- Tuyền sư đệ!
Mắt thấy Triệu Phong mở miệng nói chuyện, còn Tuyền Thần thì phốc một tiếng ngã xuống mặt đất, toàn trường nhất thời ồ lên một mảnh.
Không ít người đều hút một ngụm khí lạnh, vô cùng kinh hãi.
Giờ khắc này, thứ mà Triệu Phong mang đến cho bọn hắn không chỉ là sự cường đại, còn có sự quỷ dị sâu không thể lường nổi nữa.
- Thật đáng sợ! Thật sự không động thủ, chỉ bằng miệng thôi đã có thể chiến thắng Tuyền sư huynh rồi!
Điều này sao có thể? Tuyền sư huynh chính là bài danh thứ năm Đệ tử Chân truyền a!
Các Đệ tử nội môn nhất thời kinh hãi vô cùng, lại cũng nghi hoặc không dứt.
Một vài người thậm chí còn hoài nghi, cái này có phải là một vở kịch đã định sẵn từ trước hay không?
- Đây chính là thực lực của Triệu sư đệ sao?
Lâm Phàm kinh ngạc động dung.
Đám người Vân Hương Mộng, Tiêu Vẫn ở một bên cũng đều ngây dại ở đương trường, thoáng như giấc mộng.
Ngày đó, tất cả mọi người là cùng nhau tiến vào Hiểu Nguyệt Tông, thế nhưng ngắn ngủi trong thời gian nửa năm, đối phương không ngờ lại trưởng thành đến mức độ như thế này.
Đặc biệt Công chúa Vân Hương Mộng, trong lòng vạn phần hối hận.
Từ sau khi Triệu Phong lựa chọn con đường võ đạo, lựa chọn Phong Lôi Chưởng, nàng cơ bản đã từ bỏ việc kết giao và đầu tư tiềm lực lên người Triệu Phong. Nhưng mà nàng không ngờ, chỉ ngắn ngủi trong thời gian mấy tháng, đối phương đã bái làm môn hạ Đại Trưởng lão, hơn nữa đoạt được Quán quân thí luyện, phá vỡ kỷ lục cả vạn năm qua.
Sau khi chiến thắng Tuyền Thần xong, Triệu Phong đã bài danh thứ năm Đệ tử Chân truyền!
Cái này chính là đã đạt được mục tiêu đề ra trước đó.
Chẳng qua, hôm nay ba sư huynh đệ Tuyền Thần cũng có mặt ở chỗ này, khẳng định không có khả năng cứ như vậy mà kết thúc.
- Tiếp theo!
Thanh âm Triệu Phong truyền đến. Hắn âm thầm quyết định chủ ý.
Lúc này, Nguyên Trí đã đỡ Tuyền Thần đi xuống khỏi Luận võ đài, dùng chân lực đả thông kinh mạch. Tuyền Thần sau khi tỉnh lại cũng sẽ không gặp phải vấn đề gì.
- Để cho ta lên!
Bắc Mặc chuẩn bị động thủ.
- Để ta lên trước!
Nguyên Trí ngăn Bắc Mặc lại.
Trong lòng hắn thầm nghĩ, thực lực của Triệu Phong ít nhất cùng cấp bậc với Bắc Mặc, hơn nữa còn càng thêm quỷ dị khó lường. Chính mình đi lên trước, ít nhất có thể thăm dò thêm được một chút sâu cạn của Triệu Phong.
Hắn suy tính như thế này, cũng không hề để ý đến vinh nhục thắng bại của chính mình nữa, mà là nhằm vào toàn bộ đại cục.
Thực lực Bắc Mặc cực mạnh, lưu lại đến cuối cùng, phần thắng cũng sẽ lớn hơn một chút. Trên Luận võ đài, Triệu Phong và Nguyên Trí đứng đối mặt nhau.
Tu vi của Nguyên Trí đạt tới Thoát Phàm Ngũ trọng, bất luận tâm trí hay thực lực, cũng đều hơn xa Tuyền Thần.
Sau khi hắn lên sân đấu, cũng không có tùy tiện ra tay ngay.
- Hô!
