- Tới đây! Mau tới nơi này!
Một đạo thanh âm triệu hoán đến từ linh hồn, xuyên qua thời không thiên địa, vang lên trong đầu của Ý niệm thể. Thanh âm triệu hoán kia vô cùng thân thiết, cực kỳ quen thuộc, khiến cho Ý niệm thể trong cơ thể Trình Vân Cổ Thần càng thêm bình tĩnh, bức thiết muốn đi qua.
- Ngục Hải, người này xảy ra chuyện gì? Đám người Tân Vô Ngân đâu?
Hàn Ngọc Cổ Thần lạnh giọng hỏi. Trước đây, lúc Ngục Hải Cổ Thần phát tin cầu cứu, đã nói là đang bị đám người Tân Vô Ngân, Triệu Phong truy sát. Bởi vậy, Hàn Ngọc Cổ Thần lập tức suất lĩnh tiểu đội của mình chạy tới, tự nhiên cũng là muốn cướp lấy công lao. Nhưng khi nàng chạy tới nơi, lại chỉ nhìn thấy một mình Trình Vân Cổ Thần. Tình huống hiện tại của Trình Vân Cổ Thần, Hàn Ngọc Cổ Thần thoáng cảm nhận một chút, liền có thể nhìn ra. Nhưng nàng vẫn như cũ không để hắn vào trong mắt.
- Bọn chúng bỏ chạy rồi! Kẻ này cũng là tộc nhân Cự Thần Tộc, mau giết hắn đi!
Ngục Hải Cổ Thần lập tức nói. Trình Vân Cổ Thần nhiều lần phá hoại chuyện tốt của hắn, hơn nữa dây dưa vô cùng khó chơi, làm cách nào cũng không thể dứt bỏ được, thật sự khiến cho Ngục Hải Cổ Thần phiền muốn chết. Hiện tại, sự oán hận của Ngục Hải Cổ Thần đối với Trình Vân Cổ Thần thậm chí còn hơn xa Triệu Phong cùng Tân Vô Ngân.
- Thật là vô năng! Lần này trở về, để xem ngươi bàn giao với Điện chủ như thế nào?
Hàn Ngọc Cổ Thần liếc nhìn Ngục Hải Cổ Thần một cái, khinh thường nói. Hiển nhiên, Ngục Hải Cổ Thần đã sớm tìm được hạ lạc của Tân Vô Ngân, nhưng bởi vì tư dục của bản thân, cho nên hắn cũng không thông tri cho những người khác. Nếu như hắn thành công hoàn thành nhiệm vụ, ngược lại cũng không có gì, nhưng quan trọng chính là Ngục Hải Cổ Thần đã thất bại, lại còn bại thê thảm như vậy, thậm chí còn khiến cho hai gã đội viên toàn bộ vẫn lạc nữa.
Ngục Hải Cổ Thần nhất thời rơi vào trầm mặc. Đây cũng là chuyện hắn đang lo lắng. Nhưng hắn vẫn còn cơ hội vãn hồi! Chỉ cần trong hành động kế tiếp, hắn có thể biểu hiện tốt một chút, mang tới tác dụng cực lớn, lại thành công đoạt lấy Cổ Thần Ấn, tin rằng Điện chủ và Tinh Tượng Thần Chủ cũng sẽ không trách phạt hắn.
Hàn Ngọc Cổ Thần tiến về phía trước, nhìn chằm chằm Trình Vân Cổ Thần. Nếu người này đã bị Ý niệm thể khống chế, vậy vì sao lại luôn khăng khăng một mực nhằm vào Cổ Hồn Điện, thể hiện ra sự cừu hận với bọn chúng như vậy.
Đúng lúc này, Trình Vân Cổ Thần đột nhiên xoay người nhìn về phía sau.
- Ta tới đây!
Trình Vân Cổ Thần Mang theo thần sắc cung kính, kích động thốt lên. Vừa dứt lời, hắn liền hóa thành một đạo lưu quang, nhanh chóng bay đi với tốc độ cực nhanh.
- Đừng để cho hắn chạy!
