Quyết đấu trường Bắc Vực...
Trận giao phong kịch liệt giữa hai cường giả Chân Huyền Cấp, cuối cùng do Băng Thủy Nguyệt thắng lợi mà chấm dứt.
- Không hổ là thiên tài tân tú mới quật khởi của Huyền Băng Cung, vừa mới đột phá Chân Huyền Cấp không bao lâu, liền có thể chiến thắng được Ma Thiên Tam Chân Huyền Cấp tiểu thành!
- Nghe nói Băng Thủy Nguyệt cũng giống như Băng Vi tiên tử, cùng đạt được truyền thừa tinh túy bên trong Huyền Băng Truyền Thừa!
- ...
Đám thiên tài dưới đài cũng đều không khỏi sợ hãi cảm khái.
Huyền Băng Cung xưa nay uy danh mạnh mẽ, ở tại Cực Bắc, nắm giữ trong tay Huyền Băng Truyền Thừa, một trong Tứ Đại Truyền Thừa Đại lục, cứ cách mấy chục năm lại có thể mở ra một lần.
Trong Thập Đại Tông Phái, bài danh của Huyền Băng Cung vẫn luôn xếp trong hàng ngũ đứng đầu. Trong các kỳ Chân Long Hội trước đây, đều luôn xuất hiện những thiên tài đỉnh phong kinh tài tuyệt diễm.
- Băng Thủy Nguyệt này, chính là tu luyện công pháp Hàn Băng, so với Điện Chi Truyền Thừa của ta còn cao minh hơn không ít! Hơn nữa, nàng còn có được huyết mạch cường đại thuộc tính Hàn Băng nữa...
Triệu Phong quan sát trận chiến từ đầu đến cuối, cảm giác sâu sắc thực lực khủng bố của Băng Thủy Nguyệt, có lẽ có cơ hội đạt được đến cấp bậc Tần Khôn Ngô, Mạc Thiên Y...
Ma Thiên Tam này cũng tuyệt đối bất phàm, có hy vọng đánh sâu vào ba mươi hạng đầu của Chân Long Hội, ở Quyết đấu trường Bắc Vực này, thực lực gần với ba người đệ nhất thiên tài siêu cường Tần Khôn Ngô.
Nếu để cho Triệu Phong lúc này đối mặt với Ma Thiên Tam, cũng không nắm chắc sẽ tất thắng, cho dù thắng lợi, cũng không thể thiếu một phen khổ chiến.
Trận chiến này kết thúc, Băng Thủy Nguyệt việc nhân nghĩa không nhường ai, chính thức trở thành đệ nhất hắc mã ở khu vực Quyết đấu trường Bắc Vực, thậm chí trong tất cả các hắc mã của Chân Long Hội lần này, cũng là thuộc hàng đầu.
- Thủy Nguyệt, trận chiến lần này, muội phát huy không tệ!
Thiên kiêu cái thế Băng Vi tiên tử, trong cặp mắt băng lãnh, cực kỳ hiếm thấy xuất hiện một chút ý cười.
- Tỷ tỷ, đây chỉ mới là phân đoạn đầu tiên mà thôi, ta đã bị ép phải sử dụng đến bí kỹ huyết mạch rồi!
Hô hấp của Băng Thủy Nguyệt cũng có chút dồn dập.
Trận chiến vừa rồi, dù sao nàng cũng là chiến thắng vượt cấp, mặc dù nàng thắng lợi, nhưng cũng không thoải mái cho lắm.
Chẳng qua, Lệnh bài Chân Long đồng sắc trong tay của nàng đã nổi lên một tầng hoa văn chân long ngân sắc nhàn nhạt, thiên tài long vận cũng gia tăng trên diện rộng.
- Muội muội, muội phải hiểu rằng, tại Chân Long Hội có không ít thiên tài, đặt ở bên ngoài hoàn toàn đều có thể khiêu chiến vượt cấp cả! Vừa rồi muội sử dụng bí kỹ huyết mạch, vượt cấp chiến thắng được Ma Thiên Tam, đã là rất không tệ rồi!
Băng Vi tiên tử đưa tay khẽ chỉnh lại một sợi tóc rối cho muội muội, trong cặp mắt băng lãnh có một tia cưng chiều nồng đậm. Quyết đấu trường Bắc Vực...
Chiến đấu đã trải qua hơn hai mươi vòng, cách cục càng lúc càng rõ ràng hơn.