Triệu Phong mở miệng hô lớn, một đạo tinh thần âm ba cực mạnh đánh thẳng về phía Nguyên Trí.
Nguyên Trí cười lạnh một tiếng, chân lực trong khoảnh khắc hộ thể, đặc biệt nhằm vào các bộ vị yếu hại như màng tai.
Đồng thời, tâm trí hắn kiên định lão luyện, cũng không phải Tuyền Thần có thể so sánh được.
Hơn nữa, tu vi của hắn so với Triệu Phong còn cao hơn một chút, Tinh Thần Âm Ba Thuật kia đánh trúng hắn, mức thương tổn giảm xuống tới bảy tám thành, căn bản không có chút hiệu quả gì.
Triệu Phong cũng không hề cảm thấy ngoài dự liệu, chỉ là muốn thử một chút mà thôi.
Bảo tàng tiềm lực lớn nhất của hắn chính là lĩnh vực tinh thần, nhưng dù sao cũng chưa có tìm được truyền thừa cùng công pháp tương ứng.
Thiên Du Bộ!
Thân hình Nguyên Trí chợt động, tốc độ thoạt nhìn thì chậm rãi, thế nhưng lại ẩn chứa một loại ý cảnh lấy chậm thắng nhanh.
Vèo!
Thân hình Triệu Phong như điện, bắn mạnh một cái, rõ ràng nhanh hơn Nguyên Trí một bậc. Nhưng Nguyên Trí vốn là lấy chậm thắng nhanh, không chút cố kỵ.
Phong Lôi Chưởng!
Triệu Phong không chút chậm trễ, thi triển ra công pháp cực mạnh, chưởng phong ầm ầm thổi quét, lôi minh lãnh liệt, một tia điện quang không ngừng vờn quanh trong phong quyển.
Ầm ầm một tiếng, hai người mạnh mẽ đối kích với nhau.
Thân hình Nguyên Trí cứng đờ, sắc mặt khẽ biến, chợt lùi về sau mấy bước.
Cùng Triệu Phong cứng rắn đối kích một cái, toàn thân Nguyên Trí truyền đến một cỗ cảm giác tê dại mãnh liệt như bị lôi điện đánh trúng vậy.
Hơn nữa uy lực Phong Lôi Chưởng của Triệu Phong cực mạnh, vượt quá tưởng tượng.
Mỗi khi cứng rắn ngạnh kháng một kích, thân thể Nguyên Trí cũng đều tê dại một trận. Chưởng lực cuồng bạo kia cũng chấn cho hắn khí huyết dâng trào một lần.
Cái này còn may là hắn, nếu đổi lại là Tuyền Thần, chỉ sợ không tiếp qua được chưởng thứ ba đã thất bại.
Dưới Luận võ đài, trên mặt Bắc Mặc hiện lên một tia ngưng trọng. Thực lực của Triệu Phong so với tưởng tượng còn mạnh hơn rất nhiều.
Phong Lôi Cuồng Long!
Trong khoảnh khắc chưởng lực Triệu Phong đánh ra, phong quyển thanh sắc cùng điện quang đan xen vào nhau hình thành nên một đầu Lôi long khí thế ào ạt. Trong nháy mắt, thanh âm lôi minh cuồng phong cuồn cuộn, khí thế của một chưởng cuồng long kia, tựa hồ như tàn sát bừa bãi hết thảy mọi thứ.
Thân thể Nguyên Trí tê dại, khó có thể trốn tránh được, hô hấp gần như nghẹn lại, chỉ đành phải thúc giục toàn lực, đánh ra một chưởng.
Chấn Nguyên Ba!
Thực lực chưởng tâm của Nguyên Trí ngưng tụ thành một cái khí đoàn bạch sắc, mạnh mẽ bạo liệt sản sinh ra một đạo quang lãng chấn động mạnh mẽ, cùng với Lôi long phong quyển kia đan xen cùng một chỗ với nhau.
Ầm!
Trong khoảnh khắc giao phong, ánh sáng điện quang bùng nổ mãnh liệt, thân ảnh của hai người hoàn toàn bị kình phong khí lãng bao phủ, nhìn không ra thân ảnh.
