Biển sương hư không.
Mái tóc lam của Triệu Phong phất phơ trong gió, mắt trái sâu thẳm tựa biển, bình tĩnh kiên nghị.
Phương xa.
Vù
Khí tức Tử vong đuổi giết, không ngừng tiếp cận, cổ cảm giác nguy cơ này, đang không ngừng gia tăng.
Meo meo.
Tiểu Tặc Miêu ngồi trên vai Triệu Phong, đôi mắt mèo, như là bảo thạch trong đêm đen, thâm thúy thần bí, lộ ra vẻ kỳ dị.
- Thể chất thân bất diệt... Người phát ngôn của ý chí tử vong... Tốc độ, công kích ngạo thị Hư Thần Cảnh trở xuống. Phải thế nào, mới có thể
đánh bại hắn?
Triệu Phong hít sâu một hơi, Thần Linh Nhãn nhanh chóng suy tính.
Cho dù từ mặt nào để xem, hộ vệ Tử Vong đều là tồn tại vô địch dưới Hư Thần Cảnh.
Không nói đến Triệu Phong, cho dù là một số Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh
phong, ở trước mặt hộ vệ Tử Vong, cũng không ngăn cản được một hai
chiêu.
- Có điều, đánh bại Tử Vệ, cũng không phải là không có cơ hội.
Ánh mắt Triệu Phong, cùng Tiểu Tặc Miêu giao thoa.
Nếu đổi lại là Tôn Giả bình thường, thậm chí tôn chủ, đối mặt với Tử Vệ, đúng là không có bất cứ cơ hội nào.
Bởi vì, bọn họ không có bất kỳ thủ đoạn nào, có thể uy hiếp được Tử Vệ.
Nhưng bên Triệu Phong, thì có hơi khác.
- Hư Không Đồng Trảm mạnh nhất của ta, cùng Cảnh Sát Đế Nhận của Tiểu Tặc Miêu, đều là nhân tố có thể uy hiếp được Tử Vệ.
Đúng lúc này.
Bóng ma tử vong nhanh chóng xuyên qua, tiếp cận Triệu Phong phạm vi trăm dặm.
- Băng Hồn Chi Mâu.
Băng phách kỳ hàn vô hình, trực tiếp đông lạnh ý thức tâm linh của Bóng ma tử vong.
Nhất thời.
Bóng ma tử vong cho dù tốc độ, hay là độ linh hoạt, đều giảm xuống không ít.
- Hửm? Hộ vệ Tử Vong vừa vào chiến trường Nhị Tinh, đại chiến với Nửa
bước Vương Giả, thương thế hình như tăng thêm rất nhiều, ý chí tử vong
trên người hắn, cũng suy yếu rất lớn.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, tập trung dò xét, đồng thời cho ra một cái kết luận.
Hộ vệ Tử Vong, thực lực suy yếu thêm, khiến trong lòng Triệu Phong kinh
hỉ, cơ hội thắng lợi rất nhỏ kia, liền gia tăng không ít.
- Hừ mục tiêu Tử vong, cho dù chỉ có thể phát huy bốn, năm thành chiến lực, bắt được ngươi, cũng dễ như trở bàn tay.
Bóng ma cao lớn hơi có vẻ xốc xếch của hộ vệ Tử Vong, thong thả bức tới.
Khóe miệng hắn gợi lên một tia lãnh ý nghiền ngẫm, xem thấu động cơ của Triệu Phong.
Vụt...
Hộ vệ Tử Vong kéo bóng ma hư ám mơ hồ không rõ, tốc độ chợt tăng nhanh, xông tới Triệu Phong.
- Không hổ là "Truy sát Tử Vong lệnh", mục tiêu, chính là Nửa bước Đan
Nguyên Cảnh, bằng vào huyết mạch nhãn đồng, không ngờ có thể khóa bản
Vệ.
Hộ vệ Tử Vong vẫn ở dưới sự khóa trụ của Băng Hồn Chi Mâu.
Lúc trước, tại chiến trường Nhị Tinh.
Cũng chỉ có Thần Linh Nhãn của Triệu Phong cùng vị Nửa bước Vương Giả
kia, mới có thể thấy rõ quỹ tích thân pháp của hộ vệ Tử Vong.
- Bày trận.
Khô Lâu đường chủ hiện thân, huy động hắc kỳ, giúp bày ra Quỷ Thi đại trận.
- Hộ vệ Tử Vong càng nghiêng về lưu phái Ảnh Sát, am hiểu công kích đơn
thể, công kích cận thân. Thu nhỏ lại phạm vi trận pháp, nhằm vào hắn tối đa.
Triệu Phong truyền âm nói.
Ô... ô... ô... n... g!