Bốn đại hắc mã của Bắc Vực, lấy Băng Thủy Nguyệt đứng đầu, thiên tài long vận trên người cũng càng mạnh mẽ hơn.
Tiếp theo là Hồng Chiến, tu vi Chân Huyền Cấp sơ thành, chưa từng thất bại trận nào, vẻn vẹn chỉ cùng với một vị thiên tài tu vi Chân Huyền Cấp nổi danh đã lâu đánh ngang tay với nhau mà thôi.
Đứng thứ ba là Triệu Phong, chiến thắng liên tiếp hơn hai mươi trận.
Đứng thứ tư là Vương Tiểu Quái, đồng dạng cũng chiến thắng liên tiếp hơn hai mươi trận chiến.
Chẳng qua, ở trận chiến thứ hai mươi hai, vận khí của Vương Tiểu Quái kém một chút, gặp phải Tần Khôn Ngô!
Dù phóng mắt khắp cả Đại lục, thì Tần Khôn Ngô cũng là thiên tài thần thoại, thứ hạng trong Chân Long Hội kỳ trước, so với Mạc Thiên Y còn cao hơn mấy cấp.
Oành!
Vương Tiểu Quái vừa lên tràng, liền phát động ngay lực lượng huyết mạch, trong mắt xuất hiện từng tia từng tia quang trạch tử kim nhỏ li ti, toàn thân cơ thể như kim thiết chú tạo thành, thân thể nở lớn ra cả một vòng, giống như một người khổng lồ thu nhỏ vậy!
Trong nháy mắt đó, lực lượng thân thể của hắn đã được cường hóa lên đến một mức độ cực kỳ khủng bố, một nắm tay thôi cũng có thể đập nát một cường giả Chân Nhân Cấp bình thường!
- Địa Sát Phong Vân Côn!
Vương Tiểu Quái vũ động đại côn kim thiết, từng đạo từng đạo côn ảnh dài đến mấy chục trượng cùng với sát phong tử thanh sắc cuồng bạo bùng phát, uy năng bao phủ phạm vi cả trăm trượng.
Luận chiến lực, Vương Tiểu Quái hoàn toàn có thể so sánh với Chân Huyền Cấp!
Huyết mạch Thượng Cổ trên người của hắn thập phần đặc thù, bị thương càng nặng, chiến lực càng cao.
- Càn Khôn Chính Khí Quyết!
Hai mắt Tần Khôn Ngô lóe sáng như sao trời, trên người phát ra một luồng Chân Linh khí vô cùng cường đại, tiến hành câu thông dẫn động nguyên khí thiên địa xung quanh.
Vù vù!
Thoáng chống, quang hòa tử tinh sắc phô thiên cái địa đã chiếu rọi phạm vi một dặm xung quanh!
- Hô!
Tần Khôn Ngô quát lớn một tiếng, chưởng kình tử tinh sắc mênh mông cuồn cuộn như sông dài, đè áp tận yêu ma thiên địa, lẫm lẫm chính khí, có khí thế như quét ngang càn khôn!
Đám sát phong côn ảnh do Vương Tiểu Quái phát động ra, giống như một đám bụi bặm vậy, bị thổi bay tán loạn đi hết.
Bịch!
Lực lượng khủng bố mang tính áp đảo, trực tiếp đánh cho Vương Tiểu Quái hộc máu, văng thẳng ra ngoài.
Loại chênh lệch về mặt thực lực như thế này, khó có thể dùng huyết mạch cùng với kỹ xảo mà bù đắp được.
Vương Tiểu Quái nhanh chóng thất bại, Triệu Phong cũng không chút ngoài đự liệu. Dù sao đối thủ cũng cùng đẳng cấp với Mạc Thiên Y, thiên tài sừng sững trên đỉnh phong Đại lục, dễ dàng tiến vào 20 hạng đầu, thậm chí còn có thể đánh sâu vào 10 hạng đầu nữa.
- Đáng tiếc, ra tay quá nhanh!
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong tận lực tập trung cảm ứng huyền diệu Chân Linh khí trên người của Tần Khôn Ngô.
Đặc biệt là huyền diệu về hạt giống áo nghĩa cùng với khả năng câu thông thiên địa, dẫn động nguyên khí thiên địa tự nhiên của hắn.
