Chương 1388: Trấn Áp Vạn Tộc

Chúa Tể Chi Vương

Khoái Xan Điếm 26-06-2023 16:28:56

Trong Thiên Xuyên Băng Vực... Bá! Bá! Bá! Sắc mặt ba vị Bán Bộ Thần Chủ ngưng trọng, lấy Hàn Ngọc Cổ Thần làm trung tâm, ba người đứng song song cùng một chỗ. Triệu Phong dùng ưu thế điểm tối cao tốc độ, liên tục giết chết hai gã Cổ Thần Cửu giai, thậm chí đánh trọng thương một vị Bán Bộ Thần Chủ, mang đến cho bọn chúng lực trùng kích cực lớn, khiến cho bọn chúng phải cực kỳ cẩn thận đề phòng. Bọn chúng không thể có thêm tổn thất nữa! Cũng may, ba vị Bán Bộ Thần Chủ liên thủ cùng một chỗ, cho dù tốc độ của Triệu Phong có nhanh hơn gấp đôi đi chăng nữa, cũng khó có thể tìm được kẽ hở chui vào. Ngay tại lúc này, dị biến đột nhiên phát sinh... Xuy xuy! Xuy xuy xuy! Vũ Hành đang áp trận ở phía sau, đột nhiên sau lưng hắn chợt xuất hiện đại quân Minh Trùng ngập trời! Bọn chúng điên cuồng cừu thị, thôn thiên phệ địa cuồn cuộn lao tới. Nhìn thấy một màn này, song phương nơi đây, trái tim cũng đều băng giá một trận. Một khi Minh Hoàng Trùng Tộc chân chính mở ra chiến thuật biển người, cho dù là tồn tại tu vi càng cao hơn cũng phải lập tức xoay người bỏ trốn, không thể chính diện chống lại. - Xảy ra chuyện gì? Triệu Phong và ba thành viên Cự Thần Tộc cũng ngây ngẩn cả người. Mà sắc mặt của ba vị Bán Bộ Thần Chủ của Cổ Hồn Tộc thì lại cực kỳ khó coi. Hiện tại, hoàn cảnh của bọn chúng đã cực kỳ bất lợi. Trước có đám người Cự Thần Tộc quấn lấy, sau lại có đại quân Minh Trùng khủng bố công kích. - Làm sao bây giờ? Ba người đều hỏi Vũ Hành đang phụ trách áp hậu. Thời điểm lập kế hoạch, Vũ Hành đã chủ động muốn lưu lại phía sau, hơn nữa lại còn thập phần thu liễm khí tức, không muốn tùy tiện xuất thủ. Bọn chúng hoài nghi, Minh Hoàng Trùng Tộc đột nhiên cực thị bọn chúng như vậy, chính là do Vũ Hành gây ra. Lúc này, đối mặt với đại quân Trùng hải, Vũ Hành lẻ loi một mình, sắc mặt bình tĩnh nói: - Khứu giác của Trùng Tộc quả nhiên linh mẫn... Tựa hồ phản ứng của đám Minh Trùng này hoàn toàn nằm trong dự đoán của hắn. - Mọi người hội hợp lại đây! Vũ Hành rốt cuộc cũng lên tiếng, phát ra mệnh lệnh cho ba vị Bán Bộ Thần Chủ. Nghe hắn nói vậy, sắc mặt ba vị Bán Bộ Thần Chủ của Cổ Hồn Tộc nhất thời đại biến. - Cái này... hội hợp lại? - Chẳng lẽ hắn muốn chúng ta liều mạng với Minh Hoàng Trùng Tộc sao? Cái này tuyệt đối là lựa chọn không sáng suốt a! Ba người thoáng chút chần chừ, nhưng cũng không chống lại mệnh lệnh của Vũ Hành. Trước tiến vào Bảo khố Tổ Di, bọn chúng đã nhận được nghiêm lệnh của Cổ Hồn Điện, sau khi tiến vào, tất cả đều phải nghe theo gã thanh niên thần bí này. Ba vị Bán Bộ Thần Chủ cấp tốc lui lại, hội hợp với Vũ Hành ở phía sau. Mấy người Triệu Phong cũng không