Nhưng một thân ảnh trong đó vẫn sừng sững bất động, tóc xanh phiêu dật, lạnh lùng như Ma Thần.
Mà một thân ảnh khác thì liên tục lùi về phía sau.
- Như thế nào có thể cường đại như vậy? Cỗ uy lực này, đủ để diệt sát cường giả Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh bình thường!
Trên người Nguyên Trí lưu lại vài chỗ cháy đen bốc khói.
Xuy!
Đột nhiên một thân ảnh bao phủ bởi điện quang dày đặc, ở trong phong lôi yểm trợ, trong khoảnh khắc đã nhảy tới trước người của Nguyên Trí.
Đây là bộ pháp gì? Sao có thể nhanh đến như vậy?
Tâm thần Nguyên Trí chấn động, muốn nhảy tránh đã không kịp nữa, bị Triệu Phong một chưởng đánh bay.
- Oa!
Nguyên Trí ở giữa không trung hộc máu, bay ra khỏi Luận võ đài.
Chỉ ngắn ngủi không tới mười chiêu, Nguyên Trí thực lực Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đã thua!
Luận võ đài phát ra oanh động như vậy, những người quan chiến bên dưới cũng không phải chỉ có Đệ tử nội môn, mà còn có những thành viên khác của Tông môn nữa.
- Tiếp theo!
Thanh âm của Triệu Phong lại một lần nữa vang lên.
Triệu Phong đánh bại Nguyên Trí, ngoại trừ lực lượng huyết mạch và mắt trái, hắn cơ bản đã sử dụng hơn chín thành lực lượng của mình.
Sau khi chiến thắng Nguyên Trí, bài danh Triệu Phong trong Đệ tử Chân truyền đã là thứ ba!
- Thực lực thật là khủng khiếp! Uy lực của Phong Lôi Chưởng không ngờ lại mạnh mẽ như vậy! Ngay cả ta cũng phải động tâm!
- Triệu Phong này, chẳng lẽ là sẽ quét ngang tất cả đệ tử môn hạ của Vân Hải Chân Nhân sao?
Lúc này mọi người dưới đài đều đang nghị luận.
-Chương 199: Sơ chiến giao phong (2)
Trong số những người quan chiến, thậm chí còn có Lý Phó Đường chủ của Trung Xu Đường.
- Đường chủ, uy lực của Phong Lôi Chưởng, tại sao lại mạnh như vậy?
Một vị Chấp sự kinh nghi bất định, hỏi.
- Phong Lôi Chưởng này, rõ ràng là đã trải qua hoàn thiện, ẩn chứa một chút Lôi Điện Áo Nghĩa, càng tinh khiết hơn. Khó trách Đại Trưởng lão lại có thể thu Triệu Phong làm đệ tử thân truyền, xem ra đây chính là nguyên nhân!
Trong mắt Lý Phó Đường chủ chợt lóe tinh quang.
- Hóa ra là như vậy! Nếu không phải nguyên nhân này, Đại Trưởng lão cũng sẽ không thu một đệ tử thân truyền tu luyện Phong Lôi Chưởng!
Gã Chấp sự kia tỉnh ngộ.
- Có thể hoàn thiện công pháp cùng ý cảnh của Phong Lôi Chưởng, ngộ tính của Triệu Phong này cũng không phải mạnh mẽ bình thường! Cái này có thể nào quan hệ tới thí luyện hay không?
Lý Phó Đường chủ khẽ lẩm bẩm.
Lúc này trên Luận võ đài chỉ còn lại có một mình Triệu Phong.
- Ngươi trước nghỉ ngơi một hồi, chúng ta công bằng đấu một trận!
Vẻ mặt Bắc Mặc vẫn như cũ chất phác lạnh lùng.
Hắn nhìn ra được, Triệu Phong sau khi chiến thắng hai người Nguyên Trí, Tuyền Thần, nhiều ít cũng có chút tiêu hao.
Triệu Phong hiểu Bắc Mặc muốn đường đường chính chính cùng mình đấu một trận công bằng, không muốn chiếm tiện nghi gì cả.
Một màn như thế, khiến cho mọi người đang quan chiến xung quanh cũng phải giật mình.
