- Tiếp tục chạy đi!
Lúc này, bên trong buồng xe mới truyền ra thanh âm của Triệu Phong.
Tiểu công tử Thanh Ngọc Dương Tộc Lưu Vân vẫn luôn ngồi ngay bên cạnh Triệu Phong, lúc này hai mắt đều lóe ra quang mang sáng ngời, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Triệu Phong, vẻ cuồng nhiệt biểu lộ không chút bỏ sót.
Tuy hắn vẫn còn nhỏ, nhưng đối với chuyện trong tộc cũng biết không ít. Chính bởi vì đám người Cự Linh Lộc Tộc tàn sát, cho nên phụ mẫu hắn mới bị chết, mà hắn chỉ có thể cùng với tỷ tỷ bỏ chạy, đến nương nhờ vào chủng tộc khác.
Hơn nữa trong Thần vực Man Hoang này, cường giả vi tôn, tất cả các chủng tộc đối với cường giả đều có một loại sùng bái cùng cuồng nhiệt trời sinh.
- Đa tạ tiền bối!
Tâm tình Ngọc Lâm Nhi chậm rãi khôi phục lại, tiến nhập vào trong thùng xe.
Vốn dĩ, với thực lực của vị tiền bối này, hắn hoàn toàn có thể dễ dàng tru diệt Nhị Trưởng lão Cự Linh Lộc Tộc. Nhưng vị tiền bối này cuối cùng cũng chỉ đánh cho hắn trọng thương, để cho tộc nhân Thanh Ngọc Dương Tộc đích thân động thủ! Đối với chuyện này, Ngọc Lâm Nhi thập phần cảm kích Triệu Phong.
Lúc này, đám người Thanh Ngọc Dương Tộc phụ cận thùng xe mới biết gã nam tử tóc hoàng kim được phép tiến nhập vào thùng xe cùng với tiểu thư, công tử kia, chính là một vị tiền bối thực lực phi thường cường đại!
Kẻ nào cũng không hề nghĩ tới, gã nam tử giữa đường gia nhập vào đội ngũ kia, nhìn bề ngoài giống như thực lực khá thấp, vô cùng sợ chết, cuối cùng lại là một vị cường giả tuyệt thế!
Những gã tộc nhân trước đây đối đãi mặt lạnh với Triệu Phong, thì lại càng kinh hãi khiếp đảm, hối hận không thôi.
- Triệu tiền bối quả nhiên thực lực phi phàm, nếu không cũng sẽ không một thân một mình ra ngoài xông xáo a!
Sắc mặt Man Tử tràn ngập vẻ kính sợ cùng sùng bái.
- Xuất phát!
Sau khi đội ngũ chỉnh trang hoàn tất, toàn bộ đội ngũ tiếp tục chạy đi.
Bất quá, sau khi trải qua chuyện này, không khí trong toàn bộ đội ngũ thập phần nặng nề. Dọc theo đường đi, cũng không còn thanh âm trò chuyện với nhau như trước đây nữa. Thời gian năm ngày trôi qua rất nhanh, bởi vì nơi này đã tiếp cận phạm vi thế lực của Hỏa Liệt Kim Dương Tộc, bởi vậy đoàn người cũng không gặp phải Yêu thú tập kích nữa.
- Tiền bối, đã đến rồi!
Ngữ khí Ngọc Lâm Nhi hơi có chút câu nệ.
Triệu Phong chậm rãi mở mắt ra. Một cỗ khí tức linh hồn cường đại vô hình nhất thời lan tràn ra.
Dọc theo đường đi, mặc dù Triệu Phong cũng không quá tập trung tu luyện, nhưng mà Triệu Vong cùng Triệu Vạn bên trong Mê Không Giới lại chưa từng bao giờ ngừng tu luyện.
Triệu Phong phát giác, một khi ý chí linh hồn của Triệu Vong cùng Triệu Vạn hơi có chút tăng lên, thì ý chí linh hồn của chính mình cũng sẽ tăng trưởng một cách vô hình.
