Ầm ầm ầm...
Khu vực mà Triệu Phong cùng Huyền La Ma Đế giao phong, chẳng qua chỉ
trong phạm vi mấy chục trượng, nhưng khiến cho cả Vương Hầu phủ rộng
lớn, đều phải mơ hồ rung lên.
Nếu không phải Vương Hầu phủ xây bằng chất liệu không tầm thường, tiếp
cận Tông phái Tam Tinh, lại có trận pháp cố thủ nhất định, thì e rằng
nơi này đã sụp đổ hoang tàn rồi.
Dù vậy.
Đám cường giả trong Vương Hầu phủ, vẫn cảm thấy giật thót tim, vội vàng cẩn thận kéo giãn khoảng cách.
Lão giả tóc bạc Đại Đế kia, ra tay hóa giải những lực lượng dư âm, đồng thời sơ tán những người có thực lực tương đối yếu kém.
- Thánh Lôi Bá Quyền!
Trong Thánh Lôi Thể Phách của Triệu Phong, truyền đến một trận xương cốt va chạm thanh thúy, hai đấm vung lên theo một tiết tấu kỳ dị, đánh ra
từng đạo quyền kình lực phách kinh diệu thiên địa.
Rầm rầm rầm...
Mắt thường chỉ nhìn thấy từng đạo quyền quang kim lôi vĩ đại đan xen,
giống như Lôi Sơn, vô cùng rực rỡ bá đạo, mỗi một lần trùng kích, đều
giống như liệt dương phần thiên, uy lực khủng bố.
- Ý cảnh quyền pháp này, bao gồm cả phong cách luyện thể, có chút giống "Kim Khôn Thánh Thể" trong truyền thuyết...
"Phạm Ma Cự Linh Thể" của Huyền La Ma Đế, dưới thế công ba đạo của Triệu Phong, không ngừng chớp lên, trên cự linh hư diễm, thỉnh thoảng bạo
liệt, bị đánh cho vỡ một loạt lỗ hổng.
Sau khi thi triển "Thánh Lôi Bá Quyền", quyền kình của Triệu Phong cũng
có kết cấu, trong mỗi một quyền ẩn chứa áo nghĩa bá quyền cao thâm, dùng lực ép người, nghiền áp vạn vật.
Giờ phút này, phong cách chiến đấu của Triệu Phong, đã có vài phần giống với Bán Thần ấu đồng lúc trước.
Tại cấp độ Thánh Thể, Triệu Phong so với Bán Thần ấu đồng năm xưa, chỉ mạnh hơn chứ không kém thua.
Hơn nữa, Thánh Lôi Thể của Triệu Phong, ẩn chứa thuộc tính Lôi đạo, hàng năm phối hợp tu luyện cùng "Ngũ Hành Phong Lôi Quyết", uy lực cũng ngày càng cường đại hơn.
Chênh lệch giữa Triệu Phong và Bán Thần ấu đồng, là ở chỗ vận dụng lực phách và ý cảnh của "Thánh Lôi Bá Quyền".
Chẳng qua.
Triệu Phong có được huyết mạch Huyết Ma Dương biến dị, có năng lực gia
tăng cường độ, khiến cho chiến lực, gần như tăng lên một bậc.
Rầm rầm rầm...
Thánh Lôi Bá Quyền của Triệu Phong, quyền kình huy hoàng, liệt dương tận trời, giống như hóa thành một Man Hoang Chiến Thần, đánh đâu thắng đó,
không gì cản nổi, nghiền áp hết thảy.
Mạnh như "Huyền La Ma Đế", trong khoảng thời gian, cũng gần như bị áp bách, cùng Triệu Phong đối kháng qua lại.
Trung tâm đối kháng của hai người, xuất hiện từng đạo sóng xung kích,
quét ngang khắp bốn phương tám hướng, tàn sát bừa bãi Vương Hầu phủ.
- Phần thiên Ma Kiếm!
Trong Cự Linh Thể hư diễm của Huyền La Ma Đế, phân hóa ra một thanh cự
kiếm u diễm, không tiến hành giáp lá cà với Triệu Phong nữa.
Nếu như giáp lá cà, không ai có thể là đối thủ của luyện thể nhất đạo.
Huống chi, Thánh Lôi Thể Phách của Triệu Phong, uy lực còn vượt qua "Kim Khôn Thánh Thể" nguyên bản.
- Phong Lôi Chi Dực!
Triệu Phong bộc phát kim lôi rực rỡ, khí lực Huyết Dương Liệt Quang nở
rộ, sau lưng mở rộng một đôi quang dực Phong Lôi rộng lớn che trời, uy
thế lại lần nữa tăng lên, tính cơ động tăng mạnh.
