- Cẩn thận!
- Triệu sư đệ!
Từ khu vực mai phục trên tường thành truyền đến một trận thanh âm kinh hô.
Lúc này, ai cũng đều nhìn ra được, Kim Trác Ưng Vương dưới sự hợp công vây giết của các cường giả, nhiều nhất cũng chỉ có thể kéo dài thêm một hai hơi thở nữa, sẽ chết tại đương trường.
Nhưng mà trước khi chết, ánh mắt Kim Trác Ưng Vương đỏ bừng, hướng về phía gã thủ phạm Triệu Phong, phát động một kích tuyệt mệnh.
Hiển nhiên, nó nhớ rõ ràng gã đầu sỏ tội ác Triệu Phong này, trước khi chết cũng muốn cùng với kẻ thù đồng quy vu tận.
- Không xong!
Triệu Phong cảm nhận được một cỗ nguy cơ mãnh liệt, dưới cảm giác sát ý áp bách mãnh liệt của Hung thú đỉnh phong, khí huyết toàn thân gần như ngưng trệ lại.
Dưới thời khắc nguy cơ lâm đầu, mắt trái của hắn liền mở ra cực hạn, một tia khí tức ấm áp kỳ dị nhất thời lan tỏa khắp toàn thân.
Tâm cảnh của hắn vẫn như trước, vô cùng bình tĩnh, ánh mắt càng lúc càng lợi hại hơn, phảng phất như có lực xuyên thấu vượt xa bình thường vậy.
Phốc! Vụt!
Tốc độ của Kim Trác Ưng Vương thật sự vô cùng khủng bố, trong nháy mắt chợt lóe lên, đã đánh trúng Triệu Phong.
Tốc độ cùng phản xạ kia, căn bản vượt xa phản ứng cực hạn của võ giả bình thường, cho dù có thể nhìn thấy rõ ràng động tác, cũng khó có thể trốn tránh thành công.
Phụt...
Tại chỗ thân ảnh Triệu Phong đang đứng, trong khoảnh khắc liền bị tập kích trúng. Thành lâu ở gần đó chỉ nghe rầm một tiếng, liền xuất hiện một cái lỗ thủng cực lớn.
Ngay tại thời điểm mọi người nghĩ rằng Triệu Phong đã bị giết chết...
Tùy Phong Thức! Yên Ba Vô Ảnh Bộ!
Thân hình một gã thiếu niên giống như gió thổi, ẩn hiện bất định, nhảy thẳng lên trên đỉnh đầu của Kim Trác Ưng Vương.
- Cái gì?
Đám cường giả ở khu vực mai phục kia giống như là gặp quỷ vậy. Trái tim sớm đã nhảy lên tới cổ họng, lúc này giống như nhìn thấy một chuyện hết sức nghiêm trọng, không hiểu nổi, hoàn toàn không thể nào chấp nhận loại thay đổi chỉ trong chớp mắt như vậy.
- Thân pháp quả thật cao minh!
Trong mắt Diệp Lăng Vân chợt lóe lên một tia kinh hỉ. Vừa rồi chỉ trong một cái chớp mắt kia, hắn đã nhìn thấy thân hình Triệu Phong theo gió chợt lóe lên, tận lực thúc giục Yên Ba Vô Ảnh Bộ, tránh thoát khỏi sự tấn công của Kim Trác Ưng Vương, nhanh chóng nhảy lên trên đỉnh đầu của đối phương.
- Ngay cả ta thiếu chút nữa cũng bị lừa rồi!
Trong lòng Hằng Thống lĩnh cũng nhảy dựng lên.
Hóa ra, trong chớp mắt vừa rồi, Triệu Phong một phen đem tinh túy áo nghĩa của Tùy Phong Thức hoàn mỹ dung nhập vào trong võ học Thánh phẩm Yên Ba Vô Ảnh Bộ, tránh thoát khỏi tập kích của Kim Trác Ưng Vương.
Tùy Phong Thức dung hợp với Yên Ba Vô Ảnh Bộ, hiệu quả uy lực của nó hoàn toàn có thể sánh ngang với thân pháp Thánh phẩm chân chính.