Bách Thi Trớ Chú trận, mây khói u ám cuồn cuộn, áp súc ở phạm vi một hai trăm trượng.
Phạm vi nhỏ như thế, quỷ thi của Bách Thi Trớ Chú trận oán lực vô cùng
nồng đậm, cho dù là Đại Đan Nguyên Cảnh tiến vào trong đó, cũng nguy cơ
trùng trùng.
Phốc...
Hộ vệ Tử Vong chui vào Bách Thi Trớ Chú đại trận, bên ngoài thân dâng lên một tia khói đen.
Trong bóng tối, vô số tay khô nhợt nhạt máu chảy đầm đìa, không ngừng cào khoét vào trong cơ thể của hắn không ngừng.
- Giải quyết bộ xương khô kia trước, rồi lại bắt tiểu tử kia.
Hộ vệ Tử Vong khẽ nhíu mày.
Dùng Tử Vong Ảnh Thân của hắn, thời kỳ đỉnh phong, tất nhiên có thể dễ
dàng chống cự Bách Thi Trớ Chú trận. Nhưng hắn giờ phút này bị thương
không nhẹ, nhất là chỗ hiểm trái tim, từng bị Hư Không Đồng Trảm xuyên
thủng, khí tức hủy diệt tàn sát bừa bãi một lúc lâu, luôn không có cơ
hội chữa thương.
Bách Thi Trớ Chú đại trận là một trận thế chỉnh thể huyền diệu cao thâm, bất kỳ công kích gì, cũng sẽ bị cả trận pháp chịu tải.
Hắn am hiểu công kích đơn thể cùng ám sát, không giỏi bí thuật cường đại mang tính phạm vi.
Nhưng chỉ cần giết chết người chủ trì trận pháp, trận pháp có thể phá.
- Khá lắm, hộ vệ Tử Vong bị thương trong người, hiệu quả của oán lực nguyền rủa đối với hắn, có thể tăng gấp bội.
Trong lòng Triệu Phong vừa động.
Thần Linh Nhãn của hắn, rất nhanh phát hiện động cơ của hộ vệ Tử Vong.
- Khô Lâu đường chủ cẩn thận.
Thanh âm dồn dập của Triệu Phong, truyền đạt đến Khô Lâu đường chủ.
- Mơ tưởng.
Khô Lâu đường chủ đi trước một bước, thân thể tăng vọt, dung hợp Cửu Sát Âm Cốt Thứ, hóa thành Cốt Diễm Cự Nhân cao đến bốn, năm trượng.
Khô Lâu đường chủ ở dưới" Cốt Diễm Cự Nhân", có được sức lực quỷ cốt bá
đạo vô cùng, nhất cử nhất động, bộc phát Tử âm sát diễm kinh người.
Đối với quỷ cốt phòng ngự của mình, Khô Lâu đường chủ rất có lòng tin.
Dưới loại trạng thái này, cho dù là công kích của Đại Đan Nguyên Cảnh, hắn cũng có thể ngạnh kháng một lát.
- Mễ Lạp Chi Châu, Đâu Nhân Hiển Nhãn.
Trong bóng mờ hư ám do hộ vệ Tử Vong biến ảo, phân hoá ra mấy ánh dao lạnh lẽo, giống như quỷ mỵ, quét qua Khô Lâu đường chủ.
- Phốc Phốc...
Cốt Diễm Cự Nhân bị mấy ánh dao lạnh lẽo bổ trúng, truyền đến một trận tiếng két két giòn vang.
- A...
Khô Lâu đường chủ kêu thảm thiết thê lương, thể chất quỷ cốt cường hãn
bá đạo kia, bị bổ chém thành bốn, năm đoạn, trực tiếp rơi rụng.
Ngay cả trận kỳ kia, cũng hóa thành bột phấn.
Phụt...
Quỷ vụ diễm vân do Quỷ Thi đại trận tạo thành, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà tán loạn.
- Trận pháp bị phá rồi.
Trong lòng Triệu Phong thịch một tiếng, hoảng sợ không thôi.
Một chiêu, chia cắt Khô Lâu đường chủ, tan rã Quỷ Thi đại trận.
Hơn nữa, đây còn không phải là bản thể của hộ vệ Tử Vong.
Cùng lúc đó.
Vụt...
Bóng ma lạnh lẽo do hộ vệ Tử Vong biến thành, bản thể của hắn đồng thời lấn đến gần Triệu Phong.
Hộ vệ Tử Vong lần nữa ra chiêu, lưỡi dao phân thân, phân thây Khô Lâu đường chủ, tan rã Quỷ Thi đại trận.
Bản thể của hắn, càng có thể một kích bắt lấy Triệu Phong.
Mà quá trình trên, rất có thể chỉ cần một cái đối mặt đã hoàn thành.
