Sâu bên trong Hư Không Hải Dương...
Ùng ục! Ùng ục!
Một chuỗi thanh âm bọt khí rất nhỏ truyền đến, chợt chuyển thành một trận ho khan cùng tiếng sặc nước non nớt.
Vài hơi thở qua đi, một đứa bé ba bốn tuổi sắc mặt trắng bệch, hiện lên trên vụ hải.
- Ta... không có chết? Ồ? Ấn ký Minh Tâm Chủng tiêu thất, chẳng lẽ là do linh hồn Tử Vong Đại Đế tự bạo?
Đứa bé kia phiêu phù ở giữa không trung, thì thào lẩm bẩm.
Trong lúc linh hồn Tử Vong Đại Đế tự bạo, linh hồn của Bán Thần Ấu Đồng
trong khoảnh khắc bị phá hủy, ý thức cơ bản đã bị hủy diệt sạch sẽ.
Lúc ấy, trước mắt hắn tối sầm, nhất thời ngất lịm, rơi xuống hư không vụ hải.
Ngay cả hắn cũng nghĩ rằng, chính mình đã hồn phi phách tán, kể cả cái Minh Tâm Chủng kia, cũng theo đó mà tiêu tán.
Lúc này, Bán Thần Ấu Đồng miễn cưỡng còn sống sót, linh hồn gần như tán loạn, khí tức cực kỳ suy yếu.
- Ít nhiều nhờ có Kim Khôn Thánh Thể! Một bộ phận tâm thần ý thức của ta, đã được lưu trữ bên trong Thánh Thể Lực Phách!
Bán Thần Ấu Đồng lẩm bẩm nói.
Kim Khôn Thánh Thể tu luyện đến hậu kỳ đỉnh phong, cũng có tác dụng nâng cao phương diện linh hồn, đem linh phách cùng khí lực dung hợp với
nhau.
Một khi đạt tới cấp bậc nhất định, khí lực bất diệt, linh phách cũng sẽ không dễ dàng bị diệt vong.
Lúc này, một chiếc Hư Không Hải Thuyền chợt từ một bên nhanh chóng đi tới phía này.
- Gia gia, đó là cái gì?
Một nàng thiếu nữ váy hoa, nhìn về phía đứa bé sắc mặt tái nhợt đang phiêu phù trên vụ hải, hỏi một vị lão giả bên cạnh mình.
- Ha ha ha...
Đứa bé kia phiêu phù trên không trung vụ hải, âm trầm cười lạnh, sắc mặt có vẻ dữ tợn đáng sợ:
- Bán Thần Côn Vân ta nhất định sẽ Đông Sơn tái khởi, tuyệt đỉnh Thương Hải!
Tại một địa phương không chút bắt mắt này, Bán Thần Côn Vân đột phá gông xiềng, một lần nữa khôi phục được tự do.
Bán Thần Côn Vân lúc này không có gì trói buộc, sẽ mang đến cho thế giới này sự hủy diệt cùng thay đổi như thế nào?
Vụt...
Thân hình Bán Thần Ấu Đồng chợt lóe lên, ngay tại chỗ biến mất không thấy đâu.
Khoảnh khắc tiếp theo, trong chiếc Hư Không Hải Thuyền kia chợt truyền đến một trận thanh âm van cầu khóc lóc.
- Bắt đầu từ bây giờ, ta chính là Thuyền trưởng của chiếc hải thuyền này! Kẻ vi phạm mệnh lệnh của ta, giết chết không tha!
Thánh Thể Lực Phách cường đại của Bán Thần Ấu Đồng trấn áp toàn trường.
Trong chiếc hải thuyền này, duy nhất một vị Tôn Chủ đỉnh phong thực lực
cường đại nhất, ở trước mặt hắn căn bản giống như con kiến bình thường.
Cướp đoạt quyền khống chế hải thuyền xong, Bán Thần Ấu Đồng lập tức hạ
lệnh mở tốc độ tối đa, hướng một cái phương hướng nào đó mà bay đi.
Bán Thần Ấu Đồng biết rõ, chính mình hiện tại tuyệt đối không phải là đối thủ của Triệu Phong.
