Đám người Ám Diệt Cổ Thần sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, trong nháy mắt bức bách Triệu Phong đi ra, lập tức toàn bộ lao lên, chế trụ hắn lại. Thế nhưng chẳng ai ngờ tới, bọn chúng còn chưa kịp hành động gì, Triệu Phong đã trực tiếp xuất hiện. Một màn này khiến cho tất cả mọi người nhất thời ngây ngẩn tại chỗ.
- Các ngươi ở chỗ này lèo nhèo lâu như vậy, chính là muốn tìm Triệu mỗ sao?
Thần sắc Triệu Phong cực kỳ bình thản, đảo mắt qua bốn người xung quanh. Trong bốn người này, lão giả gầy trơ xương tối đen cùng nam tử hắc y thân hình cao lớn kia là cường giả Cổ Thần Cửu giai. Nam tử hắc y thân hình cao lớn kia rõ ràng là tộc nhân Liệt Kim Tộc. Mà thân hình lão giả kia giống như u ảnh, gần như dung nhập vào trong bóng tối, nếu không quan sát tỉ mỉ, căn bản không thể nào phát hiện. Loại huyết mạch này hoàn toàn nhất trí với huyết mạch Ám Ảnh Tộc, chủng tộc bài danh thứ mười tám trong Thái Cổ Vạn Tộc. Một lão giả hắc khải cùng một gã thanh niên mặt vàng còn lại là Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong.
- Hắn đã sớm phát hiện ra chúng ta?
Trong mắt nam tử trung niên thân hình cao lớn kia lóe lên lãnh quang.
- Không! Ngay từ khi chúng ta tiến vào, kẻ này đã phát hiện!
Ám Diệt Cổ Thần truyền âm nói. Trong cuộc đời ám sát của hắn chưa từng bao giờ phát sinh qua chuyện như thế này. Tu vi của mục tiêu ám sát so với chính mình còn thấp hơn, nhưng không ngờ mình còn chưa động thủ, đã bị đối phương phát hiện. Từ lời nói vừa rồi của Triệu Phong rõ ràng có thể thấy được, đối phương đã phát hiện ra bọn chúng từ rất lâu trước đây.
- Mau chế trụ hắn, sau đó rời đi!
Lão giả hắc khải kia lập tức quát lớn. Sắc mặt Ám Diệt Cổ Thần thì lại ngưng đọng. Gã thiếu niên đột nhiên xuất hiện, vẻ mặt ung dung bình tĩnh trước mặt này mang đến cho hắn cảm giác hoàn toàn nhìn không thấu. Nhưng lúc này bọn chúng có bốn người, hai Cổ Thần Cửu giai, hai Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong. Đội hình như vậy, nếu như vẫn còn sợ Triệu Phong, nói ra cũng khiến cho người khác buồn cười đến chết người.
Trong tay Ám Diệt Cổ Thần xuất hiện một thanh tiêm đao màu xám. Trong thân thể hắn chậm rãi tuôn ra từng tia từng tia ảnh lưu màu đen, quấn quanh bao vây thanh tiêm đao màu xám kia vào bên trong. Thoáng chốc, thanh tiêm đao màu xám kia phảng phất như hòa làm một thể với hắc ám, hóa thành một thanh đao nhận vô hình khó có thể phát giác.
Thân hình Ám Diệt Cổ Thần bất động, trong tay lan tỏa ra một đạo ảnh lưu thon dài đen như mực, chưởng khống thanh đao nhận vô hình kia, trực tiếp đâm về phía Triệu Phong.
Bên kia, song quyền nam tử hắc y đập mạnh vào nhau một cái, một tầng hỏa diễm kim sắc bạo liệt lập tức nở rộ ra. Hắn chợt đánh ra một quyền, chỉ thấy một tầng sóng xung kích hỏa diễm nhất thời đẩy mạnh thẳng về phía trước, hủy diệt tất cả mọi thứ dọc theo đường đi.
Hai gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong còn lại cũng đều tế xuất ra Thần khí Thượng phẩm, thi triển một kích cường hãn. Giờ phút này, toàn bộ công kích cường đại của hai Cổ Thần Cửu giai, hai Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong đồng loạt oanh áp thẳng về phía Triệu Phong.
- Mượn các ngươi thử một chút chiến kỹ mới của ta a!
