Sau khi sử dụng một khúc Nguyệt Quang Thiên Duẩn, Triệu Phong nhất thời cảm giác tất cả mọi thứ trong thiên địa đột nhiên trở nên vô cùng chậm chạp. Ý thức tâm hồn của hắn, đắm chìm trong một thế giới kỳ diệu, nơi đó thời gian khi thì chậm chạp khi thì nhanh chóng.
- Thời Gian Tinh Hoa, quả nhiên không tầm thường!
Trong lòng Triệu Phong kinh hỉ. Ý thức tâm hồn của hắn một trận hư vô mờ mịt, từng cỗ từng cỗ lực lượng Áo nghĩa huyền diệu chậm rãi dâng lên trong lòng. Khoảnh khắc này, lý giải của Triệu Phong đối với Thời Gian Áo Nghĩa đã bay lên đến một tầng cấp khác.
Không tới hai mươi ngày, Thời Gian Áo Nghĩa của Triệu Phong đã đạt tới Ngũ trọng Đỉnh phong. Cách đây không lâu, Thời Gian Áo Nghĩa của hắn vừa mới đột phá Ngũ trọng, hiện tại nhanh như vậy đã sắp đề thăng tới Ngũ trọng Đỉnh phong, cũng chỉ có loại trân bảo như Nguyệt Quang Thiên Duẫn mới có được loại kỳ hiệu này.
Nhưng sau khi Thời Gian Áo Nghĩa của Triệu Phong đạt tới Ngũ trọng Đỉnh phong, cỗ Thời Gian Tinh Hoa kia vẫn chưa hoàn toàn sử dụng hết. Lại hai mươi ngày nữa, lực lượng Thời Gian Áo Nghĩa bốn phía xung quanh Triệu Phong đã phai nhạt đến mức sắp sửa biến mất. Nhưng đột nhiên, trong cơ thể Triệu Phong chợt hiện ra một cỗ lực lượng Thời Gian Áo Nghĩa kỳ dị, ảnh hưởng tới hư không phụ cận, khiến cho mọi thứ lại trở nên chậm chạp dị thường.
- Lục trọng!
Triệu Phong khẽ mở mắt ra. Một khúc Nguyệt Quang Thiên Duẩn đã trực tiếp khiến cho Thời Gian Áo Nghĩa của hắn từ Ngũ trọng đạt tới Lục trọng! Thật không hỗ là trân bảo trong trân tài tu luyện Thời Gian Áo Nghĩa.
Triệu Phong bởi vì có Thần Linh Nhãn, lực lĩnh ngộ của bản thân cũng rất mạnh mẽ, mà Nguyệt Quang Thiên Duẩn còn có thể tăng lên lực lĩnh ngộ của hắn đối với Thời Gian Áo Nghĩa. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Thời Gian Áo Nghĩa của Triệu Phong trực tiếp đột phá lên một trọng nhanh chóng như vậy. Thời Gian Áo Nghĩa đạt tới Lục trọng, đã sơ bộ cụ bị uy năng, có thể liên kết với những lực lượng Áo nghĩa khác của hắn, dung nhập vào trong Thần lực Hỗn Nguyên. Đến lúc này, Thần lực Hỗn Nguyên của Triệu Phong lại một lần nữa tăng lên một cấp bậc. Trong Cổ Thần Bát giai, đã không kẻ nào có thể so sánh với hắn trên phương diện Thần lực.
- Đồng lực hao tổn cũng đại khái khôi phục lại!
Triệu Phong kiểm tra một chút tình huống của bản thân.
Sau đó, hắn rời khỏi Trường bào Thời Không, quay trở lại trong cự tháp ngân sắc. Lúc này, đám người Cự Thần Tộc vẫn còn ẩn nấp trong không gian hư vô, bế quan tu luyện. Một cỗ khí tức huyết mạch Thái Cổ cường hãn không ngừng lan tỏa ra. Trong đó khí tức huyết mạch mà Tân Vô Ngân tản ra cường đại nhất, thậm chí còn hoàn toàn che khuất luôn khí tức của hai người khác. Vừa tiếp cận nơi này, Triệu Phong đã cảm nhận được một cỗ huyết mạch áp chế vô hình.