Trải qua Tử Vong truy sát, thực lực mà Triệu Phong bày ra, mơ hồ có thể uy hiếp đến Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh.
Bán Thần Ấu Đồng hạ quyết tâm, che giấu thân phận, tìm đến một góc hẻo
lánh tiềm tu, trước hết đem tu vi khôi phục đến Huyền Quang Cảnh rồi nói sau.
Nếu không, dưới Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh gặp phải Triệu Phong, như vậy sẽ gặp phải tai ương.
Nghĩ đến gã chủ nhân đã nô dịch mình nhiều năm, Bán Thần Ấu Đồng vừa hận lại vừa sợ.
Trong thời gian ngắn, hắn căn bản không dám nghĩ tới bảo thù, bảo mệnh mới là chuyện quan trọng.
Vụt...
Chiếc Hư Không Hải Thuyền kia không chút nào bắt mắt, rời khỏi phiến
phạm vi Hư Hải Linh Điện của Tử Mộc Đại Đế. Không ai phát hiện, bên
trong chiếc Hư Không Hải Thuyền này đã có thêm một đứa bé ba bốn tuổi!
Bán Thần Ấu Đồng vô cùng thông minh, hắn không có bằng vào năng lực của chính mình tiến hành phi hành, để tránh lưu lại khí tức.
Hắn mượn chiếc Hư Không Hải Thuyền này mà bỏ chạy.
Trong hơn nửa năm Tử Vong truy sát này, hắn đối với thủ đoạn truy tung
của Triệu Phong thập phần hiểu biết, đã có các loại phương pháp nhằm để
ứng đối.
Nửa ngày sau, một gã thanh niên tóc tím, thân hình có chút tiều tụy, phá không bay đến phiến Hư Không Hải Vực này.
- Nơi này, hẳn chính là khu vực linh hồn Tử Vong Đại Đế tự bạo a!
Triệu Phong lẩm bẩm nói.
Trên vai của hắn ngồi một đầu tặc miêu ngân hôi sắc.
Triệu Phong mở ra Thần Linh Nhãn, nhìn thấu triệt phiến Hư Không Hải Vực này, trọng điểm là Hư Không Hải Dương bên dưới.
Một lúc sau, sắc mặt Triệu Phong có chút biến đổi, hắn không phát hiện ra thi thể của Bán Thần Ấu Đồng.
Hắn nhớ rất rõ ràng, Bán Thần Ấu Đồng trong lúc linh hồn Tử Vong Đại Đế
tự bạo, linh hồn bùng nổ, ngay cả Minh Tâm Chủng cũng theo đó mà tiêu
thất.
Nếu như linh hồn mục tiêu bị hủy diệt, loại ấn ký Minh Tâm Chủng cùng Minh Tâm Ấn tự nhiên cũng sẽ tán loạn, mất đi lực cảm ứng.
- Chẳng lẽ, Bán Thần Ấu Đồng không chết, còn trong hồi tự bạo kia mà hóa giải được Minh Tâm Chủng sao?
Ý niệm Triệu Phong xoay chuyển.
Nếu như dựa theo kết quả tệ hại nhất này mà suy luận, vận khí Bán Thần Ấu Đồng kia cũng thật là quá tốt.
So sánh với hắn, Triệu Phong xui xẻo hơn rất nhiều, trúng phải Vong Ngữ Trớ Chú của Tử Vong Đại Đế.
Vong Ngữ Trớ Chú kia cực kỳ đặc thù, mặc kệ là Triệu Phong giết chết kẻ
thi thuật, hay là kẻ thi thuật tự sát, cũng đều sẽ kích hoạt.
Bởi vì, loại trớ chú này là trước khi chết liền bố trí xong rồi.
Chỉ cần Tử Vong Đại Đế vừa chết, người mà hắn oán hận muốn báo thù sẽ
trúng phải Vong Ngữ Trớ Chú, mặc kệ khoảng cách giữa hai người là bao
xa, cũng đều không thể tránh khỏi.
Cho nên, một kiếp này, Triệu Phong nhất định là không thể tránh khỏi.
Trừ phi hắn không giết Tử Vong Đại Đế!