Phành...
Cự kiếm u diễm của Huyền La Ma Đế, chém lên người Triệu Phong, lại bị
Huyết Dương Liệt Quang trong hai nắm quyền của đối phương đánh bật.
Ầm...
Phong Lôi quang dực sau lưng Triệu Phong điên cuồng gào thét chấn động,
sinh ra một trận lốc xoáy Phong Lôi, những nơi cơn lốc này đi qua, hết
thảy vật chất đều hóa thành tro bụi cháy đen.
Ầm ầm ầm...
Chỉ trong chớp mắt, những tòa lầu các kiến trúc của Vương phủ, đều bị nghiền thành tro bụi.
Mặc dù trận chiến của Triệu Phong và Huyền La Ma Đế, đã dần thoát ly mặt đất, đặt tới bán không. Nhưng chân hỏa do hai người đánh ra, sức phá
hoại ngày càng mạnh, cuối cùng thậm chí có thể hủy diệt cả một cái Tông
phái Nhị Tinh.
- Triệu Phong mau dừng tay!
Đám người lão giả tóc bạc Đại Đế, liên thủ hóa giải sóng xung kích này,
nhưng một vài trận pháp của Vương Hầu phủ đã sớm bị nghiền nát từ lâu.
Phá hoại vĩnh viễn dễ dàng hơn chữa trị rất nhiều.
- Tình báo có được đã xem nhẹ Triệu Phong rồi. Thực lực chân chính của "Tả Đồng Thiên Quân", mạnh đến mức nào đây?
Thân thể Bích Thanh Nguyệt phát lạnh, thừa nhận sóng xung kích chiến đấu của hai người.
Nàng muốn nhân cơ hội này chạy trốn, nhưng cuối cùng lại bị "Vân Tằm Tiên Điệp" chú ý.
Phốc phốc phốc...
Một trận tàm ti sặc sỡ lập tức nhanh chóng bao vây thân thể suy yếu của
Bích Thanh Nguyệt, khiến nàng cảm thấy nguy hiểm vô cùng.
Thỉnh thoảng có một số tàm ti quấn lên người nàng, phải vất vả vô cùng mới đánh bay những Vân Tàm Tiên Ti đang quấn chặt.
Trong đôi mắt như lục bảo thạch của Vân Tằm Tiên Điệp, mang theo một tia thần sắc chơi đùa hồn nhiên.
Dường như, không có sự chỉ huy của Triệu Phong, nó chỉ chơi đùa là
chính. Bằng không, Bích Thanh Nguyệt chiến lực suy giảm, lúc này đã sớm
bị nó hóa thành cái bánh chưng lớn màu sắc sặc sỡ rồi.
- Đại nhân, nếu như không trốn, chúng ta sẽ không còn cơ hội nữa...
Bích Thanh Nguyệt có khổ mà không nói nên lời, vội vàng truyền âm.
Meo meo...
Đúng lúc này, sau lưng chợt truyền đến một âm thanh khiến cả trái tim nàng rét lạnh.
Tiểu Tặc Miêu mang theo vẻ mặt trêu chọc, miêu trảo vuốt lên cổ, một cái vòng cổ ám kim cao quý lóe lên.
Ô... ô... ô... n... g!
Vòng cổ ám kim này, bỗng nhiên hóa thành Long Xà Tiên ám kim vô cùng
sống động, trong lúc vung lên, xuất hiện từng đạo hư ảnh Kim Long, thậm
chí mơ hồ truyền đến một trận thanh âm long ngâm nữa.
Thanh Long Xà Tiên ám kim này, mỗi một lần huy động, đều sinh ra một
luồng u lực vô hình, áp bách hết thảy chân nguyên bách khí, có chút
giống như Chân Long phụ thể.
Sợi roi này, chính là một linh kiện thu hoạch được từ "Hài cốt kim sắc" tại tòa thành phế tích trong Không Gian Thần Huyễn.
Bao gồm cả cái khoen mũi của Nam Cung Thánh, cũng là linh kiện lấy được từ trên bộ "Hài cốt kim sắc".
Mà chủ nhân của bộ Hài cốt kim sắc này, lúc còn sống, ít nhất cũng là
Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, rất có khả năng tiếp cận cấp độ Bán Thần.
- A...
Bích Thanh Nguyệt trước sau bị giáp công, trường bào xanh thẫm bị Tiểu
Tặc Miêu huy động Kim Long hư ảnh đánh rách, lộ ra đôi chân trắng như
tuyết.
Phốc...