Ngục Hải Cổ Thần lập tức kêu lên. Hắn cũng cảm thấy kỳ quái, chẳng phải Trình Vân Cổ Thần này đã mất lý trí, vẫn luôn mặc kệ tất cả muốn giết hắn sao? Vì sao hiện tại lại xoay người bỏ đi như vậy?
- Tốc độ thật nhanh!
Sắc mặt Hàn Ngọc Cổ Thần ngưng trọng, nàng phát hiện mình đã có chút coi thường Trình Vân Cổ Thần rồi.
- Lưu lại đi! Nói cho ta biết tất cả bí mật của ngươi!
Hàn Ngọc Cổ Thần lạnh giọng thốt lên. Đám băng tuyết bốn phía thân thể nàng chậm rãi lan tràn ra khắp thiên địa. Thoáng chốc, một cỗ hàn ý đông lạnh xương cốt đã bao phủ toàn bộ thiên địa, gần như đông kết tất cả. Hơn nữa, cỗ hàn ý này lại còn nhằm vào phương diện linh hồn nữa. Linh hồn Ngục Hải Cổ Thần vốn đã bị thương nặng, lúc này nhất thời cảm giác có chút chịu không nổi.
Đằng xa, Ý niệm thể trong cơ thể Trình Vân Cổ Thần cũng bị một cỗ hàn ý băng phong tập kích, thân thể không khỏi run lên một cái.
- Nàng Bán Bộ Thần Chủ này so với Ngục Hải Cổ Thần còn mạnh hơn một chút!
Trình Vân Cổ Thần thấp giọng lẩm bẩm. Hắn lúc này, đã bình tĩnh hơn lúc trước rất nhiều, đã biết quan sát tỉ mỉ, còn có thể phân tích tình huống đối thủ. Nhưng cho dù Hàn Ngọc Cổ Thần mạnh hơn Ngục Hải Cổ Thần, hắn muốn chạy trốn, đối phương cũng ngăn không được!
- Thời Gian Gia Tốc!
Trình Vân Cổ Thần khẽ hô lên một tiếng. Một cỗ thời gian ba động cường liệt nhất thời lan tỏa ra, quanh quẩn toàn thân hắn. Một màn không thể tin nổi chợt xảy ra. Toàn thân Trình Vân Cổ Thần dâng lên một cỗ quang mang vặn vẹo kỳ dị, cả người trở nên trong suốt như thủy tinh. Ông một tiếng, toàn thân hắn đột nhiên hóa thành một đạo quang mang huyền bí khó lường. Sau một khắc, Trình Vân Cổ Thần đã hóa thành một đạo quang tuyến quỷ dị, không đếm xỉa gì tới cỗ hàn ý kia, dùng tốc độ cực kỳ khủng bố, xuyên toa bay mất.
- Đây là...
Ngục Hải Cổ Thần nhất thời trừng mắt há miệng. Đối mặt với Hàn Ngọc Cổ Thần ở trạng thái toàn thịnh, không ngờ đối phương lại có thể toàn thân trở ra. Vừa rồi rốt cuộc là loại Bí thuật phóng chạy gì, tại sao lại quỷ dị cường đại như vậy? Hai người còn lại trong tiểu đội Hàn Ngọc Cổ Thần cũng ngơ ngẩn một trận.
- Đây cũng không phải là Bí thuật thời gian đơn giản, mà là năng lực vận dụng thời gian cấp bậc càng cao hơn! Lẽ nào Ý niệm thể này khi còn sống chính là chủng tộc kia?
Ngọc nhan băng lạnh của Hàn Ngọc Cổ Thần dần dần ngưng trọng lại. Trong lúc nhất thời, trong lòng nàng dâng lên nghi vấn tầng tầng. Nếu lúc đối phương còn sống thật sự là chủng tộc kia, như vậy nàng thậm chí có chút không muốn đắc tội đối phương. Cũng may, mục đích chuyến này của bọn chúng chỉ là Tân Vô Ngân cùng Cổ Thần Ấn mà thôi!
- Đám người Tân Vô Ngân đã trốn chỗ nào rồi?
Hàn Ngọc Cổ Thần lạnh giọng hỏi.
