Khi tới gần toà cung điện tinh thể ngũ sắc Triệu Phong liền cảm thấy trong không gian là Ngũ Hành áo nghĩa vô cùng vô tận.
Chỉ có điều năng lượng áo nghĩa ở đây quá cao đẳng, cho dù là Triệu Phong tu luyện Ngũ Hành áo nghĩa cũng khó lòng ảnh hưởng được tới nó.
Nếu được tu luyện gần cung điện thì Ngũ Hành áo nghĩa của Triệu Phong chắc chắn sẽ tiến bộ thần tốc, cũng sẽ rất có lợi cho tu luyện Ngũ Hành Phong Lôi Quyết.
- Chẳng trách mà cảnh giới áo nghĩa của yêu linh ở đây lại cao thâm như vậy.
Triệu Phong thầm cảm thán.
Cho dù là người ngốc nghếch đến thế nào, cứ ở đây thì sức mạnh áo nghĩa cũng sẽ vô cùng cường đại.
- Đây có lẽ là nơi tu luyện của Ngũ Hành Thần Chủ rồi. Cả cung điện dường như đều là năng lượng áo nghĩa trộn lẫn với một phần thần lực, ngưng kết mà thành.
Triệu Phong không thể tưởng tượng rốt cuộc Thần Chủ có sự lý giải về áo nghĩa là trình độ nào.
Vút!
Triệu Phong tiến vào trong cung điện tinh thể.
Ngay khi bước vào trong, Triệu Phong liền cảm giác được năng lượng áo nghĩa trong hư không gần như tạo nên cả một đại dương áo nghĩa.
- Ai?
Trong cung điện, một vài người quát lên.
Yêu Thần bên ngoài cung điện là do ba đội ngũ bọn họ và Hắc Đạo Chân Thần đẩy lùi, những thứ trong này chỉ có họ mới được chia.
Vì thế tất cả những ai vào sau đều không được chào đón.
- Là ngươi?
Tử Phong Chuẩn Thần bật cười, ánh mắt nhìn Triệu Phong đầy khinh thường.
Thiên Tuyết Chuẩn Thần ở bên cạnh ánh mắt hơi lóe lên.
- Tiểu tử này. .
Hắc Đạo Chân Thần sắc mặt tối lại, ánh mắt thâm trầm.
Trước đó Triệu Phong từng uy hiếp hắn, tuy không ảnh hưởng gì tới hắn, nhưng hắn đường đường là ngũ giai Chân Thần lẽ nào lại bị một Chuẩn Thần thông thường uy hiếp?
Vì thế Hắc Đạo Chân Thần đã nổi sát ý đối với Triệu Phong.
- Tiểu tử, nơi này đã là của bọn ta, ngươi cút ra ngoài
Đúng lúc đó, Tử Phong Chuẩn Thần khí thế mạnh mẽ, lạnh lùng quát lên.
Trong Cỗ Lũng Võ Hội, hắn muốn sỉ nhục Triệu Phong một trận để xả giận cho Thiên Tuyết Chuẩn Thần.
Nhưng thực lực Triệu Phong lại quá mạnh, không phải người trong bảng Chuẩn Thần thì không thể đánh bại hắn.
Vì thế trên võ hội Tử Phong Chuẩn Thần tạm tha cho Triệu Phong.
Nhưng hắn không ngờ lại gặp Triệu Phong ở đây.
Ở đây thì hắn chẳng phải e dè điều gì, hơn nữa cũng có lý do ra tay với Triệu Phong.
Quan trọng nhất là Thiên Tuyết Chuẩn Thần cũng ở bên cạnh.
- Những nơi trọng bảo, ai thấy cũng có phần, hà tất phải tuyệt tình như vậy? Lẽ nào các ngươi có thể chặn hết mọi người bên ngoài?
Triệu Phong nhẹ nhàng nói.
Vừa rồi hắn ẩn giấu mình, đúng là đã lợi dụng họ.
- Ta bảo ngươi cút!