thể nào ngăn cản ba người bọn chúng, huống chi bọn họ vốn tránh đại quân Minh Trùng kia như tránh tà, làm sao dám đuổi theo bọn chúng. Một khi bị Trùng hải bao vây, hậu quả thiết tưởng sẽ không chịu nổi. - Đám người kia rốt cuộc đang đánh chú ý gì vậy? Đầu tiên là muốn giết chúng ta, hiện tại lại dễ dàng bỏ qua như vậy? Mấy người Cự Thần Tộc không hiểu chút nào. Còn Triệu Phong và Tân Vô Ngân thì liếc nhau, rất nhanh đã có quyết định. - Quan sát một chút! Vạn nhất tình huống không đúng, ta sẽ thu các ngươi vào Trường bào Thời Không, muốn đào tẩu cũng không quá khó khăn! Triệu Phong trầm ngâm nói. Trong trận doanh Cổ Hồn Điện, kẻ duy nhất hắn nhìn không thấu chính là gã Vũ Hành kia. Đáng tiếc, trong chiến đấu trước đây, đối phương cũng không chịu xuất thủ. - Gã thanh niên kia là tộc nhân Cổ Hồn Tộc sao? Triệu Phong đột nhiên hỏi. - Không phải! Mấy người Tân Vô Ngân không hề nghĩ ngợi, thập phần xác định. Thân là túc địch của Cổ Hồn Tộc, Cự Thần Tộc thập phần bén nhạy đối với khí tức huyết mạch của chủng tộc kia. Triệu Phong đã sớm phát hiện ra, khí tức huyết mạch trên người gã thanh niên thần bí kia rất là mịt mờ, sâu không thể lường. Lúc này, ba vị Bán Bộ Thần Chủ đã hội hợp cùng một chỗ với Vũ Hành. Đám Minh Trùng như sóng thủy triều mãnh liệt phóng tới kia đều bị ba vị Bán Bộ Thần Chủ dễ dàng diệt thành tro bụi. Những con Minh Trùng này ở trước mặt Bán Bộ Thần Chủ không khác gì những con kiến hôi. Lực sát thương của chiến thuật biển người của Minh Hoàng Trùng Tộc thật ra cũng không mạnh lắm, thứ đáng sợ nhất là tiêu hao kéo dài mà thôi. - Với thực lực của chúng ta, toàn lực liên thủ lại, đánh bại Minh Hoàng Trùng Mẫu cũng không phải là quá khó khăn! Chỉ là như vậy sẽ tiêu hao khá lớn, tựa hồ có chút cái được không bù đắp đủ cái mất a! Diệt Lưu Cổ Thần nhíu mày chất vấn. Nhưng Vũ Hành vẫn như cũ bình tĩnh phân phó: - Đợi lát nữa, sau khi Minh Hoàng Trùng Tộc bại tẩu, các ngươi đồng loạt xuất thủ, cướp lấy Mảnh vỡ Tổ khí! - Cái gì? Ba vị Bán Bộ Thần Chủ nhất thời giật mình. Minh Hoàng Trùng Tộc bại tẩu? Cướp lấy Mảnh vỡ Tổ khí? Bọn chúng có chút không hiểu ý tứ của Vũ Hành. - Vậy vạn nhất, sau khi chúng ta đánh bại Minh Hoàng Trùng Tộc, bị tiêu hao thật lớn, đám người Cự Thần Tộc đồng loạt nhào tới thì phải làm sao? Hàn Ngọc Cổ Thần có chút bất mãn, chất vấn. Vũ Hành này thật sự quá càn rỡ rồi! Chẳng lẽ hắn không biết, muốn đánh bại Minh Hoàng Trùng Tộc sẽ phải trả một cái giá như thế nào sao? - Thứ nhất, một mình ta xuất thủ là đủ rồi! Thứ hai, bọn chúng không dám! Trên mặt Vũ Hành dần dần có chút không kiên nhẫn. - Một mình ngươi? Toàn thân ba vị Bán Bộ Thần Chủ chấn động, chợt cảm thấy buồn cười. - Sơ hở duy nhất chính là tên tiểu tử kia! Ở