- Lực lĩnh ngộ của Tân Vô Ngân cũng rất mạnh, lần này mượn dùng lực lượng Thần Chủ, đánh một trận với Bán Bộ Thần Chủ, tin rằng sẽ có sự đề thăng cực lớn!
Triệu Phong âm thầm suy đoán.
Đúng lúc này, cỗ khí tức huyết mạch Thái Cổ khổng lồ kia đột nhiên chợt yếu bớt. Trong hư không toát ra một tầng không gian rung động, Tân Vô Ngân từ trong đó trực tiếp bước ra.
- Thương thế đã không còn đáng ngại! Xem một chút tình huống nơi này rồi hãy nói!
Tân Vô Ngân đề nghị. Trước đây hắn từng cướp đoạt qua bảo khố của Cự Thần Tộc, ở trong tòa kiến trúc Thiên Cơ Tộc lần trước cũng đạt được không ít trân tài kỳ dị, trị khỏi thương thế của hắn cũng không quá khó khăn. Hơn nữa sức khôi phục của Cự Thần Tộc cũng rất mạnh, những thương thế bình thường căn bản không cần quan tâm, chỉ cần điều dưỡng ổn định lại căn cơ bổn nguyên là được rồi.
- Ừm!
Triệu Phong thập phần tán thành. Sau khi hắn khôi phục lại ý chí đồng lực, cũng không định sẽ tiếp tục bế quan tu luyện, chính là muốn tìm hiểu cặn kẽ tình huống của tòa cự tháp ngân sắc này. Có lẽ nơi này còn ẩn giấu những nguy cơ gì đó, hoặc có lẽ là những đại kỳ ngộ gì đó.
- Tiểu tặc miêu đang ở trên tầng cao nhất!
Triệu Phong thông qua cảm ứng khế ước, đại khái đoán ra vị trí hiện tại của Tiểu tặc miêu. Trong số rất nhiều tòa kiến trúc Thiên Cơ Tộc ở chỗ này, độ hoàn chỉnh của tòa cự tháp ngân sắc này chính là cao nhất. Như vậy tòa cự tháp ngân sắc này nhất định là có chỗ đặc biệt nào đó, hoặc là có tác dụng đặc thù, bằng không, Tiểu tặc miêu cũng sẽ không cảm thấy hứng thú như vậy đối với tòa cự tháp ngân sắc này, lại còn trực tiếp chạy lên tầng cao nhất.
Đồng dạng, cũng bởi vì bỏ phế đã lâu, tòa kiến trúc Thiên Cơ Tộc này cũng không còn bất kỳ cơ quan bẫy rập nào nữa. Triệu Phong cùng với Tân Vô Ngân trực tiếp thăm dò tiến lên các tầng cao hơn. Dọc đường đi, bọn họ cũng không gặp phải tình huống đặc biệt gì, khiến cho hai người có cảm giác như đây chỉ là một tòa tháp sắt bình thường. Nhưng sau khi Triệu Phong dùng Tả Mâu thấu thị, lại phát hiện kết cấu của tòa cự tháp ngân sắc này hết sức phức tạp.
Rất nhanh, hai người đã lên tới tầng cao nhất.
- Đây là...
Sắc mặt Tân Vô Ngân chấn kinh.
Cảnh tượng trên tầng cao nhất hoàn toàn bất đồng với kết cấu bố trí của mấy tầng phía dưới. Bốn phía tầng cao nhất chất đầy những máy móc thiết bị kỳ lạ, vô số những ống thủy tinh nhỏ bé, thiết bị rắc rối phức tạp, nằm đầy khắp cả phòng. Tại trung tâm gian phòng, có một cái đài màu đen thật lớn. Trên cái đài lớn có chín cái thạch đài kim chúc nhỏ hơn. Mà Tiểu tặc miêu thì đang ở trung tâm chín cái thạch đài kim chúc kia. Hai chân trước của nó áp sát xuống mặt sàn cái đài lớn màu đen, không ngừng ma sát qua lại trên đó.