Tử Phong Chuẩn Thần nhướn mày, sát ý trong mắt thêm đậm.
Triệu Phong cảm nhận được sát ý từ người Tử Phong Chuẩn Thần.
Tử Phong Chuẩn Thần muốn giết Triệu Phong chỉ vì Triệu Phong đã từng khiến Thiên Tuyết Chuẩn Thần không vui, mà Triệu Phong cũng không có thực lực nên hắn muốn giết là giết.
Ở bên cạnh, đội ngũ của Thiên Tuyết Chuẩn Thần và Quy Nhất Chuẩn Thần đều không nói gì.
Đương nhiên họ cũng muốn giết những kẻ muốn chạm vào bảo vật ở dây, nhưng Triệu Phong nói đúng, họ không thể nào ngăn hết tất cả được.
Hắc Đạo Chân Thần thì bộ dạng như chẳng liên quan gì tới hắn.
Hắn cũng muốn giết Triệu Phong, giờ Tử Phong Chuẩn Thần lại muốn làm thay, đương nhiên Hắc Đạo Chân Thần cũng ngại can thiệp.
Nhưng đúng lúc đó trong đầu Hắc Đạo Chân Thần vang lên giọng nói:
- Hắc Đạo Chân Thần, không phải chúng ta đang hợp tác sao? Đến lúc ngươi ra tay rồi.
Hắc Đạo Chân Thần khựng người, lúc này mà Triệu Phong còn truyền âm cho hắn?
Hợp tác? Đúng là nực cười!
Giờ trận pháp Ngũ Hành đã bị phá giải, hai người còn quan hệ hợp tác gì nữa chứ?
- Nếu rời khỏi đây, ta sẽ nói hết cho họ biết ngươi đã phát hiện ra nơi này và ngươi biết bảo vật quý nhất được giấu ở đâu...
Triệu Phong lại truyền âm.
- Ngươi...
Hắc Đạo Chân Thần toàn thân run lên.
Nếu là người khác, cho dù Triệu Phong nói thế cũng không ai tin. Nhưng Hắc Đạo Chân Thần hắn lại khác. Nếu Triệu Phong nói ra, chắc chắn ba đội ngũ kia sẽ nghi ngờ hắn, thậm chí có thể liên thủ đuổi hắn ra khỏi đây.
Hắc Đạo Chân Thần có phần bất lực, hắn lại bị Triệu Phong uy hiếp lần nữa.
- Hề hề, chẳng qua là một Chuẩn Thần lại khiến Tử Phong Chuẩn Thần bận tâm đến vậy. lẽ nào sợ hắn cướp mất trọng bảo ở đây sao? Hay là cướp đi nữ nhân trong lòng ngươi?
Hắc Đạo Chân Thần đứng ra cười gian xảo, rồi bay vào bên trong cung điện.
- Ngươi...
Tử Phong Chuẩn Thần sững người, hắn không ngờ Hắc Đạo Chân Thần lại nhúng tay vào.
Nhưng Tử Phong Chuẩn Thần muốn giết Triệu Phong đúng là vì Thiên Tuyết Chuẩn Thần.
Thiên Tuyết Chuẩn Thần ở bên cạnh, ánh mắt có chút dao động.
- Mau đi thôi, không thể để Hắc Đạo Chân Thần đi trước được.
Thiên Tuyết Chuẩn Thần và tiểu đội của mình bỏ đi.
Quy Nhất Chuẩn Thần và Triệu Phong chẳng có dây dưa gì với nhau, đương nhiên chẳng cần thiết phải nhằm vào hắn, cũng đi tìm kiếm cơ ngộ.
- Tiểu tử, lần này tha cho ngươi.
Tử Phong Chuẩn Thần vứt lại một câu rồi cùng đội ngũ bỏ đi.
Dù sao tòa cung điện tinh thể này có thể chính là nơi có cơ ngộ lớn nhất. Những người khác đã hành động, Tử Phong Chuẩn Thần đương nhiên không thể vì một mình Triệu Phong mà bỏ lỡ mất thời gian.
