Chương 493: Thiên thánh cầm truyền thừa

Chúa Tể Chi Vương

Khoái Xan Điếm 26-06-2023 16:29:04

"Thịch" một tiếng, chưởng khống giả Cầm Kiếm Cung, một trong tám cỗ thế lực ngập trời Đại quốc, từ không trung khuất nhục chật vật không chịu nổi rơi thẳng xuống đất. Đám cường giả trong Hồng Hồ Thành, nhìn thấy cảnh này đều trừng mắt há miệng! Hai người Khương Tam Phong và Điệp Diệp, tròng mắt cũng sắp rơi luôn ra ngoài, kinh ngạc không thể nói nên lời. Trước khi giao phong, bọn họ cũng không phải là không biết được Triệu Phong cường đại, cho dù lấy một chọi hai, ít nhất cũng có thể tự bảo vệ mình! Thời điểm ở Hoành Vân, mặc dù hai người Khương Tam Phong không chính mắt nhìn thấy Triệu Phong ra tay, nhưng những lời đồn đãi, thật ra cũng nghe qua không ít. - Không hổ là thiên kiêu cái thế! Cầm Kiếm Cung chủ ngay cả lực hoàn thủ cũng đều không có! Nhìn tình hình này, cho dù hai đại Chân Chủ Cấp liên thủ cũng ngăn không được mấy chiêu của Triệu Phong! Khương Tam Phong kinh ngạc qua đi, trong lòng dị thường phấn chấn. - Đà chủ ra tay cũng quá tùy tiện rồi! Làm sao có thể đá vào bộ vị này của nữ nhân? Khuôn mặt nhỏ nhắn của Điệp Diệp có chút đỏ lên. Đương nhiên nàng cũng nhìn ra được, một cước này của Triệu Phong thật ra rất tùy ý, cũng không phải là cố ý. Dường như trong mắt hắn, nữ tử đoan trang tuyệt lệ như Cầm Kiếm Cung chủ, cũng không khác một bộ khô lâu phấn hồng bao nhiêu. Cùng lúc đó... Xôn xao! Chúng cường giả trong Hồng Hồ Thành bây mới phản ứng trở lại, cả đám đều kinh hãi một trận. - Làm sao có thể? Quá nhanh rồi! - Cùng là Chân Chủ Cấp, tại sao lại chênh lệch đến như thế? Triệu Phong ra tay quá nhanh, một ít chi tiết, đại đa số mọi người đều không nhìn thấy rõ. Nhưng Cầm Kiếm Cung chủ ngay cả sức chống cự cũng không có, đã bị một cước đá bay, quả thật có chút ngoài dự liệu. Hít... Hồng Hồ Thành chủ cách đó không xa không khỏi hút mạnh một ngụm lương khí. Hắn ngây người nhìn Triệu Phong thật sâu, vẻ mặt phức tạp, có kiêng kỵ, cũng có kinh hãi, thậm chí còn có một tia vui mừng mà chính mình cũng không thể lý giải. Năm đó, ngay lần đầu tiên nhìn thấy Triệu Phong, Hồng Hồ Thành chủ liền phát hiện thiên phú huyết mạch kinh người của Triệu Phong, kể cả Thần Linh Nhãn nữa. Bởi vậy hắn mmơi sinh lòng thưởng thức, từng bước một tiến hành bức bách, khiến cho Triệu Phong trở thành con rể tương lai của mình. Mà hiện tại, hết thảy mọi chuyện đều nghiệm chứng cho ánh mắt của hắn. Vị con rể tương lai này của hắn, đằng vân hóa long, trở thành thiên kiêu cái thế, đếm trên đầu ngón tay của Đại lục, luận thực lực, thậm chí còn viễn siêu chính mình nữa. - Triệu Phong! Sỉ nhục ngày hôm nay, ngày sau bản cung tất sẽ hoàn trả gấp mười! Trong mắt