- Nó đang làm gì vậy?
Tân Vô Ngân nghi hoặc hỏi. Chỉ thấy trên cái đài lớn màu đen kia có vô số đường cong bạch sắc mảnh như sợi tơ. Mà miêu trảo của Tiểu tặc miêu đang liên tục di chuyển trên vô số những đường cong rậm rạp chằng chịt kia. Triệu Phong cũng vô cùng nghi hoặc, Tiểu tặc miêu đến cùng là đang làm gì?
Thời điểm hắn chuẩn bị mở miệng hỏi, thì...
Ong!
Cái đài lớn màu đen đột nhiên lóe lên quang mang hư bạch sáng ngời, trong đó không ngừng bay ra vô số những văn tự khoa đẩu cổ lão, tiến nhập vào chín thạch đài kim chúc bốn phía cái đài màu đen. Rất nhanh, chín thạch đài kim chúc nhất tề sáng lên, mỗi thạch đài đều bắn lên trên không trung một đạo quang tuyến bạch sắc, đan xen lẫn nhau, cấu thành một màn hình chín cạnh. Mà trên màn hình chín cạnh kia rất nhanh xuất hiện các loại màu sắc, các đường cong còn có quang điểm...
- Đây là...
Ánh mắt Triệu Phong tỉ mỉ nhìn chằm chằm một màn này, sắc mặt đột nhiên chấn động.
- Đây là địa hình ở phụ cận!
Tân Vô Ngân lập tức nói. Thân là cường giả Cổ Thần, những địa phương đã từng đi qua gần như sẽ không quên. Nhìn thấy những hình ảnh này, bọn họ liền nghĩ tới địa hình phụ cận.
- Meo meo!
Lúc này Tiểu tặc miêu mới kêu lên, khoa tay múa chân một trận với Triệu Phong, cuối cùng lộ ra bộ dáng vô cùng linh hoạt. Tân Vô Ngân lập tức nhìn về phía Triệu Phong. Chỉ có Triệu Phong mới hiểu được Tiểu tặc miêu đang nói cái gì.
- Đây là một tòa Cảm Tri Tháp!
Triệu Phong trực tiếp nói.
Sau khi tiến vào phiến không gian này, Thần thức cùng cảm quan của mọi người sẽ gặp phải áp chế cực lớn, chỉ có một phần mười so với ngoại giới. Mà trong này khắp nơi đều tràn ngập nguy cơ, điều này khiến cho mọi người không dám tùy ý xông loạn. Nhưng tòa Cảm Tri Tháp này là do đại trí tuệ Thiên Cơ Tộc kiến tạo ra, có thể cảm giác được địa hình xung quanh, hơn nữa phạm vi cảm giác lại thập phần rộng lớn cùng chi tiết.
- Meo meo!
Tiểu tặc miêu giơ ra một cái tay mèo, bày ra bộ dáng dương dương đắc ý.
- Năm trăm vạn dặm?
Sắc mặt Triệu Phong cả kinh. Thần thức của mọi người hiện tại chỉ có thể vươn xa chừng ba bốn vạn dặm, nhưng tòa Cảm Tri Tháp này lại có thể thăm dò được địa đồ chi tiết trong phương viên năm trăm vạn dặm! Hơn nữa, năm trăm vạn dặm này chỉ là phạm vi cảm nhận lớn nhất tạm thời mà thôi. Nói cách khác, con số này còn có thể tăng lên! Ngoài ra, nếu như thu nhỏ lại phạm vi cảm nhận, sẽ có thể thể hiện càng chi tiết, càng toàn diện hơn những tin tức trong phạm vi nhất định.
