Thời điểm hư ảnh Vũ Thiên Vu xuất hiện trong Thần Quốc Quang Tộc, sát biên giới Xích Tinh Vực...
Trong hư không đột nhiên xuất hiện một cái vòng xoáy không gian, trong đó chậm rãi hiện ra một đạo nhân ảnh già nua. Lão giả áo đen này mái tóc đen trên đầu không gió tự động, giống như một đầu thác nước đen như mực. Trong nhãn mâu thâm thúy u hắc kia lóe lên một tia quang mang âm lãnh. Khoảnh khắc hắn xuất hiện, toàn bộ hư không phụ cận gần như ngưng kết lại, trở nên vô cùng trầm trọng. Kẻ này, chính là cường giả Thần Vương của Huyễn Thần Thánh Địa Xích Tinh Vực, U Vân Thần Vương!
- Không ngờ Thần Mâu thứ chín ngươi lại đang ở Xích Tinh Vực!
U Vân Thần Vương thấp giọng thầm nói. Lúc trước hắn nhận được tin tức, Triệu Phong hiện thân ở Thông Đài Vực, hơn nữa còn đạt được truyền thừa của Bổ Thiên Tộc. Nhưng không tới hai tháng sau hắn lại nhận được tin tức, không ngờ Triệu Phong đã xuyên qua mấy cái Đại Vực, đi tới Xích Tinh Vực của mình. Nếu không phải tin tức này là do Huyễn Thải Thần Chủ đích thân truyền tới, hắn nhất định là không tin tưởng.
Chẳng biết tại sao, tuy đã biết được vị trí cụ thể của Thần Mâu thứ chín, nhưng trong lòng U Vân Thần Vương vẫn luôn có một chút cảm giác bất an không thể nói rõ.
- Chờ sau khi ta đạt được Thần Mâu thứ chín, nhất định sẽ có thể trở thành Thần Vương Chúa Tể!
Nhưng khi nghĩ tới Thần Mâu thứ chín, U Vân Thần Vương liền khó có thể ngăn chặn tâm tình kích động của mình.
Nhưng thời điểm U Vân Thần Vương chuẩn bị khởi hành, hắn chợt nhận được một đạo tin tức, đến từ chính Trưởng lão cao tầng của Huyễn Thần Thánh Địa.
- Cái gì? Mộng Yểm Thú Vương sắp sửa phá tan phong ấn?
Toàn thân U Vân Thần Vương nhất thời chấn động.
Mộng Yểm Thú Vương là một con Cổ thú khủng bố tương đương cấp bậc Thần Vương đang bị phong ấn trong Huyễn Thần Thánh Địa. Bởi vì cấp bậc của nó rất cao, cho dù là U Vân Thần Vương cũng khó có thể thuần phục được, trừ phi mời được Thuần Thú Sư cấp Thần Vương. Nhưng yêu cầu này lại quá hà khắc rồi, cho nên Huyễn Thần Thánh Địa chỉ đành phải phong ấn nó trong Cấm địa. Đồng thời, lực lượng vô hình do Mộng Yểm Thú Vương phát ra cũng có lợi cho các đệ tử Huyễn Thần Thánh Địa tu hành, tìm hiểu Huyễn đạo cùng Mộng đạo. Huyễn Thần Thánh Địa có thể phồn thịnh cường đại như ngày nay, Mộng Yểm Thú Vương cũng có cống hiến nhất định.
- Phong ấn trấn áp Mộng Yểm Thú Vương cú mỗi một trăm vạn năm lại gia phong một lần, hiện tại vẫn còn tới hơn năm ngàn năm nữa, làm sao có thể sớm phá phong ấn được?
Trong lòng U Vân Thần Vương có chút phiền não.
Thực lực Mộng Yểm Thú Vương vô cùng cường đại, ngoại trừ cường giả Thần Vương, tối thiểu cũng cần có mấy gã Thần Chủ Tam Trọng Thiên cường đại mới có thể chế trụ được nó. Mà một khi Mộng Yểm Thú Vương phá vỡ phong ấn, với sự cừu hận của nó đối với Huyễn Thần Thánh Địa, nhất định sẽ toàn lực trả thù. Đến lúc đó Huyễn Thần Thánh Địa sẽ bị đả kích thật lớn, toàn thể Xích Tinh Vực cũng sẽ nghênh đón tai nạn hủy diệt. Có thể nói, một khi Mộng Yểm Thú Vương phá vỡ phong ấn mà lại chậm trễ ngăn cản, toàn bộ Xích Tinh Vực cũng có thể sẽ bị phá hủy.