Cầm Kiếm Cung chủ tràn ngập hận ý, bàn tay vuốt nhẹ bộ ngực tràn ngập vết máu, miệng lại phun ra vài ngụm máu tươi. - Ồ? Triệu Phong thoáng có chút ngoài dự liệu. Một cước vừa rồi của hắn, vốn tưởng rằng có thể đá cho nữ nhân kia bị trọng thương, nửa ngày cũng không đứng dậy nổi. Nào ngờ ngoài dự liệu chính là, bộ vị bị đá trúng, thập phần mềm mại, giảm xóc đi một phần lực đạo khá lớn. Cho dù là như thế, Cầm Kiếm Cung chủ cũng đã bị đánh trọng thương, miễn cưỡng lắm mới có thể đứng lên. Hơn nữa Lục Hợp Dao Cầm bị hủy, tâm thần bị thương tổn, trong thời gian ngắn, chiến lực của nàng ta bị giảm mạnh xuống, chỉ còn lại ba bốn thành. Vút... Cầm Kiếm Cung chủ hóa thành một đạo thải quang, phá không hướng bên ngoài Hồng Hồ Thành mà bỏ chạy. - Hừ! Ngày sau hoàn trả gấp mười? Không có cơ hội nữa đâu! Triệu Phong cười lạnh một tiếng. Hắn cũng không có lý do vô duyên vô cớ để cho một địch nhân có thể uy hiếp mình chạy thoát như vậy. Mắt trái của hắn bỗng nhiên biến thành thanh đồng, chuẩn bị phát động một cái Phong Lôi Đồng Hỏa, hoặc là một đạo Thanh Phong Mâu Trảm, đem nàng ta diệt sát. - Dừng tay! Hồng Hồ Thành chủ quát lớn một tiếng. Hắn từ trong huyết mạch nhãn đồng của Triệu Phong cảm nhận được một luồng lực lượng kinh khủng ngay cả chính mình cũng phải run sợ. Hắn từng quan sát Chân Long Hội, đã thấy qua huyết mạch đồng thuật của Triệu Phong. Hồng Hồ Thành chủ không dám hoài nghi, nếu như một chiêu huyết mạch đồng thuật này của Triệu Phong thi triển thành công, Cầm Kiếm Cung chủ hẳn là phải chết không thể nghi ngờ! - Liễu Thành chủ! Triệu Phong có chút mỉm cười, sát khí trên mặt thu liễm lại, để mặc cho Cầm Kiếm Cung chủ chạy thoát một con đường sống. Cầm Kiếm Cung chủ bỏ chạy được một đoạn khoảng cách, đột nhiên cảm thấy một luồng hàn ý tử vong ở trên người mình đảo quét qua! Nàng thật sự không biết, tính mạng của chính mình, bởi vì một tia ý niệm của Triệu Phong chuyển biến, thiếu chút nữa đã đi đến điểm cuối! - Triệu Phong, Liễu mỗ thừa nhận ngươi cường đại, chỉ sợ Đại quốc hiện nay cũng không có mấy người là đối thủ của ngươi! Hồng Hồ Thành chủ thở dài một tiếng. Đối mặt với một gã con rể tương lai như vậy, hắn cảm thấy bất lực vô cùng. Lấy thực lực Triệu Phong thể hiện ra mà xét, cho dù hắn và Cầm Kiếm Cung chủ liên thủ, cũng không chịu nổi một kích! Chẳng qua, trong lòng Hồng Hồ Thành chủ cũng có chút nghi hoặc. Triệu Phong đối với một ít địch nhân khác vẫn luôn tâm ngoan thủ lạt, ví dụ như Cầm Kiếm Cung chủ vậy, một tia ý niệm vừa động, liền có thể chém giết! Nhưng đối với Hồng Hồ Thành chủ hắn, Triệu Phong lại thập phần mềm lòng, luôn tùy ý để cho mình công kích, quả thật không hoàn thủ! Hiện tại Hồng Hồ Thành chủ ngẫm lại, cũng