- Triệu Phong, ngươi nói cho ta biết một chút, hôm qua các ngươi làm thế nào chuyển nguy thành an, đẩy lùi được đám người Liệt Kim Tộc vậy?
Lam Viễn Cổ Thần nhìn về phía Triệu Phong, ánh mắt ngưng đọng, chợt ra lệnh một câu. Hôm qua rõ ràng là cục diện tất bại, hắn thân là Thống soái cũng đã đi rồi, Thiên La Tông càng không có khả năng có chút hy vọng nào. Nhưng không ngờ kết quả lại vượt quá dự liệu, Thiên La Tông không chỉ sống sót, lại còn có thể đánh bại đám người Liệt Kim Tộc, nghe nói đám người Liệt Kim Tộc còn bị tổn thất cực kỳ thảm trọng nữa.
Các thành viên Thiên La Tông nhìn thấy một màn này, đều không khỏi âm thầm cười giễu một tiếng. Cha con Lam Viễn Cổ Thần lâm trận đào tẩu, kẻ ngăn cơn sóng dữ giải cứu Thiên La Tông tự nhiên chính là Triệu Phong. Hiện tại cha con Lam Viễn Cổ Thần còn có mặt mũi quay trở về, đã khiến cho bọn họ khâm phục trình độ mặt dày của hai cha con này không thôi, không ngờ bọn chúng lại còn chủ động ra lệnh cho Triệu Phong như vậy nữa.
- Đêm qua, sau khi Lam Viễn Cổ Thần ngươi chạy đi kiếm viện binh, đám người Liệt Kim Tộc thấy ngươi đã đi rồi, cho nên có chút khinh suất! Gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong kia bởi vì sơ xẩy khinh suất, đã bị ta đánh lén giết chết!
Triệu Phong trực tiếp mở miệng. Sắc mặt các thành viên Thiên La Tộc lộ ra thần sắc cổ quái. Thoạt nghe Triệu Phong nói tựa hồ không có vấn đề gì, giống như là đang khen ngợi Lam Viễn Cổ Thần vậy, thế nhưng loại khen ngợi này lọt vào tai Lam Viễn Cổ Thần, lại càng giống như đang vũ nhục hắn vậy.
- Ngươi đã giết chết gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong kia?
Bất quá Lam Viễn Cổ Thần lại chú trọng câu nói sau cùng kia của Triệu Phong, trên mặt lộ ra thần sắc khiếp sợ, nhìn chằm chằm Triệu Phong. Tuy là đêm qua hắn đã tận mắt nhìn thấy Triệu Phong xuất thủ quá một lần, cảm thấy thực lực của Triệu Phong quả thật không tệ, nhưng Triệu Phong có thể giết chết một gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong lại nằm ngoài dự liệu của hắn.
Sắc mặt Băng Nguyên Cổ Thần lại càng chấn động hơn. Triệu Phong đã cường đại đến mức có thể giết chết Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong rồi sao?
- Đúng vậy! Sau khi Lam Viễn Cổ Thần rời đi, gã trung niên cự hán kia không để ta vào trong mắt, mới gặp phải kết quả như thế! Mà các vị cường giả Thiên La Tông cũng đã dốc sức phản kháng, quần chiến một trận với Liệt Kim Tộc. Cuối cùng dựa vào đại trận phòng hộ cùng ưu thế địa lợi, mọi người đồng tâm hiệp lực đã thành công giết chết Ám Nha Cổ Thần!
Triệu Phong tiếp tục nói.
Mấy câu phía trước, Lam Viễn Cổ Thần vẫn còn nửa tin nửa ngờ, nhưng nghe đến lúc Ám Nha Cổ Thần cũng bị giết, hắn nhất thời ngây ngẩn cả người.
- Đâu có! Cũng là do Triệu Phong ngươi anh dũng vô địch, ngăn cơn sóng dữ!
Tông chủ Thiên La Tông lập tức mỉm cười nói.
