Cổ Lũng Võ Hội được cử hành trên Ngũ Tinh Sơn, nằm bên trong lãnh địa của Tinh Thần Lâu.
Toàn bộ Ngũ Tinh Sơn do một loại nham thạch trắng xám vô cùng cứng rắn cấu thành, cho dù trong đêm tối, cũng tản mát ra một cỗ oánh quang nhàn nhạt.
Nơi đây có tổng cộng năm ngọn núi, cùng nhau bày ra xu thế năm góc hướng về năm phía, bởi vậy mới được gọi là Ngũ Tinh Sơn.
Từ mấy năm trước đây, trên Ngũ Tinh Sơn đã bắt đầu công tác khai thác kiến tạo.
Hiện tại, trên năm ngọn núi của Ngũ Tinh Sơn đã được xây dựng rất nhiều đình đài lầu các, mà tại ngọn núi trung tâm nhất, lại kiến tạo một cái chiến đài vô cùng to lớn.
Cổ Lũng Võ Hội còn chưa có bắt đầu, bốn phía xung quanh Ngũ Tinh Sơn đã tụ tập rất nhiều người đến xem.
- Nghe nói Võ hội lần này là do Thiên kiêu của hai đại thế lực Ngũ tinh Cổ Lũng Vực, Tử Phong Chuẩn Thần cùng Thiên Tuyết Chuẩn Thần chủ trì!
- Hai người này phân biệt đứng hàng thứ tư cùng thứ bảy trên Chuẩn Thần Bảng. Không biết trong đám hai mươi người đứng đầu Chuẩn Thần Bảng, còn có ai đến đây tham gia nữa không?
Bốn phía Ngũ Tinh Sơn liên tục có người thảo luận tình huống của Võ hội lần này. Theo như mọi người nghĩ, Cổ Lũng Võ Hội, kỳ thật chính là vở kịch mở màn của Chuẩn Thần Bài Danh Chiến.
Tuy rằng bốn phía xung quanh Ngũ Tinh Sơn có vô số cường giả tụ tập, nhưng không một người nào biết được, sâu bên trong lòng đất, giữa một ngọn núi của Ngũ Tinh Sơn, đang có một người ẩn nấp bên dưới.
- Khốn kiếp! Đang yên đang lành, tại sao lại cử hành Võ hội? Hơn nữa lại còn tổ chức ngay trên Ngũ Tinh Sơn nữa!
Gã nam tử này có làn da xạm đen, nhưng hai mắt lại vô cùng sáng ngời.
Ở trước mặt hắn là một cánh cửa đá. Trên cánh cửa đá có một tầng trận pháp phong ấn phức tạp.
Trận pháp phong ấn này có hình dạng ngũ giác, lực lượng Ngũ Hành từ trong mỗi một góc trận kéo dài ra, tiến hành bảo vệ một mảnh không gian phía sau.
- Nơi này nhất định là địa phương mà Ngũ Hành Thần Chủ đã từng bế quan tìm hiểu tu luyện. Đã bốn năm rồi, chỉ còn kém một tia cuối cùng, trận pháp thủ hộ này liền có thể bị ta phá vỡ!
Gã nam tử da đen này khoanh chân ngồi trước cửa đá, trong tay cầm theo một cái đạo cụ tròn dẹp, bên trong đạo cụ liên tục tuôn ra từng tia từng tia lưu quang, rót vào trong năm góc phong ấn.
- Ngũ Hành Thần Chủ là một vị Thần Chủ thường xuyên hành tẩu bốn phương, thời điểm bế quan rất thích mở ra một cái không gian đơn độc, cũng bày ra trận pháp tiến hành thủ hộ!
Trên mặt gã nam tử da đen này lộ ra thần sắc kích động.
Chỉ còn kém một chút nữa, trận pháp thủ hộ này liền sẽ bị hắn phá vỡ, bên trong rất có khả năng có bảo vật do Ngũ Hành Thần Chủ lưu lại.
Chỉ là cực kỳ không may, vào một tháng sau, Cổ Lũng Võ Hội sẽ tiến hành, hơn nữa lại là ngay trên Ngũ Tinh Sơn nữa.
Mà trận pháp nơi này lại có đặc tính tự chữa trị, nếu như hắn đình chỉ phá trận, trận pháp này sẽ từ từ khôi phục lại! Đây chính là đặc tính của loại trận pháp Ngũ Hành.