Thần lực Hỗn Nguyên trong phạm vi nhất định xung quanh thân thể Triệu Phong đột nhiên mạnh mẽ ba động, trong nháy mắt liền hình thành nên một tầng phòng hộ hình cầu, trên đó liên tục lưu động từng luồng ngân lưu vẫn đục. Công kích của bốn người kia còn chưa hàng lâm, trên tầng quang quyển ngân sắc hôn ám kia đã hiện ra một cỗ lực lượng thôn phệ cường đại, thôn phệ những lực lượng khác xung quanh, lớn mạnh bản thân. Theo công kích của bốn người không ngừng tiếp cận, cỗ lực lượng thôn phệ kia càng ngày càng mạnh hơn.
Oanh phanh!
Sau khi lực lượng bị thôn phệ, uy lực công kích của hai gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong cùng nam tử hắc y kia giảm xuống thật lớn, vừa đánh lên tầng quang quyển ám ngân sắc kia, đã trực tiếp tiêu tán, cũng không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng cho nó.
- Làm sao có thể? Công kích Thần lực của chúng ta vừa mới tiếp cận tiểu tử kia, tựa hồ đã trở nên yếu đi!
Sắc mặt nam tử hắc y kia nhất thời chấn kinh.
Duy chỉ có công kích của Ám Diệt Cổ Thần, do ngưng tụ Thần lực vào trong Thần khí, tương đối nội liễm, cho nên có thể đâm rách được tầng phòng ngự của quang quyển ám ngân sắc.
Ong ong!
Nhưng đúng lúc này, tầng quang quyển ám ngân sắc kia chợt bắt đầu cấp tốc lưu động, ngưng tụ ra một thanh Hỗn Nguyên Thần Kiếm trong tay Triệu Phong. Chuôi Hỗn Nguyên Thần Kiếm này vừa mới hấp thu công kích của bốn người kia, uy năng cực kỳ cường hãn.
Triệu Phong mạnh mẽ vung tay một cái, trực tiếp đánh bay đi chuôi đao nhận ám ảnh vô hình kia. Cùng lúc đó, hắn cũng ném mạnh thanh Hỗn Nguyên Thần Kiếm trong tay, mục tiêu chính là gã Ám Diệt Cổ Thần gầy trơ xương tối đen kia.
- Không tốt!
Ánh mắt Ám Diệt Cổ Thần lóe lên lãnh quang. Tốc độ một kiếm kia bay tới thật sự quá nhanh. Hắn cũng không ngờ tới Triệu Phong đối mặt với cục diện như thế này, lại còn có thể phản kích được.
Ong ong!
Thân hình tối đen của Ám Diệt Cổ Thần chợt ba động lên một tầng ám lưu đen như mực kỳ dị. Ngay sau đó, thanh Hỗn Nguyên Thần Kiếm kia đã đâm thẳng vào lồng ngực của hắn, nhưng lại trực tiếp xuyên thấu thẳng qua. Tiếp theo, thân hình Ám Diệt Cổ Thần lại ba động một trận hắc lưu, đã khôi phục lại như bình thường, nhưng sắc mặt hắn lại hơi tái nhợt một chút.
- Công kích Thần lực của tiểu tử này có chút đặc thù, sau khi ta hóa thành Ám Ảnh Thể, lúc công kích của hắn xuyên thấu qua cơ thể ta, lại còn hút đi một bộ phận năng lượng!
Ám Diệt Cổ Thần nhìn về phía Triệu Phong, trong mắt dâng lên một tia nghiêm túc. Ngón tay hắn thoáng động, một đầu ảnh tuyến đen như mực trực tiếp co rút lại, thanh đao nhận vô hình kia đã quay trở lại trong tay của hắn.
Ánh mắt ba người còn lại thì có chút dại ra. Đối mặt với vây công của bốn người bọn chúng, không ngờ Triệu Phong lại có thể lông tóc không chút tổn thương, lại còn có thể phát động tập kích với Ám Diệt Cổ Thần nữa.
- Không tệ! Hỗn Thiên Hư Quyển vừa mới sơ thành đã cụ bị năng lực như thế này!
Triệu Phong khẽ mỉm cười, tương đối hài lòng. Nói xong câu này, thân hình hắn chợt thiểm độn, phi độn đào tẩu ra phía ngoài. Cùng lúc đó, từng đạo từng đạo thân ảnh khí tức cường đại từ trong Thiên La Tông lao ra, nhanh chóng tiếp cận về phía Triệu Phong.
- Địch tấn công!