Đương nhiên, có thể thành công trốn tránh và nhảy lên trên đỉnh đầu của đối phương như thế, sự hỗ trợ của mắt trái thần bí cùng với năng lực dự đoán cũng phát huy tác dụng thật lớn.
Giờ phút này, Triệu Phong chỉ cảm thấy khí huyết hoàn thân phảng phất như đang bị thiêu đốt, tinh khí thần cường thịnh tới mức trước giờ chưa từng có.
Trong không gian của mắt trái, quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc kia đã kéo dài quá bảy thước tám.
Không đúng!
Tại sao hắn lại nhảy lên trên đầu của Kim Trác Ưng Vương chứ?
Lúc này, đám người gần đó không khỏi kinh hô lên một trận.
Triệu Phong đã tránh thoát khỏi công kích, thế nhưng điểm dừng chân của hắn lại không đúng, gần như là đang đứng ở trên miệng hổ.
Quyển Phong Thức! Huyền Phong Chưởng!
Trong mắt Triệu Phong chợt lóe lên lệ mang, lòng bàn tay chớp động một đoàn thanh quang sắc bén, luân chuyển phun ra nuốt vào, phong mang càng ngày càng thịnh, tuần hoàn với một loại phương thức huyền diệu tự nhiên, hung hăng đánh thẳng xuống đầu của Kim Trác Ưng Vương.
Một khắc đó, trên người của hắn dường như hiện lên một luồng nộ phong thổi quét. Một chưởng bổ ra, lệ phong giống như đao cuốn, điên cuồn loạn khiếu.
Phụt...
Huyền Phong Chưởng của hắn, nhằm thẳng vào vết chém trên đầu của Kim Trác Ưng Vương.
Chỗ vết chém này, chính là do lúc trước Hằng Thống lĩnh chém ra một đao đã lưu lại, gần như sắp chặt đứt đầu của Kim Trác Ưng Vương.
Giờ phút này, một chiêu đáng sợ nhất của Triệu Phong, đó chính là Huyền Phong Chưởng đã dung hợp với Quyển Phong Thức, đánh thẳng vào chỗ yếu hại này.
Phụt phụt phụt...
Chỗ vết máu trên đầu của Kim Trác Ưng Vương phun trào ra từng đạo vòi máu đáng sợ kinh người. Miệng vết thương cũ lại mở rộng thêm một khoảng lớn, phảng phất như bị một thanh đao luân chuyển xẹt qua, đập vào mắt hết sức kinh tâm động phách.
Phành...
Đầu lâu của Kim Trác Ưng Vương nhất thời vỡ nứt ra bốn năm phần. Thân thể khổng lồ ngã ầm ầm xuống mặt đất. Phần tường thành nơi nó ngã xuống trực tiếp sụp đổ một mảnh, dẫn động nên một trận khói bụi mịt mù.
Phốc!
Thân hình Triệu Phong lượn vòng một cái, nhảy thẳng lên không trung, trong lòng bàn tay vẫn còn dính một đám vết máu của Kim Trác Ưng Vương.
Một lên một xuống, phảng phất như thể hiện rõ ràng sinh tử thắng bại của Triệu Phong cùng Kim Trác Ưng Vương!
Thanh âm vang vọng, bụi mù chấn động, khu vực thành lâu này nhất thời biến thành tiêu điểm trên chiến trường.
- Kim Trác Ưng Vương bị đánh chết rồi!
- Gã thiếu niên kia là ai? Không ngờ có thể tận tay giết chết Kim Trác Ưng Vương?
Trên chiến trường nhất thời oanh động một trận.
Triệu Phong lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người.
- Triệu sư đệ, làm tốt lắm!
Diệp Lăng Vân cùng với thanh niên chất phác ở xa xa đều lớn tiếng trầm trồ khen ngợi.
Hằng Thống lĩnh cũng từ trong khiếp sợ mà khôi phục lại, cười rộ nói:
- Ha ha ha... Làm tốt lắm! Giết chết Kim Trác Ưng Vương, ngươi lập được đại công rồi! Chẳng qua, thời điểm cuối cùng, ngươi dường như có ý đồ muốn cướp công thì phải?
