Minh Thù thừa dịp lúc Ngụy Tự tách khỏi mọi người, kéo cô ta tới chỗ sâu trong vườn hoa đào tiến hành một lần giáo dục yêu thương.
Ngụy Tự hoàn toàn ngơ ngác, mãi đến khi Minh Thù đánh xong bỏ chạy, cô mới lấy lại tinh thần.
Cô bị đánh?
Cô bị Giang Kiều đánh?
Cô ta... có bệnh sao?
Khi không đánh người!
Đau quá...
-
Minh Thù đánh xong người, rửa tay ở nhà vệ sinh, trên gương đột nhiên xuất hiện một bóng người, người đó che rất kín, dường như là chạy vào.
Người như thế vừa nhìn liền thấy có vấn đề.
Cho rằng được che kín sẽ không ai biết sao?
Minh Thù còn nghi ngờ Hài Hòa Hiệu sao lại cách xa ngàn cây số phát nhiệm vụ như thế, thì ra người kia cũng ở nơi này.
Kỷ Cẩm cũng nhìn thấy Minh Thù, đôi mắt sau chiếc kính râm hạ xuống từ từ trừng lớn.
"Phía trước, ở phía trước..."
"Chồng ơi, chờ chúng em với!"
Xa xa trong rừng hoa đào, mơ hồ có thể thấy một đám người hướng phía bên này xông tới, số lượng nhìn hơi đáng sợ.
Kỷ Cẩm dường như kinh hoàng, lấy tay ôm chính mình, nhấc chân chạy về phía nhà vệ sinh.
Minh Thù im lặng nói: "Anh trốn vào đây các cô ấy cũng dám đi vào bắt anh thôi, ngày mai đứng đầu tin khả năng chính là... Ai đó bị người hâm mộ hành động quá khích ở nhà vệ sinh."
Làm một minh tinh bị người hâm mộ quá khích làm phiền, Kỷ Cẩm cảm thấy lời này của Minh Thù hoàn toàn không sai.
Nhưng nơi này ngoại trừ nhà vệ sinh hắn hoàn toàn không có chỗ trốn.
Minh Thù vô cùng tốt bụng mỉm cười: "Sau cửa nhà vệ sinh còn có một phòng để công nhân làm vệ sinh cất dụng cụ, không cần cám ơn."
Kỷ Cẩm hơi nghi ngờ, cô ta làm sao lại tốt bụng như vậy?
"A a, chồng ơi, chờ chúng em với..."
Kỷ Cẩm nghe được tiếng thét chói tai, cũng không nghi ngờ vì sao Minh Thù tốt bụng như vậy, nhanh lao vào nhà vệ sinh nam, hắn theo bản năng kéo cửa, phía sau cửa nhà vệ sinh đúng thật có một cánh cửa.
-
Minh Thù tắt nước, đám người hâm mộ kia cũng chạy đến bên ngoài nhà vệ sinh, đưa mắt nhìn bốn phía: "Kỳ lạ, rõ ràng nhìn thấy chạy đến bên này, tại sao không thấy nữa?"
"Có phải hay không vào nhà vệ sinh?"
Một đám người tràn vào nhà vệ sinh, du khách bên trong đi ra bị dọa cho giật mình, nhao nhao lui về bên trong.
Có người vào nhà vệ sinh nữ tìm một vòng, hẳn là không tìm được người nên hấp tấp đi ra.
Nhà vệ sinh nam thì nữ không dám vào, nhưng trong nhóm người hâm mộ vừa hay có nam sinh.
Nam sinh bị cử vào xem một vòng, nhưng cũng không tìm được người.
Nhà vệ sinh chỉ nhỏ chừng này, có thể trốn đi đâu chứ?
"Này, cô thấy chồng tôi vào đây không?"
Minh Thù đứng ở phía ngoài cùng, đám người kia tự nhiên coi Minh Thù là mục tiêu để hỏi.
Minh Thù hất nước trên tay, nheo mắt hỏi: "Chồng cô là ai?"
"Cẩm Cẩm, Kỷ Cẩm, cô thấy không?"
"Kỷ Cẩm à..." Đám mê trai mong đợi nhìn Minh Thù, hy vọng cô có thể nói ra nơi bọn họ đang chờ. Minh Thù lộ ra nụ cười tươi sáng: "Chết rồi."
Đám mê trai đầu tiên là sửng sốt, sau đó nổi giận tập thể: "Cô nói cái gì đó, dám nguyền rủa Cẩm Cẩm nhà chúng tôi, cô nói sai nên xin lỗi đi!"
"Thật là không biết sống chết, xin lỗi, xin lỗi chồng của chúng tôi đi!"
"Phải xin lỗi! Ngày hôm nay không xin lỗi, cô đừng hòng rời đi như vậy, người nói xấu chồng chúng tôi cần phải nghiêm trị!"
Một đám người la hét bảo Minh Thù xin lỗi, những người đó mang tư thế không xin lỗi sẽ đánh người.
Minh Thù nheo mắt: "Có muốn biết chồng nhà các cô ở nơi nào hay không?"
Giọng nói của cô rõ ràng không nặng, lại dễ dàng làm cho mọi người im lặng lại.
"Cô nói mau, chồng của chúng tôi ở nơi nào?"
Minh Thù giọng mang ý cười: "Mọi người mắng Kỷ Cẩm một câu, tôi nói cho mọi người biết hắn ở đâu."
Đám mê trai nổi giận: "Cô nói cái gì?"