thầm toát ra một thân mồ hôi, nếu như đổi lại là địch nhân Chân Chủ Cấp bình thường, e rằng Triệu Phong sớm đã oanh sát hắn mấy chục lần rồi. - Nói đi! Lần này ngươi đến Hồng Hồ Thành, tìm Liễu mỗ là có chuyện gì? Bộ dáng Hồng Hồ Thành chủ giống như có chút suy nghĩ, nói. Từ thái độ của Triệu Phong mà xét, căn bản không xem hắn như là một địch nhân, thậm chí còn bán cho hắn một phần thể diện, buông tha cho Cầm Kiếm Cung chủ một con đường sống. - Vãn bối đã nói qua, lần này ta quay về Hồng Hồ Thành, chính là vì hoàn thành lời hứa hẹn năm đó, lấy Cầm Hâm làm vợ! Triệu Phong không khỏi cười khổ một tiếng. Lời này vừa dứt, toàn trường liền oanh động một trận, mọi người vô cùng kinh hãi. Mọi người ở đây, kể cả Hồng Hồ Thành chủ, Liễu Nguyên, cùng với hai người Khương Tam Phong theo hắn đến đây, vẻ mặt cũng đều là biểu tình không thể tưởng tượng. - Ngươi thật sự là định trở về lấy Cầm Hâm làm vợ? Biểu tình Hồng Hồ Thành chủ vô cùng phấn khích. Triệu Phong có chút hổ thẹn, khẽ gật đầu: - Nhưng ta thật sự không biết rằng, Cầm Hâm còn chưa trở về! Thế sự vô thường, năm đó khi Hồng Hồ Thành chủ bức bách Triệu Phong lập gia thất, hắn cực độ không tình nguyện, còn có ý đồ một đường đào hôn, oanh động cả Đại quốc. Mà hiện nay, đến lúc Triệu Phong hoàn thành mọi chuyện, định trở về cười Liễu Cầm Hâm, giai nhân đã không còn tồn tại nữa. Hồng Hồ Thành chủ dò xét Triệu Phong thật lâu sau, rốt cuộc thở dài một tiếng: - Cố tình trồng hoa, hoa không nở! Vô tình cắm liễu, liễu lại xanh... Ngươi theo ta vào đây! Một lát sau, trong Phủ Thành chủ, trong một gian lầu các. Liễu Cửu Thiên, Triệu Phong, cùng với hai người Khương Tam Phong, nhất nhất ngồi xuống. - Truyền thừa mà Cầm Hâm tiến vào chính là Thiên Thánh Cầm Truyền Thừa! So với Tứ Đại Truyền Thừa, mặc dù cũng không tính là đại truyền thừa, nhưng truyền thừa này thần bí mà thiên môn. Truyền thừa này, ở trong ghi chép vạn năm qua, cũng vẻn vẹn chỉ xuất hiện qua hai ba lần mà thôi! Tình hình cụ thể, đã rất khó có thể truy nguyên! Liễu Cửu Thiên nhàn nhạt nói. Ngày đó trên Chân Long Hội, Triệu Phong cùng với một ít thiên kiêu cái thế cạnh tranh cơ hội truyền thừa vô cùng kịch liệt. Trong đó, Vũ Thiên Ngô và Tân Vô Ngân, tiến nhập Thiên Cơ Truyền Thừa! Thương Vũ Nguyệt tiến nhập Thất Kiếm Truyền Thừa! Băng Vi tiên tử và Đạm Thai Lan Nguyệt, tiến nhập Huyền Băng Truyền Thừa! Về phần một ít người còn lại, Triệu Phong cũng không quá chú ý. Ví dụ như đám người của Đại quốc Thiên Bồng như Kim Thái tử, Thiên Vân Chi, Vương Tiểu Quái, kể cả Liễu Cầm Hâm, cũng đều lựa chọn truyền thừa phù hợp với chính mình. - Chân Long Hội kỳ này, nhân số Đại quốc Thiên Bồng tiến vào Chân Long Bách Cường chính là nhiều