Vị trí Đảo vực nơi Hải Yên Các đóng quân, tên là Đảo vực Vụ Nguyệt.
Vị trí địa lý phiến Đảo vực này thập phần kỳ lạ, phụ cận gần như không
có bất cứ Quần Đảo vực lớn nào khác, ở trong một phiến khu vực tương đối hẻo lánh cô lập.
Đảo vực Vụ Nguyệt này mặc dù không đạt tới cấp bậc như Đại Đảo vực Thiên Phong, nhưng tài nguyên hùng hậu bên trong, hoàn cảnh ưu việt, quy mô
này chính là gần gấp đôi so với Thanh Hoa Vực.
Ngoài ra, chung quanh Đảo vực Vụ Nguyệt còn rải rác mười mấy Tiểu Đảo
vực cùng loại với Bát Hoang Sơn, có được các loại tài nguyên phong phú.
Mà một khu vực như vậy, cũng đều nằm dưới sự chưởng khống tuyệt đối của Hải Yên Các.
Dù sao, bản thân Hải Yên Các cơ bản cũng là tông phái Nhị tinh đỉnh
phong, hơn nữa sau lưng lại còn có Cửu U Cung cường lực hậu thuẫn nữa.
- Ưu thế địa lý của Hải Yên Các nằm ở chỗ phạm vi phụ cận của nó không
có các Đảo vực hoặc Quần Đảo vực cường đại khác làm đối thủ, thích hợp
dành cho tĩnh dưỡng phát triển!
Bích Thanh Nguyệt có chút cười, nói.
Có được tài nguyên hùng hậu, phụ cận lại không có cường địch nào đối
đầu, cái này đổi lại là bất cứ thế lực nào, chỉ cần không phạm phải đại
sai lầm gì, luận thực lực cũng đều có thể chậm rãi súc tích lớn dần.
- Vị trí địa lý như vậy, quá mức an nhàn rồi, thiếu khuyết những cạnh
tranh cần phải có. Thế nhưng, nếu như chỉ làm một hậu phương lớn, dùng
làm khởi điểm để khống chế biên hải, như vậy cũng đủ rồi!
Triệu Phong khẽ nói, tổng thể xem như hài lòng.
Hắn bắt đầu từ thời kỳ thiếu niên, liền luôn nằm trong hoàn cảnh từng
tên từng tên cạnh tranh kịch liệt, cái này cũng là một trong những
nguyên nhân mà hắn có thể đột phi tiến mạnh như thế.
- Chủ nhân nói rất có lý!
Bích Thanh Nguyệt khẽ mỉm cười, thế nhưng cũng không có hoàn toàn gật bừa:
- Nhưng Hải Yên Các thân là cơ cấu nửa tình báo, các thành viên của nó
hàng năm luôn được đưa ra ngoài, trải rộng khắp các nơi tại biên hải,
nhiều phiên ma luyện, giữ mạnh loại yếu, lưu lại toàn bộ đều là tinh
anh!
Triệu Phong nghe vậy, thoáng có chút ngạc nhiên.
Bích Thanh Nguyệt đã bị hạ Minh Tâm Ấn, mặc dù vô điều kiện phục tùng
chính mình, nhưng trên phương diện tư duy vẫn là có tính độc lập nhất
định.
Nàng cũng có cái nhìn cùng ý kiến của chính mình, cũng không phải là một con rối hoàn toàn.
Xem ra, Minh Tâm Ấn trải qua nhiều lần hoàn thiện của Triệu Phong, đã có một vài phương diện dần dần vượt qua mong muốn của hắn.
Mục đích ban đầu hắn thay đổi Minh Tâm Ấn, chính là vì muốn giữ lại tiềm lực phát triển của mục tiêu bị nô dịch.
Nhưng mà, muốn giữ lại tiềm lực phát triển, mục tiêu nhất định phải có
được khả năng tư duy độc lập nhất định, chứ không phải một là cái con
rối gỗ.
Vụt... Vụt...
Triệu Phong cùng Bích Thanh Nguyệt cưỡi Phong Diễm Phi Xa rất nhanh tiến vào Đảo vực Vụ Nguyệt.