Trong lúc nhất thời, U Vân Thần Vương rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan. Nếu hắn chạy đi bắt giữ Thần Mâu thứ chín, như vậy Huyễn Thần Thánh Địa cùng với Xích Tinh Vực sẽ gặp phải tai nạn khó có thể tưởng tượng. Hắn cảm giác, hết thảy chuyện này cũng quá mức trùng hợp rồi! Vừa vặn ngay khi hắn chạy về tới Xích Tinh Vực, chuẩn bị đi bắt giữ Thần Mâu thứ chín, Mộng Yểm Thú Vương lại sắp sửa phá vỡ phong ấn...
- Huyễn Thần Thánh Địa là cơ nghiệp trăm ức năm của tiên tổ Huyễn Thần Tộc, tuyệt đối không thể bị hủy! Về phần Thần Mâu thứ chín, bản thần cũng có cách đối phó!
Cuối cùng, U Vân Thần Vương đã có biện pháp. Cả hai cái này cũng đều không thể mất đi.
Một tầng hắc vụ ba động, một gã trung niên áo đen chợt từ trong hắc vụ bước ra. Gã trung niên áo đen này chính là một cỗ phân thân của U Vân Thần Vương. Diện mạo của hắn có vài phần tương tự với bản tôn U Vân Thần Vương, giống hệt như hắn lúc còn trẻ.
- Chia nhau hành sự!
U Vân Thần Vương thấp giọng nói, sau đó thân hình lóe lên rồi biến mất. Trung niên áo đen thì bay về một hướng khác. Cỗ phân thân này có bốn thành thực lực của U Vân Thần Vương, cho dù không thể bắt giữ được Thần Mâu thứ chín, nhưng cũng có thể chế trụ đối phương một lúc. Đợi sau khi U Vân Thần Vương giải quyết xong Mộng Yểm Thú Vương, lại chạy tới là được. Cũng trong lúc này, trên thiên không Thần Quốc Quang Tộc phiêu phù một đạo hư ảnh kình thiên, khiến cho tất cả mọi người trong Thần Quốc đều nhìn chằm chằm tới, trong lòng ngưng trọng vô cùng.
- Triệu Phong, chúng ta rốt cuộc đã gặp lại!
Vũ Thiên Vu nhìn về phía Triệu Phong, lộ ra nụ cười hòa ái.
Triệu Phong nhất thời sửng sốt, tộc nhân Thiên Cơ Tộc biết hắn cũng không kỳ quái, nhưng nghe ý tứ lời nói của đối phương, tựa hồ hắn đã từng gặp qua chính mình a? Nhưng vì sao chính mình cũng không có một chút ấn tượng nào?
Leng keng!
Tiểu tặc miêu đột nhiên ném lên mấy Đồng tiền cổ, trong nhãn mâu lóe lên một tia lượng sắc.
Phương xa, trong lòng Vũ Lưu Bình đồng dạng kinh động không thôi. Hắn không ngờ hư ảnh khóa không của Vũ Thiên Vu lại hàng lâm nơi này như vậy.
- Xem ra, bên phía phái Trí Giả vẫn luôn tìm cách ngăn cản kế hoạch của Thiên Chủ!
Trong lòng Vũ Lưu Bình thầm nghĩ. Nhưng hắn cũng rất nhanh chưởng khống trận bàn kim chúc màu xám bạc, cấp tốc bỏ chạy.
- Còn muốn chạy?
Sắc mặt Triệu Phong khẽ động, chuẩn bị xuất thủ với Vũ Lưu Bình. Nhưng đồng thời trong lòng hắn cũng có chút nghi hoặc. Hư ảnh khóa không này không phải là tộc nhân Thiên Cơ Tộc sao? Vì sao Vũ Lưu Bình vẫn còn thể hiện ra bộ dáng kinh hoàng, điên cuồng phóng chạy như vậy.
Vũ Thiên Vu cũng chỉ là nhàn nhạt liếc nhìn Vũ Lưu Bình một cái, cũng không hề để ý tới hắn, mà nhìn về phía Triệu Phong, nói:
- Triệu Phong, U Vân Thần Vương đã về tới Xích Tinh Vực! Mau tranh thủ thời gian, rời khỏi chỗ này đi!
- U Vân Thần Vương?
Vừa nhắc tới cái tên này, tâm thần tất cả mọi người ở đây nhất thời kinh hãi. U Vân Thần Vương là cường giả Thần Vương của Huyễn Thần Thánh Địa, cho dù là Mộ Cốc cũng không nắm chắc có thể chống đỡ được mấy chiêu trong tay U Vân Thần Vương.
- Ngươi đến cùng là ai?
Triệu Phong lập tức hỏi. Vì sao gã tộc nhân Thiên Cơ Tộc này lại báo cho bọn họ biết tin tức này? Hiện tại, Triệu Phong đã không còn tâm tư đi giết Vũ Lưu Bình nữa. Nếu U Vân Thần Vương thật sự đang chạy tới, chờ đến lúc hắn giết chết Vũ Lưu Bình, sợ rằng U Vân Thần Vương cũng đã tới đây.
