Chương 259: Tiểu tặc miêu xuất tràng

Chúa Tể Chi Vương

Khoái Xan Điếm 26-06-2023 16:29:06

Dưới sự nghị luận ổn ào của đám người dưới đài. Triệu Phong cảm thấy không biết phải nói gì. Nghĩ đến bản thân mình ở tại Thập Tam Quốc, trong thể hệ tuổi trẻ chính là quét ngang vô địch, chẳng lẽ hôm nay lại phải thua trên tay một nữ nhân hay sao? Hắn khẽ hít sâu một hơi. Trong lòng khôi phục lại bình tĩnh. Chuyện đã đến nước này, hắn đã không còn đường lui nữa, đơn giản là tương kế tựu kế mà thôi. Thứ nhất, uy nghiêm của Hồng Hồ Thành chủ căn bản không thể làm trái. Thứ hai, thuận tiện cũng thăm dò hư thực của vị thiên kim Thành chủ này một chút. Liễu Cầm Tâm một thân váy trắng như tuyết, trong mắt sóng nước lưu động, dường như có chút hứng thú, nói: - Triệu Thuần Thú Sư, từ phương xa đến đây, khiến cho Cầm Tâm cảm thấy vinh hạnh sâu sắc! Chỉ cần có thể chiến thắng Cầm Tâm, đừng nói là có thể chiêm ngưỡng dung nhan của ta, Cầm Tâm cam nguyện lấy thân báo đáp! Trong lời nói của Liễu Cầm Tâm còn có một tia ý tứ trào phúng nhàn nhạt, khiến cho mọi người dưới tràng cũng đều cười to ha hả một phen. Không một ai ở đây lại cho rằng một gã thiếu niên Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, lại có thể chiến thắng nổi Liễu Cầm Tâm cả. Trong phần động những người lên đài khiêu chiến từ đầu đến giờ, tu vi thực lực của Triệu Phong có thể nói chính là thấp nhất! Lúc trước đã từng xem qua những trận chiến của Liễu Cầm Tâm, ngay cả bản thân Triệu Phong cũng đều không thể không thừa nhận điểm này. Giữa hắn và Liễu Cầm Tâm, có sự chênh lệch thực lực một trời một vực! Nếu là trong sinh tử chém giết, Triệu Phong tự tin có thể toàn thân trở ra, thậm chí còn có thể lợi dụng các loại hoàn cảnh mà tiến hành nghịch tập cũng chưa biết chừng. Thế nhưng mà hiện tại lại chính là tỷ võ chiêu phu, quang minh chính đại đối chiến! - Cầm Tâm, vị Triệu Thuần Thú Sư này chính là khách quý của Liễu gia chúng ta! Độ tuổi và tu vi so với ngươi còn thấp hơn một chút! Ngươi có nên áp chế một chút tu vi cho thỏa đáng hay không? Đúng lúc này, Hồng Hồ Thành chủ đột nhiên lớn tiếng nói. Lời này vừa nói ra, toàn trường nhất thời oanh động một lần nữa. Gã Thuần Thú Sư thiếu niên này, đến cũng là có lai lịch gì, không ngờ lại khiến cho ngay cả Hồng Hồ Thành chủ cũng đều phải có cái nhìn khác? - Chuyện này... Nữ nhi tuân lệnh phụ thân! Tu vi của Cầm Tâm, sẽ áp chế ở Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh! Cặp mày thanh tú của Liễu Cầm Tâm khẽ nhíu lại, ánh mắt như thu ba nhẹ nhàng nhìn thoáng qua Triệu Phong, sau đó lập tức khôi phục lại sự điềm nhiên an tĩnh như lúc đầu. Hiển nhiên, nàng cũng không hề xem Triệu Phong như một đối thủ chân chính của mình. Luận thực lực mà nói, Triệu Phong so với những đối thủ mà nàng từng gặp qua trước đây đều kém hơn rất nhiều. Dưới tràng lại là một mảnh nghị luận xôn xao. Mặc dù cũng có một vài ý kiến phản đối, nhưng một khi Hồng Hồ Thành chủ và Liễu thiên kim đã đạt thành hiệp nghị nhất trí, mọi người cũng không ai có ý kiến gì nữa. Hơn nữa, trong suy nghĩ của mọi người, cho dù Liễu Cầm Tâm có đem tu vi áp chế ở Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, thì cũng đủ để thoải mái chiến thắng Triệu Phong rồi. Triệu Phong nghe thấy vậy, thiếu chút nữa nhịn không được ngoác miệng mắng to. Vị Hồng Hồ Thành chủ này, dường như cố ý không bỏ qua cho chính mình vậy! Nếu như Liễu Cầm Tâm đem tu vi áp chế ở Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, như vậy phân thắng của Triệu Phong liên có được chừng năm thành! Nếu như Triệu Phong ở trong chiến đấu có chút nào giữ lại, khẳng định sẽ không trốn qua được hỏa nhãn kim tinh của Hồng Hồ Thành chủ! - Cầm Tâm tiểu thư. Không cần phải khách sáo! Triệu mỗ nguyện ý đối chiến với nàng dưới trạng thái không hề giữ lại chút thực lực nào! Đến lúc đó, cho dù ta có thua, Triệu mỗ cũng không hề một cầu oán hận! Triệu Phong vội vàng cự tuyệt. Liễu Cầm Tâm thoáng mỉm cười, đánh giá đối với Triệu Phong không khỏi đề cao thêm vài phân. Nếu đổi lại là một thanh niên tài tuấn tham gia tỷ võ. Chiêu phu khác, chỉ sợ càng ước gì nàng áp chế tu vi thấp hơn một chụt, như vậy mới có thể dễ dàng ôm được mỹ nhân về nhà, trở thành "thừa long khoái tế" của Hồng Hồ Thành chủ. - Bắt đầu đi! Dưới đài đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm. Người chủ trì là một vị cường giả Chân Linh cảnh. Lời nói vừa dứt, Triệu Phong đã vỗ nhẹ lên cái túi nhỏ màu bạc bên hông mình, triệu gọi ra Thanh Phong Yến. Thanh Phong Yến vừa ra, liền phát ra một tiếng kêu bén nhọn, hóa thành một đạo phong tuyến thanh sắc, mắt thường khó có thể nhìn rõ, nhanh như tia chớp phóng vọt về phía Liễu Cầm Tâm. Chỉ luận về tốc độ, Thanh Phong Yến tuyệt đối ngạo thị cấp bậc Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, dưới sự khống chế của Triệu Phong, quỹ tích công kích quy thân khó lường. Thân hình Triệu Phong lui nhanh về phía sau, bảo trì khoảng cách với Liễu Cầm Tâm. Giờ phút này, hắn phải lấy thủ đoạn tác chiến của Thuần Thú Sư mà xuất thủ, nhằm không khiến người khác nghi ngờ thân phận của mình. Liễu Cầm Tâm quát khẽ một tiếng, ngọc thủ vung lên, vài đạo thoa ảnh thanh hoa xanh biếc chộp động bất định, ở trong không trung đồng dạng xẹt qua những quỹ tích huyền ảo, đuổi thẳng theo sau Thanh Phong Yến. Triệu Phong nhất thời kinh ngạc động dung. Công kích của Liễu Cầm Tâm sau khi phá không, còn có thể thay đổi được quỹ tích, sống động linh hoạt. Cái này hiển nhiên là đã vượt qua cấp bậc Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh rồi, bình thường chỉ có cường giả Chân Linh cảnh mới có thể làm được. Cho dù Liễu Cầm Tâm đem tu vi áp chế xuống ở Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, nhưng kỳ xảo và chiêu thức của nàng thì vẫn còn nguyên vẹn, chỉ là uy lực giảm xuống chỉ còn một nửa mà thôi. Phốc oanh! Thanh Phong Yến huy trảo, phong dực chấn động, ở giữa không trung thành công ngăn cản một kích của Liễu Cầm Tâm. Chỉ thoáng tạm dừng lại một chút, lại xẹt qua một đạo vòng cung, quét thẳng về phía lưng của Liễu Cầm Tâm. Ở giữa không trung, Thanh Phong Yến vô cùng linh hoạt, biến hóa vô định, phảng phất như bị trí tuệ của nhân loại điều khiển, cùng Liễu Cầm Tâm giằng co lẫn nhau. Liễu Cầm Tâm cho dù áp chế tu vi, nhưng công kích cường đại vẫn như cũ có thể mang đến cho Thanh Phong Yến những đả kích trí mạng Chẳng qua vẫn