Sự tự tin mà Bắc Mặc thể hiện ra, khiến cho mọi người càng thêm chờ mong trận chiến tiếp theo.
Một lát sau, tinh khí thần của Triệu Phong khôi phục đỉnh phong, lạnh nhạt nói:
- Được rồi, Bắc Mặc! Trận chiến giữa hai chúng ta, từ lúc nhập môn đến nay đã có ước định rồi!
- Đúng vậy! Một trận chiến này, ước định đã lâu. Ngươi so với tưởng tượng của ta còn mạnh hơn rất nhiều, hoàn toàn có tư cách làm đối thủ của ta.
Bắc Mặc đi lên Luận võ đài.
Nghe nói lời này, dưới đài đều ồ lên một trận.
Một vài người chẳng biết nội tình, kinh nghi khó hiểu:
- Giữa Bắc Mặc và Triệu Phong rốt cuộc có quan hệ như thế nào?
Nội tình trong này, chỉ có Nguyên Trí và Tuyền Thần là biết rõ ràng.
Cũng đồng thời trong lúc này, trên đỉnh núi, trong một tòa lầu cao...
- Từ Nhiên a Từ Nhiên! Ngươi tài gì đức gì, lại có thể đồng thời thu nhận hai môn hạ kinh tài tuyệt diễm như thế?
Vân Hải Chân Nhân thấp giọng nói. Trên Luận võ đài, Triệu Phong và Bắc Mặc đối diện với nhau. Sắc mặt hai người ngưng trọng, đều không hề có một tia ý niệm khinh địch.
Bắc Minh Thủy Ảnh!
Thân hình Bắc Mặc nhoáng lên. Một chuỗi thủy ảnh gợn sóng nhất thời lóe lên trên đài.
Trong phút chốc, chân thân của hắn và thủy ảnh gợn sóng lần lượt thay đổi, dung hợp, thật giả khó phân. (. )com
Dưới tình huống không xuất ra mắt trái, Triệu Phong không ngờ cũng không phân biệt được thật giả!
- Thân pháp thật cao minh!
Triệu Phong âm thầm bội phục.
Bắc Mặc không hỗ là siêu cấp thiên tài tìm được truyền thừa trong thí luyện.
Huyễn Ngư Vô Ảnh Bộ!
Thân hình Triệu Phong chợt lóe lên, hư ảnh liên hồi, hư hư thật thật, đủ các loại biểu hiện ảo tượng mê hoặc cảm quan của đối thủ.
Nhất thời, liên tiếp những hư ảnh, tàn ảnh xuất hiện trùng trùng điệp điệp bên trên Luận võ đài, khiến người xem hoa mắt hỗn loạn.
Huyễn Ngư Vô Ảnh Bộ, là một loại thân pháp do Triệu Phong lấy áo nghĩa của Huyễn Ngư Đồ làm trung tâm, dung hợp nhiều loại áo nghĩa công pháp thân pháp, góp nhặt lại sáng tạo ra.
Trên thực tế, loại thân pháp này vẫn còn là sơ cấp. Cao cấp hơn, sẽ có tên là Huyễn Ngư Điện Quang Bộ!
Chỉ là lĩnh ngộ của Triệu Phong về Điện Chi Truyền Thừa vẫn còn chưa đủ, Huyễn Ngư Điện Quang Bộ vẫn còn chưa thể hoàn thiện thành hệ thống, chỉ là thời điểm đánh bại Nguyên Trí, thoáng sử dụng qua một chút mà thôi.
Triệu Phong không thể quá mức bại lộ những thứ liên quan đến Điện Chi Truyền Thừa, nhiều nhất chỉ có thể mượn Phong Lôi Chưởng để ngụy trang, ngẫu nhiên phát huy một phần.
Bắc Minh Tứ Trọng Lãng!
Sóng gợn ám lam sắc giống như một tòa núi cự đại, trong nháy mắt áp bách mà đến. Khiến cho mấy vạn cân sức nước đánh mạnh tới, đó là loại lực lượng cường đại đến thế nào?
Phong Lôi Yên Diệt!
Phong quyển và điện quang trong chưởng tâm Triệu Phong lần lượt thay đổi, vặn vẹo cùng một chỗ, sản sinh ra lực lượng thôn phệ, hủy diệt thuần túy.