Bởi vậy, nam tử da đen chỉ có cách trong lòng thầm cầu khẩn, Võ hội này nên kết thúc nhanh một chút. Trong Giao Dịch Linh Điện, Triệu Phong, Hàn Ngưng Nhi, còn có hai vị Thiên kiêu của Thiên Lam Tộc, cùng nhau đi dạo khắp nơi.
- Quả thật không cùng một cấp bậc a! Nơi này tùy tiện đều có thể thấy được Chân Thần Tam giai, Chân Thần Tứ giai cũng không phải là số ít!
Triệu Phong lẩm bẩm nói.
Thậm chí Thần Linh Nhãn của Triệu Phong còn phát hiện ra vài người có khí tức thâm hậu cường đại, rất có thể là cường giả Chân Thần Tứ giai trở lên!
Ngoại trừ cường giả Chân Thần ra, nhiều nhất chính là cường giả Chuẩn Thần. Dù sao diễn viên chính của Võ hội lần này cũng chính là cường giả Chuẩn Thần!
- Thật nhiều cường giả Chuẩn Thần! Hơn nữa toàn bộ đều là thế hệ thanh niên!
Triệu Phong không khỏi hồi tưởng lại tình cảnh tại Đại Lục Vực, khẽ mỉm cười. Bên trong Đại Lục Vực, tu vi của thế hệ thanh niên cao lắm cũng chỉ là Đại Đế, có thể đạt tới Huyền Quang Cảnh cũng không có mấy người.
Nhưng ở Thần vực Man Hoang, có thể được xưng là thiên tài, nhất định phải đạt được danh hiệu Chuẩn Thần! Hơn nữa ít nhất còn phải là Chuẩn Thần Nhị giai trở lên!
- Đây không phải là Kiếm Phong Chuẩn Thần sao?
Ngay vào lúc này, phía trước đám người Triệu Phong chợt truyền đến một đạo thanh âm chói tai.
Triệu Phong liếc mắt nhìn lại, thì ra là hai gã Chuẩn Thần thiên tài của U Quỷ Tộc. Mà người vừa mở miệng nói chuyện chính là Mạc Quỷ Chuẩn Thần!
- Kiếm Phong Chuẩn Thần của Thiên Lam Tộc?
Ánh mắt của mọi người bốn phía nhất thời tụ tập về phía Kiếm Phong Chuẩn Thần.
Ngoại giới vẫn luôn đồn đãi, Kiếm Phong Chuẩn Thần của Thiên Lam Tộc đã lĩnh ngộ Phong Chi Áo Nghĩa tới Nhị trọng, rất có khả năng xông lên hai mươi hạng đầu trên Chuẩn Thần Bảng.
- Ngươi cũng có thể đến đây góp vui, ta lại không thể tới đây sao?
Ngôn ngữ phản kích của Kiếm Phong Chuẩn Thần cũng sắc bén vô cùng.
Mạc Quỷ Chuẩn Thần nhất thời không cứng họng. So thế lực, Thiên Lam Tộc cường đại hơn U Quỷ Tộc một bậc, so thực lực, hắn quả thật cũng không phải là đối thủ của Kiếm Phong Chuẩn Thần.
- Hừ! Không ngờ tiểu tử ngươi cũng đi tới nơi này! Bất quá, phỏng chừng ngươi căn bản không dám lên chiến đài Võ hội a!
Mạc Quỷ Chuẩn Thần không đối phó được Kiếm Phong Chuẩn Thần, lập tức lôi Triệu Phong ra xả giận.
Đồng thời, những lời này của hắn cũng là đang khiêu khích Triệu Phong, kích cho Triệu Phong phải leo lên chiến đài Võ hội. Chỉ cần Triệu Phong dám leo lên chiến đài, Mạc Quỷ Chuẩn Thần nhất định cũng sẽ xông lên, hung hăng nhục nhã Triệu Phong một phen.
- Không cần ngươi quan tâm!
Triệu Phong lãnh đạm nói.
- Ha ha... Mạc Quỷ Chuẩn Thần, chỉ sợ đến lúc Triệu huynh leo lên chiến đài, ngược lại là ngươi không dám leo lên a!
Kiếm Phong Chuẩn Thần cười ha hả một tiếng.
Thực lực của Mạc Quỷ Chuẩn Thần, ngay cả Hầu Khánh cũng không bằng được, Triệu Phong tuyệt đối có thể đơn giản đánh bại hắn.
- Được! Đến lúc đó cứ nhìn xem, là ai không dám lên chiến đài!
Mạc Quỷ Chuẩn Thần lộ ra nụ cười âm lãnh.
Nói xong, Mạc Quỷ Chuẩn Thần liền cùng một gã Chuẩn Thần khác của U Quỷ Tộc rời khỏi nơi đây.
- Triệu huynh, đến lúc đó, nhất định phải hảo hảo giáo huấn hắn một trận!
Kiếm Phong Chuẩn Thần cười nói.
Hắn đã sớm nhìn không thuận mắt Mạc Quỷ Chân Thần của U Quỷ Tộc rồi. Kẻ này ỷ vào có chút thực lực, liền đi gây chuyện khắp nơi, hoành hành ngang ngược, không cố kỵ kẻ nào.
- Chúng ta đi Hải Trân Lâu, thưởng thức một chút thức ăn nơi đó a!
Kiếm Phong Chuẩn Thần đề nghị.
- Nghe nói Hải Trân Lâu trong Giao Dịch Linh Điện của Tinh Thần Lâu chuyên nấu nướng các loại sinh vật dưới đáy biển, mùi vị cực kỳ đặc biệt a!
Vị nữ tử Chuẩn Thần của Thiên Lam Tộc kia cực kỳ hưng phấn nói.
- Được! Đi nếm thử một chút a!
Triệu Phong gật đầu.
Từ sau khi rời khỏi Thiên Vũ Đảo, Triệu Phong vẫn luôn bận rộn bôn ba, hiện tại cũng nên buông lỏng một chút.
Hải Trân Lâu cũng tương tự như Tiên Trân Lâu trong Giao Dịch Linh Điện của Thiên Vũ Đảo, nhưng mà Hải Trân Lâu lại to lớn khí phái hơn rất nhiều, hơn nữa cũng chỉ dùng sinh vật dưới đáy biển làm nguyên liệu nấu ăn, thức ăn nấu nướng ra cũng có một loại phong vị riêng.
Thời điểm đám người Triệu Phong đến, vừa vặn có một bàn khách nhân vừa mới rời đi.
- Triệu Phong, vận khí của ngươi thật tốt, không ngờ Thiên Tuyết Chuẩn Thần cũng đang ở trong này!
Sau khi Kiếm Phong Chuẩn Thần ngồi xuống, khẽ nhỏ giọng nói.
- Chính là nàng ta? Một trong hai người tổ chức Cổ Lũng Võ Hội lần này?
Ánh mắt Triệu Phong nhìn xuống vị trí trung tâm nhất của đại sảnh Hải Trân Lâu.
Ngay bên cạnh bàn ăn trung tâm, có một nàng nữ tử thân mặc váy trắng như tuyết. Làn da nàng thấu bạch nhẵn nhụi, vô cùng mịn màng, cặp mắt lấp lánh thủy quang oánh nhuận, giống hệt một nàng Tiên tử cao quý xuất trần.
Chỉ đáng tiếc là, trên mặt nàng đeo một tấm lụa mỏng, khiến cho không người nào có thể nhìn thấy toàn bộ dung nhan của nàng. Chỉ có trong nháy mắt khi nàng xốc lên tấm lụa che mặt, nhẹ nhàng ăn uống, mọi người mới có thể thấy được cặp môi anh đào mê người của nàng.
- Không sai! Thiên Tuyết Chuẩn Thần chính là Thiên kiêu của một trong ba đại thế lực Ngũ tinh trong Cổ Lũng Vực, bài danh thứ bảy trên Chuẩn Thần Bảng! Trong toàn bộ Cổ Lũng Vực, có không biết bao nhiêu người theo đuổi nàng! Thậm chí bởi vì nguyên do có nàng trong thành phần tổ chức, cho nên Cổ Lũng Võ Hội lần này mới có nhiều người đến tham gia như vậy!
Kiếm Phong Chuẩn Thần liên miên không ngừng nói.
- Chẳng lẽ ngươi cũng có ý tứ với nàng sao?
Triệu Phong bỗng nhiên mỉm cười, hỏi.