Chỉ là, chiến lực của Tần Khôn Ngô so với trong tưởng tượng còn mạnh hơn rất nhiều, chỉ một chiêu liền mạnh mẽ áp đảo Vương Tiểu Quái, khiến cho hắn không có cơ hội quan sát thêm chút nào.
Triệu Phong khẽ nhắm hai mắt lại, tâm thần chìm vào trong Chân Linh nguyên, cảm thụ những huyền diệu ý cảnh bên trong đó.
- Chân Linh nguyên của ta, ẩn chứa những huyền ảo ý cảnh, chủ yếu là đến từ Điện Chi Truyền Thừa, tiếp theo là đến lĩnh ngộ từ Huyền Hoa Bảo Điển!
Triệu Phong phân tích từng chút một. Quyết đấu trường Thượng Cổ, trên cả năm Quyết đấu trường, một khi có cường giả Chân Huyền Cấp nào ra tay, Triệu Phong cũng đều sẽ mở ra Thần Linh Nhãn tiến hành quan sát.
Trải qua không ngừng quan sát, hắn đã có những thể ngộ cùng với tiến triển mới.
- Hạt giống áo nghĩa, chính là thể ngộ tu hành của bản thân mỗi người, cảm ngộ áo nghĩa thiên địa, ngưng kết thành hạt giống vô hình, câu thông huyền ảo thiên địa, mượn uy thế của thiên địa!
Trong lòng Triệu Phong dần dần có một ý nghĩ.
Hạt giống áo nghĩa, lấy Chân Linh nguyên làm hạt giống, ở phương diện tinh thần thăng hoa dựng dục, sau đó mới câu thông với thuộc tính áo nghĩa tương ứng bên trong nguyên khí thiên địa.
Như vậy mà nói, mỗi một chiêu một thức của kẻ tu luyện, đều sẽ câu thông với nguyên khí thiên địa, khiến cho uy năng thực lực gia tăng lên thật lớn.
Bởi vì có hạt giống áo nghĩa, khiến cho cường giả Chân Huyền Cấp chỉ cần giơ tay nhấc chân, như được Thần hỗ trợ, bất cứ lúc nào cũng có thể câu thông với nguyên khí thiên địa, có một loại ảo giác hô ứng với uy thế của thiên địa!
Mà trên thực tế, chỉ khi nào đạt tới Chân Chủ Cấp, mới có thể chân chính trực tiếp hô ứng với uy thế của thiên địa!
Đương nhiên, Chân Huyền Cấp bất cứ lúc nào cũng có thể câu thông với nguyên khí thiên địa, phát huy ra những huyền diệu thuộc tính nguyên khí càng cường đại hơn. Hơn nữa còn có một loại hiệu quả cùng loại với việc hô ứng nguyên khí thiên địa trợ uy cho.
Ý nghĩ đã hoàn toàn minh xác!
Triệu Phong muốn ngưng kết hạt giống áo nghĩa, còn phải trải qua hai cái trình tự:
Thứ nhất, cảm ngộ áo nghĩa thiên địa độc hữu của chính mình. Cái loại lĩnh ngộ áo nghĩa ý cảnh này, cũng phải đủ cường đại mới được.
Đây mới là điểm mấu chốt nhất, Triệu Phong hiện tại vẫn còn thiếu một chút hỏa hầu.
Thứ hai, đem áo nghĩa lĩnh ngộ được từ trong thiên địa, dùng Chân Linh nguyên của mình làm hạt giống, ở thế giới tinh thần, dựng dục thăng hoa, trở thành hạt giống áo nghĩa chân chính!
Cái này còn may là do cảnh giới tinh thần của Triệu Phong đủ cao, mới có thể thử nghiệm.
- Mấu chốt là ở điểm thứ nhất, ta cần phải kết hợp tinh túy của Điện Chi Truyền Thừa cùng với Huyền Hoa Bảo Điển, lĩnh ngộ ra một loại áo nghĩa đủ cường đại!
Triệu Phong khẽ nhắm hai mắt lại, bắt đầu tiến hành lĩnh ngộ.
Trên thực tế, bất luận là Điện Chi Truyền Thừa hay là Huyền Hoa Bảo Điển, chỉ cần tham tu một cái mà thôi, cũng đều có thể lĩnh ngộ ra một loại hạt giống áo nghĩa cường đại.