Trên hai chân của Bích Thanh Nguyệt xuất hiện cảm giác nóng bỏng, bị
Long Xà Tiên ám kim của Tiểu Tặc Miêu cuốn lấy, thân thể yêu kiều cứng
đờ. Tiếp đó là một mảnh tàm ti sặc sỡ cuốn lấy, đem nửa thân dưới của
nàng trói chặt.
Chỉ trong thời gian một hai
nhịp hô hấp, Bích Thanh Nguyệt đã bị trói thành một cái kén tằm màu sắc
rực rỡ, có vài phần giống một cái bánh chưng lớn.
Meo meo...
Tiểu Tặc Miêu nhảy lên cái bánh chưng lớn này, sợi roi ám kim trong tay, lai hóa thành một cái vòng cổ, đeo lên cổ nó.
Vụt vụt vụt...
Vân Tằm Tiên Điệp bay đến trên cổ Tiểu Tặc Miêu, dùng thân hình tròn vo của mình, thân thiết cọ sát.
Hai đại Linh sủng liên thủ, sau khi bắt được một Đại Đế đỉnh phong, lại
đảo mắt, nhìn Triệu Phong và Huyền La Ma Đế đang chiến đấu với vẻ hứng
thú.
- Không tốt!
Bích Thanh Nguyệt đã bị bắt rồi...
Trong lòng Huyền La Ma Đế chợt phát lạnh, vốn dĩ năm vị Đại Đế đỉnh phong cùng ra tay, vậy mà bây giờ chỉ còn lại một mình hắn.
Trong lòng hắn mặc dù ảo não hối hận, nhưng đã vô lực xoay chuyển cục diện.
Đúng lúc này.
Lão giả tóc bạc Đại Đế ở bên dưới, cuối cùng cũng không nhịn được việc
hai người Triệu Phong tàn phá Vương Hầu phủ được nữa, liền xung phong
liều chết xông lên.
Thêm một vị Đại Đế đỉnh phong gia nhập, chắc chắn sẽ tạo nên ảnh hưởng đối với trận chiến giữa Triệu Phong và Huyền La Ma Đế.
Huống hồ.
Huyền La Ma Đế còn phải đề phòng hai tiểu Linh sủng thoạt nhìn ngây thơ bên dưới nữa.
Hai Linh sủng này, chơi đùa một trận, đã bắt được Bích Thanh Nguyệt tu
vi Đại Đế đỉnh phong, điều này không khỏi khiến trái tim của Huyền La Ma Đế chìm xuống tận cùng.
Mà Triệu Phong, lại có thể đối kháng với hắn một thời gian không rơi xuống hạ phong, xem ra là một kình địch không thể xem nhẹ.
Huống chi, vẫn còn rất nhiều nhân tố có thể uy hiếp đến hắn.
- Trận chiến hôm nay, tạm thời chấm dứt. Tả Đồng Thiên Quân, thực lực và thủ đoạn của ngươi, bổn tọa đã lĩnh giáo rồi...
Sắc mặt Huyền La Ma Đế trở nên âm lệ, đầy vẻ vẻ oán hận không cam lòng,
cự linh thể hư diễm bỗng nhiên hóa thành một tầng diễm vân u ám,"vụt"
một tiếng, dung nhập vào chân trời xa xa, vừa lóe lên đã biến mất.
Tốc độ thật nhanh.
Triệu Phong thoáng giật mình, Huyền La Ma Đế thúc dục bí pháp tốc độ, e rằng đã tiếp cận trình độ của Phong Lôi Đại Đế rồi.
Trận chiến này, mặc dù giao phong ngắn ngủi, thế nhưng thể lực và chân nguyên của Triệu Phong lại tiêu hao rất lớn.
Trong thời gian ngắn, hắn có thể chính diện đối kháng với Huyền La Ma Đế, nhưng nếu kéo dài, e rằng sẽ càng lúc càng chật vật.
Đây là kết quả khi chênh lệch tu vi, hỏa hầu, thực lực nội tình đem lại.
Ví dụ như nói.
"Phạm Ma Cự Linh Thể" của Huyền La Ma Đế, tu thành Bất Diệt Thể, cho dù
công kích của Triệu Phong cuồng bạo, cũng không tạo thành thương hại
thực chất cho đối phương.
- Trong Thánh Lôi Thể của ta, cũng có tu hành "Bất Diệt Thánh Lôi Thể".
Chẳng qua, tu hành Bất Diệt Thể là một quá trình rất dài, không thể
nhanh chóng thành công. Chỉ có rất ít Đại Đế nội tình phong phú, huyết
mạch đặc biệt, mới có cơ duyên tu luyện thành thể chất bất diệt chân
chính.
Triệu Phong phân tích thấy bản thân không đủ điều kiện này.