- Mỹ nhân thì ai mà không thích?
Kiếm Phong Chuẩn Thần không che giấu chút nào, khẳng khái nói.
Triệu Phong gật đầu. Cho dù không thể nhìn thấy diện mục chân chính của Thiên Tuyết Chuẩn Thần, nhưng cũng có thể tưởng tượng ra, dung mạo nàng nữ tử này nhất định là cực kỳ xinh đẹp. Cộng thêm thiên phú của nàng, còn có thế lực sau lưng nàng, thế hệ thanh niên trong Cổ Lũng Vực, có ai mà không có ý ái mộ đối với nàng chứ?
Ông!
Triệu Phong bất giác thôi động Tả Mâu.
Trong nháy mắt, tấm lụa che mặt trên mặt Thiên Tuyết Chuẩn Thần đã bị Triệu Phong nhìn xuyên thấu. Dung nhan tiếu lệ tuyệt mỹ của nàng cũng rơi vào trong mắt Triệu Phong.
- Không bằng được nàng!
Triệu Phong khẽ lắc đầu một cái.
Thiên Tuyết Chuẩn Thần mặc một thân bạch y, đồng thời đeo khăn che mặt, không khỏi khiến cho Triệu Phong nhớ lại Liễu Cầm Hâm trong Hồng Hồ Thành trước đây.
Khi đó, thời điểm khi Tiểu tặc miêu xốc lên cái khăn che mặt của Liễu Cầm Hâm, khuôn mặt kinh tâm động phách của nàng, đến hiện tại Triệu Phong vẫn còn nhớ rõ không quên.
Tuy rằng dung mạo của Thiên Tuyết Chuẩn Thần cũng có thể coi là chim sa cá lặn, nhưng mà nàng tuyệt đối không bằng được Liễu Cầm Hâm!
- Hửm?
Ánh mắt Thiên Tuyết Chuẩn Thần bỗng nhiên rơi xuống trên người Triệu Phong.
Ở đây nhiều nam tử như vậy, ánh mắt tất cả đều mang theo sự ái mộ nồng đậm nhìn mình, nhưng mà duy nhất chỉ có gã nam tử tóc hoàng kim kia, thời điểm nhìn mình, lại khẽ lắc đầu một cái, thần trí như tưởng nhớ đến người nào đó!
Điều này khiến cho Thiên Tuyết Chuẩn Thần thập phần không vui.
Trên Chuẩn Thần Bảng, tuy rằng vẫn còn có nữ tử khác có thực lực cường đại hơn nàng, nhưng nếu luận dung mạo, nàng tuyệt đối là đứng đầu Chuẩn Thần Bảng. Cộng thêm thực lực cùng bối cảnh sau lưng nàng, làm gì có vị nam tử nào trong Cổ Lũng Vực mà không có ý tứ với nàng?
Nhưng không ngờ gã nam tử tóc hoàng kim này, thời điểm nhìn mình lại lắc đầu!
- Thiên Tuyết Chuẩn Thần, có chuyện gì vậy?
Ánh mắt rất nhiều nam tử ở đây thủy chung vẫn luôn nhìn chăm chú nhất cử nhất động của Thiên Tuyết Chuẩn Thần. Bởi vậy, chỉ cần thần sắc của Thiên Tuyết Chuẩn Thần có một tia biến hóa nào đó, bọn họ đều nhìn thấy rõ ràng trong mắt.
Mà vừa rồi, cặp mày của Thiên Tuyết Chuẩn Thần không ngờ lại nhíu lại một chút, bộ dáng giống như thập phần không cao hứng vậy.
- Tiểu tử, là ngươi chọc cho Thiên Tuyết Chuẩn Thần mất hứng phải không?
Một gã nam tử áo đen anh tuấn ngời ngời, nhìn theo ánh mắt của Thiên Tuyết Chuẩn Thần, phát giác ra Triệu Phong, nhất thời lạnh giọng quát lớn.
- Chính là tiểu tử này?
Những nam tử còn lại cũng dần dần phát hiện ra Triệu Phong, trong mắt ai nấy đều ẩn chứa địch ý nhàn nhạt. Đồng thời, trong lòng bọn chúng cũng có chút tiếc hận. Một cái cơ hội biểu hiện trước mặt Thiên Tuyết Chuẩn Thần tốt như vậy, không ngờ lại để cho gã nam tử áo đen kia đoạt mất.