nhất, vượt xa các Đại quốc khác! Nhưng trong số những Chân Long thiên tài của bổn quốc tiến vào truyền thừa Ngoại Vực, kẻ không có từ trong truyền thừa Ngoại Vực phản hồi, chỉ có một mình Cầm Hâm! Khóe miệng Hồng Hồ Thành chủ dâng lên một tia chua sót, vẻ mặt cô đơn trống vắng. Nghe thấyvậy, trong lòng Triệu Phong cũng giằng co một trận, không thể kiên định bình tĩnh được. Không chỉ hổ thẹn, hắn phảng phất như có dị vật gì đó mắc bên trong tâm linh của mình, không ngừng quấy phá. Tâm cảnh tĩnh như chỉ thủy của Triệu Phong, phảng phất như tại một khắc này, xuất hiện một tia vết rách nhàn nhạt. Hắn có một loại trực giác, nếu như hắn mặc kệ không để ý đến việc này, vết rách sơ hở ở chỗ sâu trong tâm linh này, sẽ càng ngày càng lớn lên! - Cái này... Chẳng lẽ chính là khúc mắc sao? Triệu Phong không ngờ được, Liễu Cầm Hâm tử vong ngoài ý muốn, lại mang đến cho chính mình sự ảnh hưởng lớn đến như vậy. Hắn cũng không phải không nghĩ tới, một khi Liễu Cầm Hâm chết đi, lời hứa hẹn lúc trước cũng có thể theo đó mà chấm dứt luôn. Nhưng mà, một khi nghĩ tới điều này, cái loại cảm giác dị vật này trong lòng Triệu Phong, sẽ càng phát ra mãnh liệt hơn, vết rách sơ hở ở chỗ sâu trong tâm linh kia, lại có xu thế càng ngày càng lớn hơn. Dần dần, trên mặt Triệu Phong xuất hiện một chút vặn vẹo, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh. - Phong nhi! Sắc mặt Hồng Hồ Thành chủ khẽ biến, hô nhỏ một tiếng. Hắn không ý thức được, chính mình xưng hô, phảng phất như trở lại thời điểm ngày xưa lúc Triệu Phong ở tại Phủ Thành chủ. - Ồ? Đồng tử mắt trái của Triệu Phong, biến thành một phiến u lam nồng đậm, một tia hàn ý lạnh lẽo toát ra, chảy xuôi toàn thân, khiến cho tâm tình hắn trong khoảnh khắc khôi phục bình tĩnh. Nhưng hắn biết, cái loại vết rách sơ hở nguyên bản ở chỗ sâu trong tâm linh này, cũng sẽ không hoàn toàn được trị tận gốc! - Triệu Phong! Hồng Hồ Thành chủ trịnh trọng nói: - Hy vọng chuyện của Cầm Hâm, sẽ không ảnh hưởng đến tâm cảnh của ngươi! Ngươi là Thiên Kiêu Chi Vương của Thanh Hoa Vực, đệ nhất nhân trong đám thế hệ trẻ của Thiên Bồng Đại quốc, cho dù Cầm Hâm trên trời linh thiêng, cũng sẽ không nguyện ý nhìn thấy ngươi bị chuyện của nàng ảnh hưởng... Nói đến cuối cùng, khóe mắt Hồng Hồ Thành chủ đã có chút ướt át. Đặc biệt khi nghe được mấy chữ "trên trời linh thiêng", Triệu Phong phảng phất như bị ngũ lôi oanh đỉnh, tâm thần một trận hoảng hốt. - Liễu bá, trước khi không có chứng cứ chính xác, chúng ta còn chưa thể xác nhận sinh tử của Cầm Hâm được! Triệu Phong hít sâu một hơi, nói. Giờ phút này, hắn đột nhiên nghĩ đến Triệu Vũ Phi, đồng dạng cũng không quay về Thanh Hoa Vực, nhưng cũng không có chết! Mặc dù Triệu Phong