Thời điểm Triệu Phong kể lại tình huống hôm qua, đã tận lực giảm xuống cống hiến của chính mình, khen ngợi bọn họ. Các cao tầng Thiên La Tông còn lại cũng được Triệu Phong khen ngợi không thôi, nâng cao công tích. Mức độ hảo cảm của trên dưới Thiên La Tông đối với Triệu Phong lại càng gia tăng gấp bội. Thực lực của Triệu Phong cường đại, nghiêm túc phụ trách, thái độ làm người khiêm tốn, so sánh với hai cha con Lam Viễn Cổ Thần, quả thật chính là một kẻ trên trời, một kẻ dưới vực!
- Ám Nha Cổ Thần đã chết?
Cha con Lam Viễn Cổ Thần ngây ngẩn tại chỗ, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
- Chuyện này nhất định có mờ ám!
Sắc mặt Lam Viễn Cổ Thần khẽ trầm xuống. Đường đường một Cổ Thần Cửu giai, làm sao có thể dễ dàng vẫn lạc ở đây. Theo như hắn suy đoán, Ám Nha Cổ Thần có thể vẫn chưa chết, chỉ là bị trọng thương trốn thoát mà thôi, hoặc là chi viện của Linh Tộc đã tới, thành công giải cứu Thiên La Tông. Mà cao tầng Thiên La Tông bởi vì chính mình lâm trận đào tẩu, trong lòng bất mãn, cho nên mới dùng lời nói dối cố ý chọc giận hắn.
Hiện tại, Lam Viễn Cổ Thần ở trong Thiên La Tông đã hoàn toàn mất đi uy vọng cùng tín nhiệm. Hắn biết rõ cho dù chính mình tiếp tục hỏi nữa, cũng sẽ không hỏi ra được cái gì. Nhưng khiến cho hắn hận nhất chính là, quan hệ giữa Thiên La Tông và Triệu Phong tựa hồ đã phi thường hòa hợp.
- Tiểu tử này... không đơn giản!
Lam Viễn Cổ Thần nhìn chằm chằm Triệu Phong, trong lòng thầm suy nghĩ. Có thể trực tiếp đánh chết Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong, thực lực này gần như đạt tới tiêu chuẩn Cổ Thần Cửu giai bình thường. Hơn nữa hắn còn có một loại cảm giác, ngày hôm qua Thiên La Tông có thể chuyển bại thành thắng, Triệu Phong chính là nhân tố quan trọng nhất. Nhưng Lam Viễn Cổ Thần vẫn là Thống soái nơi này, Triệu Phong dù sao vẫn phải nghe theo mệnh lệnh của hắn.
- Mọi người không có việc gì là tốt rồi! Ta sẽ tiếp tục suất lĩnh các vị, thủ hộ Thiên La Tông, đánh chết Liệt Kim Tộc, dương danh Tử Linh Vực!
Lam Viễn Cổ Thần cao giọng nói.
Sau đó Lam Viễn Cổ Thần dẫn theo Băng Nguyên Cổ Thần tiến vào đại điện Thiên La Tông. Bên trong đại điện trung tâm...
- Phụ thân, tại sao chúng ta lại trở về?
Băng Nguyên Cổ Thần cảm giác vô cùng xấu hổ. Hắn thân là thiên tài Linh Tộc, từ trước đến giờ có khi nào làm ra những chuyện tình đáng hổ thẹn như vậy? Sau khi lâm trận đào tẩu, lại còn mặt dày quay trở về.
- Nếu như Thiên La Tông bị thất thủ, chúng ta có thể trốn thoát trong hiểm cảnh như vậy, thật ra cũng không có gì. Nhưng hiện tại Thiên La Tông vẫn bình yên vô sự, nếu như chuyện tình chúng ta lâm trận đào tẩu truyền tới tai Linh Tộc, sau này chúng ta làm sao còn mặt mũi gặp ai nữa? Ta quay trở về, chính là muốn đè xuống chuyện này!
Lam Viễn Cổ Thần lập tức nói.
Băng Nguyên Cổ Thần khẽ gật đầu. Phụ thân nói cũng đúng, hiện tại bọn hắn chỉ là mất mặt ở Thiên La Tông, nếu như mất mặt ở toàn bộ Linh Tộc, như vậy thanh danh cả đời của hắn cũng sẽ bị hủy hoại bởi chuyện này.