Triệu Phong không biết nói lời nào. Hắn không nghĩ tới, một cái động tác lắc đầu đơn giản vừa rồi của chính mình, không ngờ lại có thể phát triển thành như vậy.
Bất quá, nơi này là Giao Dịch Linh Điện, đối phương không có khả năng xuất thủ với hắn, cho nên Triệu Phong cũng lười giải thích.
- Rốt cuộc là kẻ nào, lại chọc cho Thiên Tuyết Chuẩn Thần mất hứng như vậy?
Lúc này, từ trên lầu hai đột nhiên đi xuống mấy người, trong đó có một gã thanh niên áo trắng, khuôn mặt cao ngạo, lớn tiếng cười hỏi.
Theo ánh mắt của mọi người, thanh niên áo trắng rất nhanh đã tìm được Triệu Phong.
- Kiếm Phong Chuẩn Thần, cái này cũng gọi là vận khí sao?
Triệu Phong bất đắc dĩ cười lớn.
Kiếm Phong Chuẩn Thần cũng giật mình một cái, lúng túng cười cười. Bởi vì gã thanh niên áo trắng này, chính là Hầu Khánh của Thiên Thủy Yêu Tộc!
- Là ngươi!
Sắc mặt Hầu Khánh trầm xuống, cả người run rẩy, bộ dáng tức giận không kềm nổi.
Trước đây, trong Bí cảnh Man Hoang Thái Cổ, Triệu Phong ở trước mặt nhiều người như vậy, không chỉ đánh bại hắn, thậm chí còn bắt hắn làm con tin nữa. Cuối cùng Triệu Phong bị buộc phải bất đắc dĩ chạy trốn vào trong Tử Vong Sâm Lâm.
Nhưng không nghĩ tới chính là, lúc đó Tử Vong Chi Vụ trong Tử Vong Sâm Lâm, bỗng nhiên tiêu tán đi. Có lẽ chính là bởi vì như vậy, cho nên Triệu Phong mới có thể còn sống sót.
- Hầu Khánh, chuyện gì vậy?
Bên cạnh Hầu Khánh, một gã nam tử yêu dị, khuôn mặt tuấn lãnh chợt thấp giọng hỏi.
- Lân Quang Chuẩn Thần của Thiên Thủy Yêu Tộc!
Ánh mắt của mọi người ở đây nhất thời hạ xuống trên người nam tử yêu dị bên cạnh Hầu Khánh.
Hầu Khánh quả thật là Chuẩn Thần thiên tài của Thiên Thủy Yêu Tộc, nhưng mà Chuẩn Thần thiên kiêu mạnh nhất Thiên Thủy Yêu Tộc lại là Lân Quang Chuẩn Thần, bài danh thứ mười bảy trên Chuẩn Thần Bảng!
- Không nghĩ tới ngay cả Lân Quang Chuẩn Thần cũng tới đây!
Trong mắt Kiếm Phong Chuẩn Thần hiện lên một tia chiến ý.
Trong đám người hai mươi hạng đầu trên Chuẩn Thần Bảng, lại xuất hiện thêm một người!
- Hắn chính là kẻ bên trong Bí cảnh Man Hoang Thái Cổ...
Hầu Khánh tự nhiên sẽ không lớn tiếng nói ra chuyện này, mà là ngầm truyền âm nói cho Lân Quang Chuẩn Thần.
- Hừ!
Nghe xong Hầu Khánh truyền âm, Lân Quang Chuẩn Thần nhất thời hừ lạnh một tiếng, không khí bốn phía không khỏi trở nên âm lãnh xuống.
Bất quá, nơi này là Giao Dịch Linh Điện của Tinh Thần Lâu, Thiên Tuyết Chuẩn Thần cũng đang có mặt ở đây, Lân Quang Chuẩn Thần tự nhiên sẽ không xuất thủ.
- Hắc hắc... tiểu tử này đắc tội người cũng không ít a!
- Hắn cũng tới đây tham gia Cổ Lũng Võ Hội lần này sao? Đắc tội Lân Quang Chuẩn Thần, phỏng chừng hắn ngay cả chiến đài cũng không dám lên!
- ...
Trong lòng rất nhiều Chuẩn Thần ở đây không khỏi có chút hả hê.