Hơn nữa, chỉ cần ba người cách nhau không phải quá xa, lực lượng linh hồn giữa mọi người đều có thể tiến hành truyền qua lại lẫn nhau.
- Dù sao cũng là pháp quyết tu luyện linh hồn, cho dù ta xem nó như là bí pháp phân thân, nhưng nó vẫn như cũ có sự trợ giúp nhất định đối với linh hồn của ta!
Trong lòng Triệu Phong thầm nói.
Cứ như vậy, sự suy yếu ý chí linh hồn bởi vì tiến hành phân hồn của Triệu Phong, đã có thể hoàn toàn không đáng kể!
- Ta cũng theo các ngươi, cùng tiến nhập Hỏa Liệt Kim Dương Tộc!
Triệu Phong thản nhiên nói.
Dù sao, hiện tại Triệu Phong lẻ loi một mình, thân phận rất đáng hoài nghi. Trực tiếp cùng với đám người Thanh Ngọc Dương Tộc tiến nhập Hỏa Liệt Kim Dương Tộc, sẽ tiện lợi hơn rất nhiều.
Vừa rời khỏi thùng xe, Triệu Phong liền nhìn thấy một mảnh cung điện kim sắc liên miên chập chùng, uy nghiêm đồ sộ, tản ra ý chí tang thương cổ lão.
Toàn bộ tộc nhân Thanh Ngọc Dương Tộc đều đang một mực cung kính đứng thẳng tại chỗ, trong mắt lóe ra quang mang hưng phấn cùng sùng bái.
- Kẻ tới là người phương nào?
Lúc này, hai gã tộc nhân Hỏa Liệt Kim Dương Tộc đột nhiên từ trong bay ra.
Hai gã tộc nhân này, thân hình cao lớn vạm vỡ, một đầu tóc dài kim hồng sắc, trên đỉnh đầu mọc một đôi ngọc giác kim hồng sắc, cặp mắt lãnh đạm.
- Chúng ta là người của Thanh Ngọc Dương Tộc, phụng mệnh lệnh trưởng bối trong tộc, cầu kiến Ti Trưởng lão của quý tộc!
Sắc mặt Thanh thúc trịnh trọng, đưa lên một bức thư.
Theo lý thuyết, chủng tộc Tam tinh bình thường, căn bản không có tư cách đầu nhập vào thế lực chủng tộc Tứ tinh tại Hồng Phong Lâm Địa.
Nhưng năm xưa, một vị Tộc trưởng đương thời của Thanh Ngọc Dương Tộc đã có một chút giao tình với một vị cao tầng của Hỏa Liệt Kim Dương Tộc. Hiện tại, Thanh Ngọc Dương Tộc chính là mang theo tín vật, đi tới địa bàn Hỏa Liệt Kim Dương Tộc, đầu nhập vào vị Ti Trưởng lão này, tìm kiếm sự che chở.
Vụt...
Một gã tộc nhân Hỏa Liệt Kim Dương Tộc liền cấp tốc phản hồi trong tộc.
Chỉ trong chốc lát, gã tộc nhân Hỏa Liệt Kim Dương Tộc còn lại đang thủ ở trước mặt mọi người chợt lấy ra một tấm lệnh bài, đọc tin tức được truyền tới trong đó, liền dẫn theo mọi người trực tiếp tiến nhập vào trong tộc.
Dọc đường đi, ánh mắt Triệu Phong không ngừng quan sát bốn phía.
Hỏa Liệt Kim Dương Tộc mặc dù cũng là thế lực Tứ tinh, nhưng cũng không phải là tồn tại mà những thế lực Tứ tinh nửa vời như Thái Hoàng Điện, Thiên Huyền Cung... trong Đại Lục Vực có thể so sánh được.
Dù sao thế lực Tứ tinh chân chính, cũng cần phải có ít nhất một vị Chân Thần trấn giữ. Chỉ cần một vị Chân Thần của Hỏa Liệt Kim Dương Tộc này, phỏng chừng cũng đã có thể quét ngang tất cả những thế lực Tứ tinh nửa vời trong Đại Lục Vực rồi.