- Chính là phương hướng vừa rồi tên tộc nhân Cự Thần Tộc kia đào tẩu!
Bên kia, đám người Triệu Phong đang cẩn thận từng chút một bay nhanh trên không trung. Dù sao, những địa phương nguy hiểm trong Bí cảnh này cũng thập phần nhiều, trạng thái hiện tại của bọn họ cũng không tốt lắm, nhất định phải cẩn thận hành sự.
- Tận lực rời xa nơi này a!
Tân Vô Ngân nói. Nếu như bên phía Cổ Hồn Điện vẫn còn những người khác ở trong này, như vậy sau khi bọn chúng tụ tập lại, nhất định sẽ một lần nữa đuổi theo.
Đúng lúc này, mọi người đột nhiên phát hiện ra phía sau chợt có khí tức ba động. Thần thức khẽ đảo qua, sắc mặt tất cả mọi người nhất thời cả kinh.
- Trình Vân Cổ Thần!
Phá Nhạc Cổ Thần kinh hô một tiếng. Trình Vân Cổ Thần sau khi ma hóa, đã để lại cho mọi người ấn tượng cực kỳ khắc sâu. Hiện tại Trình Vân Cổ Thần lại đột nhiên lao thẳng về phía mọi người, lẽ nào hắn đã từ bỏ truy sát Ngục Hải Cổ Thần, trái lại đuổi theo giết bọn họ?
Trình Vân Cổ Thần cũng nhìn thấy đám người Triệu Phong, trong mắt toát ra một tia hận ý cùng phẫn nộ. Nhưng vừa rồi hắn đã thi triển Bí thuật, trốn thoát từ trong tay Bán Bộ Thần Chủ, hiện tại vẫn còn chút suy yếu, không thích hợp tiếp tục chiến đấu. Hơn nữa hiện tại hắn có chuyện quan trọng hơn phải làm, cũng không có thời gian làm phiền đám người Triệu Phong.
- Thần sắc của hắn đã có biến hóa rất lớn!
Triệu Phong chợt thấp giọng nói. Lúc này Trình Vân Cổ Thần đã bình tĩnh hơn rất nhiều, nhưng đây chẳng qua là Ý niệm thể đã tỉnh táo lại, còn linh hồn của Trình Vân Cổ Thần phỏng chừng đã triệt để rơi vào tay giặc rồi.
Rất nhanh, Trình Vân Cổ Thần đã bay lướt qua mọi người, biến mất ở phương xa.
- Trạng thái của hắn có chút suy yếu, lẽ nào trong này thật sự còn có những cường giả Cổ Hồn Điện khác?
Vân Thải Cổ Thần đột nhiên nói. Hận ý của Trình Vân Cổ Thần đối với Cổ Hồn Điện vô cùng nồng đậm, giống như giữa song phương có huyết hải thâm cừu gì vậy. Nhưng không ngờ hiện tại Trình Vân Cổ Thần lại không tiếp tục truy sát Ngục Hải Cổ Thần nữa, mà mang theo bộ dạng suy yếu, phóng chạy về phía phương xa. Như vậy xem ra, tất nhiên là những cường giả Cổ Hồn Điện khác đã chạy tới, Trình Vân Cổ Thần không phải là đối thủ, nên lựa chọn đào tẩu.
- Không đúng! Dường như hắn đang bức thiết muốn đi một địa phương nào đó!
Triệu Phong quan sát tương đối tỉ mỉ, trực tiếp nói.
- Chúng ta có nên theo sau hắn, nhìn xem một chút không?
Vân Thải Cổ Thần dò hỏi. Ý niệm thể ký thác trong cơ thể Trình Vân Cổ Thần khi còn sống nhất định là sinh linh của phiến không gian này. Địa phương mà hắn bức thiết muốn đi như vậy, khẳng định là vô cùng quan trọng.
- Hiện tại, tốt nhất là rời xa nơi này trước, tìm một chỗ trị hết thương thế rồi hãy nói!
Triệu Phong đề nghị. Hiện tại trạng thái của bốn người bọn họ đều kém tới cực điểm, nếu như gặp phải đàn Yêu Thần hoặc những nguy cơ gì khác, sẽ có khả năng chôn vùi ở chỗ này.
