Mạt Thế Thiên Tai: Ta Dựa Vào Siêu Thị Nuốt Vàng Nằm Thẳng
Tiểu Tiền Tiền10-04-2025 10:51:34
Bao gồm cả các loại đồ ăn vặt, gì mà canh cay tê, mì lạnh, hủ tiếu Trung, bánh kẹo, hamburger, gà rán, cánh gà nhồi cơm, dừa đông lạnh... Cô mua mỗi loại một trăm suất, cộng thêm cả đồ nướng trước đó tổng cộng đã tiêu hết ba vạn tệ.
Phát hiện ra cuối phố có hàng bánh kem, Giang Phỉ trực tiếp vung tay bao hết quán, lại chi thêm năm nghìn tệ nữa.
Nhân khoảng thời gian đợi món, Giang Phỉ mở phần mềm mua sắm ra mua cát cho mèo, miếng dán giữ nhiệt, cồn, khẩu trang, đồ bảo hộ, thần khí diệt sâu bọ khác nhau, sản phẩm diệt muỗi, mỗi loại một trăm thùng, bao gồm cả thiết bị lặn, bình dưỡng khí.
Mấy thứ này mua ở trên mạng rẻ và lãi hơn là ra chợ buôn sỉ.
Sau khi cơn mưa to qua đi sẽ có các loại côn trùng biến dị thuận theo đường ống bò lên, cộng thêm cắt nước, bồn cầu đã không thể sử dụng nên cát cho mèo chính là sự lựa chọn tốt nhất.
Giang Phỉ thuận tiện đặt thêm hai bao xi măng, dự định sau này sẽ bít kín đường ống ở nhà, lúc này số dư trong tài khoản ngân hàng chỉ còn 203689.
Quá nghèo!
Cô rầu rĩ tắt điện thoại di động, các quán cũng đã đóng gói xong thức ăn.
Lợi dụng xe tải che chắn, Giang Phỉ cất hết toàn bộ đồ ăn vào trong kho hàng của siêu thị, sau đó lái xe đến chân núi của một ngọn núi hoang.
Khoa hàng mà cô thuê đã bị bỏ hoang rất lâu nhưng lại đủ rộng lớn, chứa được hết toàn bộ vật thư đã mua sắm, còn tiện che giấu, không lo lắng bị người phát hiện.
Đồng thời, đây cũng là một chỗ thuận tiện để giết hàng cướp của.
Giang Phỉ vẫn chưa quên người đã theo dõi cô ở chợ buôn sỉ sáng nay đâu.
Chợ buôn sỉ vàng thau lẫn lộn, cô lại trẻ tuổi, đi mua sắm hết gần trăm vạn tệ, khó tránh khỏi sẽ thu hút lòng trộm cắp của mấy người nào đó.
Cô cũng không ngại đen ăn đen đâu.
Nếu đòi chút "phí bồi thường tổn thất tinh thần" cũng không quá đáng đâu nhỉ?
Giang Phỉ ước lượng con dao găm mua được trên đường rồi mới xuống xe tải.
Chín giờ đúng, các công nhân giao hàng của chợ buôn sỉ lần lượt lái xe đến nơi.
Giang Phỉ kêu bọn họ chuyển đồ vào trong nhà kho, trong lòng kiểm tra rõ ràng số lượng.
Cùng với một bên cuối cùng chuyển hàng xong, Giang Phỉ cũng đoán ra được đại khái là ai muốn giở trò.
Ông chủ của hàng vật liệu xây dựng ngũ kim, Vương thọt không hề tới.
Hôm nay cô bị theo dõi cũng chỉ bắt đầu từ sau khi rời khỏi hàng vật liệu xây dựng ngũ kim.
Ánh mắt của Giang Phỉ hơi lóe lên, cô liếc mắt nhìn xung quanh, cố tình vặn to âm lượng nói chuyện với các công nhân.
"Hôm nay mọi người vất vả quá rồi, trên đường về nhớ chú ý an toàn, tôi phải ở lại kiểm kê hàng hóa một lúc, có vấn đề gì sẽ liên hệ với mấy người sau."
Sau khi các công nhân lái xe rời đi, Giang Phỉ đi vào trong kho hàng một mình rồi đóng cổng lớn lại.
Kho hàng có mấy ô cửa sổ nhỏ, thấp thoáng có thể nhìn thấy ánh đèn sáng bên trong.