Hơn nữa, các đệ tử thành niên trong Hỏa Liệt Kim Dương Tộc, phần lớn cũng đều là cường giả Hư Thần Cảnh Sơ thành, mà tuyệt đại đa số đệ tử Nội tộc, ít nhất cũng là cường giả Hư Thần Cảnh viên mãn!
Thực lực của cường giả Hư Thần Cảnh Sơ thành ở nơi này cũng đã tương đương với Vương giả phổ thông tại Đại Lục Vực, mà cường giả Hư Thần Cảnh viên mãn, chính là tương đương với cường giả Hư Thần Đại Đế trong Đại Lục Vực!
Trong Thần vực Man Hoang, không có cách xưng hô Vương giả, Đại Đế, Thánh Chủ! Dù sao, một gã cường giả Hư Thần Cảnh Sơ thành ở trong Hỏa Liệt Kim Dương Tộc cũng chỉ có thể tính là thành viên hạ tầng. Coi như là cường giả Hư Thần Cảnh viên mãn cũng chỉ là thành viên trung tầng mà thôi.
Thân phận địa vị như vậy, làm sao có thể được xưng hô là Vương giả, Đại Đế đây?
- Các ngươi trước hãy ở lại chỗ này! Ti Trưởng lão có thời gian, sẽ tiếp kiến các ngươi!
Gã đệ tử này căn bản cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn mọi người lấy một cái, tùy ý có lệ nói một câu, sau đó liền xoay người ly khai.
Theo như hắn thấy, cho dù mình chỉ là một gã thủ vệ trong tộc, so với đám cao tầng chủng tộc Tam tinh này cũng còn cao quý hơn nhiều.
Đám người Thanh Ngọc Dương Tộc nhìn về phía mấy căn tiểu viện xiêu vẹo đổ nát trước mắt, trong mắt toát ra thần sắc không cam lòng.
Loại đãi ngộ này, so với hạ nhân trong Hỏa Liệt Kim Dương Tộc căn bản còn tệ hơn một bậc!
- Mọi người trước hãy ở tạm chỗ này a! Ít nhất hiện tại chúng ta cũng đã an toàn!
Thanh thúc vừa cười vừa nói.
Thế giới này, không có thực lực, cũng chỉ có thể nhịn!
Đối diện với chủng tộc Tứ tinh Hỏa Liệt Kim Dương Tộc, mười mấy người bọn họ có thể nói là nhỏ bé đến cực điểm! Đối phương có thể để cho bọn họ tiến vào, đồng thời an bài cho một chỗ ở, cũng coi như đã thập phần khách khí rồi.
- Tiền bối, ủy khuất ngài rồi!
Ngữ khí Ngọc Lâm Nhi có chút áy náy, nói với Triệu Phong.
- Không sao cả!
Triệu Phong đối với chuyện này căn bản không hề để ý chút nào, tùy tiện chọn một gian tiểu viện, bắt đầu tiến hành tu luyện.
- Nguyên khí thiên địa trong Thần vực Man Hoang so với trong Đại Lục Vực thì cao hơn gấp mấy lần, mà nguyên khí thiên địa trong thế lực Tứ tinh này, lại càng nồng nặc hơn gấp đôi bình thường!
Triệu Phong khẽ mỉm cười một cái.
Nơi đây, cơ hồ là địa phương tu luyện tốt nhất mà Triệu Phong từng gặp được từ khi bắt đầu tu hành cho đến nay.
- Hắc hắc... trong Thần vực Man Hoang, sơn môn của bất kỳ một cái thế lực Tứ tinh nào, bên dưới nhất định cũng sẽ có một đầu Tinh mạch! Cho nên nguyên khí thiên địa nơi này mới có thể tương đối nồng đậm cùng tinh thuần như vậy.
Bên trong Mê Không Giới, Diệt Thế Hắc Giao Long cười nói.
- Thì ra là thế!