- Phía trước có kiến trúc Thiên Cơ Tộc!
Ánh mắt Phá Nhạc Cổ Thần chợt lóe lên. Trước đây, sau khi mọi người tiến vào một tòa kiến trúc Thiên Cơ Tộc, trên cơ bản có thể xác định đó không phải là truyền thừa của Thiên Cơ Tộc. Cho nên hiện tại nhìn thấy kiến trúc Thiên Cơ Tộc, bọn họ cũng không kích động cho lắm.
- Không chỉ ở chỗ này!
Ánh mắt Triệu Phong dõi ra phương xa, nhìn thấy đồ vật càng nhiều hơn. Hắn phát hiện, ở phía trước cũng không chỉ có một tòa kiến trúc Thiên Cơ Tộc. Hơn nữa những tòa kiến trúc Thiên Cơ Tộc này cũng có chút đặc thù. Trên đó trang bị rất nhiều những cơ quan thiết bị loại hình công kích, giống như là kiến trúc pháo đài có tính năng tiến công cùng phòng ngự cường đại chuẩn bị cho chiến tranh vậy. Ngoài ra, những tòa kiến trúc này ít nhiều cũng bị phá hư một mức độ nhất định. Thậm chí có một vài kiến trúc chỉ còn lại một đống phế tích mà thôi.
- Thật nhiều kiến trúc Thiên Cơ Tộc a!
Vân Thải Cổ Thần kinh ngạc nói. Nàng cũng từng gặp qua không ít văn minh Thiên Cơ Tộc, nhưng tình huống giống như hiện tại, khắp nơi đều là kiến trúc loại hình chiến tranh, thật ra vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
- Dừng lại! Bên trong tòa thành bảo thật lớn màu xám kia, có đàn Yêu Thần!
Triệu Phong đột nhiên dừng lại, truyền âm cho mọi người. Lập tức mọi người liền cẩn thận tránh né, tiếp tục tiến về phía trước.
- Nơi này đã từng phát sinh chiến tranh!
Tân Vô Ngân thấp giọng nói.
- Một phương chiến tranh có quan hệ với Thiên Cơ Tộc! Thậm chí còn có thể chính là Thiên Cơ Tộc!
Phá Nhạc Cổ Thần suy đoán. Thiên Cơ Tộc chính là chủng tộc thần thoại đứng thứ ba trong Thái Cổ Vạn Tộc, những truyền thuyết liên quan tới bọn họ thật sự là nhiều lắm.
- Lẽ nào chủ nhân trước đây của Bảo khố Tổ Di là Thiên Cơ Tộc?
Tân Vô Ngân thoáng suy nghĩ một lúc, đột nhiên nói. Cổ Thần Ấn là Thần khí đặc thù do Thiên Cơ Tộc luyện chế, là chìa khóa mở ra phiến không gian này. Mà trong phiến không gian này, lại có rất nhiều kiến trúc loại hình chiến tranh của Thiên Cơ Tộc, bộ dáng giống như đã từng phát sinh qua một đại sự gì đó.
Hai gã Cổ Thần Cự Thần Tộc khác còn có Triệu Phong cũng càng cảm thấy, chỉ sợ Bảo khố Tổ Di thật sự không phải là của Cự Thần Tộc, mà là địa phương thần bí có liên quan tới Thiên Cơ Tộc...
Năm ngày sau, mọi người vẫn còn tiếp tục phi hành trong phiến không gian này. Trên đại địa rộng lớn, cứ cách một quãng đường sẽ lại nhìn thấy một tòa kiến trúc Thiên Cơ Tộc.
- Hửm? Tòa cự tháp ngân sắc kia...
Ánh mắt Triệu Phong đột nhiên nhìn chằm chằm trên một tòa tháp sắt Thiên Cơ Tộc. Tòa cự tháp ngân sắc này, so với tất cả các tòa kiến trúc trước đây mọi người đã gặp cũng cao hơn không ít, hơn nữa được bảo tồn tương đối hoàn thiện. Kinh nghiệm trước đây nói cho Triệu Phong biết, chỉ cần là tòa kiến trúc hoàn chỉnh tương đối khổng lồ, gần như sẽ bị đàn Yêu Thần chiếm lĩnh. Nhưng phụ cận tòa cự tháp ngân sắc này cũng không có vết tích Yêu Thần hoạt động.