còn có Triệu Phong ở nơi này, đem tốc độ, sự linh hoạt, công kích của Thanh Phong Yến đều phát huy lên đến cực hạn. Mỗi khi gặp phải thời khắc nguy cơ, đều nhanh chóng phóng lên trên không trung. Giao phong trải qua một hồi, khiến cho mọi người dưới đài không khỏi thay đổi cách nhìn một cách triệt để đối với gã Thuần Thú Sư thiếu niên này. Trên mặt Triệu Phong cũng tràn đầy ngưng trọng Đến lúc này mà nói, mỗi một động tác của Liễu Cầm Tâm cũng đều có vẻ không quá mức chú tâm. Mặc dù là ở cấp bậc Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, nhưng nàng cũng chưa có phát huy ra thực lực chân chính. - Cây lược ngọc trong tay nàng vẫn còn chưa có sử dụng qua! Ánh mắt Triệu Phong chợt lóe lên, trong tay xuất hiện một cây cung ám thanh sắc, phiếm động một tầng ánh sáng hồng sắc. Vị trí chính giữa thân cung, lóe lên một đạo ấn ký băng liên lam sắc nhàn nhạt. Trên La Hầu cung rất nhanh liền xuất hiện ba mũi tên. - Cung tiễn? Mọi người đang xem cuộc chiến dưới đài hơi chút ngạc nhiên, nhưng cũng không quá mức ngoài ý muốn. Ở Đại quốc Thiên Bồng các loại vũ khí vô cùng đa dạng đặc biệt là Thuần Thú Sư, đại đa số cũng đều là sử dụng cung tiễn. Cung tiễn cũng là vũ khí thích hợp cho Thuần Thú Sư sử dụng nhất. Bởi vì có Linh sủng xung phong làm nhục thuẫn, cộng thêm vũ khí công kích tầm xa, chính là sự phối hợp tốt nhất. Băng sưu sưu! La Hầu Tiễn cắt qua hư không mang theo một trận điện minh chói tai, tốc độ chợt đột phá vận tốc âm thạnh, mang theo một cỗ hàn lưu nhàn nhạt, vẽ ra một đạo đường cong không thể tưởng tượng nổi trong hư không đâm thẳng vào điểm sơ hở rất nhỏ trong công kích của Liễu Cầm Tâm. Từ lúc Triệu Phong lấy ra La Hầu cung Liễu Cầm Tâm rốt cuộc cũng thu hồi sự khinh thị của mình. La Hầu cung của Triệu Phong phụ gia thêm áo nghĩa của Điện Chi Truyền Thừa, tốc độ cực nhanh, sau khi va chạm lên mục tiêu còn bùng phát ra hàn lưu cực lạnh, ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển. Mặc dù La Hầu Tiễn không thể nào làm bị thương được Liễu Cầm Tâm, nhưng lại có thể tạo ra được tác dụng quấy nhiễu cực lớn, cúng với Thanh Phong Yến làm chủ lực tiến công trên không trung phối hợp hoàn mỹ với nhau. Trọng khoảng thời gian ngắn, Triệu Phong thành công đối kháng ngang ngửa cùng với Liễu Cầm Tâm Chỉ cần trên người Liễu Cầm Tâm xuất hiện một sơ hở rất nhỏ nào đó, La Hầu cung cũng đều sẽ không nơi nào không vào được, lập tức công kích vào, hơn nữa Thanh Phong Yến ở trên không trung cũng tiến công càng thêm mãnh liệt hơn. - Liễu Cầm Tâm này, quả nhiên là không đơn giản! Hiện tại ta ngoại trừ không có sử dụng lực lượng huyết mạch ra, thực lực cơ hồ đã phát huy đến đỉnh điểm, không ngờ cũng không làm gì được nàng! Trong lòng Triệu Phong nảy sinh sự kiêng kỵ. Hưu! Phốc! Cây lược ngọc trong tay Liễu Cầm Tâm lại xuất hiện, xẹt qua từng đạo quang hoa xanh biếc, từng trận hư ảnh gợn sóng xuất hiện, vừa ngăn cản Thanh Phong Yến cùng với La Hầu cung, vừa có ý đồ bức bách Triệu Phong nữa. Thân hình Triệu Phong nhoáng lên, giống như một đạo ảo ảnh điện quang, hư thực bất định. Mặc dù là trong quá trình di động liên hồi, nhưng Triệu Phong vẫn còn có thể rất nhanh phát động La Hầu cung, điều