Như vậy mà nói, Triệu Phong sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Chỉ là, bản tính Triệu Phong luôn cố gắng muốn đạt tới hoàn mỹ, không muốn ở riêng một trong hai đại truyền thừa mật học Điện Chi Truyền Thừa cùng với Huyền Hoa Bảo Điển này, về mặt cơ sở lĩnh ngộ chỉ ngưng kết ra một loại hạt giống áo nghĩa mà thôi!
Như vậy mà nói, độ khó khăn cùng với sự phức tạp khi lĩnh ngộ hạt giống áo nghĩa, căn bản gấp mấy lần khi đánh sâu vào Chân Huyền Cấp bình thường.
May mắn Triệu Phong cũng không phải là người bình thường. Có được Thần Linh Nhãn trợ giúp, tinh thần nguyên vô cùng cường đại, năng lực thôi diễn, học tập lĩnh ngộ hoàn toàn siêu tuyệt.
Trong đầu hắn, từng đạo từng đạo tinh thần ấn ký lôi điện cùng với hư ảnh hoa sen quỷ mị, lần lượt biến đổi, đối chiếu lẫn nhau.
Đồng thời bên trong mi tâm của Triệu Phong, một cái điện ấn tinh thần không ngừng chớp động. Cái điện ấn kia mơ hồ có dấu hiệu như muốn vỡ tung ra vậy!
- Với cảnh giới tinh thần và lực lĩnh ngộ của ta, muốn lĩnh ngộ hạt giống áo nghĩa, cũng không quá khó khăn!
- Vấn đề duy nhất, chính là thời gian!
Triệu Phong nhất thiết cần phải trong thời gian mười ngày, nửa tháng, hình thành ra được hạt giống áo nghĩa của chính mình!
Chỉ có như vậy, hắn mới có thể trùng kích, tranh phong thứ tự cao trong Chân Long Hội được. Thời gian trôi qua cực nhanh...
Triệu Phong đắm chìm trong thế giới tinh thần của chính mình, khí tức áo nghĩa ý cảnh khi thì vờn quanh trên thân thể, lúc lại biến mất bên trong thiên địa.
Trong nháy mắt, thời gian vài ngày đã trôi qua.
Thi đấu Ngũ Vực Tranh Phách vẫn liên tục kéo dài không ngớt.
Tại Quyết đấu trường Bắc Vực, thiên kiêu cái thế Băng Vi tiên tử vẫn như cũ ngạo thị vô địch.
Tần Khôn Ngô, nam tử quỷ nhãn cho đến nay vẫn chưa từng thất bại trận nào.
Nhưng mà riêng Hạ Tiên Thương, vận khí hơi kém một chút, gặp phải Băng Vi tiên tử, chỉ mới kiên trì được chừng hai ba chiêu, liền bị đánh thành băng côn, thất bại thê thảm.
Quyết đấu trường Trung Vực...
- Thiên Hạ Vô Song!
Chưởng quang bễ nghễ vô địch của Vũ Thiên Ngô, giống như cực quang sáng lạn thần bí, nghiền áp hết thảy mọi thứ, phát ra uy năng cường đại, khiến cho toàn bộ Quyết đấu trường cũng thoáng chớp lên một cái.
Trên người hắn mơ hồ ẩn hiện quang văn chân long kim sắc sặc sỡ. Thanh âm long ngâm lúc ẩn lúc hiện, giống như chân long phụ thể vậy.
Bồng!
Kim Thái tử phun ra một ngụm máu tươi, bị chấn văng ra khỏi Quyết đấu trường, khóe miệng rỉ ra một tia chua xót nhàn nhạt.
Có thể cùng đệ nhất thiên tài Đại lục Vũ Thiên Ngô giao phong, không biết là vinh hạnh hay là bi ai của hắn.
Tu vi Chân Huyền Cấp đỉnh phong, khiến cho Vũ Thiên Ngô hoàn toàn vững chắc đứng ở một đỉnh cao tuyệt đối. Thực lực của hắn, đủ khiến cho cường giả Chân Chủ Cấp cũng phải biến sắc.
Hơn nữa, Thiên Hạ Vô Song chính là tuyệt học tối cao của Đại lục, đủ khiến cho bất cứ công pháp truyền thừa nào cũng phải ảm đạm thất sắc.
Quyết đấu trường Bắc Vực...
Triệu Phong đột nhiên mở mắt ra.
Ô... ô... ô... n... g!
