cho rằng ta chỉ có chút năng lực ấy sao?
Lâm Lạc hắc hắc hắc mà cười, dù sao cũng không có cách nào cùng nàng giải thích tính cách Hắc Ám, vậy không bằng trực tiếp làm phục nàng!
Mai Hoa tiên tử lập tức mặt mày biến sắc, hơn nữa Lâm Lạc cũng không phải chỉ nói mà thôi dân, nàng rõ ràng mà cảm giác được, đồ vật nguyên vốn đã nhuyễn xuống lại ngẩng đầu lên, ở trong cơ thể nàng nàng diễu võ dương oai!
- Không...
Nàng hét rầm lên, tuyệt đối không cách nào thừa nhận một lần ô nhục khác nữa.
- Ngoan nghe lời mà làm nữ nhân ta!
Lâm Lạc mày dạn mặt dày nói ra, nói những lời này mà nói, lòng của hắn cũng run rẩy lấy, nếu như không phải ván đã đóng thuyền, hắn tình nguyện bị một xú nữ cường bạo cũng không muốn cùng Mai Hoa tiên tử phát sinh chuyện gì.
- Nằm mơ!
Mai Hoa tiên tử giận dữ hét, nàng nhất định phải giết người nam nhân này, nhất định sẽ, mặc kệ trả một cái giá lớn gì!
Kỳ thật, thân thể nữ nhân này rất kiều nộn, nào có một tia lão thái! Đùi trắng trắng nõn, giống như trứng gà vừa mới bóc, so với Nam Nhược Hoa không kém chút thua, thậm chí càng muốn đầy đặn, bộ dạng thành thục thùy mị mười phần.
Nam Nhược Hoa?
Trong nội tâm Lâm Lạc khẽ động, đột nhiên vẫy tay, trong thạch điện lập tức thêm một người.
- Sư phụ...
- Nhược Hoa!
Lâm Lạc chính là chủ nhân của Dưỡng Tâm hũ, có thể tùy ý điều khiển không gian ở đây, mà tu vi của hắn lại là cao nhất, đem Nam Nhược Hoa lăng không đưa tới có thể nói là cực kỳ đơn giản.
Nam Nhược Hoa có thể tưởng tượng chuyện đã xảy ra trong thạch điện, nhưng tận mắt thấy sư phụ của mình trơn bóng mà bị nam nhân của mình áp dưới thân thể, vẫn là cho nàng trùng kích cực lớn.
Mai Hoa tiên tử càng là không thể tưởng được Lâm Lạc rõ ràng vô sỉ như vậy, để cho ái đồ chứng kiến một mặt sỉ nhục nhất của mình!
Trong khoảng thời gian ngắn, nàng xấu hổ và giận dữ muốn chết, toàn thân đều nổi lên màu đỏ, đó cũng không phải là phát xuân, mà là động khí đấy.
- Bảo bối, sư phụ nàng tìm chết tìm sống, ngươi khuyên nhủ nàng đi!
Lâm Lạc cắn vành tai của Nam Nhược Hoa nói ra.
- Khích lệ thì khích lệ, nhưng ngươi làm gì lại cởi quần áo của Nhược Hoa?
Nam Nhược Hoa mắc cở đỏ mặt, nếu như chỉ là hai người bọn họ, hoặc là một cái bên trong Tô Mị chúng nữ, nàng ngược lại là không sao cả, dù sao sự tình chăn lớn cùng ngủ cũng không phải lần một lần hai rồi.
Thế nhưng mà, đó là sư phụ nàng ah!
- Hai người chúng ta đều cởi chuồng, ngươi không biết xấu hổ mặc vào sao?
Lâm Lạc chơi xấu nói.
Cái này cưỡng từ đoạt lý a!
- Ah!
Nam Nhược Hoa phát ra kinh hô, nhưng nào địch nổi lực lớn của Lâm Lạc, quần áo trên người rất nhanh đã bị từng kiện từng kiện lột bỏ ra, hướng sư phụ của nàng làm chuẩn rồi.
- Ác tặc, ngươi muốn làm cái gì!
Mai Hoa tiên tử hoảng hốt, chẳng lẽ súc sinh này muốn... nàng nhất niệm còn không có quay tới, chỉ cảm thấy trên người nặng thêm, một thân thể trơn bóng đã áp đến trên người của nàng.