khiển Thanh Phong Yến công kích, cơ hồ là nhất tâm tam dụng! Không chỉ là như vậy, công kích của Triệu Phong cũng càng trở nên mãnh liệt hơn rất nhiều. La Hầu cung và Thanh Phong Yến, dưới mặt đất cùng trên không trung phối hợp vô cùng hoàn mỹ. Tu vi của Liễu Cầm Tâm áp chế ở Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, lúc này rốt cuộc cũng cảm thấy có chút khó giải quyết. - Nếu ta ngay từ đầu đã ra tay không chút lưu tình, trực tiếp phát động công kích lôi đình về phía gã Thuần Thú Sư kia, như vậy đã có thể nhanh chóng giải quyết cuộc chiến này rồi! Liễu Cầm Tâm sâu kín thầm than, biết được chính mình đã quá mức khinh địch rồi. Gã Thuần Thú Sư thiếu niên trước mắt này, tu vi tuy là chỉ có Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, nhưng chiến lực chân chính lại đủ để có thể chính diện chống đỡ một gã cường giả nửa bước Chân Linh cảnh rồi. Mọi người đang xem cuộc chiến dưới đài, trong lòng cũng đều than thở không thôi. Lấy xu thế này tiếp tục kéo dài, Triệu Phong chính là người đầu tiên từ khi tỷ võ chiêu phu bắt đầu đến nay, có hy vọng thành công nhất. Hồng Hồ Thành chủ ngồi xem chiến trên đài quan chiến, vẻ mặt mang theo nét cười nhàn nhạt: - Tiểu tử này, không ngờ lại còn có tiễn thuật thần kỳ như thế! Tu vi của Cầm Tâm, nếu như chỉ hạn chế ở Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, phân thắng cũng không thể nào nói trước được! Mặc dù nói như thế nào, thì cuối cùng Hồng Hồ Thành chủ cũng nhìn thấy được một tia hy vọng. Biểu hiện của Triệu Phọng hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của hắn. Năng lực thuần thú tinh thuần, tiễn thuật thân diệu vô song khả năng vận dụng lực lượng lôi điện... Đủ các loại thủ đoạn, cũng đều đạt đến mức độ khiến người ta tấm tắc khen thầm Phóng nhãn khắp các thanh niên tài tuấn cùng độ tuổi, phần thiên phú thực lực này của Triệu Phong ở toàn bộ Hồng Hồ Quận này, khó có thể tìm ra đối thủ. - Chính là, chỉ sợ Cầm Tâm sẽ không dễ dàng cho qua như vậy! Sắc mặt Hồng Hồ Thành chủ trầm tĩnh Đúng lúc này, cây lược ngọc trong tay Liễu Cầm Tâm đột nhiên huy động nhanh lên, xung quanh những sợi tơ mảnh xanh biếc cũng phiếm động ra một tầng ngân quang thần bí. Vù! Suối tóc của Liễu Cầm Tâm tung bay, ngay cả mảnh vải che mặt cũng nhẹ nhàng di động Bên trong nhãn đồng của nàng phiếm động một tầng ngân quang Loại sắc thái này, giống như tinh không vô tận, không u thanh lãnh! - Lực lượng huyết mạch! Trong lòng Triệu Phong thoáng rùng mình một cái. Dưới cỗ lực lượng thần bí kia gia trì, công kích của chiếc lược ngọc kia phảng phất như là xuất phát từ tinh không viễn cổ xuyên thẳng mà đến, có một loại cảm giác không thể nào địch nổi, một loại khí tức Thái cổ không nơi nào không có vậy! - Lực lượng huyết mạch! Hơn nữa còn là lực lượng huyết mạch Thượng cổ nữa! Lực lượng huyết mạch trong cơ thể của Triệu Phong cũng nhẹ nhàng chắn động. Ông! Một tầng huyết dịch màu xanh giống như sóng nước ở bên ngoài thân thể hắn lưu chuyển. Bên ngoài thân thể Triệu Phong chợt hiện lên một tầng hoa văn màu xanh trong suốt, giống hệt như một cái Đồ đằng thời kỳ Thượng cổ, phong cách cổ xưa cao quý, lại lộ ra vài phần tà dị. Băng sưu sưu! La