Hai luồng lực lượng mạnh mẽ tuyệt đối chính diện oanh kích cùng một chỗ với nhau.
Ầm ầm ầm!
Khí lãng sóng gợn cường đại cùng với điện quang phong quyển oanh tạc trong phạm vi hơn mười trượng. Loại uy năng khủng bố này, thậm chí đã đạt tới cấp bậc Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh!
- Uy lực thật mạnh mẽ!
Dưới đài, thậm chí một vài vị Chấp sự cũng đều cảm thấy động dung.
Ngoại trừ Thủ tịch Đại đệ tử, trong Nội môn chỉ sợ không có bất luận kẻ nào có thể chống lại hai tên biến thái này được.
Phong Lôi Cuồng Long!
Minh Thủy Khai Sơn!
Những chiêu thức càng mạnh mẽ cường đại hơn va chạm cùng một chỗ, phát ra khí lãng cực kỳ cuồng bạo. Hai đạo thân hình hư hư thật thật, liên tục lần lượt thay đổi.
Một lúc nào đó, hai đạo thân ảnh không ngừng bay vút lên trăm thước thiên không, liên tục oanh kích nhau hơn mười lần.
Trên mặt Triệu Phong hiện ra vài phần dữ tợn, tóc xanh cuồng vũ, Phong Lôi Chưởng đã phát động đến tầng thứ tư đỉnh phong, thậm chí còn dung nhập vào đó vài tia Điện Chi Áo Nghĩa nữa.
Nhưng mà, lực phòng ngự của Bắc Mặc lại vượt qua tưởng tượng, tầng gợn sóng ám lam sắc như nước lay động, một phen đem uy năng công kích hấp thu đi với mức độ lớn nhất.
Mạnh mẽ như Triệu Phong, không ngờ lại không thể hoàn toàn phá vỡ được phòng ngự của Bắc Mặc, có thể thấy được sự biến thái của hắn.
- Truyền thừa có liên quan đến nước, giỏi về phòng thủ, lấy nhu khắc cương...
Triệu Phong phỏng chừng chính mình không sử dụng lực lượng huyết mạch cũng khó có thể đạt được ưu thế áp đảo.
Đương nhiên, Bắc Mặc cũng không ngừng chịu khổ sở. Mỗi một lần ngạnh kháng với Triệu Phong, toàn thân hắn đều sinh ra một tia tê dại, tiếp tục chống đỡ xuống, cũng chịu khổ không ít.
Cuộc chiến giữa hai người càng ngày càng thảm liệt hơn.
Thực lực của hai người cũng không ngừng tiêu hao.
Hơn trăm chiêu qua đi, hai người đều thở dốc hổn hển, miễn cưỡng đứng tại chỗ.
Từ đầu tới cuối, Triệu Phong căn bản là đè Bắc Mặc ra đánh, nhưng cũng không có cách nào chính diện phá vỡ được phòng ngự của Bắc Mặc.
- Đây chính là kết quả tốt nhất rồi!
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.
- Được rồi! Trận chiến này, xem như ngang tay mà chấm dứt!
Lý Phó Đường chủ hiện thân, ngăn cản cuộc chiến tiếp tục.
Cả hai người giao phong đều là thiên tài tuyệt đỉnh của Nội môn, cũng không thể để ai xảy ra bất kỳ sơ xuất gì.
- Ngang tay!
Nguyên Trí cũng thở ra một hơi. Nếu như Triệu Phong lại thắng, như vậy tương đương với việc quét ngang đệ tử môn hạ của Vân Hải Chân Nhân rồi.
Bắc Mặc chậm rãi đi xuống Luận võ đài, liếc mắt nhìn Triệu Phong thật sâu, sau đó cùng hai vị sư huynh rời đi.
- Tên kia, công kích thật mạn!
Vừa khuất khỏi tầm mắt mọi người, thân hình Bắc Mặc run lên, khóe miệng trào ra một tia máu. Cho dù phòng ngự của hắn mạnh mẽ, thừa nhận công kích điên cuồng như vậy của Triệu Phong, cũng có chút chịu không nổi.