"Chúng tôi làm sao có thể mắng chồng mình, cô điên rồi sao!"
"Bệnh tâm thần à."
Minh Thù thuyết phục: "Mọi người nghĩ lại đi, chỉ cần chửi một câu, liền có thể biết chồng các cô ở nơi nào, nói không chừng còn có thể tiếp xúc thân mật, chửi một câu rất đáng giá."
Đám mê trai: "..." Người này sợ là người tà giáo.
"Thế giới lớn như vậy, ai biết mọi người lần sau gặp phải hắn là lúc nào, còn có thể tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy sao? Hắn chính là Kỷ Cẩm người thật vật thật, không phải Kỷ Cẩm trên màn hình tivi."
Đám mê trai: "..." Không được, không thể nghe theo, thần tượng của bọn họ tuyệt đối không thể mắng.
"Có thể sờ chồng một cái, mọi người không phải có thể lên núi đao xuống biển lửa cũng chấp nhận sao? Chửi một câu cũng không muốn, các cô là yêu thật lòng sao?"
Đám mê trai: "..." Vì là yêu thật nên không chửi, là người hâm mộ thật sự, làm sao có thể mắng chồng mình. Người này nhất định là một người chống đối, nhất định là muốn lừa các cô, không thể mắc lừa!
"Đánh là thương mắng là yêu, mọi người thương hắn mới mắng hắn đúng hay không? Nếu các cô không thích hắn, thấy cũng sẽ không liếc mắt nhìn, càng chưa nói mắng. Tôi tin tưởng rằng Kỷ Cẩm thân là chồng của các cô, nhìn thấy các cô thương hắn như vậy, nhất định sẽ không tức giận."
Đám mê trai: "..." Tuy là luôn cảm thấy không đúng chỗ nào, thế nhưng cô ta nói cũng có đạo lý.
Minh Thù vẻ mặt mang theo nụ cười: "Cho nên, hiện tại mọi người muốn biết hắn ở đâu chứ?"
Kỷ Cẩm đứng phía bên ngoài nghe được tiếng mắng liên tiếp, còn đều mang tên hắn, Kỷ Cẩm cảm thấy tức giận.
Cô ta thế mà lại khuyến khích người hâm mộ mắng hắn.
Đám người hâm mộ kia thực sự đã nghe theo!
Không có não sao?
Chưa đợi đám người hâm mộ đi vào, Kỷ Cẩm đã khí thế hung hăng từ bên trong đi ra, trong tiếng thét chói tai của đám người hâm mộ, hắn ôm Minh Thù: "Nào, giới thiệu một chút với mọi người, đây là bạn gái của tôi."
Tiếng thét chói tai biến mất.
Giờ đây là sự im lặng quái dị.
Ánh mắt kỳ quái đảo qua trên người Minh Thù.
Các cô mắng thần tượng mình, chỉ đổi lại một tin tức như vậy?
Minh Thù từ khi Kỷ Cẩm đi ra, đến hắn nói chuyện, nụ cười chưa từng thay đổi chút nào.
Trước lúc đám mê trai chưa gào khóc muốn bóp chết cô, Minh Thù bình tĩnh gạt tay Kỷ Cẩm từ trên bả vai mình ra: "Chúc mừng anh, Kỷ Cẩm, anh đã bị đá."
Kỷ Cẩm: "..."
Đám mê trai: "..." Các cô có nên thét lên hay không đây?
Thừa dịp đám mê trai kia vẫn còn ngơ ngác, Minh Thù nhanh chóng bỏ chạy.
Giờ không chạy, chờ các đám mê trai đó tổ chức thành đoàn thể đánh cô sao?
Minh Thù chạy nhanh, không bị lọt vào ảnh chụp, thế nhưng Kỷ Cẩm tin tức có bạn gái mới vẫn là tin gây chú ý nhất trên mạng.
Một đám người hâm mộ khóc lóc kể lể thất tình.
Phía dưới quần chúng vây xem bình luận rất thú vị.
[Mọi người không phải mỗi ngày đều thất tình sao, khóc gì chứ. ]
[Dù sao Kỷ Cẩm cũng chia tay bạn gái sau mấy ngày, thật không biết mọi người phản ứng lớn như vậy làm cái gì. ]
[Bạn gái Kỷ Cẩm cầm tay nhau cũng dài cả một vòng trái đất. ]
[Người khác ngay cả một đối tượng thầm mến cũng không có, loại này đổi bạn gái như thay quần áo tóm lại là dựa vào cái gì!]
Có người hâm mộ hiểu chuyện phát biểu.
[Nhưng lần này là Cẩm Cẩm chúng ta là người bị đá!]
Chuyện này đúng là kinh thiên động địa, những người yên lặng xem bình luận cũng không nhịn được, nhao nhao gia nhập vào cuộc bình luận, cộng thêm đối thủ cạnh tranh Kỷ Cẩm, trên mạng trở thành một trận hỗn chiến.
[Đạo trời luân hồi nào bỏ sót ai, Kỷ Cẩm rốt cục cũng bị đá. ]
[Xin nói cho tôi, là ai lợi hại như vậy, tôi muốn gọi cho chị ấy. ]
[Kỷ Cẩm cũng có ngày bị đá sao, ha ha, nghĩ lúc đó bạn gái của tôi vì tên này mà chia tay tôi, còn chặn điện thoại, hắn ngày hôm nay cuối cùng cũng bị người ta đá. ]