Xúc cảm của nam nhân cùng nữ nhân là hoàn toàn bất đồng, người bình thường có lẽ cảm giác không thấy, nhưng đường đường Tinh đế Chí Tôn còn có thể phát giác không ra sao? Dù cho không quay đầu lại, Mai Hoa tiên tử cũng có thể xác định áp ở trên người mình là đồ đệ bảo bối của nàng!
Hai luồng thịt mềm tràn ngập co dãn đang đặt ở trên lưng của nàng, cổ tựa hồ còn có hô hấp nóng ướt, Mai Hoa tiên tử hoàn toàn có thể tưởng tượng thầy trò hai người các nàng đang đứng ở trong tư thế mập mờ như thế nào.
- Súc sinh, ta nhất định sẽ giết ngươi!
Nàng cắn răng phẫn nộ quát.
- Sư phụ!
Nam Nhược Hoa ở thế khó xử, một bên là sư phụ, một bên là nam nhân của mình, nàng giúp bên nào cũng không phải.
Nhưng trong thân thể của nàng là có thêm giả thuyết nhân cách, bình thường tuy có thể áp chế, nhưng vừa đến loại thời điểm này, là thời điểm giả thuyết nhân cách ngẩng đầu, ánh mắt của nàng lập tức trở nên mê ly lên, biểu lộ trên mặt cơ hồ lập tức từ thanh lệ chuyển biến đến yêu mị.
- Á phụ đại nhân, nô tì thật cao hứng, có thể cùng sư phụ chung một chỗ hầu hạ ngươi rồi!
Từ Tiên Tử biến thành kỹ nữ, nàng tràn ngập vui sướng nói.
Mai Hoa tiên tử không khỏi mà nước mắt chảy dài, còn có cái gì thương tâm vượt qua bị đồ đệ duy nhất, coi là con gái thân nhân của mình làm phản nàng hay sao? Tuy nàng biết rõ đây chỉ là giả thuyết nhân cách của Nam Nhược Hoa, cnhưng lời nói xác thực là từ trong miệng ái đồ nói ra.
- Hảo hảo khuyên nhủ sư phụ nàng đi!
Lâm Lạc nhẹ nhàng cười cười, hạ thân một cái, cũng không biết tiến nhập trong thân thể mềm mại nào.
- Ah...
Nam Nhược Hoa phát ra tiếng kêu sung sướng, như là bạch tuộc mà chặt chẽ ôm lấy Mai Hoa tiên tử, để tránh bị lực trùng kích cường đại của Lâm Lạc đụng bay ra ngoài, nàng nắm hai hai ngọn núi cao ngất của Mai Hoa tiên tử, mang chút ghen ghét nói:
- Sư phụ, bộ ngực của ngươi so với Nhược Hoa lớn hơn rất nhiều!
Mai Hoa tiên tử:
- ...
Thoạt nhìn tình huống không tệ, ít nhất Mai Hoa tiên tử không hề như trước kia khóc thiên đập đất như vậy rồi. Liệt nữ sợ mài, Thần linh cái gì cũng thiếu, nhưng duy nhất không thiếu tuyệt đối là thời gian, cũng không tin mài không phục nàng!
Tình huống nếu so với Lâm Lạc tưởng tượng thì tốt hơn rất nhiều, chừng một tháng thời gian, Mai Hoa tiên tử đã thỏa hiệp rồi.
Mặc dù đối với Lâm Lạc y nguyên hờ hững, nhưng ít ra sẽ không đem "Ác tặc","Súc sinh" đọng ở ngoài miệng mắng không ngừng. Đây hết thảy tự nhiên đều là công lao của Nam Nhược Hoa, có tương trợ to lớn của đại phản đồ này, phòng tuyến của Mai Hoa tiên tử cũng không thể kiên trì bao lâu.
Khoảng cách cầm sắt hài hòa còn rất xa, bất quá có nội gian Nam Nhược Hoa này, Mai Hoa tiên tử nhận mệnh cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Cho đến lúc này, Lâm Lạc mới dám mở ra cửa điện thả người, cùng mọi người gặp nhau, nói rõ chi tiết về sự tình của Đỗ Vô Bệnh.