- Mặt khác, lần này Liệt Kim Tộc đánh bất ngờ thất bại, trong khoảng thời gian ngắn bọn chúng chắc chắn sẽ không lại tấn công nơi này nữa. Như vậy chúng ta sẽ có thể bình an yên ổn, còn đạt được đại lượng điểm cống hiến nữa!
Trên mặt Lam Viễn Cổ Thần nở ra nụ cười cáo già, nói.
- Phụ thân nói rất đúng!
Băng Nguyên Cổ Thần cũng nở nụ cười. Bọn chúng thân là tộc nhân Linh Tộc, chỉ cần trấn thủ thành công một thế lực, cứ điểm nào đó, sau khi chiến tranh kết thúc sẽ có thể đạt được không ít điểm cống hiến. Nếu như có thời gian, đi chi viện một chút các thế lực, cứ điểm gần đó, giết chết một vài địch nhân, cũng có thể kiếm được khá nhiều điểm cống hiến. Ngoại điện Thiên La Tông...
- Triệu huynh đệ, vì sao ngươi không nói ra tình hình thực tế hôm qua? Ta cảm thấy ngươi thích hợp giữ vị trí Thống soái hơn a!
Tông chủ Thiên La Tông thấp giọng nói. Vốn dĩ đêm qua cực kỳ nguy hiểm, nhưng cuối cùng cũng đánh bại được kẻ địch, khiến cho Tông chủ Thiên La Tông quên đi những không vui trước đây. Nhưng không ngờ hai cha con Lam Viễn Cổ Thần lại còn vô liêm sỉ quay trở lại như vậy. Tuy Triệu Phong tuổi còn trẻ, nhưng thực lực cường đại, cực kỳ có trách nhiệm với Thiên La Tông, thái độ làm người lại khiêm tốn, nắm vị trí Thống soái nơi này, tin tưởng sẽ không kẻ nào có bất kỳ dị nghị gì.
- Ta vốn không thích làm Thống soái! Quá phiền toái!
Triệu Phong cười cười, quay về cung điện của chính mình. Hiện tại hắn căn bản chẳng quan tâm tới những công danh cùng lợi ích này, cho nên hắn cũng lười quản. Hắn thầm nghĩ ở trên chiến trường tôi luyện chính mình, cũng từ từ thể hiện ra tu vi chân chính.
- Ý chí kẻ này thật rộng lớn, biết lấy đại cục làm trọng! Biết rõ hiện tại hai tộc đang đại chiến, nếu như trong Linh Tộc cũng nội đấu ngươi chết ta sống...
Tông chủ Thiên La Tông nhìn theo bóng lưng Triệu Phong, trong lòng vô cùng khâm phục. Sau khi trở lại nơi ở của chính mình, Triệu Phong tiến vào Trường bào Thời Không, bắt đầu bế quan tu luyện. Hiện tại, Triệu Vong, Triệu Không còn có Hắc Giao Long cũng đang tĩnh tu trong này. Triệu Không đã sớm đạt tới Cổ Thần Cửu giai, cũng đã thuận lợi nắm giữ cặp Thời Không Chi Mâu cường đại kia.
Triệu Phong cũng khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu bế quan tĩnh tu. Đầu tiên, hắn phân ra một bộ phận ý niệm, tham tu các loại lực lượng Áo nghĩa như Thời Không, Ngũ Hành... Mỗi khi những lực lượng Áo nghĩa này cường đại thêm một phần, uy năng Thần lực Hỗn Nguyên của Triệu Phong cũng sẽ tăng lên vài phần. Bởi vì đã phục dụng rất nhiều trân tài Thời Gian cấp bậc trân bảo, lực lĩnh ngộ của Triệu Phong đối với Thời Gian Áo Nghĩa cũng được đề thăng thật lớn. Cộng thêm Mảnh vỡ Tổ khí trợ giúp, tốc độ Thời Gian Áo Nghĩa của Triệu Phong tăng lên chính là nhanh nhất, đã sớm đạt tới Thất trọng Đỉnh phong.