Sau khi tất cả đã bỏ đi, Triệu Phong dùng con mắt trái quan sát cung điện.
Vào bên trong cung điện này rồi mắt trái Triệu Phong có thể phát huy.
- Cả cung điện này được làm từ tinh thể chứa năng lượng áo nghĩa, hơn nữa tinh thể ở đây quý giá hơn nhiều so với tinh thể có được khi giết Yêu Thần.
Với mọi người, tòa cung điện này chính là một bảo tàng khổng lồ.
Chỉ có điều kết cấu của cung điện hoàn toàn vững chắc, chỉ dựa vào vài Chuẩn Thần, Chân Thần, muốn lấy vài viên áo nghĩa chi tinh trên tường là rất khó.
- Ủa?
Triệu Phong ngưng thị nhìn xuống lòng đất.
Hắn phát hiện dường như dưới lòng đất có trận pháp.
Với khả năng thấu thị của mình, Triệu Phong vẫn chưa thể nhìn thấy được trận pháp dưới cung điện này.
Hơn nữa Triệu Phong cũng không hiểu dưới lòng đất nơi Ngũ Hành Thần Chủ bố trị trận pháp làm gì?
Triệu Phong không nghĩ nữa, dù sao tới đây rồi phải tìm kiếm lợi ích là chủ yếu.
Vèo!
Tại nơi đang đứng chẳng có bất cứ thứ gì, Triệu Phong lại bay sang nơi khác.
Nhưng những gian phòng khác cũng trống không, ngoài mấy thứ đồ dùng gia đình thì chẳng có vật phẩm gì khác.
Nhưng những vật dụng này cũng làm từ áo nghĩa chi tinh, gắn liền với cung điện này không thể di chuyển.
Nhưng đúng lúc đó có tiếng đánh nhau vọng lại.
Vút!
Triệu Phong bay về phía đó.
- Tử Dạ Điện bọn ta nhìn thấy trước!
Cường giả Chân Thần của Tử Dạ Điện quát lớn.
Bên kia, đội ngũ của Quy Nhất Chuẩn Thần và Hắc Đạo Chân Thần liên thủ, hoàn toàn không sợ Tử Dạ Điện.
- Đây là cái gì?
Triệu Phong nhìn thứ hai bên đang tranh giành.
Đó là một vài viên tinh châu trong suốt lấp lánh ánh sáng, tỏa ra nguyên khí đậm đặc và dao động thần lực vô cùng mạnh mẽ.
- Ít nhất cũng là thượng phẩm Thần Tinh.
Trong Man Hoang Thần Vực, cực phẩm Thần Tinh quá hiếm gặp, nên thượng phẩm Thần Tinh cơ bản là thứ tiền tệ lưu thông cao cấp nhất.
Nhưng Triệu Phong không thiếu Thần Tinh, cũng không cần vì mấy viên thượng phẩm Thần Tinh mà tranh giành với Tử Dạ Điện và Hắc Đạo Chân Thần.
Vút!
Triệu Phong rời khỏi đó tới nơi khác.
- Là mấy người Thiên Tuyết Chuẩn Thần.
Triệu Phong thấy đội của Thiên Tuyết Chuẩn Thần đang đứng đờ người tại một gian mật điện.
Triệu Phong cảm giác mật điện này là nơi có năng lượng áo nghĩa dày đặc nhất.
- Đó là?
Vào khoảnh khắc bước vào mật điện, Triệu Phong liền sững người.
Xung quanh gian mật điện có ba bức bích họa khổng lồ. Trên đó có ánh ngũ sắc chói lòa.
Nếu nhìn kỹ sẽ có thể thấy trên bích họa có chữ và hoa văn thần lực đang chuyển động.
- Công pháp, chiến kỹ.
Triệu Phong chấn kinh.
Thậm chí Triệu Phong còn nghĩ công pháp, chiến kỹ trong bích họa liệu có phải thứ Ngũ Hành Chân Thần tu luyện không?
