Trong tràng tranh đoạt hỗn loạn này, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh thành công quấy rối, giành được lợi ích khiến kẻ khác phải đỏ mắt.
Lúc này, tràng tranh đoạt trọng bảo phụ cận cốt hài kim sắc đã trần ai lạc định.
- Tặc tử kia, không ngờ đã đoạt đi cốt hài kim sắc của Đại năng Dị tộc!
- Đừng để cho hai tên tiểu tử kia chạy!
Một ít Nửa bước Vương Giả cùng Vương Giả Hư Thần Cảnh đem mục tiêu chuyển hướng sang Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh.
Cái này không chỉ bởi vì nguyên nhân lợi ích, mà còn kể cả nộ hỏa cùng oán khí do lúc trước bị cướp đoạt tích lũy xuống tới giờ.
Một ít kẻ chiến lực cấp Vương Giả ở đây, trong lúc vô tình hữu ý hướng hai người Triệu Phong tiếp cận, thậm chí làm thành xu thế vây quanh.
Trong bốn vị Vương Giả bọn Cưu Vô Kỵ, có một người trong đó lại trực tiếp sát hướng Triệu Phong.
Tu vi của Triệu Phong chẳng qua chỉ là Đan Nguyên Cảnh, lại đạt được cốt hài kim sắc, kể cả một chút bảo vật lưu lại trên cốt hài nữa.
Lúc này không đi, còn đợi đến khi nào?
- Lui lại!
Sau lưng Triệu Phong bỗng đột nhiên kéo dài ra một đôi quang dực thủy lôi gợn sóng, thoạt nhìn sống động như thật.
- Lôi Dực Phi Độn Thuật!
Vụt...
Tại chỗ lưu lại một đạo tàn ảnh thủy lôi gợn sóng, Phong Lôi quang dực kia không ngờ phi độn giữa không trung, cùng một đạo hư quang huyền ngân sắc khác hội hợp cùng một chỗ...
Oanh bồng! Phốc phốc!
Một vị Vương Giả Hư Thần Cảnh, mấy vị Nửa bước Vương Giả chiến lực sánh vai Vương Giả, tất cả công kích cũng đều đánh vào khoảng không!
- Tiểu tử kia, không ngờ cũng am hiểu không gian phi độn, hơn nữa còn là lôi dực phi độn hiếm!
Đám cường giả tinh anh vồ hụt, có chút trợn tròn mắt mà nhìn.
Ai có thể dự đoán được, một gã thiên tài Tiểu Đan Nguyên Cảnh lại có thể lĩnh ngộ lôi dực phi độn cao thâm như thế, ở phương diện tốc độ, phản ứng, ý thức... đều là nhất lưu.
- Đi!
Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh, bên trong một tầng hư quang huyền ngân sắc nhanh chóng phi độn hướng ra bên ngoài phế tích cổ thành mà đi.
- Bí pháp lôi dực phi độn kia...
Trong mắt Triệu Vũ Phỉ thoáng hiện lên một tia kinh nghi bất định, mắt nhìn quang dực thủy lôi gợn sóng vẫn còn chưa kịp thu liễm lại sau lưng Triệu Phong. Lấy bí thuật không gian phi độn của Nam Cung Thánh, cường giả có thể đuổi theo hắn căn bản chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Mà trong số này, Cưu Vô Kỵ thực lực cực mạnh, thì lại vẫn còn đang bị Triệu Vũ Phỉ chế trụ.
Trải qua lần lượt cướp đoạt lúc trước cùng làm rối lần này, thu hoạch của hai người bọn họ cực kỳ phong phú.
- Dưỡng Tâm Hồn Mộc, Thủy Mẫu Chi Tinh, Vô Cương Thương Mộc, Thần Tinh thứ phẩm... Có mấy đám tài nguyên này, tu vi cùng thực lực của ta hẳn sẽ có đột phá hoàn toàn mới!