Lúc này Triệu Phong mới hiểu ra, vì sao khác biệt giữa chủng tộc Tam tinh cùng chủng tộc Tứ tinh trong Thần vực Man Hoang lại to lớn đến như thế.
Một đầu Tinh mạch khổng lồ, đủ để cải biến số phận của toàn bộ chủng tộc!
Bất quá, không có thực lực cường đại, làm sao có thể giữ được đầu Tinh mạch kia?
Điều này khiến cho trong Thần vực Man Hoang, các chủng tộc cường đại có quyền lực ngập trời, còn các chủng tộc nhỏ yếu chỉ là những con kiến hôi mà thôi! Mà chủng tộc, thế lực Tứ tinh chính là đường phân cách của hai khái niệm này!
Chủng tộc Tam tinh ở trong Thần vực Man Hoang, căn bản là tồn tại tầng dưới chót, còn chủng tộc Nhị tinh càng giống như con kiến hôi không đáng nhắc tới. Chỉ khi nào trở thành chủng tộc Tứ tinh, như vậy mới được xem như là một phương cường hào, thống trị một mảnh lĩnh vực, với rất nhiều chủng tộc Tam tinh, Nhị tinh bên trong.
- Hắc hắc... trong Mộng Cảnh Thái Cổ, một mình ta đã chiếm lĩnh cả một đầu Thứ Phẩm Thần Tinh Mạch!
Trong lòng Triệu Phong thoáng có chút đắc ý.
Hiện tại, đầu Thứ Phẩm Thần Tinh Mạch này chủ yếu được Triệu Phong dùng trong hai phương diện. Thứ nhất, cung cấp tài nguyên cho mình tu luyện, thứ hai, bồi dưỡng rất nhiều chủng tộc Thái Cổ trong Mộng Cảnh Thái Cổ.
Triệu Phong vận chuyển Vạn Niệm Thần Quyết, bắt đầu tu luyện.
Từ trước đến nay, mục tiêu chủ yếu của Triệu Phong vẫn luôn là củng cố thực lực cảnh giới.
Sau khi đi tới Thần vực Man Hoang, Triệu Phong phát giác các phương diện của chính mình còn có không gian đề thăng rất lớn, bởi vậy hắn cũng không nóng lòng đột phá lên Huyền Quang Đại viên mãn.
Mà Thánh Lôi Thể của Triệu Phong đã tu luyện tới tầng thứ bảy, tiến vào cấp bậc Chân Thần, trong khoảng thời gian ngắn khó có thể tiếp tục tăng lên nữa.
Triệu Phong lấy ra mấy viên Thần Tinh Thứ phẩm, cùng một ít trân tài Thái Cổ trân quý, vận chuyển Ngũ Hành Phong Lôi Quyết, tiến hành hấp thu.
Lần đầu tu luyện bên trong Thần vực Man Hoang, Triệu Phong có cảm giác vô cùng thông thuận, tốc độ tu luyện gia tăng lên gấp bội. Từng cỗ từng cỗ nguyên khí thiên địa nồng nặc dung nhập vào trong thân thể Triệu Phong. Mà Triệu Phong lợi dụng dược hiệu của những thứ trân tài này cũng càng thêm triệt để hơn.
Về các phương diện khác, nguyên khí thiên địa bên trong Mê Không Giới hoàn toàn đồng nhất cùng ngoại giới, đám người Triệu Vong, Triệu Vạn, Tiểu tặc miêu còn có Diệt Thế Hắc Giao Long đều vùi đầu vào tu luyện.
Trong đám người, cảnh giới của Triệu Vong thấp nhất, bất quá như vậy hắn liền có cơ hội đem cơ sở luyện cho càng thêm vững chắc hơn.
Bên kia, Tiểu tặc miêu sau khi khi tiến vào Thần vực Man Hoang, vẫn luôn ở trong trạng thái tu luyện. Điều này khiến cho Triệu Phong có chút kinh ngạc.