trong phiến Không Gian Thần Quốc này, chỉ mình hắn có được điểm tối cao tốc độ! Vũ Hành lẩm bẩm nói. Điểm tối cao tốc độ kia quả thật rất khó chơi. Dựa theo kế hoạch ban đầu của hắn, sau khi đám người Cổ Hồn Điện ra tay công kích, đám người Cự Thần Tộc bên kia nhất định sẽ rút đi. Nhưng lại không nghĩ tới, Triệu Phong lựa chọn xuất kích, lại còn muốn thăm dò hư thực của hắn nữa. Cứ như vậy, hắn sẽ không thể nào rời xa khu vực cổ bảo được. Một khi khí tức trên người hắn thoáng tiết lộ ra, sẽ bị Minh Hoàng Trùng Tộc cảm giác được. Nhưng không ngờ, khứu giác của Minh Hoàng Trùng Mẫu kia lại còn đáng sợ hơn so với tưởng tượng. Trong lúc nhất thời, trận doanh Cổ Hồn Tộc đã nằm trong hoàn cảnh xấu trước sau đều bị vây công. Dưới tình huống này, hắn cũng chỉ đành bại lộ một chút thực lực cùng lai lịch. - Các ngươi trước nghỉ ngơi một chút đi! Vũ Hành khẽ phất tay một cái, trên người phát ra một cỗ khí tức xa xưa kỳ lạ. Trong quá trình này, bên ngoài thân thể hắn chợt hiện lên một tầng hoa văn phong cách cổ xưa, vừa giống như vảy cá, lại vừa giống như mai rùa vậy. - Là khí tức đó! Giết! - Là khí tức của kẻ đã hủy gia viên của ta, bắt giết mẫu thân, tổ mẫu của ta! Ta từng lập lời thề, sẽ đập nát tất cả các ngươi ... Phía sau đại quân Trùng hải, từ trong cự sào kinh thiên kia chợt truyền ra thanh âm lạnh như băng của Trùng Mẫu. Càng ngày càng nhiều Minh Trùng cuồn cuộn phóng thẳng tới. Thậm chí, cự sào kinh thiên kia còn trực tiếp từ bỏ công kích về phía cổ bảo, cuồn cuộn tập trung về phía bên này. Một màn này khiến cho ba vị Bán Bộ Thần Chủ bị dọa cho nhảy dựng lên. Đám Minh Trùng kia công kích thật sự quá điên cuồng rồi! - Một bầy côn trùng, cũng muốn ngăn cản bước tiến của ta sao? Trên khuôn mặt anh tuấn của Vũ Hành nhếch lên một tia cười lạnh. Đột nhiên, đám hoa văn phong cách cổ xưa xuất hiện bên ngoài thân thể hắn chợt ẩn nấp xuống. - Cỗ khí tức kia lại thu liễm rồi... Trước cổ bảo chợt truyền đến thanh âm lẩm bẩm của Mảnh vỡ Tổ khí. Cỗ khí tức kia khiến cho đám Minh Hoàng Trùng Tộc trở nên điên cuồng, nhưng lại nhanh chóng thu liễm đi. Sau đó, Vũ Hành vẫn đứng ngạo nghễ tại chỗ hai cánh tay chậm rãi mở ra, trên người chợt xuất hiện một cỗ khí tức Thái Cổ như thâm uyên. Cỗ khí tức Thái Cổ kia càng ngày càng nồng đậm, có loại bá đạo ngạo nghễ cổ kim. Oanh hưu! Cỗ khí tức huyết mạch bá đạo kia xông thẳng lên bầu trời, mang theo một cỗ khí lưu kim ngân sắc, khiến cho ngay cả phiến hư không này cũng bắt đầu mơ hồ run rẩy. Đứng cách thật xa, đám người Triệu Phong cũng có thể nhìn thấy cỗ khí tức huyết mạch độc bá thương khung kia. Cỗ khí tức huyết mạch kia bị kim ngân nhị khí vờn quanh, ở trong đó dần dần hiện ra một đạo hư tượng Thần Ma Thái Cổ vĩ ngạn