Hải Yên Các thân là bá chủ duy nhất tại Đảo vực Vụ Nguyệt, nằm trong một khối Thánh địa thủy vịnh giống như tiên cảnh.
Trên không trung Thánh địa thủy vịnh quanh quẩn một tầng Trận pháp thủy
vụ mông lung, bên trong mơ hồ có thể thấy được từng tòa từng tòa quỳnh
lâu cung điện, quy mô gần như tiếp cận Vạn Thánh Tông.
- Trong này chính là Tổng đà Hải Yên Các, cùng loại với cách cục tông
môn. Mà mạng lưới tin tức tình báo chân chính, thì lại phân bố ở khắp
các góc tại biên hải. Địa phương dùng cho việc huấn luyện, thì ở tại một Tiểu Đảo vực phụ cận!
Bích Thanh Nguyệt giới thiệu với Triệu Phong.
Triệu Phong hiểu được, hình thức của thế lực Hải Yên Các này là nửa tông môn, nửa cơ cấu tình báo.
Thánh địa thủy vịnh Tổng đà Hải Yên Các cùng loại với Vạn Thánh Tông,
cuồn cuộn không ngừng cung cấp sinh lực quân đệ tử cho Hải Yên Các. Sau
đó, căn cứ vào các loại đặc tính thực lực, tiềm lực, thiên phú năng lực... của đệ tử thành viên, phân phối đến các Tiểu Đảo vực chung quanh, tiến
hành huấn luyện đặc thù.
Hình thức như vậy, ở Vương triều Đại Càn, thậm chí ở khu vực biên hải cũng đều tương đối hiếm thấy.
Vụt... Vụt...
Hai người tiến vào Hải Yên Các bên dưới Trận pháp thủy vụ, trên đường đi thỉnh thoảng lại gặp được một ít thành viên tông môn.
- Bái kiến Các chủ!
Những kẻ cất tiếng chào hỏi, ít nhất cũng đều là cấp bậc Đại Đan Nguyên Cảnh.
Những người này nhìn thấy Triệu Phong bên cạnh Bích Thanh Nguyệt, trong
mắt xẹt qua một tia tò mò, nhưng cũng không có hỏi nhiều.
Không bao lâu, Bích Thanh Nguyệt đã dẫn Triệu Phong đến trước một cái phủ đệ ven hồ tươi mát lịch sự tao nhã.
Phủ đệ ven hồ này, hoàn cảnh u tĩnh, chính là nằm ở trung tâm toàn bộ Thánh địa thủy vịnh, đúng là phủ đệ của Bích Thanh Nguyệt.
- Chủ nhân về sau hãy ở lại trong này, không biết có gì bất mãn hay không?
Bích Thanh Nguyệt cung kính nói.
- Cũng không tệ lắm!
Triệu Phong thoáng có một tia ngoài ý muốn. Không ngờ Bích Thanh Nguyệt lại đem chính mình an bài ở lại tại phủ đệ của nàng ta.
Triệu Phong mơ hồ phát hiện, Minh Tâm Ấn sau vài lần hoàn thiện, đã phát sinh một ít biến hóa nhỏ bé.
Đối với điều này, hắn quyết định ở lại quý phủ của Bích Thanh Nguyệt, nhằm quan sát một đoạn thời gian.
- Sư tôn! Ngài đã trở lại!
Đúng lúc này, bên ngoài phủ đệ chợt xuất hiện một nàng thiếu nữ váy dài
xanh biếc phóng chạy vào. Nàng này ước chừng mười bảy tám tuổi, ngọc
dung xinh đẹp như tranh vẽ, làm cho người ta có một loại cảm giác thanh
mát thanh thuần như bạch liên vậy.
Dù là Triệu Phong trước giờ nhìn quen mỹ nữ, cũng có một tia cảm giác kinh diễm nhàn nhạt.
Điều này làm cho hắn chợt nhớ tới Triệu Vũ Phi vừa mới cửu biệt gặp lại, cùng với Liễu Cầm Hâm chẳng biết đang ở phương nào kia.