Nhưng thông tin của những công pháp, chiến kỹ này quá lớn, với con mắt của Triệu Phong cũng không thể nhớ hết được một loại trong thời gian ngắn.
Trong đội ngũ Thiên Tuyết Chuẩn Thần có một người cứ chăm chăm nhìn vào một bức họa, cố gắng ghi nhớ.
Những người khác thì quan sát các món vật phẩm khác.
- Mật điện này khá đặc biệt, còn có công pháp chiến kỹ chưa rõ phẩm cấp. Rất có thể đây mới chính là nơi Ngũ Hành Thần Chủ bế quan tu luyện.
Triệu Phong mắt lóe tinh quang, nhìn xung quanh một lượt.
Ngoài những dòng văn tự lơ lửng xung quanh, thứ thu hút sự chú ý nhất chính là bức điêu khắc khổng lồ phía trước, còn có một cái cột đá khắc mấy chữ: Mọi thứ ở đây đều dành cho người hữu duyên.
Hàng chữ được viết rất có lực, lại ẩn chứa thứ sức mạnh kỳ ảo nào đó khiến tâm thần Triệu Phong chìm đắm trong đó.
Nhưng ý chí của Triệu Phong rất mạnh mẽ, rất nhanh đã thoát ra.
Triệu Phong cười khổ, những thứ ở đây đối với họ là bảo địa, nhưng với người để lại mấy chữ này thì chẳng là gì.
Hơn nữa, tuy cường giả đó nói mọi thứ là dành cho người có duyên. Nhưng kết cấu cung điện quá vững chắc, áo nghĩa chi tinh căn bản không thể lấy xuống được.
- Cốc rượu này có thể lấy đi.
Một Chân Thần trong đội Thiên Tuyết Chuẩn Thần kêu lên.
Ngay lập tức cả đội Thiên Tuyết Chuẩn Thần đều tập trung lại.
Cốc rượu này liên kết với cung điện khá yếu, đúng là có thể lấy đi được.
Bên cạnh cốc rượu này còn có một bình rượu, bên trong trống rỗng.
- Dùng năng lượng áo nghĩa lấy cốc này đi.
Cả đội chuẩn bị lấy đi cốc rượu ngũ sắc.
Áo nghĩa chi tinh tạo nên cốc rượu này đẳng cấp rất cao, có tác dụng rất lớn đối với những cường giả dưới Cổ Thần.
Đúng lúc đó, đội của Quy Nhất Chuẩn Thần, Tử Phong Chuẩn Thần và Hắc Đạo Chân Thần cũng tới.
- Bức bích họa này dường như ẩn chứa chiến kĩ nào đó.
Một thiên tài Chuẩn Thần tâm thần chìm trong một bức họa.
- Bức tượng kia ẩn chứa cái gì?
Vài Chân Thần tiến lại gần bức tượng để quan sát.
Hắc Đạo Chân Thần mắt lóe tinh quang, quan sát kỹ mỗi tấc cung điện, dường như đang tìm kiếm cái gì đó.
- Đệm ngồi? Ngũ Hành Thần Chủ tu luyện ở đây?
Ánh mắt Triệu Phong dừng lại ở ba cái đệm ngồi phía trước bức tượng.
Nếu Ngũ Hành Thần Chủ tu luyện ở trên đó thì có lẽ những cái đệm ngồi kia cũng không phải vật tầm thường.
Uỳnh!
Con mắt trái của Triệu Phong phủ lên một tầng kim quang, quan sát kỹ những tấm đệm làm từ áo nghĩa chi tinh kia.
- Ủa, ở đây dường như liên kết với trung tâm trận pháp dưới lòng đất.
Tuy Triệu Phong không nhìn thấu được trận pháp dưới lòng đất nhưng vị trí đại khái của trận pháp hắn vẫn phán đoán được.
Triệu Phong có phần tò mò, tiến tới gần tấm đệm ở giữa rồi ngồi xuống.