Sau khi tiếp cận tòa cự tháp, Triệu Phong mới bừng tỉnh đại ngộ. Hóa ra, tòa kiến trúc này bởi vì được bảo tồn quá hoàn chỉnh, tất cả các lối vào vẫn còn phong bế, không có lỗ thủng nào có thể chui vào, cho nên Yêu Thần bình thường căn bản không thể tiến vào trong đó.
- Chúng ta tiến vào tòa cự tháp này trước, chữa trị hết các thương thế, mới lên kế hoạch cho hành động kế tiếp!
Triệu Phong lập tức đề nghị.
- Meo meo!
Tiểu tặc miêu lập tức từ trong Không gian Trữ vật nhảy ra, nhãn mâu lóe lên quang mang, bộ dáng phảng phất như cảm thấy vô cùng hứng thú với tòa kiến trúc này vậy.
- Đúng rồi! Con mèo này am hiểu Bí pháp Thiên Cơ Tộc, có thể mở ra lối vào tòa cự tháp này!
Sắc mặt Vân Thải Cổ Thần vui vẻ.
Tiểu tặc miêu cấp tốc chạy tới chỗ lối vào của tháp sắt, sau khi lục lọi một trận, cánh cửa cương thiết trước mặt mọi người đột nhiên mở ra. Sau khi mọi người tiến vào, cánh cửa tháp sắt kia liền trực tiếp đóng lại.
- Tiểu tặc miêu?
Triệu Phong thoáng chút kinh ngạc. Sau khi tiến vào nơi này, Tiểu tặc miêu liền bỏ chạy đi đâu không thấy bóng dáng. Triệu Phong cùng đám người Cự Thần Tộc trước tìm một địa phương trống trải, bắt đầu bế quan chữa thương.
Trước đây, kẻ mà Vân Thải Cổ Thần đối chiến là gã Cổ Thần Cửu giai của Cổ Hồn Điện, thương thế trên người nghiêm trọng nhất, căn cơ cũng bị hao tổn nhất định. Mà Tân Vô Ngân đã vận dụng lực lượng của Thần Chủ, cũng bị tổn thương đến căn cơ. Nếu những thương thế này không được chữa trị đúng lúc, sẽ ảnh hưởng đến con đường tiến giai sau này, dẫn tới càng ngày càng khó trị hết. Triệu Phong thì tốt hơn một chút, chỉ là ý chí đồng lực bị hao tổn khá lớn, sau khi phục dụng một chút thánh dược chữa thương, sẽ có thể chậm rãi khôi phục.
Triệu Phong lấy ra một khúc măng ngọc lóe lên lượng quang trắng tinh. Khoảnh khắc vật này xuất hiện, một cỗ lực lượng Thời Gian cường đại liền bao phủ bốn phía, khiến cho hết thảy mọi thứ đều trở nên chậm lại.
Nguyệt Quang Thiên Duẩn ẩn chứa Thời Gian Tinh Hoa, là trân bảo tu luyện Thời Gian Áo Nghĩa, thậm chí còn có thể đề thăng lực lĩnh ngộ của kẻ phục dụng đối với Thời Gian Áo Nghĩa.
Lúc này, Thời Gian Áo Nghĩa của Triệu Phong đã đạt tới Ngũ trọng, nếu như phục dụng Nguyệt Quang Thiên Duẩn, không bao lâu nữa sẽ có thể đạt tới Lục trọng! Phải biết rằng, các loại Áo nghĩa Ngũ Hành, Phong Lôi của Triệu Phong cũng chỉ mới đạt tới Lục trọng Đỉnh phong mà thôi.
Triệu Phong trực tiếp nuốt xuống Nguyệt Quang Thiên Duẩn, sau đó tiến vào trạng thái tu luyện lĩnh ngộ.