Trong khoảnh khắc suy nghĩ nhớ lại, ánh mắt của Triệu Phong vẫn như cũ
nhìn chằm chằm trên người nàng thiếu nữ váy dài xanh biếc kia, làm cho
người ta có một loại ảo giác như đang si mê sắc đẹp của nàng vậy.
Mà nữ tử váy dài xanh biếc kia, đối với điều này lại quá quen liền cảm
thấy bình thường, trong lòng xuất hiện một tia khinh thường nhàn nhạt.
Chỉ là, nàng có chút tò mò, sư tôn trước giờ vẫn luôn đoan trang cao
quý, trong phủ đệ của chính mình cũng chưa từng thu lưu bất cứ nam nhân
nào cả, sao hiện tại lại có nam nhân ở trong này.
- Khiết Nhi, còn không mau bái kiến vị Triệu tiền bối này!
Bích Thanh Nguyệt vội vàng mở miệng, hơn nữa còn nháy mắt với thiếu nữ váy dài xanh biếc một cái.
Ánh mắt của Triệu Phong rơi xuống trên người nữ đệ tử này. Một màn si mê ngắn ngủi kia, nàng cũng nhìn rõ ràng trong mắt, trong lòng mơ hồ có
chút lo lắng.
- Triệu tiền bối?
Trên tiếu dung thiếu nữ xinh đẹp tinh khiết kia lộ ra một tia kinh ngạc, lộ ra vẻ nghi ngờ nồng đậm cùng không thể tin nổi.
Thế nhưng sư mệnh không thể làm trái, nàng có chút không cam lòng tình nguyện hành lễ với Triệu Phong:
- Đệ tử Chiêm Khiết Nhi, bái kiến Triệu tiền bối!
Triệu Phong thoáng dò xét
Chiêm Khiết Nhi một cái. Độ tuổi của nàng xấp xỉ với Triệu Vũ Phi, bộ
dáng cũng mới vừa đột phá Hư Thần Cảnh, thiên phú tiềm lực kinh người.
- Đệ tử này của ta, bốn năm tháng trước từ trong Không gian Thần Huyễn
đi ra, kỳ ngộ coi như không tệ, mới vừa không lâu đã đột phá Hư Thần
Cảnh! Thế nhưng so sánh cùng chủ... đại nhân ngài, thì lại cách biệt một
trời một vực!
Bích Thanh Nguyệt mỉm cười giải thích.
Trong quá trình này, nàng nhìn chăm chú vào vẻ mặt Triệu Phong khi nói
về Chiêm Khiết Nhi, trong lúc nói cũng sửa miệng đem chủ nhân nói thành
đại nhân.
Triệu Phong còn chưa muốn để cho thủ đoạn nô dịch sinh linh của chính mình sớm như vậy bộc lộ ra ngoài.
- Đại... Đại nhân?
Mặc dù là như thế, nhưng Chiêm Khiết Nhi cũng là thần tình khiếp sợ, cái miệng nhỏ nhắn há hốc ra.
Nàng chính là đệ nhất mỹ nữ trong tân bối Hải Yên Các, thiên phú cũng
tuyệt đối là áp bách cùng thế hệ, vậy mà ở trong mắt sư tôn, lại là xa
không thể so sánh với thiếu niên này.
- Chẳng lẽ, thiếu niên này là người đến từ Cửu U Cung? Hắn rốt cuộc là
có thân phận như thế nào, lại có thể để cho sư tôn dùng xưng hô như vậy?
Trong lòng Chiêm Khiết Nhi rung động rất nhiều, suy nghĩ xoay chuyển.
Nhưng nàng căn bản không thể nghĩ ra, lấy thân phận Đại Đế đỉnh phong,
chưởng khống giả tông phái Nhị tinh của sư tôn, cho dù là Hoàng tử Đại
Càn, cũng không nên có xưng hô như vậy.
- Xin hỏi vị tiền bối này, tôn tính đại danh là gì?
Chiêm Khiết Nhi rốt cuộc thu hồi vẻ khinh thị. Thiếu niên tóc tím nửa
cười nửa không trước mắt kia, giống như đang đặt mình bên trong một tầng sương mù thật mạnh, khiến nàng không thể nào phán đoán được.