Thần thức của Tông chủ Thiên La Tông thoáng đảo qua, sắc mặt khẽ biến. Không nghĩ tới bốn tên địch quân dưới tình huống bọn họ không chút phát hiện, lại có thể lẻn vào tới nơi này. Cũng có một phần nguyên nhân là do mấy ngày hôm trước vừa mới đại chiến, hệ thống phòng ngự cảm nhận vẫn chưa hoàn toàn chữa trị hoàn hảo.
- Ngươi không sao chứ, Triệu Phong?
Tông chủ Thiên La Tông lập tức hỏi. Đúng lúc này, cha con Lam Viễn Cổ Thần cũng chạy đến đây.
- Liệt Kim Tộc vừa mới thất bại một trận, như thế nào lại sớm phái người đến đây tập kích như vậy?
Trong lòng Lam Viễn Cổ Thần thoáng chút phiền não. Nhưng sau khi Thần thức hắn đảo qua, ánh mắt nhất thời chấn động, toàn thân run lên.
- Hai gã Cổ Thần Cửu giai!
Trái tim Lam Viễn Cổ Thần nhảy lên dồn dập. Sắc mặt Băng Nguyên Cổ Thần cũng trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
Bên phía Ám Diệt Cổ Thần...
- Làm sao bây giờ?
Nam tử hắc y hỏi. Hiện tại bọn chúng đã triệt để bại lộ, kế hoạch cũng theo đó thất bại.
- Trước bắt giữ Triệu Phong! Nếu như bắt không được, liền giết chết! Nhưng hết thảy chuyện này phải tiến hành dưới tình huống không có nguy cơ gì mới được!
Ám Diệt Cổ Thần thấp giọng truyền âm.
- Có thể có nguy cơ gì? Cũng chỉ có hai gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong mà thôi!
Lão giả hắc khải kia khẽ mỉm cười một cái. Thoáng chốc, Thần lực trong cơ thể bốn người do Liệt Kim Tộc phái tới kia đột nhiên ba động, khí tức cường đại điên cuồng dâng lên.
- Thống soái, chúng ta nên làm gì bây giờ?
Triệu Phong lập tức hỏi. Tuy đối phương chỉ có bốn người, nhưng tu vi hoàn toàn viễn siêu bên phía Thiên La Tông, hơn nữa rõ ràng cũng không có dự định sẽ đào tẩu. Thấy thần sắc Lam Viễn Cổ Thần phức tạp, trầm mặc không nói lời nào, Triệu Phong khẽ cười một tiếng, trực tiếp nói:
- Nếu không, Lam Viễn Cổ Thần ngươi lại tiếp tục đi kiếm viện binh a!
Triệu Phong nói tới ba chữ kiếm viện binh kia, ngữ khí hơi nhấn mạnh một chút.
- Ngươi...
Sắc mặt Lam Viễn Cổ Thần khẽ biến, nhìn chằm chằm Triệu Phong, nộ khí dâng trào, lại không nói được lời nào. Băng Nguyên Cổ Thần bên cạnh hắn nhớ tới chuyện lúc trước, sắc mặt nhất thời đỏ bừng lên.
- Toàn lực phòng thủ! Nếu không địch lại, vừa đánh vừa lui!
Lam Viễn Cổ Thần trực tiếp truyền âm cho tất cả các thành viên Thiên La Tông. Lần trước hắn đã làm một gã đào binh, mặt mũi hao tổn sạch sẽ, uy tín mất hết. Sở dĩ hắn phải quay về, cũng là vì không để cho chuyện này truyền ra, tìm cách đắp nặn lại hình tượng của chính mình. Lần này nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Lam Viễn Cổ Thần nói thế nào cũng sẽ không bỏ chạy nữa.
- Triệu Phong, lần trước ngươi từng giết chết Cổ Thần Bát giai, thực lực hẳn là không tệ! Ngươi phụ trách kềm chế gã Cổ Thần Cửu giai của Liệt Kim Tộc a!
Lam Viễn Cổ Thần lập tức hạ lệnh. Theo như hắn thấy, tựa hồ Ám Diệt Cổ Thần đang có thương tích trong người, hẳn là yếu hơn một chút, cho nên hắn liền giao một gã Cổ Thần Cửu giai còn lại cho Triệu Phong đối phó.
- Thiên La Tông chủ, mở ra đại trận hộ tông! Chúng ta cùng nhau đối phó lão đầu gầy trơ xương này!