Trải qua tỉ mỉ quan sát, Triệu Phong cảm giác cỗ khí tức huyết mạch cổ xưa mịt mờ khổng lồ trong cơ thể Tiểu tặc miêu kia lại càng thêm rõ ràng hơn. Tu vi cảnh giới Tiểu tặc miêu cũng đang nhanh chóng gia tăng lên.
- Quả nhiên, lai lịch con Tiểu tặc miêu này không hề bình thường, lại còn cụ bị huyết mạch kỳ lạ như vậy!
Trong lúc tu luyện, Triệu Phong cũng phân ra một bộ phận ý niệm, tiến hành quan sát Tiểu tặc miêu. Bởi vì quá trình tu luyện thập phần thông thuận, lại vừa không có người khác quấy rối, cho nên Triệu Phong mãi vẫn luôn đóng cửa tu luyện không ra ngoài.
Thời gian trôi qua như nước, một đi không trở lại. Rất nhanh đã trôi qua một tháng, mà đám người Thanh Ngọc Dương Tộc vẫn chưa nhìn thấy được cái gọi là Ti Trưởng lão kia.
Mãi cho đến một ngày, Triệu Phong chợt cảm giác bên ngoài tựa hồ truyền tới khá nhiều thanh âm lo lắng, hắn mới chậm rãi mở mắt ra.
Kiến trúc bên trong Hỏa Liệt Kim Dương Tộc nhiều vô cùng. Ngoại trừ các tiểu viện dùng để ở ra, đại đa số còn lại đều là các Diễn võ trường, Tỷ võ đài...
Lúc này, ở sát biên giới một cái Diễn võ trường rộng lớn, đang tụ tập mấy trăm gã tộc nhân Hỏa Liệt Kim Dương Tộc.
Đương nhiên, trong số này cũng có một đám đệ tử chủng tộc khác. Những gã đệ tử này đều là do các thế lực phụ thuộc của Hỏa Liệt Kim Dương Tộc, tốn hao một cái giá thật lớn, đem các đệ tử xuất sắc trong tộc đưa đến Hỏa Liệt Kim Dương Tộc tu hành công pháp cao thâm.
Trong đám người, tiểu công tử Thanh Ngọc Dương Tộc Lưu Vân, khóe miệng chảy ra một tia máu tươi, vẻ mặt phẫn nộ bất lực, ánh mắt đảo quét bốn phía.
- Tiểu tử, ngươi thuộc chủng tộc nào? Ta tựa hồ chưa từng gặp qua ngươi a!
Một gã thiếu niên áo trắng, đầu mọc dương giác kim hồng sắc, vẻ mặt cười cợt, hỏi.
- Không biết là tên bá vơ nào trà trộn vào trong này a?
Bên cạnh thiếu niên áo trắng, một gã thiếu niên đầu to áo xanh, cặp mắt láo liên, giả vờ nghiêm mặt nói.
Vài gã thiếu niên bên cạnh hắn lập tức cất tiếng phụ họa.
Đám đệ tử này đều là hậu bối của các Trưởng lão hoặc là Chấp sự trong Hỏa Liệt Kim Dương Tộc. Trong đó, gã thiếu niên áo trắng kia tên là Ti Kim Hoa, càng là hậu bối của Nhị Trưởng lão Ti Sơ Hàn trong tộc.
Đám đệ tử có quyền có thế này vẫn thường xuyên ức hiếp những đệ tử chủng tộc khác trong tộc. Trong lúc rãnh rỗi, nhìn thấy ai không vừa mắt, liền tìm người đó gây sự ức hiếp.
Mà hôm nay, bọn chúng lại trùng hợp gặp Lưu Vân.
- Nhìn lén đệ tử tộc ta tập luyện chiến kỹ, đây chính là chuyện tối kỵ a!
Vẻ mặt Ti Kim Hoa cười nhạt, lớn giọng đe dọa.
Đám đệ tử Hỏa Liệt Kim Dương Tộc xung quanh hắn nhất thời trào phúng châm biếm. Chỉ có một số ít đệ tử chủng tộc khác thì dùng ánh mắt thoáng có chút thương hại nhìn Lưu Vân.