Tiểu tặc miêu một lần nữa bắt đầu điều khiển thiết bị. Rất nhanh, phạm vi thể hiện của địa đồ không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng chỉ còn phương viên năm mươi vạn dặm. Nhưng tất cả các tình huống trong năm mươi vạn dặm này cũng thể hiện vô cùng rõ ràng, kể cả số lượng Yêu Thần, thậm chí còn có thể nhìn thấy một số ảnh tượng mơ hồ nữa.
- Thiên Huyết Lưu Ly Quả!
Tân Vô Ngân đột nhiên thốt lên. Ngay tại vừa rồi, hắn từ trong một hình ảnh chi tiết nào đó trên bản đồ, phát hiện ra một cây ăn quả toàn thân màu đỏ to lớn vô cùng, trên đó đã sinh trưởng ra ba bốn quả trái cây huyết sắc lưu ly lớn cỡ đầu người.
Thiên Huyết Lưu Ly Quả là loại trái cây hội tụ huyết khí thiên địa, có thể xúc tiến cấp bậc sinh mệnh tăng vọt trên diện rộng, còn có thể dung nhập vào trong huyết mạch Thái Cổ đặc thù nào đó, gia tăng nồng độ huyết mạch. Khí huyết của Cự Thần Tộc vốn mạnh mẽ, lại còn đi theo con đường luyện thể. Mà vừa lúc, Thiên Huyết Lưu Ly Quả có hiệu quả xúc tiến nhất định đối với huyết mạch của Cự Thần Tộc.
- Meo meo!
Vẻ mặt Tiểu tặc miêu toát ra thần sắc giảo hoạt, bắt đầu thương lượng với Triệu Phong và Tân Vô Ngân. Ý tứ của nó chính là, nó ở chỗ này sử dụng Cảm Tri Tháp tiến hành thăm dò các nơi phụ cận, còn Triệu Phong cùng Tân Vô Ngân thì dựa theo chỉ dẫn của nó, đi cướp đoạt các loại trân tài. Dù sao có Cảm Tri Tháp trong tay, có thể nắm giữ rõ ràng tất cả các tình huống, xác xuất cướp đoạt bảo vật thành công sẽ tăng lên rất nhiều.
- Được!
Triệu Phong cùng Tân Vô Ngân trực tiếp đáp ứng. Trên người Tân Vô Ngân mang theo sứ mệnh khiến cho Cự Thần Tộc quật khởi, tiến vào trong này, mục đích hàng đầu của hắn chính là cướp đoạt thiên tài địa bảo với mức độ lớn nhất.
Sau đó, Triệu Phong cùng Tân Vô Ngân trực tiếp rời khỏi Cảm Tri Tháp. Triệu Phong giao lưu với Tiểu tặc miêu chỉ cần thông qua ý niệm, cũng có thể dễ dàng truyền tải hình ảnh.
Triệu Phong dẫn theo Tân Vô Ngân đi tới một địa phương phế tích nào đó, sau đó chui vào trong lòng đất. Không bao lâu, hai người đã phát hiện trong tầng nham thạch có mấy khối quang thạch hình cầu.
- Đây là Thần Nguyên Thạch! Nếu xem nó như trân tài tu luyện, sẽ có tác dụng ngưng luyện Thần lực. Nếu dùng nó trong chiến đấu, sẽ có thể hấp thu năng lượng trong Thần Nguyên Thạch, trong nháy mắt bổ sung một lượng lớn nguyên khí cùng Thần lực tiêu hao!
Tân Vô Ngân lập tức nói. Tuy rằng Thần Nguyên Thạch này so ra kém hơn Nguyệt Quang Thiên Duẩn cùng Bích U Thần Tủy Thạch trước đây, nhưng lại phi thường trân quý. Hơn nữa, mấy khối Thần Nguyên Thạch này, hai người Triệu Phong căn bản không phải trả giá cái gì, đã dễ dàng đạt được.