- Ta là Vũ Thiên Vu! Trước đây, một cỗ phân thân của ta đã từng ở tại Lục Vu Tháp của Thanh Hoa Vực một đoạn thời gian!
Vũ Thiên Vu đơn giản sáng tỏ nói.
- Lục Vu Tháp...
Trong lòng Triệu Phong ầm ầm chấn động, nhất thời hiểu ra mọi chuyện. Hắn đã sớm suy đoán, Lục Vu Trí giả khẳng định là không đơn giản, lại không ngờ Lục Vu Trí giả chỉ là một cỗ phân thân mà thôi. Hiện tại, bản tôn Lục Vu Trí giả đã dùng thủ đoạn hư ảnh khóa không, chủ động hiện thân. Như vậy Lục Vu Trí giả khẳng định đã sớm đoán ra thân phận Thần Mâu thứ chín của Triệu Phong, nhưng hắn cũng không có tiến hành đoạt mâu, bởi vậy Triệu Phong suy đoán, Lục Vu Trí giả mặc dù cũng là tộc nhân Thiên Cơ Tộc, nhưng có khả năng không phải là địch nhân.
Bên kia, Tân Vô Ngân cũng lộ ra thần sắc khiếp sợ.
- Ngươi là người của phái Trí Giả a?
Mộ Cốc đột nhiên chủ động hỏi. Lúc trước thời điểm khi phái Nghịch Thiên tấn công Thần Quốc Quang Tộc, phái Trí Giả đã từng trợ giúp cho Quang Tộc, thậm chí Mộ Cốc cũng có một chút ấn tượng đối với hình tượng của Vũ Thiên Vu.
- Phái Trí Giả?
Triệu Phong bừng tỉnh đại ngộ.
Chuyện tình của Thiên Cơ Tộc, khá nhiều cường giả trong Thần vực Man Hoang cũng biết một chút. Trong cái chủng tộc vô cùng trí tuệ này cũng không hòa bình, nội bộ chủng tộc chia làm hai phái, một là phái Nghịch Thiên chuyên làm ra cách hành động nghịch thiên, mà một phái khác là phái Trí Giả, thuận theo thiên mệnh, phụ tá thương sinh. Nói như vậy, thành viên Thiên Cơ Tộc do Thiên Chủ suất lĩnh hẳn là là phái Nghịch Thiên, mà Lục Vu Trí giả thì thuộc về phái Trí Giả. Bởi vậy liền có thể giải thích, vì sao lúc trước Lục Vu Trí giả lại không ra tay cướp đoạt Thần Mâu thứ chín của Triệu Phong.
- Không sai! Nếu các ngươi không còn chỗ nào có thể đi, có thể tới chỗ của ta!
Vừa mới dứt lời, hư ảnh Vũ Thiên Vu đột nhiên ảm đạm xuống vài phần. Bởi vậy có thể thấy được, bản thể của Vũ Thiên Vu đang cách Xích Tinh Vực vô cùng xa xôi.
Mà các thành viên Quang Tộc, Cự Thần Tộc thì lại rơi vào trầm tư. Hiện tại Xích Tinh Vực căn bản là không ở được nữa, trước đây Tân Vô Ngân cũng chưa nghĩ ra nên di chuyển đến địa phương nào. Phái Trí Giả bên kia quả thật cũng là một địa phương an toàn, cho dù Huyễn Thần Thánh Địa tra ra được tung tích của bọn họ, cũng không dám giương oai tại địa bàn của phái Trí Giả. Sở dĩ hắn chần chờ, là vì bọn họ cũng chưa hiểu rõ phái Trí Giả bao nhiêu, trong lòng còn có chút lo lắng. Mà Mộ Cốc cũng có lo lắng đồng dạng.
- Trí giả, phái Nghịch Thiên kia đến cùng là muốn làm gì?
Triệu Phong đột nhiên hỏi. Đã từng ở tại Thần Quốc Thiên Cơ Tộc, cũng từng chung sống một đoạn thời gian với Thiên Chủ, Triệu Phong tin chắc Thiên Chủ nhất định là có mưu đồ gì đó. Thứ có thể khiến cho phái Nghịch Thiên của Thiên Cơ Tộc tìm mọi cách tranh đoạt như vậy, tuyệt đối là không tầm thường!
Triệu Phong thậm chí có loại cảm giác, chuyện này có liên quan nhất định với hắn, bằng không, đối phương cũng sẽ không trả một cái giá lớn như vậy, tìm mọi cách đạt được Thần Mâu thứ chín. Đáp án này, ngoại trừ phái Nghịch Thiên biết rõ ra, kẻ có khả năng nhất biết được, chỉ có phái Trí Giả mà thôi.