Sau đó, Lam Viễn Cổ Thần trực tiếp hạ lệnh cho Tông chủ Thiên La Tông. Lần này, hắn liên thủ với Tông chủ Thiên La Tông, đối phó một gã Cổ Thần Cửu giai tựa hồ đã bị thương, hẳn là sẽ dễ dàng hơn không ít. Một khi Triệu Phong bên kia chiến bại, bọn chúng sẽ trực tiếp lui lại. Đến lúc đó, hắn sẽ đem toàn bộ sai lầm đổ lên trên người Triệu Phong. Cứ như vậy, vừa có thể hủy diệt thanh danh Triệu Phong, mà bọn chúng đào tẩu cũng sẽ không bị người khác nói xấu.
- Nhưng mà...
Tông chủ Thiên La Tông vừa muốn nói gì, đã liền dừng lại. Tuy rằng rõ ràng Lam Viễn Cổ Thần là đang cố ý nhằm vào Triệu Phong, nhưng nghĩ tới thực lực thần bí cùng sâu không thể lường của Triệu Phong, trước đây cũng từng giết qua Cổ Thần Cửu giai, vấn đề hẳn là cũng không lớn lắm.
- Tiểu tử này cứ giao cho ta! Một khi ta đắc thủ, liền trực tiếp lui lại!
Trong mắt nam tử hắc y Liệt Kim Tộc lóe lên lãnh quang như đao. Thân thể hắn nhất thời thiêu đốt lên từng đóa kim diễm bạo liệt, giống như một vầng thái dương nóng rực trong đêm tối, phóng thẳng về phía Triệu Phong.
Bá!
Thân hình Triệu Phong chợt thiểm độn, xuất hiện sau lưng nam tử hắc y, trực tiếp chém ra Hỗn Nguyên Thần Kiếm trong tay.
- Nhận lấy cái chết!
Nam tử hắc y nghiễm nhiên không sợ, sau khi thôi động thể phách cường đại, thi triển chiến kỹ phòng ngự, hai tay oanh kích thẳng về phía Triệu Phong.
Vù vù vù!
Trong nháy mắt, một kiếm của Triệu Phong đã xuyên thấu phòng ngự của nam tử hắc y, cắt đứt lên người hắn, chấn lên vô số đốm lửa. Mà đối mặt công kích của nam tử hắc y, Triệu Phong chỉ đơn giản lách người một cái liền tránh khỏi.
- Công kích của tiểu tử này thật cường đại!
Nam tử hắc y sờ sờ một chút vết thương trên người, trong lòng có chút tức giận. Lần đầu tiên giao thủ, Triệu Phong không chút thương tổn, mà hắn thân là cường giả luyện thể, lại bị thương! Hắn toàn lực thôi động huyết mạch, quang mang kim diễm trên người càng bùng phát lên, tản mát ra khí tức áp bách cường đại. Người bình thường chỉ cần tiếp cận, chỉ sợ cũng sẽ bị cỗ huyết mạch trọng lực cường đại này áp bách đến mức khó có thể hành động.
- Chỉ cần tiểu tử này tiếp cận ta thêm chút nữa, hắn liền xong đời!
Nam tử hắc y một lần nữa nhằm phía Triệu Phong, song quyền mạnh mẽ oanh kích ra. Từng đoàn từng đoàn quang quyền hỏa diễm bạo liệt bùng nổ ra trong không khí. Hắn lấy công làm thủ, chỉ cần Triệu Phong tiếp cận hắn thêm chút nữa, hắn sẽ không để ý tới phòng ngự, trực tiếp đánh bại Triệu Phong.
Nhìn thấy nam tử hắc y tiếp cận chính mình, Triệu Phong cũng không hề né tránh.
- Hỗn Thiên Hư Quyển!
Triệu Phong một lần nữa thi triển Bí kỹ phòng ngự trong tầng thứ tư Hỗn Thiên Không Nguyên Quyết, dần dần tiếp cận nam tử hắc y.
- Muốn chết!
Toàn thân nam tử hắc y nhất thời tản mát ra lực lượng nóng bỏng cùng trọng lực cường đại, ý đồ trói buộc Triệu Phong. Đồng thời, song quyền hắn cũng không ngừng oanh kích thẳng tới, phát ra uy năng rung trời, giống như từng khỏa từng khỏa thái dương bạo tạc vậy.
- Công kích quá mức cuồng bạo! Nếu mạnh mẽ đón đỡ, Hỗn Thiên Hư Quyển có thể sẽ không đỡ nổi!