Kế tiếp, hai người đi tới địa điểm thứ hai. Địa điểm này, chính là địa phương dựng dục ra Thiên Huyết Lưu Ly Quả. Tại nơi này đang có một đàn Yêu Thần chiếm cứ, mức độ nguy hiểm khá cao. Nhưng Triệu Phong cùng Tân Vô Ngân đã biết rất rõ ràng tình huống Yêu Thần phân bố bên trong, thậm chí ngay cả tình huống tu vi của bọn chúng, bọn họ cũng sơ bộ nắm giữ, cho nên rất dễ trù tính phương pháp ứng phó.
- Ta dẫn dụ bọn chúng rời đi, ngươi nhân cơ hội đó tiến vào trong, đoạt lấy Thiên Huyết Lưu Ly Quả, còn có mấy món trân tài quý giá khác nữa!
Thời Gian Áo Nghĩa của Triệu Phong đạt tới Lục trọng, kết hợp với Không Gian Áo Nghĩa, bản lãnh trốn chạy càng mạnh hơn. Triệu Phong tiến vào địa phương kia, đánh chết mấy con Yêu Thần, sau đó lập tức phóng chạy ra. Vì muốn chọc giận Yêu Thần Cửu giai Đỉnh phong trong đó, hắn còn phát động Khóa Không Chi Mâu, tiến hành đánh lén bọn chúng nữa.
- Nhân loại, ngươi muốn chết!
Đàn Yêu Thần gần như dốc hết tộc đàn, đuổi theo truy sát Triệu Phong. Đối với tình huống này, Triệu Phong đã thông qua Tiểu tặc miêu, biết rất rõ ràng. Hắn sớm đã có chuẩn bị, cấp tốc chạy trở về Cảm Tri Tháp. Cảm Tri Tháp vẫn còn bảo tồn hoàn chỉnh, tính năng phòng ngự hết sức mạnh mẽ, đàn Yêu Thần này căn bản không thể công kích vào được. Mà nhân cơ hội này, Tân Vô Ngân thuận lợi lẻn vào sào huyệt bọn chúng, lấy được Thiên Huyết Lưu Ly Quả, còn có mấy món trân tài tu luyện Thời Gian Áo Nghĩa nữa.
Sau khi đàn Yêu Thần thoái lui, hai người Triệu Phong lại đi tới một mục tiêu khác. Lần này, hai người thu được Cửu Liên Bích Diệp Hoa. Loại trân tài này ẩn chứa Thần lực cường đại thuần khiết, chỉ cần một mảnh lá sen, đã có thể xúc tiến tu vi Thần lực Cổ Thần lên mấy giai. Mà vừa rồi, hai người đạt được ba đóa Cửu Liên Bích Diệp Hoa, cũng đều có chín mảnh lá sen.
Cứ như vậy, dưới sự trợ giúp của Tiểu tặc miêu, hai người tiến hành điên cuồng cướp đoạt những trân tài phụ cận Cảm Tri Tháp. Đại bộ phận tài nguyên trong phạm vi năm mươi vạn dặm cũng bị hai người cướp đoạt sạch sẽ. Phạm vi xa hơn, tin tức cảm nhận liền tương đối mơ hồ, độ nguy hiểm khá lớn. Đương nhiên còn có những địa phương có đàn Yêu Thần cường đại hoặc là đặc biệt nguy hiểm nào đó, hai người bọn họ cũng không tùy tiện đặt chân vào trong đó.
Một ngày nọ, hai người đang chuẩn bị tiến vào một địa phương mục tiêu. Đột nhiên, trong đầu Triệu Phong truyền đến một đoạn tin tức cùng hình ảnh.
- Không tốt! Cường giả Cổ Hồn Điện đang tiếp cận về phía này!
Triệu Phong lập tức nói với Tân Vô Ngân.
- Tình huống thế nào?
Tân Vô Ngân dò hỏi.
- Ngoại trừ Ngục Hải Cổ Thần, còn có một Bán Bộ Thần Chủ nữa...