Mà Không Gian Áo Nghĩa của Triệu Phong cũng sắp sửa đạt tới Bát trọng Đỉnh phong, chỉ kém một chút cơ hội đột phá mà thôi. Đối với chuyện này, Triệu Phong cũng không quá gấp gáp đề thăng, mà là ổn định vững chắc, bước từng bước một.
Tâm tư của Triệu Phong ngoại trừ thực lực ra, vẫn còn đặt trên phương diện linh hồn. Có được ưu thế Thần Linh Nhãn, khiến cho phương diện tu luyện linh hồn của Triệu Phong vô cùng lớn mạnh, viễn siêu người thường. Phương diện linh hồn mới là ưu thế lớn nhất của Triệu Phong.
- Hiện tại ý chí linh hồn của ta đã đạt tới Cổ Thần Cửu giai Đỉnh phong, nếu lại tiến thêm một tầng, đối phó Bán Bộ Thần Chủ sẽ càng thêm đơn giản dễ dàng!
Trong lòng Triệu Phong vô cùng mong đợi. Sau khi sử dụng mấy viên Lôi Đình Hồn Tinh, hắn liền bắt đầu luyện hóa linh hồn, cũng gia tăng lên lực lượng Lôi Điện trong Lôi Hồn Thể.
Bên trong Trường bào Thời Không trôi qua ba mươi ngày, Triệu Phong đã hấp thu hoàn tất toàn bộ hiệu quả của đám Lôi Đình Hồn Tinh và đại bộ phận trân tài linh hồn.
Sau đó, Triệu Phong bắt đầu nghiên cứu một chiến kỹ khác trong tầng thứ tư Hỗn Thiên Không Nguyên Quyết, Hỗn Thiên Hư Quyển. So với Hỗn Nguyên Thần Kiếm, Hỗn Thiên Hư Quyển này là chiến kỹ loại phòng ngự. Nó không chỉ có tính năng phòng ngự mạnh mẽ, mà còn có một đặc tính khác, đó chính là hiệu quả thôn phệ của nó càng mạnh hơn rất nhiều, có thể hấp thu năng lượng công kích bốn phía xung quanh, chuyển hóa thành lực lượng của chính mình.
- Hỗn Thiên Hư Quyển này thích hợp cho quần chiến, có thể trong nháy mắt chuyển hóa năng lượng công kích bốn phương tám hướng thành lực lượng của chính mình, cường hóa cho Hỗn Nguyên Thần Kiếm, đánh cho địch nhân một kích trí mạng!
Hơn nữa hiện tại là cục diện chiến tranh, chiến đấu cũng tương đối hỗn loạn, mà ưu thế luyện thể của Triệu Phong đã sớm không còn tồn tại, bởi vậy Hỗn Thiên Hư Quyển này phi thường thích hợp tu luyện hiện tại.
Sau khi đã quyết định, Triệu Phong liền bắt đầu tập trung tu luyện.
Bên trong Trường bào Thời Không lại qua mấy ngày, phương viên xung quanh Triệu Phong một khoảng nhất định chợt hiện lên một đạo quang tráo thâm ngân vẫn đục hỗn loạn, trên đó tràn ngập một tầng lực tràng thôn phệ, hấp thu lực lượng vô hình trong thiên địa.
Ong ong!
Quang quyển hư vô thâm ngân vẫn đục kia càng càng lúc càng ngưng thực hơn.
- Không tệ! Có thể hấp thu những lực lượng khác, lớn mạnh lực phòng ngự bản thân! Đồng thời Hỗn Thiên Hư Quyển còn có thể chuyển hóa thành Hỗn Nguyên Thần Kiếm, uy lực lại càng gia tăng lên!
Dòng chảy thời gian trong Trường bào Thời Không đã đạt tới năm mươi so với một. Ngoại giới mới trôi qua hai ngày, mà ở trong Trường bào Thời Không, Triệu Phong đã tu luyện được một trăm ngày.