Triệu Phong không ngừng phóng nhanh trong khu vực biên giới, sử dụng Hỗn Thiên Hư Quyển liên tục hấp thu năng lượng bốn phía. Dần dần, lực phòng ngự của Hỗn Thiên Hư Quyển được tăng cường lên mạnh mẽ. Một quyền mang tính bạo tạc của nam tử hắc y kia trực tiếp oanh kích lên Hỗn Thiên Hư Quyển, lại không thể phá vỡ được tầng phòng ngự của Triệu Phong chút nào.
Cứ như vậy, Triệu Phong tuần tự mà tiến, không ngừng hấp thu lực lượng ngoại giới, gia tăng lên lực phòng ngự của Hỗn Thiên Hư Quyển. Mãi cho đến khi cận chiến với nam tử hắc y, đối phương trong lúc nhất thời cũng không cách nào phá vỡ được phòng ngự của Triệu Phong.
Mà Triệu Phong thì lại ngưng tụ ra một thanh Hỗn Nguyên Thần Kiếm dài rộng khổng lồ, thỉnh thoảng lại lưu lại từng đạo từng đạo vết thương trên thể phách phòng ngự cứng rắn của nam tử hắc y. Đương nhiên, Triệu Phong cũng không mạnh mẽ đối kháng với nam tử hắc y, mà là vừa đánh vừa lui.
Bên kia...
- Xảy ra chuyện gì? Thân pháp lão đầu này sao lại quỷ dị như vậy, từng chiêu trí mạng? Chẳng lẽ hắn là Ám Ảnh Tộc?
Trong lòng Lam Viễn Cổ Thần không ngừng kêu khổ. Hắn liên thủ với Tông chủ Thiên La Tông, không ngờ chiến đấu với Ám Diệt Cổ Thần vẫn là chật vật khó khăn vô cùng. Lúc này, hắn cũng không còn tâm trí đi quan tâm chiến trường Triệu Phong bên kia, mà căn bản cũng không có thời gian để quan tâm. Ám Diệt Cổ Thần này kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thực lực mạnh mẽ, một khi hắn lộ ra chút kẽ hở gì, đối phương nhất định sẽ phát động một kích trí mạng.
Hiện tại, trên người Lam Viễn Cổ Thần đã có nhiều chỗ bị tổn thương, mà Tông chủ Thiên La Tông do chỉ cần tập trung điều khiển đại trận tiến hành công kích, mặc dù tiêu hao càng nhiều hơn một chút, nhưng cũng không bị thương tổn gì nhiều.
- Tình huống... cũng không lạc quan cho lắm!
Ám Diệt Cổ Thần nhìn thoáng qua trận chiến giữa Triệu Phong cùng nam tử hắc y, thấp giọng nói. Theo như hắn thấy, mấu chốt thắng bại của cuộc chiến hôm nay, chính là kết quả trận chiến giữa Triệu Phong cùng nam tử hắc y.
- Chiến kỹ phòng ngự của tiểu tử này sao lại mạnh như vậy? Vỡ cho ta!
Mỗi một quyền mỗi một chưởng của nam tử hắc y cũng đều vô cùng cường đại, không ngừng mãnh công Triệu Phong. Nhưng tốc độ của Triệu Phong lại viễn siêu đối thủ, cộng thêm Hỗn Thiên Hư Quyển, từ đầu tới cuối cũng không bị tổn thương chút nào.
Trong lúc chiến đấu, Triệu Phong vẫn luôn lưu ý tới trận chiến của Ám Diệt Cổ Thần. Hắn tự nhiên nhìn ra được, Ám Diệt Cổ Thần mới là đầu lĩnh của chi tiểu đội này.
- Tiểu bối, có giỏi thì đừng chạy!
Nam tử hắc y hét lớn một tiếng. Tốc độ của Triệu Phong cực nhanh, phòng ngự cũng mạnh mẽ, cộng thêm tầng phòng ngự kỳ dị kia còn có thể hấp thu Thần lực của hắn, khiến cho nam tử hắc y đánh đến mức mệt mỏi rã rời.
- Được!
Triệu Phong khẽ mỉm cười, thân hình nhất thời dừng lại.
- Thật không chạy nữa?
Trên mặt nam tử hắc y nhất thời lộ ra thần sắc nghi hoặc, trong cơ thể bắt đầu súc tích chiến kỹ cường hãn, chuẩn bị một kích đánh trọng thương Triệu Phong.
- Ha ha... chơi đùa với ngươi lâu như vậy, đã đến lúc giải quyết ngươi rồi!