Thế nhưng, cho dù có cơ hội lại lựa chọn lần thứ hai, Triệu Phong vẫn như cũ muốn giết Tử Vong Đại Đế.
Bị đuổi giết suốt bảy năm, loại sỉ nhục như thế này, căn bản không thể nào bỏ qua nổi!
Còn nữa, chỉ cần Tử Vong Đại Đế không chết, chính là một cái ngọn nguồn
nguy cơ! Sau khi bị hắn đả bại cùng sỉ nhục, cực kỳ có khả năng sẽ cấu
kết với các Đại Đế đỉnh phong, thậm chí Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh trong Vạn Sâm Linh Vực, nhằm mưu đồ đối với Thần Mâu thứ chín.
Bởi vậy, Triệu Phong đối với lựa chọn của mình, căn bản không có chút nào hối hận.
Bán Thần Ấu Đồng mất tích, đó cũng chỉ là một việc ngoài ý muốn mà thôi.
Về phần Bán Thần Côn Vân, sẽ mang đến cho Thương Hải ảnh hưởng hoặc tốt
hoặc xấu như thế nào, Triệu Phong cũng chẳng muốn đi gánh vác cái trách
nhiệm này.
- Đáng giận! Càng thúc giục chân nguyên nhiều, lực héo rũ suy thoái kia lại càng rõ ràng hơn!
Trong cơ thể Triệu Phong, cái loại cảm giác vừa đau vừa ngứa này, thời khắc nào cũng không lắng xuống.
Hắn thậm chí đem thân thể chính mình đóng băng lại, cũng không có hiệu quả rõ ràng.
Vong Ngữ Trớ Chú kia chính là đến từ Cổ Vu Tộc, bài danh thứ hai trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.
Chủng tộc Thái Cổ thần thoại này thần bí vô cùng, nghiên cứu lĩnh vực Hồn đạo siêu việt cổ kim.
Thời đại Man Hoang Thái Cổ, Vu Thuật, trớ chú, tuyệt đối là lực lượng khiến các đại chủng tộc cũng phải cảm thấy kinh sợ.
Vong Ngữ Trớ Chú này, vật dẫn càng mạnh, hiệu lực lại càng lớn.
Tử Vong Đại Đế, bản thân là cấp bậc Đại Đế, hơn nữa lấy Tử Vong Chi Mâu
làm vật dẫn, phát động Vong Ngữ Trớ Chú, chỉ sợ ngay cả Bán Thần cũng
đều không thể may mắn thoát được.
Vụt...
Triệu Phong triển khai lôi dực, rơi xuống tòa Hư Hải Linh Điện phụ cận.
- Tả Đồng Thiên Quân!
Trong Hư Hải Linh Điện toàn bộ đều là một mảnh phế tích, Tử Mộc Đại Đế đang giải quyết hậu quả bên dưới.
Triệu Phong đến đây, khiến cho rất nhiều người trong này, kể cả Tử Mộc Đại Đế, đều không rét mà run.
- Xuyên Vực Đại Trận còn có thể sử dụng hay không?
Triệu Phong dò hỏi.
- Xuyên Vực Đại Trận có trận pháp cường đại cố thủ, vẫn còn có thể sử dụng bình thường!
Vẻ mặt Tử Mộc Đại Đế cung kính, nói.
Triệu Phong đơn giản hàn huyên cùng Tử Mộc Đại Đế vài câu, thuyết minh ý đồ đến đây của chính mình.
Biết được chuyện Tử Vong Đại Đế thành công bị oanh sát, Tử Mộc Đại Đế kinh ngạc rất nhiều, nhưng cũng thở dài ra một hơi.
Nếu như Tử Vong Đại Đế không chết, nhất định sẽ "nhớ thương" đến hắn vô cùng.
- Triệu huynh đệ yên tâm, việc ngươi muốn sử dụng Xuyên Vực Đại Trận, ta sẽ giúp ngươi sắp xếp thỏa đáng, kể cả Xuyên Linh Vực Đại Trận Phù Mộng Thánh Địa nữa!
Tử Mộc Đại Đế vô cùng nhiệt tình.