vô biên. Hư tượng Thần Ma Thái Cổ bám lên trên người Vũ Hành, càng ngày càng ngưng thực hơn. Khuôn mặt, thân thể, tóc tai... của Vũ Hành dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy dần dần biến hóa, càng ngày càng giống với hư tượng Thần Ma Thái Cổ bám ở trên người mình. Trong chớp mắt, thân thể Vũ Hành dâng cao lên tới mười trượng, toàn thân kim ngân giao thoa, tản mát ra một cỗ khí tức Thái Cổ ngạo nghễ bát hoang. - Xảy ra chuyện gì? Ba vị Bán Bộ Thần Chủ nhất thời hô hấp khó khăn, thân thể huyết mạch không thể khống chế, không ngừng run rẩy. Giờ phút này, bọn chúng ngay cả ý niệm phát lực trong đầu cũng khó có thể dâng lên. Ở đằng xa, sắc mặt mấy người Cự Thần Tộc vô cùng kinh hoàng, sâu bên trong huyết mạch dâng trào ra cảm giác thần phục cùng sợ hãi không hiểu. - Đây rốt cuộc là loại huyết mạch gì? Triệu Phong cảm giác thân thể huyết mạch của mình cũng có chút không thể khống chế, cho dù là Thần lực Hỗn Nguyên trong cơ thể cũng hỗn loạn một trận. Không chỉ có thân thể, ngay cả Thần Linh Nhãn cũng đang không ngừng rung động. Trung tâm bản nguyên của Thần Linh Nhãn, lực lượng Bản Nguyên ngân sắc mộng huyễn kia cũng rung động từng đợt, vô cùng xao động. - Vì sao... Hai tay Triệu Phong ôm chặt đầu mình, cảm giác được một cỗ cảm giác hôn mê hỗn loạn xuyên thấu linh hồn. Một cỗ khí tức sợ hãi khủng bố lan tỏa khắp thiên địa. Mấy ức vạn Minh Trùng kia sau khi tiếp cận Vũ Hành, từng con từng con run rẩy phủ phục trên mặt đất. Rầm! Thình thịch! Cự sào kình thiên đang huyền phù trên không trung kia cũng đột nhiên từ trên cao rơi thẳng xuống đất, chấn lên một đám bụi bặm mù mịt. - Làm sao có thể? Thanh âm sợ hãi của Minh Hoàng Trùng Mẫu vang lên, thấu triệt thiên địa. Minh Hoàng Trùng Tộc bài danh thứ mười trong Thái Cổ Vạn Tộc, đối diện cỗ khí tức kia cũng phải kinh hãi bất an. Cùng lúc này, Mảnh vỡ Tổ khí ở phía trước cổ bảo đổ nát cũng đang vô cùng kinh hãi. - Không có khả năng! Tuyệt không có khả năng này! Hiện tại đã là Thời đại Thần Mâu, tại sao nó lại xuất hiện ở đây? - Trấn Áp Vạn Tộc! Toàn thân Vũ Hành biến thành Thần Ma Thái Cổ, nở rộ quang trạch kim ngân thâm ám phong cách cổ xưa, trong miệng chậm rãi phun ra thanh âm rung trời vang vọng. Một khắc này, thiên địa cộng minh, tất cả các sinh linh huyết mạch đều phát ra tiếng kêu sợ hãi bén nhọn. Phốc! Phốc! Phốc! Mấy ức vạn Minh Trùng dưới lực lượng huyết mạch của Trấn Áp Vạn Tộc từ trong chỗ u minh phát ra kia, không ngừng bạo thể mà chết. - A a a! Phụ cận, một vài chủng tộc Yêu Thần ẩn nấp trong lòng đất, cũng không thể may mắn tránh khỏi, nhẹ thì thất khiếu chảy máu, nặng thì bạo thể mà chết. Oanh! Ngay cả không gian cũng không ngừng run rẩy, phảng phất như có một tầng huyết