Thật là đáng sợ.
Triệu Phong như rơi vào vực thẳm tử vong, ý thức được, mình vẫn đánh giá thấp sự chênh lệch thực lực của hai bên.
Mặc dù hộ vệ Tử Vong, chỉ có chiến lực bốn, năm thành, cũng vượt xa tầng Đại Đan Nguyên Cảnh bình thường.
- Còn không thúc thủ chịu trói.
Thân ảnh quỷ thần khó lường của hộ vệ Tử Vong, hiện thân trước mặt Triệu Phong, lại lần nữa duỗi ra mấy ngón tay hắc khí lượn lờ.
Trên thực tế.
Nếu hộ vệ Tử Vong thật muốn hạ sát thủ, Triệu Phong có thể đã thi thể đất khách.
Nhưng, mục tiêu của hộ vệ Tử Vong, chỉ là bắt Triệu Phong.
Triệu Phong cũng coi như biết rõ điểm này.
Lúc này.
Một cỗ hàn ý tử vong, bao phủ cả người Triệu Phong, từng luồng hắc khí
mắt thường có thể thấy được, trói Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu.
Meo meo.
Triệu Phong cùng Tiểu Tặc Miêu, bị từng sợi hắc khí kia quấn quanh, mắt thấy sắp bị trói lại.
- Cơ thể của ta...
Triệu Phong mạnh mẽ vận lực, giãy giụa khỏi hắc khí kia.
- Ồ!
Hộ vệ Tử Vong có hơi bất ngờ, không ngờ Triệu Phong chính là một Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, còn có thể giãy giụa.
Cho dù là mấy Đại Đan Nguyên Cảnh, cũng khó làm được điểm này.
Thể chất sinh mạng của Triệu Phong, tiếp cận Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, tất nhiên không thể cân nhắc theo lẽ thường.
- Hừ.
Bàn tay hắc khí lượn lờ của hộ vệ Tử Vong, chụp vào bả vai của Triệu Phong.
Đồng thời.
Hắn cũng đề phòng Tiểu Tặc Miêu, từng sợi hắc khí kia, cũng trói chặt Tiểu Tặc Miêu.
Đúng lúc này, dị biến xảy ra.
Ô... ô... ô... n... g!
Dưới một trảo của hộ vệ Tử Vong, cái tay kia giống như nhúng vào trong dòng nước.
- Thủy Linh Hóa Thần.
Toàn thân Triệu Phong tuôn ra thủy quang sâu thẳm, hiện ra trọng điệp
vặn vẹo quỷ dị, thân thể lay động giống như thể lỏng, nổi lên từng tia
gợn sóng.
Thoáng chốc.
Thân thể của Triệu Phong, sóng sánh hóa thể lỏng, hơn nữa còn hóa khổng lồ.
- Thân thể hóa trạng thái lỏng?
Hộ vệ Tử Vong hơi thất thần, cái tay kia sa vào trong cơ thể "Người khổng lồ mọng nước" từng tầng gợn sóng kia.
Ở hình thái "Người khổng lồ mọng nước", phòng ngự thân thể Triệu Phong,
gần như vô địch, lực khôi phục đạt tới mức độ kinh người.
Ngay cả như vậy.
Triệu Phong cũng kêu lên một tiếng đau đớn, dưới sự ăn mòn của hàn khí tử vong, chịu thương tổn.
Có thể thấy được, thể chất bất diệt có mạnh đến đâu chăng nữa, cũng chỉ là tương đối.
Cũng may thể chất sinh mạng của hắn cường đại, hình thái người khổng lồ
mọng nước, lực khôi phục đạt tới biến thái, thương thế nhanh chóng khép
lại.
- Tiểu tử này quả nhiên không đơn giản.
Hộ vệ Tử Vong nỉ non một tiếng, kịp phản ứng, không chút để ý mà thu tay lại.
Nhưng tại lúc này, dị biến lại sinh ra.
- Băng Thủy Chuyển Hoán.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, đem bất kỳ một chi tiết nhỏ của thế cục, nắm rõ.
Ba ti.
Trong nháy mắt, hộ vệ Tử Vong sa vào bộ phận gợn sóng kia, bỗng nhiên hóa băng.
- Muốn hóa băng tay của ta.
Đồng tử hộ vệ Tử Vong co rút lại, cười lạnh một tiếng.
Chênh lệch thực lực giữa hai người quá lớn, cho dù Triệu Phong có thể làm đóng băng tay của hắn ngắn ngủi, lại có thể thế nào?
- Đinh...
Bỗng nhiên, một thanh chủy thủ thần bí trong suốt u ám, kéo lê một vùng
sáng, chém trúng cánh tay đóng băng cứng đờ ngắn ngủi của hắn.