Loại siêu cấp cường giả có được tiềm lực vô hạn như Triệu Phong vậy, hắn tự nhiên nghĩ mọi cách để lôi kéo lấy lòng.
Về phần lúc này Triệu Phong biểu hiện ra suy yếu vô lực, hắn quả thật cũng không quá để ý tới.
Dù sao, Tử Vong Đại Đế cũng là Đại Đế cổ lão giống như ác mộng tại
Thương Hải Chi Địa này, thành công chém giết hắn, tự nhiên cũng phải trả một cái không nhỏ rồi.
Tử Mộc Đại Đế chính là cái loại "cỏ mọc đầu tường" gió chiều nào nghiêng chiều đó như vậy.
Hư Hải Linh Điện đối với Triệu Phong căn bản cực kỳ lấy lòng, thậm chí
còn tặng cho rất nhiều đại lễ, ngay cả Nguyên tinh thạch sử dụng Xuyên
Vực Đại Trận cũng hoàn toàn dốc hầu bao hỗ trợ không cần hoàn lại. Nửa tháng sau, dưới sự trợ giúp của Tử Mộc Đại Đế, Triệu Phong đã đi tới Phù Mộng Thánh Địa.
Sau khi đến Phù Mộng Thánh Địa, vài cái tông phái Nhị Tinh, thậm chí
tông phái Tam Tinh cũng đều đưa ra lời mời gọi đối với Triệu Phong.
Triệu Phong không thân thiết không xa lánh, nhất nhất cự tuyệt hết.
Từ Phù Mộng Thánh Địa, Triệu Phong sử dụng Xuyên Linh Vực Đại Trận, đi tới Chân Vũ Thánh Địa.
Vì để lấy lòng kết giao với Triệu Phong, Tử Mộc Đại Đế lại xuất ra tiền
túi, giúp Triệu Phong trả một lượng lớn phí dụng Nguyên tinh thạch.
Triệu Phong vừa lúc khuyết thiếu đám Nguyên tinh thạch này, cũng vui vẻ chấp nhận.
Trong lòng Tử Mộc Đại Đế mừng thầm, Triệu Phong tiếp nhận sự trợ giúp
cùng chỗ tốt của hắn, chính là đã gián tiếp thiếu hắn một cái nhân tình!
Trước khi đi, Tử Mộc Đại Đế có hỏi Triệu Phong xuất phát từ Tông môn nào.
Triệu Phong báo ra danh hào của Huyền Chân Thánh Tông, một chữ cũng không đề cập tới Thanh Hoa Vực.
Khắp Thương Hải Chi Địa, các thế lực Tam Đại Linh Vực, các Đảo Vực to to nho nhỏ, không biết có đến bao nhiêu.
Triệu Phong bên ngoài ẩu đả, căn bản là không bao giờ đề cập tới Thanh Hoa Vực!
Kể cả Tử Vong Đại Đế, Bán Thần Ấu Đồng, cũng còn không biết đến gốc gác chân chính của Triệu Phong.
Triệu Phong làm như vậy, là không muốn mang phiền toái đến cho cố hương của chính mình.
- Lúc rảnh rỗi, ta sẽ đến Huyền Chân Thánh Tông tìm Triệu huynh đệ lãnh giáo một phen!
Tử Mộc Đại Đế cung tiễn Triệu Phong rời đi.
Hắn nào ngờ được, Triệu Phong căn bản là không định quay trở về Huyền Chân Thánh Tông nữa.
Sau khi trở lại Chân Vũ Thánh Địa, lấy tu vi Vương Giả Hư Thần Cảnh của Triệu Phong, tự nhiên có thể sử dụng Xuyên Vực Đại Trận.
Chẳng qua, Triệu Phong không có trực tiếp truyền tống đến Hư Hải Linh
Điện của Quần Đảo Vực Cổ Thanh, hoặc là của Quần Đảo Vực Thiên Lô láng
giềng.
Lần truyền tống này, Triệu Phong quay trở về Hư Hải Linh Điện Vĩnh Phong.
Lúc trước, Triệu Phong có thể đi vào Chân Vũ Thánh Địa, gặp được Đoan Mộc Thanh, chính là nhờ có hỗ trợ Vĩnh Phong Điện Chủ.