Triệu Phong thấp giọng thầm nói. Cho dù đã phong ấn tu vi đến Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong, nhưng nếu Triệu Phong muốn giết chết nam tử hắc y, vẫn như cũ thập phần đơn giản. Hắn chính là cố ý muốn vui đùa với đối phương lâu một chút, nếu như chỉ trong nháy mắt đã đánh chết đối thủ, như vậy sẽ có vẻ quá kinh thế hãi tục rồi.
- Liệt Kim Nộ Quyền!
Hai cánh tay nam tử hắc y điên cuồng ba động Thần lực. Trên song quyền hắn lập tức lóe lên một tầng quang mang kim diễm, tản mát ra một cỗ khí tức nguy hiểm mãnh liệt. Liệt Kim Nộ Quyền chính là một trong những chiến kỹ huyết mạch của Liệt Kim Tộc, sử dụng lực lượng huyết mạch thể phách của Liệt Kim Tộc, trong nháy mắt sản sinh ra năng lượng kim hỏa vô cùng cuồng bạo, dùng để công kích đối phương.
Gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong của Liệt Kim Tộc đang kịch liệt chém giết với đại lượng thành viên Thiên La Tông ở phụ cận, chợt cảm thụ được cỗ khí tức năng lượng này, nhất thời lui lại khoảng cách nhất định.
Trong nháy mắt, nam tử hắc y đã phóng tới gần Triệu Phong, mắt thấy đạo quang quyền thật lớn tràn ngập khí tức nguy hiểm kia đã sắp sửa công kích trúng Triệu Phong...
- Hỗn Nguyên Thần Kiếm!
Triệu Phong vẫn như cũ đứng lặng tại chỗ, thần sắc bất biến, ánh mắt nhìn chằm chằm vị trí phần đầu nam tử hắc y, trong Tả Mâu bắt đầu ba động Thần lực Hỗn Nguyên xen lẫn ý chí đồng lực. Sau một khắc, một đạo kiếm quang thâm ngân hôn ám cỡ nhỏ đã từ trong Tả Mâu Triệu Phong bạo xạ thẳng ra.
- Không tốt!
Nam tử hắc y phát hiện ra công kích của Triệu Phong, nhưng tốc độ công kích đồng thuật của Triệu Phong quá nhanh, hắn lại không am hiểu tốc độ, rất khó có thể né tránh. Huống hồ hắn suy nghĩ, chỉ cần đỡ được một kích này của Triệu Phong, sau đó nhất định sẽ có thể đánh bại Triệu Phong. Nhưng khi thanh Hỗn Nguyên Thần Kiếm cỡ nhỏ kia sắp sửa tiếp cận, hắn đột nhiên phát hiện ra trên đó mang theo lực lượng linh hồn khủng bố. Bất quá, hết thảy đã chậm...
- A!
Đầu gã nam tử hắc y kia lập tức bị Hỗn Nguyên Thần Kiếm trực tiếp xỏ xuyên qua. Hỗn Nguyên Thần Kiếm tuy là công kích vật chất, nhưng bản đồng thuật của nó lại cụ bị thương tổn linh hồn nhất định. Huống hồ, mặc dù Triệu Phong đã phong ấn tu vi, nhưng ý chí linh hồn của hắn cũng không hề bị phong ấn.
Sau một khắc, nam tử hắc y liền trực tiếp vẫn lạc. Quang mang trong thiên địa, cũng tối sầm xuống.
- Không tốt! Hắn chết rồi!
Sắc mặt Ám Diệt Cổ Thần lập tức đại biến. Hết thảy mọi chuyện phát sinh quá nhanh, mà hắn cách địa phương chiến đấu quá xa, không thể nào ngăn cản được. Nhưng khó có thể tưởng tượng chính là, một kích đồng thuật của Triệu Phong lại có thể trực tiếp đánh chết một gã Cổ Thần Cửu giai!
Mà Tông chủ Thiên La Tông cùng Lam Viễn Cổ Thần lúc trước cũng không quá quan tâm tới tình huống của Triệu Phong bên này, bởi vậy bọn họ cũng không biết rõ ràng lắm tình huống cụ thể. Nhưng chuyện tình Triệu Phong giết chết Cổ Thần Cửu giai của Liệt Kim Tộc, đây chính là chuyện hoàn toàn chính xác.
- Điều này sao có thể? Tiểu tử này có thể một mình giết chết cường giả Cổ Thần Cửu giai của Liệt Kim Tộc?
Trong lòng Lam Viễn Cổ Thần có chút khó mà tin nổi. Loại chuyện như thế này, cho dù là hắn và Tông chủ Thiên La Tông liên thủ lại, cũng không thể nào làm được!