Triệu Phong cũng mừng thầm.
Chỉ dựa vào lực lượng hai người, muốn đi thăm dò đào móc một ít bảo vật trong Không gian Thần Huyễn, tương đối khó khăn.
Loại thủ đoạn cướp đoạt này, tốc độ thu hoạch tài nguyên quả thật rất nhanh.
Chẳng qua, phàm là có lợi cũng sẽ có hại!
Loại cướp đoạt không chút cố kỵ này, quả thật tổn hại nhân phẩm, cũng dễ dàng đắc tội với người khác.
- Tiểu bối, đứng lại!
Bên cạnh phế tích cổ thành cũng đang có một đội nhân mã chiếm cứ.
Kẻ cầm đầu, là một gã thanh niên hắc bào Vương Giả, hai mắt sáng tựa tinh quang.
Ở bên cạnh hắn, thuần một đám toàn là Nửa bước Vương Giả cùng Đại Đan Nguyên Cảnh! Trong đó có một nàng nữ tử tóc lam điềm tĩnh ôn nhu, tuyệt mỹ nhu lệ, giống như mỹ nữ cổ điển trong họa quyển vậy.
- Là người của Khương gia!
- Đệ nhất thiên tài Khương gia Khương Thần cùng Đệ nhất mỹ nữ Khương gia Khương Phi Tuyết!
Một ít thiên tài các thế lực phụ cận, liếc mắt liền nhận ra lai lịch đội nhân mã kia.
- Khương Thần ca, chính là tên tặc tử kia đã cướp đoạt Thủy Mẫu Chi Tinh của ta!
Nữ tử tóc lam điềm tĩnh ôn nhu khẽ cắn nhẹ môi, cặp mày nhíu chặt, ánh mắt mang theo một tia chán ghét, giương mắt nhìn gã thiếu niên tóc tím trong hư quang huyền ngân sắc.
Nữ tử tóc lam này, chính là Đệ nhất mỹ nữ Khương gia, Khương Phi Tuyết!
Sắc mặt Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh thoáng căng thẳng.
Mắt thấy hai người đã lâm vào cục diện trước sau bị bọc đánh.
Chiến lực hai người tuy mạnh, nhưng cũng không kháng cự nổi phần đông Vương Giả cấp chiến lực vây công.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong nhạy cảm nhận ra được, phụ cận còn có chúng thế lực cường giả Tào gia, Cơ gia kia mai phục nữa.
- Tào Vân, hắn tựa hồ đã nhận ra tồn tại của chúng ta a!
Trong hai tròng mắt Cơ Lan nổi lên một tia mộng huyễn đạm tử sắc, lại khó có thể che giấu sự kinh hoàng cùng kiêng kỵ trên mặt.
Lúc trước Thần Linh Nhãn của Triệu Phong phản phệ, mang đến cho nàng thương thế cùng bóng ma trong tâm lý, đến bây giờ vẫn còn chưa tán đi.
- Thừa cơ mà hành động! Khương Thần này cũng là Vương Giả cấp Lĩnh Vực, chiến lực tuyệt không tầm thường!
Tào Vân thấp giọng nói.
Đúng lúc này, hư quang huyền ngân sắc do Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh biến thành đã lọt vào đợt đánh chặn.
- Lưu lại!
Trong tay Khương Thần xuất hiện một thanh băng thương ngân sắc, lại cuồn cuộn nổi lên một mảnh băng quang đạm hắc sắc giống như sóng gợn.
Vù! Ô... ô... ô... n... g!
Những nơi tia băng quang đạm hắc sắc kia đi qua, vạn vật đóng băng, chợt hóa thành bột phấn màu đen, bá đạo vô song.
Phốc phốc phốc
Từng đạo thương ảnh băng quang đạm hắc sắc đúng là có vài phần thẩm thấu, đâm xuyên vào Không gian Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh.
Không gian Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh cũng ngưng kết lên một tầng sương lạnh đạm hắc sắc.