Cướp công?
Triệu Phong khẽ rùng mình một cái. Hết thảy những gì hắn làm vừa rồi, đều là do mắt trái hiểu rõ toàn cục, làm ra hành động có lợi nhất mà thôi.
Thời điểm đó, cùng với trốn tránh hay bỏ chạy trối chết, thật đúng là không an toàn bằng bổ xuống một kích.
Chẳng qua, ở trong mắt mọi người, Triệu Phong hoàn toàn chính là điên cuồng mạo hiểm, không chỉ có không bỏ trốn, mà còn dám cướp công nữa!
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, diệt sát được Kim Trác Ưng Vương, biểu hiện của Triệu Phong lập tức đại phóng thần uy.
Nếu không có tiễn thuật siêu tuyệt của Triệu Phong, căn bản là không có khả năng dẫn dụ Kim Trác Ưng Vương xuống mặt đất.
Cuối cùng, kẻ đích thân xuống tay đánh chết Kim Trác Ưng Vương, cũng chính là Triệu Phong.
Cả quá trình này, có thể nói là đầu đuôi hô ứng, thủ đoạn như thần!
- Giết chết Kim Trác Ưng Vương, đám phi cầm còn lại cũng dễ đối phó hơn rồi!
Trên mặt Hằng Thống lĩnh lộ rõ ý cười, rất tán thưởng Triệu Phong.
Mất đi Kim Trác Ưng Vương, đám Hung thú phi cầm trên bầu trời giống như một nắm cát rời mà thôi.
Về phần Thú Triều trên mặt đất gần đó, với nội tình hùng hậu của lực lượng Quận Quảng Lăng, thời gian càng kéo dài thì ưu thế sẽ càng lớn hơn mà thôi.
Triệu Phong ở lại hậu phương, ngồi đả tọa điều tức.
Đám người Diệp Lăng Vân nghĩ rằng hắn đã tiêu hao nguyên khí, bị thương.
Nhưng thật ra, Triệu Phong vốn tu luyện Quy Nguyên Nội Kình, nội kình thập phần hùng hậu, tương đương gấp đôi võ giả cùng cấp. Hơn nữa hắn cũng chẳng hề bị chút thương tổn nào cả.
- Tùy Phong Thức, Quyển Phong Thức, Huyền Phong Chưởng...
Trong không gian mắt trái của Triệu Phong, cảnh tượng ý cảnh của ba đoạn chiêu thức kia không ngừng hiện lên, lần lượt thay đổi.
Trong đó, Tùy Phong Thức hoàn toàn dung nhập vào trong thân pháp của Triệu Phong.
Hiện tại, thức thứ hai là Quyển Phong Thức lại càng thâm ảo tinh túy hơn, cũng đã dung nhập vào trong công kích cùng chưởng pháp của hắn.
Trong lúc bất tri bất giác, lĩnh ngộ của hắn đối với Quyển Phong Thức đã đạt tới bảy tám phần.
Thậm chí, dưới sự đối chiếu xác minh của áo nghĩa hai thức Tùy Phong Thức, Quyển Phong Thức, Huyền Phong Chưởng của hắn cũng có những bước đột phá rất lớn, lĩnh ngộ được sáu bảy phần tinh túy trong đó.
Cũng có nghĩa là Huyền Phong Chưởng của Triệu Phong hiện nay đã giống được sáu bảy phần thần vận của thiếu nữ trẻ tuổi ngày đó.
Một chiêu vừa rồi, hắn đã đem Quyển Phong Thức dung nhập vào trong Huyền Phong Chưởng, càng gia tăng thêm uy lực của Huyền Phong Chưởng.
- Tiểu tử này lại nhặt được tiện nghi!Phong Ngâm Nguyệt đang ở một chỗ khác trên chiến trường, kinh ngạc liến nhìn về phía Triệu Phong.
Lần trước trong nhiệm vụ diệt phỉ, Triệu Phong cũng đã từng cướp công, chém giết Thủ lĩnh của đạo phỉ.