Còn may, Triệu Phong đã tu thành "Thánh Lôi Hộ Thể", lại dung nhập với
Phong Lôi Quyết và bí kỹ hộ thể cường đại của Thánh Lôi Thể, cho dù
chính diện giao phong thì Huyền La Ma Đế cũng không làm gì được hắn.
Bằng không, trong trận chiến vừa rồi, cho dù chiến lực tương đương thì
cũng chỉ có Triệu Phong bị thương, còn Huyền La Ma Đế thì sẽ không ảnh
hưởng bao nhiêu.
Đương nhiên.
Nếu là chiến đấu sinh tử, không hạn chế quy tắc, thì phần thắng của
Triệu Phong sẽ lớn hơn một chút. Dù sao đi nữa, ưu thế của hắn vẫn thể
hiện tại phương diện tốc độ, thậm chí ngay cả Thần Linh Nhãn cũng chưa
sử dụng.
- Triệu tiểu hữu, nếu các ngươi tiếp tục đánh, Vương Hầu phủ sẽ bị phá hủy, Vương gia làm sao có thể đột phá đây?
Vị lão giả tóc bạc Đại Đế kia, cười một cách chua xót.
Trên mặt hắn, có vài phần phức tạp, sớm biết Triệu Phong cường hãn như
thế, bọn họ cũng không vô duyên vô cớ tổn thất một vị Đại Đế Hư Thần
Cảnh như vậy.
- Nam Phong vương?
Triệu Phong đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, liền chăm chú nhìn lên đoàn ánh sáng tử kim trên khoảng không của Vương Hầu phủ.
Ô... ô... ô... n... g!
Đoàn ánh sáng tử kim vĩ đại kia lay động một trận kịch liệt, thánh huy bao trùm thiên địa, đã ảm đạm quá nửa.
Bất chợt, một luồng khí tức gần như tiến nhập Thánh Chủ, rung động một trận.
- Không đúng!
Triệu Phong biến sắc, loại tình huống này, quả thật không bình thường.
Hắn ý thức được, chính vì sự đột kích của năm vị Đại Đế đỉnh phong thuộc Cửu U Cung, mà mọi người đã xem nhẹ một chuyện.
Trước mắt, nhân vật chính tại Vương Hầu phủ, chính là Nam Phong vương đang trùng kích Huyền Quang Cảnh.
Ý nghĩa tồn tại của ba vị Đại Đế lão giả tóc bạc, thậm chí Triệu Phong, cũng đều là vì trấn thủ nơi này.
- Có thích khách...
- Bảo hộ Vương gia!
Khu vực Nam Phong vương đang bế quan, bị một đám khí lưu bao trùm.
- A a...
Xung quanh mật thất mà Nam Phong vương đang bế quan, mấy vị Vương Giả, chưa kịp đến gần, đã bị đáp khí lưu này nghiền nát.
- Khặc khặc khặc... Nam Phong vương, con đường tấn chức của người, đến đây là kết thúc rồi!
Một thanh âm lạnh lẽo, vang vọng quanh khu vực mật thất.
Trong mật thất, Nam Phong vương đang khoanh chân ngồi, da thịt toàn thân trở nên trong suốt, phiếm động một tầng thánh huy kỳ dị.
Sau lưng hắn, trôi nổi lư lửng một bóng ma nam tử vô cùng quỷ dị.
Phốc...
Bóng ma nam tử này, trong tay cầm một thanh U Ảnh Kiếm, có đặc tính
tương tự như "Ảnh Sát Đế Nhận", đâm vào ngực Nam Phong vương.
Ọc...
Thân hình Nam Phong vương cứng đờ, phun ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt.
Trên mặt Nam Phong vương tràn ngập hoảng sợ, nhìn về phía bóng ma nam tử vô cùng cường đại phía sau, đối phương phảng phất như địa ngục sát thần vậy.
Làn da của nam tử đó, là một tầng lân phiến màu đen, thân hình tinh tế, khung xương như có như không, hiển nhiên là dị tộc.
- Chậc chậc, cường giả tọa trấn tại phủ của ngươi, quả thật không ngờ
đến. Nếu như không có mấy kẻ gây rối của Cửu U Cung, thì nhiệm vụ ám sát của ta cũng không thể hoàn thành thuận lợi như vậy.
Bóng ma nam tử,"phốc" một tiếng, rút thanh U Ảnh kiếm ra.
Nam Phong vương hét lớn một tiếng, thân hình chấn động, quỷ dị chính là
miệng vết thương trên người hắn không đổ máu, mà là bốc lên một trận
khói đen màu xám, đầy mùi tanh tưởi.