Hầu Tiễn lóe lên quang hoa, kéo theo một đạo huyết ảnh thanh sắc, uy năng tốc độ cũng đều tăng vọt lên. Phốc... Bồng... Oanh! Một hồi va chạm mãnh liệt giữa hai cỗ lực lượng huyết mạch, trên luận võ đài bùng nổ ra một đạo thanh âm kinh tâm động phách. Quang mang trận pháp bốn phía quanh luận võ đài cũng đều gợn sóng lên một trận. Đám người đang quan chiến dưới đài cũng đều rung động thất sắc. - Huyết mạch truyền thừa của hắn, không ngờ so với Cầm Tâm còn thuần khiết hơn một bậc... Trong lòng Hồng Hồ Thành chủ cực kỳ kinh hỉ. Bản thân Liễu Cầm Tâm thì chỉ cảm thấy lực lượng huyết mạch trong cơ thể mình nhẹ nhàng run rẩy một chút. Đây chính là chuyện mà từ khi lực lượng huyết mạch của nàng thức tỉnh cho tới nay, chưa từng bao giờ phát sinh qua. Ngay cả cho dù lực lượng huyết mạch của nàng số lượng khai phá còn cao hơn Triệu Phong một chút, nhưng cũng không chiếm được bất cứ tiện nghi nào cả. Chiến đấu đến thời khắc này, đã được đẩy lên tới đỉnh phong Triệu Phong một thanh cung tiễn, phối hợp với Thanh Phong Yến, vẫn như cũ gắt gao bám chặt lấy Liễu Cầm Tâm. Liễu Cầm Tâm áp chế tu vi ở Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, thực lực đã phát huy lên đến đỉnh phong trên bộ quần áo trắng như tuyết, lúc này thậm chí còn ngưng kết lên một tầng băng sương lam nhạt. Đương nhiên, nếu như tiếp tục kéo dài chiến đấu, Triệu Phong vẫn sẽ bị thua! Bởi vì mặc dù Liễu Cầm Tâm áp chế tu vi ở Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, nhưng mà nội tình, lượng chân lực dự trữ cùng với khả năng khôi phục của nàng so với Triệu Phong còn cao hơn rất nhiều. - Nếu như không dốc sức liều mạng thì phần thắng của ta vẫn chỉ chừng nửa thành mà thôi! Triệu Phong đối với kết quả này hết sức vừa lòng. Chân lực trong cơ thể hắn lúc này đã tiêu hao khá nhiều rồi. Chỉ cần chân lực tiêu hao hết, hắn sẽ là bởi vì chân lực không bằng mà thua! Khi đó ít nhất mặc dù bại cũng rất quang vinh! - Meo meo! Tiểu Tặc Miêu đột nhiên từ bên trong túi linh sủng chui ra, mắt mũi lèm nhèm, say đến mức không biết trời đất, ợ ra một hơi rượu, ôm một cái bâu rượu so với thân hình nó còn lớn hơn một chút. - Hả? Trên đài dưới đài, tất cả mọi người cũng đều không khỏi ngạc nhiên. - Chẳng lẽ hắn còn có một đầu Linh sủng cường đại khác nữa? Liễu Cầm Tâm có chút biến sắc. - Meo meo! Tiểu Tặc Miêu đem bầu rượu thu hồi lại, chân nam đá chân xiêu, ở trên luận võ đài lắc lư xiêu vẹo. - Tiểu tử kia, nghĩ muốn làm gì vậy? Trong lòng Triệu Phong kinh ngạc không thôi. Tiểu Tặc Miêu một thân sặc mùi rượu, mắt mèo mê loạn, say khướt ở trên đài không ngừng lắc lư khắp nơi, bộ dáng vô tri vô giác. Triệu Phong cùng với Liễu Cầm Tâm giao phong công kích va chạm cũng đều phát ra dư uy phản phệ cực mạnh, đủ khiến cho một cường giả Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh bình thường tan xác. - Túy Bộ? Chỉ có mình Hồng Hồ Thành chủ trong mắt lại hiện lên một tia dị sắc. Bước chân của Tiểu Tặc Miêu, nhìn qua giống nhu là hỗn loạn vô lối, nhưng lại hình như có một loại bản năng tự nhiên kỳ dị chân nam đá chân chiêu, cực kỳ vi diệu không ngừng tránh thoát khỏi những luồng sóng kích trùng kích mạnh mẽ dày dặc trên luận võ đài.