Mặc dù thế công bậc này cũng không mang đến uy hiếp rất lớn, nhưng hàn ý cường đại ngưng kết, khiến cho tốc độ của hai người cũng vì thế mà chậm lại.
Cùng lúc đó, năm sáu vị Nửa bước Vương Giả Khương gia trong khoảnh khắc đã ra tay, kể cả vị lam phát mỹ nữ Khương Phi Tuyết kia nữa.
Mấy cường giả Nửa bước Vương Giả này, chiến lực đều là cực kỳ tiếp cận Vương Giả, thậm chí có thể sánh vai Vương Giả!
Nam Cung Thánh bắt buộc phải vận chuyển Vương Giả vĩ lực cùng bí kỹ Không Gian, hấp thu hoặc là chuyển dời đi công kích của những người này.
Bồng! Ầm ầm ầm...
Nam Cung Thánh cùng Khương Thần ở giữa không trung chính diện giao kích, Không gian Lĩnh Vự va chạm lại cùng một chỗ, uy thế cường đại, đẩy lui không ít người phụ cận.
Thình thịch!
Khương Thần bị một mảnh quang ba tử mang huyền ngân đan xen tà dị chấn lui ra ngoài mấy chục trượng, khí huyết bốc lên cuồn cuộn.
- Nếu không phải Nam Cung Thánh nhận được lực lượng Tà Thần Tinh cường hóa, thắng bại cũng chỉ là ở mức năm năm mà thôi!
Triệu Phong tâm như gương sáng.
Tà Thần Tinh kia trở thành hạch tâm Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh, lực lượng tà tinh cũng đồng hóa ảnh hưởng đến suối nguồn Tinh hạch.
Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!
Nhưng đồng thời, các cường giả Khương gia khác phát ra thế công cường đại, đã thành công ngăn chặn bước tiến bỏ chạy của Nam Cung Thánh cùng Triệu Phong.
Mặc dù, người Khương gia chỉ có thể kềm chế hai người trong thời gian mấy hơi thở, truy binh phía sau liền có thể đuổi kịp tới.
- Tặc tử! Dám đánh cướp đoạt trân bảo của Hoàng tộc ta, bản điện hạ phải đem đầu của bọn ngươi treo lên trên tường thành phế tích!
Một phương hướng khác của phế tích chợt truyền đến một đạo thanh âm lạnh như băng.
Vụt vụt vụt...
Chỉ thấy một đội nhân mã Hoàng tộc Đại Càn đang chạy vội mà đến.
Kẻ cầm đầu, đúng là Thập Tam Hoàng tử kia cùng lão giả khô diện lúc trước, truy đuổi ở phía trước, còn có một chút Nửa bước Vương Giả theo ngay phía sau.
- Ha ha ha... Hai tên tiểu bối, xúc phạm nhiều người phẫn nộ như vậy, để xem các ngươi chạy đi đâu?
Vài vị Vương Giả của Viên Công Phủ, Thạch gia, Đổng gia... cùng với một ít Nửa bước Vương Giả các thế lực khác, cũng từ những phương hướng bất đồng bọc đánh mà đến.
Cục diện giờ phút này, đám người Khương gia bên kia có thể kéo dài Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh thời gian mấy hơi thở hay không, lại chính là một điều kiện mấu chốt.
- Triệu Phong, hiện tại nên làm sao bây giờ?
Mắt thấy những kẻ đuổi giết càng ngày càng nhiều, hơn nữa đang rất nhanh tiếp cận, trên mặt Nam Cung Thánh cũng có chút ngưng trọng.
Thực lực cấp bậc Khương Thần kia tương đối tiếp cận với hắn, còn có mấy người chiến lực sánh vai hoặc tiếp cận Vương Giả kềm chế nữa.
Những người này, không cầu có thể chiến thắng Nam Cung Thánh, chỉ cầu có thể kéo dài thời gian mấy hơi thở mà thôi.