Không bao lâu, Triệu Phong đã gặp được Vĩnh Phong Điện Chủ.
- Hậu sinh khả úy a! Ngắn ngủn thời gian mấy năm, ngươi đã trở thành một vị Vương Giả!
Vĩnh Phong Điện Chủ cảm khái nói.
Trong lòng Triệu Phong có khổ lại nói không nên lời, hắn trúng phải Vong Ngữ Trớ Chú, chỉ sợ chính là trớ chú cường đại nhất cả Thương Hải Chi
Địa.
Mấy ngày nay Triệu Phong tận lực thu liễm khí tức, không động dụng chân
nguyên cùng hồn lực, tránh cho tu vi thực lực nhanh chóng suy yếu.
Huyết mạch Huyền Băng Lân Tộc cùng Thần Linh Nhãn có một loại lực lượng bản năng, có thể ngăn chặn loại lực lượng trớ chú kia.
Nếu không làm như thế, chỉ sợ lúc này Triệu Phong đã trở thành một lão
giả khô cằn, tu vi ít nhất đã rơi xuống đến cấp bậc Đan Nguyên Cảnh rồi.
Triệu Phong lưu lại tại Hư Hải Linh Điện Vĩnh Phong mấy ngày.
Vì cảm tạ Vĩnh Phong Điện Chủ, Triệu Phong tặng cho hắn mấy món trân bảo đỉnh phong, ví dụ như Bất Lão Tuyền, Tử Lân Thảo, thậm chí một ít trân
bảo đoạt được từ trong tay của các Vương Giả khác.
Trong số đó, có cả một trái Linh quả trân quý đến từ trong Mộng Cảnh Thái Cổ nữa.
Triệu Phong nhìn ra được, tu vi của Vĩnh Phong Điện Chủ đã vô cùng tiếp cận Vương Giả Hư Thần Cảnh rồi.
Mấy cái trân bảo đỉnh phong này, có thể giúp hắn đặt cơ sở để trùng kích Vương Giả.
Triệu Phong lưu lại Vĩnh Phong Hư Hải Linh Điện mấy ngày, liền đứng dậy rời đi.
Một tháng sau, tại một Đảo Vực trong Quần Đảo Vực Cổ Thanh, Thanh Hoa Vực.
Vụt...
Một đạo phong điện quang hà, từ trong vực ngoại bay nhanh xẹt qua, giống như một khỏa lưu tinh huyễn lệ.
Khu vực Triệu Phong rơi xuống mặt đất, lưu lại một cái hố sâu hoắm.
- Đây là nơi nào?
Triệu Phong tuy rằng xuất thân từ Thanh Hoa Vực, thế nhưng rất nhiều địa phương cũng đều chưa có đi qua.
Hắn trước tiên kiểm tra một chút khí tức linh hồn thể phách của mình.
Trong bất tri bất giác, tu vi của hắn đã suy yếu xuống đến Hư Thần Cảnh sơ kỳ.
Vụt...
Triệu Phong lại bay lên đến giữa không trung, quan sát địa hình phía dưới, so sánh cùng bản đồ của Thanh Hoa Vực.
- Tây Đại lục, Đại quốc Thiên Mạc!
Triệu Phong nhanh chóng xác định điểm dừng chân hiện tại của mình.
- Khô Lâu Đường chủ!
Triệu Phong chậm rãi mở miệng. Bên cạnh hắn lan tỏa ra một tầng quỷ vụ u ám, xuất hiện một bộ khô lâu nhân toàn thân ngân bạch, vóc dáng thon
dài, trong hốc mắt hiện lên hai đốm lửa u hồng thâm thúy.
Sau khi cải tạo huyết mạch tại Thiên Cơ Cổ Thành, hình thái của Khô Lâu Đường chủ đến hiện tại, đã có sự đổi mới rất lớn.
- Chủ nhân, chúng ta đã về Thanh Hoa Vực rồi sao?
Khô Lâu Đường chủ cảm nhận được cỗ khí tức quen thuộc trong phiến thổ địa này, liền kích động mừng rỡ như điên