- Hôm nay ta đặc biệt cao hứng, phá lệ cấp cho ngươi một ít giáo huấn! Miễn cho ngươi ngày sau không hiểu chuyện, lại tái phạm quy củ!
Ti Kim Hoa cười âm trầm.
Rất nhiều đệ tử trong tộc bên cạnh hắn đều xắn tay áo, chuẩn bị động thủ.
- Dừng tay!
Lúc này, Thanh thúc chợt từ phía đằng xa bay thẳng đến. Một cỗ uy thế cường đại trực tiếp chắn trước mặt đám đệ tử trong tộc.
Sau lưng hắn, các thành viên Thanh Ngọc Dương Tộc còn lại cùng với Ngọc Lâm Nhi cũng nhanh chóng chạy tới.
- Lưu Vân, đệ không sao chứ?
Vẻ mặt Ngọc Lâm Nhi tràn ngập lo lắng nhìn về phía Lưu Vân.
Ti Kim Hoa cảm giác được cỗ uy thế của Thanh thúc, sắc mặt khẽ động, lập tức đánh giá đám người đang chạy tới kia, trên mặt lộ ra tia mỉm cười nhàn nhạt.
- Hóa ra là đám phế vật các ngươi a! Tổ phụ ta chẳng qua là ngại ngùng mở miệng đuổi các ngươi, không nghĩ tới các ngươi lại còn mặt dài ở lỳ chỗ này không chịu đi!
Ti Kim Hoa không hề thu liễm chút nào, lại còng lớn tiếng cười nói.
Về chuyện tình của Thanh Ngọc Dương Tộc, Ti Kim Hoa từng nghe tổ phụ Ti Sơ Hàn đề cập qua một chút.
Đám tộc nhân Thanh Ngọc Dương Tộc nghe được lời này của hắn, tự nhiên minh bạch ý tứ trong đó, sắc mặt tất cả đều trầm xuống, vạn phần xấu hổ và giận dữ.
Bất quá, nơi này là địa bàn của Hỏa Liệt Kim Dương Tộc, gã thiếu niên áo trắng trước mắt mặc dù chỉ có cảnh giới Đại Đan Nguyên Cảnh, nhưng hắn lại là hậu bối của Ti Trưởng lão. Cho dù cấp cho đám người Thanh Ngọc Dương Tộc một vạn lá gan đi nữa, cũng không dám động đến hắn chút nào.
- Hửm? Dáng dấp của nữ nhân này nhìn qua cũng không tệ a! Nếu như các ngươi tặng nàng cho ta, ta ngược lại có thể cầu tình một chút với tổ phụ, chiếu cố các ngươi nhiều hơn một chút!
Ánh mắt Ti Kim Hoa không chút kiêng kỵ chạy loạn trên thân thể lung linh của Ngọc Lâm Nhi.
- Ngươi!
Sắc mặt Thanh thúc phẫn nộ, tràn ngập sát ý.
- Các ngươi dám đụng đến ta sao?
Ti Kim Hoa ưỡn ngực ra, đối mặt với uy áp của cường giả Huyền Quang Cảnh, căn bản là không sợ hãi chút nào, thậm chí còn mang theo một tia khinh thường.
Hô!
Một gã nam tử hắc giáp vẫn luôn ẩn núp trong bóng tối, lúc này trực tiếp xuất hiện bên cạnh Ti Kim Hoa. Hắn mạnh mẽ chém ra một đạo hỏa diễm hồng mang, đẩy lùi Thanh thúc về phía sau mấy trượng.
Hiển nhiên, kẻ này chính là cường giả âm thầm đi theo bảo hộ Ti Kim Hoa.
- Hắc Tam, ngươi tới thật đúng lúc! Thay ta hảo hảo giáo huấn bọn chúng! Ngoại trừ nữ nhân kia ra!
Ti Kim Hoa hừ lạnh một tiếng, ánh mắt một lần nữa rơi lên trên người Ngọc Lâm Nhi.