Mà lần này thì lại càng thêm càn rỡ hơn. Trước mắt của trăm ngàn người, dưới mí mắt của các cường giả bát trọng, cửu trọng võ đạo, Triệu Phong cuối cùng dùng một chưởng đánh chết Kim Trác Ưng Vương, cướp đi công lao của mọi người.
Ở trong mắt của rất nhiều người tại đây, hành vi của Triệu Phong lại một lần nữa trở thành hành vi cướp công!- Gia hỏa này không ngờ lại may mắn giết chết được Hung thú đỉnh phong!
Bắc Mặc ở xa xa, khuôn mặt cũng có chút run rẩy nhàn nhạt.
Từ khi khai chiến bắt đầu đến giờ, Bắc Mặc không ngừng cùng chiến đấu với các Hung thú đỉnh phong, thậm chí còn lọt vào tập kích của Kim Trác Ưng Vương, mệt sống mệt chết, vô cùng mạo hiểm, còn không thể đánh chết được đầu Hung thú đỉnh phong nào cả.
Nhưng lại không ngờ vị Triệu sư đệ mới vừa tới này, lại vô tình nhặt được một cái tiện nghi lớn đến như vậy.
- Giết! Giết!
Sĩ khí bên phía Quận Quảng Lăng nhất thời tăng vọt, quân đội cùng với võ giả một phen đem Thú Triều lần lượt đánh lui.
Phốc!
Tìm hiểu được một lát, Triệu Phong chậm rãi đứng dậy.
Vừa rồi, Quyển Phong Thức và Huyền Phong Chưởng của hắn lại có được những đột phá mới.
Không chỉ có như thế, hắn còn cảm giác được tu vi bản thân đã tiếp cận thất trọng võ đạo đỉnh phong.
Ánh mắt của Triệu Phong đảo quét xuống tầng tầng lớp lớp Thú Triều đông nghẹt ở bên dưới, cảm giác có cái gì đó không đúng.
- Không đúng? Có cái gì không đúng?
Rất nhanh, hắn liền tìm được nguyên nhân.
- Công kích của đám Hung thú này, dường như như rất có tổ chức, đều là do Hung thú đỉnh phong dẫn dắt theo những Hung thú, dã thú đồng loại, phát động công kích!
Triệu Phong chỉ trong nháy mắt đã nhìn ra manh mối.
Không chỉ mình hắn nhìn ra điều đó, đám cường giả cao tầng của Quận Quảng Lăng cũng đều nhận thấy được điểm kỳ quái trong này.
- Chẳng lẽ lần Thú Triều này, là có kẻ phía sau màn bày ra?
Đám người Diệp Lăng Vân, Hằng Thống lĩnh, trong lòng nhất thời dâng lên nghi vấn.
Trên chiến trường, Kim Lũ Cung của Triệu Phong lại một lần nữa phát huy, nhiều lần đánh chết Hung thú, thậm chí còn mấy lần đánh chết Hung thú cao cấp nữa.
Dần dần, hắn đã trở thành tâm điểm chú ý của hầu hết các cường giả ở trên tường thành. Mỗi một lần dây cung của hắn chấn vang, không trung đều sẽ rơi xuống vài đầu Hung thú.
Tả Thần Tiễn Thuật của Triệu Phong ở trong Thú Triều cũng đã chân chính được ma luyện.
Tiễn thuật siêu tuyệt của hắn, khiến cho đám tiễn thủ, Thần tiễn thủ ở trên thành lâu bội phục cùng ngưỡng mộ vô cùng.
- Triệu đại nhân, ta có thể bái ngươi làm sư phụ hay không?
Một ít cung tiễn thủ trẻ tuổi đều hưng phấn sùng bái.
Triệu Phong có chút không biết nói gì, nhìn lên đám Hung thú phi cầm trên không trung. Lúc này bọn chúng đã không còn nhiều uy hiếp nữa, liền thu hồi lại cung tiễn, giết thẳng về phía đám Thú Triều ở ngoại thành.
Điểm Tinh Chỉ! Huyền Phong Chưởng!
Thân hình Triệu Phong theo gió mà động, trong lúc vô thanh vô tức không ngừng đánh bại đám Hung thú.