Cũng ngay buổi tối ngày hôm sau, vài đạo khí tức mờ mịt chợt tiến vào bên trong lãnh địa Thiên La Tông.
- Căn cứ theo tình báo, sau khi Triệu Phong gia nhập chiến trường, đã tới Thiên La Tông!
- Chúng ta có cần phải lén lén lút lút như vậy sao? Trực tiếp tiến công nơi này, bắt đi Triệu Phong không phải được rồi sao?
Trong hư không, bốn đạo thân ảnh như ẩn như hiện. Khí tức bốn người bọn họ mịt mờ, hòa làm một thể với màn đêm hư không, gần như mờ mịt không đáng kể. Trong Thiên La Tông thỉnh thoảng quét qua từng đạo từng đạo Thần thức cường đại, nhưng không ai phát hiện ra.
- Trước đây ta nghe nói Liệt Kim Tộc đã từng âm thầm phái ra một gã Cổ Thần Cửu giai tấn công nơi đây, nhưng Thiên La Tông vẫn còn nguyên, như vậy chứng minh gã Cổ Thần Cửu giai kia đã thất bại! Cho nên Thiên La Tông này vẫn còn có chút khó dây dưa!
Một vị lão giả gầy trơ xương, toàn thân một mảnh tối đen, nhìn qua giống như ám ảnh trong bốn người nói.
- Không sai! Hàn Diễm Cổ Thần chỉ mệnh lệnh cho chúng ta bắt đi Triệu Phong mà thôi, không cần thiết phải gây ra nhiều chuyện!
Một gã nam tử thân hình cao to khác nói. Kẻ này ánh mắt hung ác tàn nhẫn lạnh lẽo, tuy hắn đã tận lực áp chế, nhưng trên người vẫn như cũ toát ra vài tia hư diễm nhàn nhạt. Chuyện tình Ám Nha Cổ Thần công chiếm Thiên La Tông chỉ mới xảy ra hai ba ngày trước, vẫn chưa hoàn toàn lan truyền ra, chỉ có một số người cực ít biết được tin tức tình hình chiến đấu cụ thể. Mà nhóm người này lại là nhận mệnh lệnh của Hàn Diễm Cổ Thần làm việc, ngay sau khi biết được tung tích của Triệu Phong, đã lập tức xuất phát tới đây.
- Sau khi tìm được vị trí của tiểu tử kia, ta sẽ xuất thủ đánh lén đầu tiên, các ngươi ngay lập tức xuất thủ, trong nháy mắt áp chế hắn, sau đó trực tiếp đào tẩu!
Lão giả gầy trơ xương giống như ám ảnh kia tiềm hành ở trước nhất.
Đối với thủ đoạn của Ám Diệt Cổ Thần, đám người còn lại cực kỳ tín phục. Ám Diệt Cổ Thần là Cổ Thần Cửu giai mà Hàn Diễm Cổ Thần trong lúc du lịch bên ngoài đã kết giao được. Bản thân hắn cực kỳ am hiểu truy tung, ám sát... Nghe đồn trong cơ thể Ám Diệt Cổ Thần có một tia huyết mạch Ám Ảnh Tộc, chủng tộc bài danh thứ mười tám trong Thái Cổ Vạn Tộc. Tuy rằng huyết mạch cực kỳ mỏng manh, nhưng cũng đủ giúp hắn tùy ý hoành hành trong đêm đen, giết người trong vô hình.
Hưu!
Đoàn người lặng yên không tiếng động tiếp cận chỗ ở của Triệu Phong.
- Chuẩn bị!
Ám Diệt Cổ Thần thấp giọng quát khẽ, toàn thân hóa thành một đạo ảnh lưu tối đen như mực, chuẩn bị công kích hư không, bức bách Triệu Phong phải hiện thân.
Thế nhưng, Ám Diệt Cổ Thần còn chưa kịp công kích, một gã thanh niên ngân phát đã bất ngờ xuất hiện trong điện các, thần sắc cực kỳ bình thản, nhàn nhạt nói:
- Các ngươi ở chỗ này lèo nhèo lâu như vậy, chính là muốn tìm Triệu mỗ sao?