Trong lòng nàng càng thêm tò mò, thân phận chân chính của thiếu niên này là gì?
Triệu Phong không có trả lời câu hỏi của nàng, đột nhiên nghĩ đến cái gì, hướng về Bích Thanh Nguyệt nói:
- Mọi chuyện không nên trì hoãn, cần phải hành động sớm một chút. Bằng
không, đám tiểu tử Cửu U Cung này phát giác ra thân phận của ta, sẽ bỏ
trốn mất dạng!
- Là Thanh Nguyệt sơ sót!
Trong thanh âm Bích Thanh Nguyệt lộ ra một tia gấp gáp cùng tự thẹn.
Tin tức Triệu Phong chính danh thân phận Tả Đồng Thiên Quân, đánh chết
mấy vị Đại Đế đỉnh phong, đánh lui Huyền La Ma Đế, lúc này đã không là
đại bí mật gì.
Lập tức, Bích Thanh Nguyệt bắt đầu hạ lệnh.
- Truyền lệnh đi xuống, phong tỏa cao thấp toàn bộ Các, chỉ có thể vào, không thể ra! Kẻ vi phạm giết chết không tha!
Mệnh lệnh đầu tiên của Bích Thanh Nguyệt, chính là tiến hành phong tỏa cả Thánh địa thủy vịnh Tổng đà Hải Yên Các.
Mệnh lệnh này, rất nhanh được chấp hành đi xuống.
Thân là Đại Đế đỉnh phong duy nhất trong tông, lực chưởng khống của Bích Thanh Nguyệt ở Hải Yên Các rất mạnh.
Trong quá trình phong tỏa toàn bộ tông, Bích Thanh Nguyệt luôn ở thiên không quan sát, tự mình trấn giữ toàn cục.
Vụt... Vụt...
Bên trong Thánh địa thủy vịnh, một ít cao tầng Hư Thần Cảnh cũng bị kinh động tới. Không ít người hiện thân, bay đến giữa không trung, hội hợp
cùng Bích Thanh Nguyệt.
- Các chủ, đã xảy ra chuyện gì? Không ngờ lại muốn phong tỏa toàn bộ Các!
- Tình huống như vậy, ở Thánh địa thủy vịnh mấy chục năm qua đều chưa từng phát sinh qua!
Mấy vị cao tầng tông môn này, hoặc là hỏi hoặc là xì xào thảo luận.
Bích Thanh Nguyệt không có trả lời, chỉ đợi toàn bộ cao thấp trong tông hoàn toàn bị phong tỏa lại.
Sau đó, nàng hạ đạt mệnh lệnh thứ hai, triệu tập hội nghị toàn bộ cao tầng Hải Yên Các.
- Tất cả thành viên từ Nửa bước Vương Giả trở lên bên trong tông môn, toàn bộ đến Hải Thiên Điện tập hợp!
Bích Thanh Nguyệt hạ mệnh lệnh, một đường chấp hành đi xuống.
Bởi vì không biết nguyên nhân, toàn bộ cao thấp tông môn thật ra cũng không có người nào làm trái mệnh lệnh.
Thế nhưng, một mảnh không khí gấp gáp nhất thời tràn ngập cả Hải Yên Các.
Chiêm Khiết Nhi lại mơ hồ ý thức được, mấy cái mệnh lệnh bất chợt cùng
bầu không khí gấp gáp túc sát này, rõ ràng là có quan hệ cùng gã thiếu
niên tóc tím thần bí kia.
Không bao lâu, một chúng cao tầng Hải Yên Các, đã tập hợp ở Hải Thiên Điện.
Bích Thanh Nguyệt ngồi ở thượng chủ vị đại điện, bất đồng so với dĩ vãng chính là, tại vách tường phía sau góc nàng ngồi, đã có thêm một gã
thiếu niên tóc tím yên tĩnh đứng đó.
Gã thiếu niên kia đứng tựa lưng vào vách tường, bộ dáng thản nhiên biếng nhác, cùng khí thế áp lực túc sát tràn ngập cả Hải Yên Các, có vẻ không chút ăn nhập với nhau.