Rầm rầm!
Mỗi một lần hắn công kích, đều nhằm vào chỗ sơ hở của Hung thú. Những nơi hắn đi qua, Hung thú, dã thú đều ngã xuống đất mà chết.
- Gã thiếu niên này thật đáng sợ!
- Hắn không chỉ có tiễn thuật siêu tuyệt, mà chiến đấu cận thân cũng kinh người như vậy!
Một ít võ giả và cung tiễn thủ vẫn để ý Triệu Phong, lại sợ hãi than thở một trận.
Dưới tình huống bình thường, những người am hiểu tiễn thuật bình thường khác, đặt biệt là Thần tiễn thủ, phần lớn đều không am hiểu tác chiến cận thân.
Nhưng mà Triệu Phong này lại hoàn toàn là một tên quái thai. Chẳng những tiễn thuật kinh diễm tuyệt hảo, cận thân tác chiến cũng mạnh mẽ vô cùng. Những Hung thú cùng cấp, gần như đều không thể đón đỡ được một hai chiêu của hắn.
- Tiềm lực của Triệu Phong này, tuyệt đối không thua kém Bắc Mặc! Nhưng đáng tiếc, hắn cũng chỉ là đệ tử ký danh của sư tôn, không có khả năng nhận được truyền thừa y bát của sư tôn!
Diệp Lăng Vân ở đằng xa chú ý đến biểu hiện của Triệu Phong, có chút tiếc nuối lắc lắc đầu. Sau khi chém giết thật lâu sau.
Triệu Phong đột nhiên cảm nhận được một luồng khí tức âm hàn quen thuộc, dường như như đang bị thứ gì đó rất đáng sợ chú ý đến.
Soạt!
Hắn mở ra mắt trái, thị giác nhìn xuyên thấu đến điểm cuối của Thú Triều, xuyên qua mấy chục dặm, dừng lại ở trên lưng một đầu phi điểu màu đen ở xa xa. Trên lưng của đầu phi điểu này đang có một thân ảnh đội nón rộng vành ngồi trên đó.
Bên dưới cái nón rộng vành, một cặp ánh mắt u lam dày đặc đập vào mắt khiến Triệu Phong kinh hồn táng đảm.
- Là hắn!
Trong lòng Triệu Phong nhảy dựng lên. Cái thân ảnh đội nón rộng vành kia chính là tồn tại đáng sợ lúc trước hắn từng gặp phải trong Hoành Vân Thiên Lâm.
- Grào!
Đúng lúc này, trong Thú Triều bên ngoài Quận thành đột nhiên truyền đến thanh âm rít gào kinh hồn. Một luồng khí tức so với Kim Trác Ưng Vương càng đáng sợ hơn rất nhiều tiếp cận tới Quận Quảng Lăng.
Thanh âm gào rống kinh hồn kia khiến cho hơn mười vạn Hung thú, dã thú bên ngoài Quận Quảng Lăng nhất thời hoảng sợ run rẩy một trận.
Thời khắc này, đám Hung thú đỉnh phong mạnh mẽ vô song cũng xuất hiện một khoảnh khắc cứng đờ, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi, kính sợ xuất phát từ tận linh hồn, huyết mạch.
Đám võ giả nhân loại đóng ở trên tường thành chỉ cảm thấy toàn thân chấn động một trận.
- Chuyện gì xảy ra?
Triệu Phong cũng cảm thấy khí huyết toàn thân mơ hồ rung động bất an, chỗ mắt trái cũng truyền đến cảm giác ba động dồn dập.
- Cái này là khí tức gì? Thực lực còn siêu việt hơn cả Hung thú đỉnh phong nữa!
Thanh âm của đám người Diệp Lăng Vân, Hằng Thống lĩnh, thanh niên chất phác, cũng đều run rẩy không ngừng.
Một luồng khí tức kinh khủng khiến kẻ khác hít thở không thông đập thẳng tới mặt, khiến cho hơn mười vạn Hung thú, dã thú đều phải phủ phục run sợ, giống như là đang triều bái Vương giả vậy.