- Sao lại vậy, không ngờ có thể chạy thoát dưới sự trói buộc của "Tử Vong Chân Ti" của ta...
Hộ vệ Tử Vong quá sợ hãi.
Trên vai của hắn, ngồi một con tặc miêu, giống như cười mà không phải cười.
Răng rắc.
Tay của hộ vệ Tử Vong, ứng tiếng mà đứt đoạn.
- A...
Hộ vệ Tử Vong kêu thảm một tiếng, thân hình bạo lui, sát khí trong mắt lộ ra:
- Tặc miêu trời đánh, ta phải đem ngươi băm thây vạn mảnh.
Trên người hắn bộc phát một mảnh hàn quang ảnh khí, quét ngang phương viên nửa dặm.
Meo meo.
Thân hình Tiểu Tặc Miêu nhoáng lên một cái, độn không biến mất.
Vụt vụt vụt...
Thân thể Triệu Phong hóa thể lỏng, miễn cưỡng ngăn cản được những hàn
quang ảnh khí tử vong kia. Trong quá trình bị thương, thân thể nhanh
chóng được chữa trị.
Sau một trận tàn sát bừa bãi, biển sương khôi phục yên tĩnh.
Nhưng lửa giận của hộ vệ Tử Vong, vẫn chưa lắng xuống, triển khai cảm quan, tìm kiếm thân ảnh của Tiểu Tặc Miêu.
Đường đường hộ vệ Tử Vong, bị một con mèo chặt đứt một tay, quả thực là vô cùng nhục nhã.
- Liền nhân cơ hội này.
Triệu Phong giật mình trong lòng, con mắt trái khóa hộ vệ Tử Vong, phát động công kích.
Hư Không Đồng Trảm.
Phốc...
Một đạo "Tam Xích Hư Nhận", nổi lên từng tia tử diệt khí tức, xuyên thấu thân hình Tử Vệ.
Phốc...
Một đạo ảnh quang hư ảnh tại chỗ, trong nháy mắt mai một.
Đáng tiếc.
Triệu Phong thở dài một hơi, mặc dù ở dưới tình huống tâm tình hộ vệ Tử
Vong dao động, Hư Không Đồng Trảm vẫn không đánh trúng hoàn toàn.
Vụt...
Hộ vệ Tử Vong hiện thân ở một chỗ khác, nhưng cũng kêu lên một tiếng đau đớn.
Bả vai hắn bốc lên một trận khói đen, có thể thấy được một lỗ nhỏ, một tia khí tức hủy diệt đang tàn sát bừa bãi.
Lúc này đây.
"Hư Không Đồng Trảm" không đâm trúng chỗ hiểm, đối với thể chất bất diệt của hộ vệ Tử Vong, thương tổn rất hữu hạn.
Dù vậy, cũng làm cho hộ vệ Tử Vong giận tím mặt.
Thân là Tử Vệ, cơn ác mộng trong lòng hàng tỉ sinh linh, chưa từng ở
trước mặt một Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, một con mèo, nhiều lần chịu
thiệt.
- Hư Không Đồng Trảm... Còn có thể thi triển một lần cuối cùng.
Triệu Phong ngưng tụ tâm hồn Đồng lực còn thừa không nhiều lắm.
Sinh tử thắng bại, sẽ ở một khắc kế tiếp.
Meo meo.
Đột nhiên, hư tuyến màu xám bạc lóe lên trong hư không.
Phốc...
Một thanh chủy thủ thần bí trong suốt u ám, kéo lê một vùng sáng, chém về phía Tử Vệ.
- Lực lượng độn không, tốc độ thật nhanh, không hổ là Tiểu Tặc Miêu.
Triệu Phong giật mình trong lòng.
Có thể tập kích Tử Vệ, trong mọi người, chỉ sợ chỉ có Tiểu Tặc Miêu mới có thể thử nghiệm.
- Ha ha... Tự tìm đường chết Ảnh Sát Đế Nhận sẽ thuộc về ta.
Trong lòng Hộ vệ Tử Vong cuồng hỉ.
Ông phốc.
Toàn thân hắn nổi lên một vùng ảnh khí quang nhận đen sậm, cuốn về phía Tiểu Tặc Miêu, bao phủ phương viên trăm trượng.
- Thành bại, ở một kích này.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, Đồng lực thúc dục đến cực hạn, mơ hồ phát ra một cỗ khí tức đáng sợ vốn từ thái cổ.
Mắt thấy thân thể của Tiểu Tặc Miêu, chìm vào trong sát chiêu của khí tức tử vong kia.
- Hư Không Chuyển Vật.
Một luồng Đồng lực thủy văn mịt mờ, ở trung tâm, hiện ra hình dáng một dòng nước xoáy, nuốt chửng Tiểu Tặc Miêu.