- Phái Trí Giả đã rất lâu không hề qua lại với phái Nghịch Thiên rồi! Về điểm này, ta cũng không biết rõ cho lắm. Hơn nữa, hiện tại đã không còn thời gian nói nữa...
Vũ Thiên Vu thoáng chần chờ trong chốc lát, khẽ lắc đầu. Đạo hư ảnh khóa không này lại càng ảm đạm thêm vài phần, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.
- Xin tiền bối nói cho tại hạ biết vị trí cụ thể!
Tân Vô Ngân suy tư suốt nửa ngày, rốt cuộc cũng làm ra quyết định. Mà Mộ Cốc thì vẫn còn đang do dự. Nếu Vũ Thiên Vu không lừa gạt bọn họ, U Vân Thần Vương thật sự đang chạy tới, hiện tại không nhanh chóng rời đi, hậu quả thiết tưởng là không chịu nổi.
- Đây là vị trí cụ thể của phái Trí Giả, còn có đường đi đến đó! Tất cả do các ngươi tự lựa chọn!
Thân hình Vũ Thiên Vu càng lúc càng ảm đạm hơn. Hắn truyền một cỗ tin tức vào trong não hải Triệu Phong, Tân Vô Ngân cùng với Mộ Cốc. Sau khi làm xong hết thảy, hư ảnh Vũ Thiên Vu triệt để biến mất không thấy đâu nữa.
- Triệu Phong, ngươi lựa chọn thế nào?
Mộ Cốc dò hỏi Triệu Phong.
- Ta muốn đi phái Trí Giả một chuyến!
Triệu Phong trả lời khẳng định. Vũ Thiên Vu đã sớm biết rõ thân phận Thần Mâu thứ chín của hắn, nhưng cũng không có xuất thủ. Hơn nữa Triệu Phong có thể đạt được thành tựu như hiện tại, không thể thiếu sự thôi động của Lục Vu Trí giả lúc trước. Điều này đã ấn chứng tôn chỉ của phái Trí Giả: Thuận theo thiên mệnh, phụ tá thương sinh!
Thời điểm hư ảnh khóa không của Vũ Thiên Vu biến mất, trong đầu Triệu Phong đột nhiên hiện lên một đạo thân ảnh màu trắng, cùng với rất nhiều những nghi vấn khác. Nàng nữ tử cực kỳ tương tự với Liễu Cầm Hâm mà Triệu Phong từng nhìn thấy tại Xích Tinh Vực lúc trước, có phải là ảo giác hay không? Mà Phạm Luân Cổ Âm Điện của Thiên Cầm Thánh Cung, vì sao lại biến mất? Liễu Cầm Hâm ở bên trong đã đi nơi nào rồi? Có lẽ Lục Vu Trí giả biết được tình huống của Liễu Cầm Hâm, hay hoặc là Liễu Cầm Âm a! Mặt khác, nếu phái Trí Giả thật sự không có ác ý với hắn, quả thật chính là một bến cảng tị nạn không tệ.
Nghe xong hồi đáp của Triệu Phong, Mộ Cốc thoáng có chút kinh ngạc. Triệu Phong thân là Thần Mâu thứ chín cũng dám đi tới chỗ phái Trí Giả, như vậy hắn còn sợ hãi gì nữa? Nếu phái Trí Giả thật sự thế bất lưỡng lập với phái Nghịch Thiên, có lẽ hắn còn có thể mượn dùng lực lượng của phái Trí Giả, báo thù phái Nghịch Thiên nữa. Cũng tại thời khắc đó, trong một Đại Vực nào đó ở phía Nam Thần vực Man Hoang, trên tầng mây trắng mông lung, đang có hai đạo nhân ảnh đứng thẳng trên đó. Một người trong đó chính là Vũ Thiên Vu, mà nữ tử bên cạnh hắn thì lại cao quý xinh đẹp, thần bí hư vô, phảng phất như một đóa thanh liên trong hồ sen xanh mướt, duyên dáng yêu kiều.
- Đi thôi! Những gì nên làm cũng đã làm, kế tiếp liền xem sự lựa chọn của bọn họ rồi!
Hai mắt đang nhắm chặt của Vũ Thiên Vu đột nhiên mở ra, lộ ra thần sắc mệt mỏi.
- Vâng!
Sắc mặt Liễu Cầm Hâm bình thản, đơn giản nói. Đại Lại Miêu nằm trên vai nàng cũng ngáp dài một cái, tựa hồ đang không hiểu vì sao Trí giả và Liễu Cầm Hâm lại chạy tới nơi này làm gì.
- Ngươi nói hắn có đến đây không?
Vũ Thiên Vu lộ ra nụ cười hòa ái.
- Không phải ngài đã biết đáp án rồi sao?
Khuôn mặt thanh đạm tuyệt mỹ của Liễu Cầm Hâm khẽ mỉm cười, như đóa thanh liên nở rộ trong ánh bình minh.