- Trước giải quyết hắn!
Vẻ mặt Triệu Phong quả quyết, ánh mắt tập trung lên trên người Khương Thần.
Dưới tình huống bình thường, Nam Cung Thánh cùng Khương Thần đơn đả độc đấu, muốn phân ra thắng bại, khả năng cần phải mất mười mấy hai mươi chiêu, huống chi còn có những cường giả khác kềm chế.
- Lên!
Nam Cung Thánh hiểu được ý tứ của Triệu Phong, kéo động một đạo hư tuyến huyền ngân sắc, bay vút tiếp cận bên người Khương Thần.
- Lôi Dực Phi Độn Thuật!
Đồng thời, một gã thiếu niên tóc tím lưng mọc Phong Lôi quang dực thủy lam gợn sóng, mang theo một cỗ lực lượng thể phách giống như núi cao nghiền ép, đánh thẳng lên trên người Khương Thần.
- Không tốt!
Dưới sự hợp lực áp bách của Nam Cung Thánh cùng Triệu Phong, tâm thần Khương Thần trầm xuống.
- Phá!
Toàn thân Triệu Phong bốc cháy lên một tầng lưu ly diễm hà đỏ tươi, trong lúc gào thét, vận chuyển Thánh Lôi Thể lực phách bá đạo, một quyền chính diện oanh kích thẳng lên trên người Khương Thần.
Vù vù! Ô... ô... ô... n... g!
Hơn nữa, Phong Lôi quang dực sau lưng Triệu Phong tốc độ cao chấn động, trong một quyền kia còn dẫn động theo Thủy Chi Phong Lôi lốc xoáy cường đại nữa.
- Huyền Không Liệt!
Trong lòng bàn tay Nam Cung Thánh thuận thế phách chém ra một đạo phong mang huyền ngân sắc giống như khe nứt, cùng với một cỗ quang huy tử huyết tà dị, cận thân đánh trúng lên trên người Khương Thần.
Phốc... Ọc...
Khương Thần phun ra một ngụm máu, bên ngoài thân thể hiện ra một đạo rãnh máu sâu thấu xương, kéo dài từ vai xuống tới bụng.
Chỉ một thoáng, sắc mặt Khương Thần trắng bệch, từ giữa không trung rơi thẳng xuống đất.
Cũng không phải là hắn có chênh lệch quá lớn cùng với hai người liên thủ.
Chỉ là, năng lực phối hợp của Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh có thể nói là hoàn mỹ cường đại.
Hai người đều am hiểu phi độn, nhanh như chớp đánh bất ngờ.
Bí kỹ Không Gian của Nam Cung Thánh căn bản không thể phòng ngừa, Không gian Lĩnh Vực của hắn đối với mục tiêu địch nhân, có lực trói buộc cùng hạn chế cường đại.
Kim Khôn Thánh Lôi Thể của Triệu Phong có lực phách cường đại, có thể sản sinh áp bách đối với khí huyết thể phách sinh linh.
Mà huyết mạch Huyết Ma Dương biến dị kia, sức bùng phát rất mạnh, phối hợp Thánh Lôi Thể cùng Phong Lôi quang dực, sức bùng phát trong khoảnh khắc có thể uy hiếp Vương Giả thật mạnh.
Còn có một điểm quan trọng hơn nữa, ý thức cùng cảnh giới của Triệu Phong cực cao, mơ hồ khắc chế Khương Thần, thành công bắt lấy sơ hở của hắn.
Ô... ô... ô... n... g!
Bên ngoài thân thể Triệu Phong mạnh mẽ xuất hiện một tầng băng thủy chiến giáp u lam sắc, thủy lôi gợn sóng di động.
Phốc! Phốc! Bồng!
Một ít Nửa bước Vương Giả phụ cận, cùng với Khương Thần đã bị trọng thương phản phệ, căn bản đã không thể uy hiếp đến Triệu Phong nữa.