- Nguyên lai, thằng này rõ ràng đáng giận như vậy!
Chúng nữ đều là lòng đầy căm phẫn.
- Đúng đấy, vạn nhất thật làm cho hắn chiếm cứ thân thể phu quân, không phải cũng bị hắn chơi không sao!
Thủy Doanh Tâm lòng còn sợ hãi nói, lại để cho mọi người một hồi im lặng, nữ nhân này chẳng lẻ không có thể nói chuyện quan trọng hơn một chút sao?
- Phu quân, một tháng này rất thoải mái a?
Tô Mị thăm dò tới.
- Cái này...
Lâm Lạc đầu đầy mồ hôi lạnh.
- Sách, một bên là đồ đệ, một bên là sư phụ, khẳng định rất sướng rồi!
Lạc Ngưng Vân cũng rất không có tư vị nói.
Chúng nữ đều là một bộ ăn người, dùng ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc.
- Các ngươi muốn thế nào?
Lâm Lạc nghiến răng nói.
- Tự nhiên là muốn đền bù tổn thất rồi!
Chúng nữ một loạt lên xuống, làm cho các nàng nghe xong một tháng bức tranh tình dục sống động, thù này tự nhiên muốn hung hăng báo trở về.
Hết thảy lo lắng, hết thảy chia lìa tương tư, đều ở bên trong tình yêu rừng rực lấy được phóng thích, Lâm Lạc ra sức cày cấy, cùng chúng nữ lại hoang đường một tháng thời gian, lúc này mới đem những kiều thê mỹ thiếp này hết thảy dọn dẹp, có thể suy nghĩ chuyện kế tiếp.
Hắn sẽ bởi vì sự tình của Thạch Nguyệt Nha mà như thế tự trách, cũng không là vì hắn đối với Thạch Nguyệt Nha nhiều bao nhiêu cảm tình, mà là lo lắng sự tình đồng dạng phát sinh ở trên người những người khác.
Không phải hắn nặng bên này nhẹ bên kia, nhưng địa vị của Tô Mị, Phong Sở Liên, Lăng Kinh Hồng các nàng ở trong nội tâm Lâm Lạc là xa xa vượt qua Thạch Nguyệt Nha, nếu chuyện như vậy phát sinh ở trên người các nàng, Lâm Lạc không thể xác định mình có thể điên mất hay không!
Đúng là như thế, hắn mới có thể lâm vào trạng thái gần như si ngốc, thẳng đến bị Mai Hoa tiên tử làm "tỉnh lại" .
Nhưng hiện tại, hắn rốt cục suy nghĩ cẩn thận rồi.
Hắn phải trở nên mạnh mẽ, mới có thể phòng ngừa chuyện như vậy!
Thạch Nguyệt Nha từ đâu mà đến, hắn đã biết. Tuy quá trình này là hắn căn bản không muốn chứng kiến, nhưng sự tình đã phát sinh, hắn cũng không thể lừa mình dối người, hiện tại sự tình bức thiết phải hoàn thành, là bổ khuyết Tử Đỉnh, chính thức phát huy vương giả chi uy của Chủ Thần Khí này!
Bất quá, hắn cố nhiên đau lòng, lửa giận của Đỗ Bác Viễn chắc hẳn cũng là thiêu đốt tận trời, lúc này hận không thể đưa hắn bầm thây vạn đoạn!
Phân hồn đã chết, Đỗ Bác Viễn không còn có khả năng tiếp tục khuếch trương phân thân, nói cách khác, Lâm Lạc với hắn mà nói đã vô dụng! Như vậy, còn lại chỉ là thù hận vô tận!
Hắn, sẽ đối mặt một Trung Nguyên Thần đuổi giết!
Dùng lửa giận vô tận của Đỗ Bác Viễn mà nói, chỉ là Tả Văn Trạch cũng không có khả năng ngăn cản! Cho nên, Lâm Lạc căn bản không có khả năng đi trông cậy vào Tả Văn Trạch ra mặt thay mình ngăn lại một kiếp này. Trái lại, nếu hắn đi đầu nhập vào Tả Văn Trạch mà nói, nói không chừng sẽ bị Đỗ Bác Viễn khai ra giá cao trực tiếp từ chỗ Tả Văn Trạch giao dịch qua!