Lệnh bài Chân Long trên người của hắn đột nhiên khẽ rung lên, chỉ hướng về phía Quyết đấu trường Bắc Vực.
- Vòng đấu thứ bốn mươi bốn, lại đến phiên ta rồi!
Vẻ mặt Triệu Phong không chút biểu tình, đứng thẳng lên, phóng vọt lên trên Quyết đấu trường Bắc Vực.
Bốn mươi bốn trận thắng liên tiếp, khiến cho Triệu Phong trở thành một con đại hắc mã trên Quyết đấu trường Bắc Vực này.
Lúc này, Lệnh bài Chân Long trong tay của Triệu Phong đã chuyển hóa thành màu đồng sậm, mơ hồ xuất hiện một vài tia ngân sắc nhàn nhạt.
Có thể đạt được chiến tích như vậy, một phần là bởi vì thực lực Triệu Phong cường đại, mặt khác, vận khí của hắn cũng không tệ chút nào.
Sở dĩ nói vận khí của hắn tốt, là do từ đầu đến giờ, Triệu Phong vẫn chưa hề gặp qua thiên kiêu cái thế Băng Vi tiên tử, hoặc là những cường giả đệ nhất thiên tài siêu cường nào cả.
Mà ngược lại, hai đại hắc mã Vương Tiểu Quái, Hồng Chiến còn lại của Quyết đấu trường Bắc Vực, cũng đã gặp phải đối thủ cường đại, từng bại qua một lần.
Thậm chí ngay cả Băng Thủy Nguyệt, cũng từng gặp qua một lần đệ nhất thiên tài Chân Huyền Cấp như Ma Thiên Tam vậy.
Vụt!
Một nàng thiếu nữ tuyết bào, toàn thân băng mỹ thanh lãnh, trong lúc phiêu nhiên đã đáp thân xuống Quyết đấu trường Bắc Vực! Đó là một khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ giống như băng ngọc điêu khắc thành vậy.
Uy áp Chân Linh Chân Huyền Cấp cường đại, cùng với nguyên khí Băng Hàn câu thông với thiên địa, hình thành nên hàn uy Chân Linh cực kỳ đáng sợ.
Hít...
Triệu Phong thoáng rùng mình một cái, cảm giác lạnh lẽo đến tận xương tủy!
Xôn xao!
Dưới đài Bắc Vực nhất thời vang lên một trận hoan hô và chờ mong, càng nhiều hơn chính là ánh mắt vui mừng khi thấy người khác gặp họa mỗi khi nhìn về phía Triệu Phong.
- Xem ra lần này vận khí ta không được tốt cho lắm!
Triệu Phong vốn dĩ định tốc chiến tốc thắng, không ngờ lần này đối thủ lại là Băng Thủy Nguyệt, đệ nhất hắc mã, đứng đầu bốn đại hắc mã của Quyết đấu trường Bắc Vực!
- Băng Thủy Nguyệt, ngươi điểm danh muốn khiêu chiến Triệu Phong! Nếu như thắng lợi, chỉ có thể nhận được một nửa thiên tài long vận so với bình thường hắn mất đi! Mà ngược lại, nếu như ngươi thua, thì sẽ phải đánh mất lượng thiên tài long vận gấp đôi so với bình thường! Ngươi khẳng định chấp nhận chứ?
Vị trọng tài Tôn Giả đạm mạc mở miệng, một lần nữa nhắc nhở.
- Ta khẳng định!
Cặp mắt băng lãnh sâm u của Băng Thủy Nguyệt nhìn chằm chằm về phía Triệu Phong.
Triệu Phong nghe vậy, trong lòng không khỏi kinh ngạc một trận. Hóa ra lần này hắn gặp phải Băng Thủy Nguyệt, cũng không phải là do Lệnh bài Chân Long xác định, mà là do Băng Thủy Nguyệt chỉ đích danh khiêu chiến!
Trên nguyên tắc, Chân Long Hội cũng cho phép điểm danh khiêu chiến, chẳng qua mỗi người cũng chỉ có ba lượt cơ hội mà thôi, căn bản chẳng ai lại đi phí phạm nó một cách tùy tiện như vậy làm gì.
- Vì sao Băng Thủy Nguyệt lại cố tình muốn khiêu chiến ta?
Tâm thần Triệu Phong kinh nghi bất định, ánh mắt đầy vẻ dò hỏi.