Cao tầng Hải Yên Các không ít người nhìn về phía thiếu niên thần bí sau lưng Bích Thanh Nguyệt, trên mặt tràn ngập tò mò.
Có một số ít người, giương mắt nhìn chằm chằm về phía thiếu niên tóc tím kia, ánh mắt lập lòe kinh nghi bất định.
Hải Yên Các, cường giả Hư Thần Cảnh trình diện, có tổng cộng chín vị,
cũng không phải toàn bộ cao tầng, còn có một vài người phân bố các nơi
khắp biên hải.
Nhưng trong các cao tầng Hải Yên Các, có ba cỗ khí tức Ma đạo bạo ngược âm lệ, thập phần rõ ràng.
Ba cỗ khí tức Ma đạo kia đến từ một vị Hư Thần Đại Đế, hai vị Vương giả Hư Thần Cảnh!
- Bích Thanh Nguyệt, ngươi hưng sư động chúng như thế, là vì chuyện gì?
Vị Đại Đế Ma đạo kia hừ lạnh một tiếng, vĩ lực Ma đạo bùng phát ngập trời, làm cho cả Hải Thiên Điện mơ hồ chớp lên.
Người khác kính phục thực lực cùng địa vị của Bích Thanh Nguyệt, vị Đại Đế Ma đạo này thế nhưng không có nửa điểm kính ý.
Bởi vì, hắn là Đại Đế do Cửu U Cung phái tới, nhập trú thế lực cấp dưới.
Nói đơn giản một chút, vị Đại Đế Ma đạo này chính là chuyên môn đến giám sát các thế lực phụ thuộc cùng loại như Hải Yên Các.
- Bắt đầu từ ngày hôm nay trở đi, Hải Yên Các sẽ chân chính độc lập, thoát ly trận doanh Cửu U Cung!
Bích Thanh Nguyệt không thèm để ý tới vị Đại Đế Ma đạo này, thanh âm thanh lãnh, tuyên cáo cả Hải Yên Các.
Nhất thời, cả Hải Yên Các đột nhiên tĩnh mịch, chợt một ít thành viên
Cửu U Cung nhập trú tức giận gầm nhẹ một tiếng, làm ra một ít động tĩnh.
- Bích Thanh Nguyệt! Ngươi dám phản bội Cửu U Cung!
- Hừ! Ngươi chính là đang đem Hải Yên Các kéo vào vực sâu tử vong!
Đám cường giả Cửu U Cung do vị Đại Đế Ma đạo kia cầm đầu, nhất tề rít gào tê rống lên.
Ngoại trừ bọn họ, còn có một vài phe phái thân Cửu U Cung, cũng lên tiếng chỉ trích đối với Bích Thanh Nguyệt.
Bích Thanh Nguyệt cùng Triệu Phong liếc mắt nhìn nhau.
Hai người âm thầm ghi nhớ những người phát ra thanh âm phản đối nghi ngờ này.
Chủ nhân mấy đạo thanh âm này, nếu không phải là thành viên Cửu U Cung, thì cũng là phe phái thân Cửu U Cung.
- Sư tôn dám làm ra quyết định như vậy, chẳng lẽ nàng không sợ Cửu U Cung sao?
Chiêm Khiết Nhi một thân váy dài xanh biếc, cũng nhất thời lâm vào ngây dại.
Hậu quả khi phản bội Cửu U Cung, Bích Thanh Nguyệt thân là nhất tông chi chủ, chẳng lẽ sẽ không thể tưởng được?
- Bích Thanh Nguyệt rốt cuộc có cái gì ỷ vào, dám làm ra quyết định như vậy?
Vị Đại Đế Ma đạo cầm đầu cường giả Cửu U Cung kia, ánh mắt âm trầm lãnh
liệt, không khỏi phóng tới chỗ góc đại điện, nhìn về phía gã thiếu niên
tóc tím từ đầu tới cuối vẫn không lên tiếng kia.
Chẳng biết vì sao, hình tượng gã thiếu niên này, mang đến cho bọn hắn
một loại cảm giác quen thuộc, mặc dù bọn hắn dám chắc chưa bao giờ gặp
mặt qua.