Thủy Chi Phong Lôi mà Triệu Phong tu hành thành đầu tiên, có thể giúp cho hắn sau khi luyện chú thành Thánh Lôi Thể, đối với công kích Băng Thủy thuộc tính có kháng tính rất mạnh.
- Lui!
Triệu Phong tiến vào Không gian Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh, hai người hóa thành một tầng hư quang huyền ngân sắc, ngạnh kháng một chút công kích tiếp theo, lướt qua một cửa Khương gia này.
- Thần ca!
Đệ nhất mỹ nữ Khương gia Khương Phi Tuyết vội vàng tiến tới, đỡ lấy Khương Thần.
- Hai người này, thật sự là không giống bình thường!
Vẻ mặt Khương Thần vẫn còn chưa thể tỉnh thần lại:
- Trong Lĩnh Vực thanh niên huyền y kia có một cỗ lực lượng tà dị đáng sợ. Gã thiếu niên tóc tím còn lại, khiến ta cảm giác giống như độ cao ý cảnh của một vị Đại Đế lão bối vậy!
Vụt...
Đám người Khương gia chỉ có thể trơ mắt nhìn tầng hư quang huyền ngân sắc kia từ đỉnh đầu bay vút mà qua.
Ngoại trừ Vương Giả Lĩnh Vực Khương Thần, các Nửa bước Vương Giả khác thật sự khó có thể tạo thành uy hiếp thực chất đối với hai người kia.
Vụt vụt vụt...
Đúng lúc này, bọn người Viên Công Phủ, Tào gia, Đổng gia, Thập Tam Hoàng tử... trước sau đuổi đến.
Những người này, chỉ kém một hai hơi thở nữa, liền có thể thành công bọc đánh Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh.
- Cơ Lan! Hiện tại chúng ta ra tay ngăn chặn, có khả năng lưu lại hai tên tặc tử này...
Tào Vân hô hấp gấp gáp, nói nhanh.
Vừa rồi Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh liên thủ, khoảnh khắc đánh trọng thương Khương Thần, quả thật khiến cho hai người vô cùng khiếp sợ.
Thiếu nữ tóc tím Cơ Lan thì vẻ mặt mang theo do dự.
Đối với Triệu Phong, trong lòng nàng vẫn còn kính sợ, còn lưu lại một tia bóng ma.
Mặc dù nàng biết, giờ phút này chính là cơ hội tốt nhất để lưu lại hai người Triệu Phong.
Nhưng trực giác nói cho nàng biết, đồng tử mắt trái gã thiếu niên kia tuyệt đối là một cái vực sâu ác mộng, không thể dễ dàng đắc tội.
Vụt...
Mắt thấy tầng hư quang huyền ngân sắc kia đang bay vút tiếp cận.
Phanh phanh! Phanh phanh!
Tào Vân cùng Cơ Lan, trái tim nhất thời đập nhanh hơn.
Đúng lúc này, khóe miệng gã thiếu niên tóc tím kia chợt gợn lên một tia nụ cười tà dị, vô tình hữu ý liếc nhìn về phía bên này. Tả đồng của hắn đột nhiên hóa thành một cái thế giới tử huyễn giống như vực sâu tràn ngập sương mù.
Tâm linh hai người chấn động.
Trong cảm quan, nụ cười của gã thiếu niên kia thần bí khó lường. Trong tầm mắt, thâm uyên tử sắc giống như ác mộng, vẫn còn đang khuếch trương vô tận, tựa hồ như muốn nuốt hết cả thế giới này vậy.
Vụt...
Cho đến khi tầng hư quang huyền ngân sắc kia từ trên không trung phụ cận bay vút mà qua.
Vù!
Lúc này hai người mới giống như mới tỉnh mộng lại, sau lưng cũng ướt đẫm mồ hôi lạnh, vẻ mặt kinh hồn bất định.