lãng rung động đang thổi quét vạn vật vậy. - Phốc! Phốc! Phá Nhạc Cổ Thần và Vân Thải Cổ Thần đang ở cách đó khá xa, cũng phân biệt thổ huyết, thậm chí còn kêu lên một tiếng đau đớn. Đây còn là dưới tình huống bọn họ là tộc nhân Cự Thần Tộc, huyết mạch thể phách cường đại không gì sánh được, hơn nữa tu vi hai người cũng là cấp bậc Cổ Thần Cửu giai! - Trấn Áp Vạn Tộc? Là chủng tộc gì lại có được uy năng như vậy? Khí huyết trong cơ thể Triệu Phong sôi trào, thiếu chút nữa cũng đã thổ huyết rồi. Cũng may là Thần lực Hỗn Nguyên của hắn hùng hậu, Thần thai củng cố, lại có Trường bào Thời Không cố thủ. Chỉ có ba vị Bán Bộ Thần Chủ bên cạnh Vũ Hành mới không bị Trấn Áp Vạn Tộc kia ảnh hưởng mà thôi. - Thật là đáng sợ! Ba vị Bán Bộ Thần Chủ ngược lại hút mạnh một ngụm lãnh khí, huyết mạch trong cơ thể vẫn luôn một mực run rẩy, gần như không thể khống chế! Chỉ thời gian mấy hơi thở, số lượng đám Minh Trùng kia chỉ còn lại có mấy ức. Đồng thời, mỗi thời mỗi khắc vẫn có mấy ngàn vạn Minh Trùng bị diệt vong. Muốn chống lại cỗ huyết mạch trấn áp vô hình kia, thứ nhất nồng độ huyết mạch phải cao, kế đó tu vi cũng phải cao! Mà đám Minh Trùng bình thường kia, tu vi cùng huyết mạch cũng chỉ tương đương với Chân Thần bình thường, vừa mới tiếp xúc với cỗ khí tức trấn áp kia, bọn chúng liền tự bạo mà chết. - Cút! Vũ Hành chậm rãi đưa tay ra, một đạo Thần quang kim ngân khủng bố đã xuyên thấu hư không, đánh thẳng về phía Minh Trùng Mẫu Sào kia. Khoảnh khắc này, công kích của hắn vậy mà có thể xé nát Thời Gian Áo Nghĩa, thậm chí các loại áp chế trong phiến không gian này, cách không đánh trúng mục tiêu cách đó mấy ngàn dặm. - A! Minh Hoàng Trùng Mẫu kinh hoàng hét lên một tiếng, cự sào kình thiên khổng lồ kia đột nhiên vỡ tan thành ức mảnh, phân tán ra mấy ức Minh Trùng, chia ra bốn phía bỏ chạy. Sưu! Sưu! Sưu! Chỉ mười mấy hơi thở, tất cả mấy ức Minh Trùng đều đã biến mất không còn. Tại vị trí cự sào kình thiên trước đây chỉ còn lại một tầng xác côn trùng dày đặc. Thiên địa vạn vật hoàn toàn yên tĩnh lại. Giờ phút này, toàn bộ phiến thiên địa này phảng phất như chỉ còn lại một người duy nhất! Ngạo thị Thái Cổ, duy ngã độc tôn! Nhất cử nhất động, mỗi một cái ý niệm của Vũ Hành cũng có loại khí thế bá đạo đập nát tất cả. Giờ phút này, hắn đã không phải là thân thể con người, cũng không phải thân thể Chân Thần, Cổ Thần, mà là hóa thân của Thần Ma Thái Cổ! - Mảnh vỡ Tổ khí, ngươi đã tiêu hao rất nhiều Pháp tắc bổn nguyên, chỉ sợ đã không còn lực lượng chống lại ta nữa! Vũ Hành chậm rãi bước tới, tiến về phía tòa cổ bảo đổ nát kia. Trước cổ bảo, Mảnh vỡ Tổ khí khẽ rung động một trận, nhưng cũng không hề thần phục, chỉ khẽ lẩm bẩm nói: - Kế hoạch Phục chế Thái Cổ Tộc sao?