biết, loại tỷ lệ này nhỏ bé vô cùng. - Phong nhi, ngươi cũng không cần an ủi ta! Hồng Hồ Thành chủ lắc lắc đầu. Chân Long Hội chấm dứt, đến bây giờ đã trải qua một năm rồi, nếu trở về cũng đã trở về rồi. Bản thân Triệu Phong cũng không phủ nhận. Hắn cũng biết, tỷ lệ Liễu Cầm Hâm còn sống phi thường nhỏ bé. - Liễu bá, với khả năng hiện tại của ta, còn có thể làm được gì? Nỗi lòng Triệu Phong khó có thể bình tĩnh được. Ánh mắt Hồng Hồ Thành chủ lóe lên, dò xét vị thiên kiêu cái thế Đại lục này vài lần. Thực lực Triệu Phong hiện tại sâu không thể lường, ngay chính Hồng Hồ Thành chủ cũng nhìn xem không thấu. Hắn hiểu được, nếu như chính mình đưa ra một vài yêu cầu, lấy thực lực hiện tại, cùng với tiềm lực không thể đoán trước của Triệu Phong, trong tương lai, trên Đại lục Thanh Hoa, chỉ sợ không có bao nhiêu chuyện hắn không thể hoàn thành. Nhưng mà, ý niệm này chỉ thoáng lóe lên trong đầu Hồng Hồ Thành chủ một cái, sau đó hoàn toàn gạt sang một bên. - Triệu Phong, nhiệm vụ trước mắt, chúng ta phải xác nhận sự sinh tử của Cầm Hâm, chấm dứt khúc mắc của ngươi và của ta! Hồng Hồ Thành chủ chậm rãi mở miệng. Triệu Phong không khỏi có chút ngoài dự liệu, Hồng Hồ Thành chủ cũng không có đưa ra yêu cầu quá mức, dường như là nhìn ra điểm khúc mắc của bản thân, ngược lại còn đang giúp mình nữa. Đương nhiên, bất luận là Hồng Hồ Thành chủ hay là Triệu Phong, cũng đều bức thiết muốn xác định rõ ràng Liễu Cầm Hâm rốt cuộc là còn sống hay đã chết. - Xin hỏi Liễu bá, chúng ta có thể thông qua phương pháp gì, để xác định sinh tử của Cầm Hâm? Triệu Phong nhất thời lâm vào trầm tư. Truyền thừa Vực Ngoại cách Đại lục Thanh Hoa xa xôi vô cùng. Cho dù biết rõ là Thiên Thánh Cầm Truyền Thừa, nhưng cũng đều không thể xác định vị trí cụ thể của nó. Một ít truyền thừa, có khả năng giống như Di tích Tử Thánh vậy, là một không gian độc lập, hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới. - Có hai phương pháp! Hồng Hồ Thành chủ thoáng dừng một chút, trầm ngâm nói: - Đầu tiên, đơn giản nhất chính là tìm vào Thiên Thánh Cầm Truyền Thừa, hoặc là đợi đến vài kỳ Chân Long Hội tiếp theo, xem xem Thiên Thánh Cầm Truyền Thừa có tiếp tục buông xuống hay không, nghĩ cách để cho người ta đi vào, kiểm tra chân tướng bên trong! Triệu Phong lập tức lắc đầu, phương pháp này, căn bản chính là dựa vào vận khí. Thiên Thánh Cầm Truyền Thừa, trong vạn năm qua chỉ buông xuống có hai ba lần, thập phần thiên môn, ai có thể xác định, Chân Long Hội kỳ tới nó còn có thể hiện thân hay không? Hơn nữa, Chân Long Hội mười năm tổ chức một lần, chẳng biết phải chờ tới năm nào tháng nào. - Còn phương pháp thứ hai! Thế gian có một đạo bói toán thôi diễn, có thể thông qua một ít manh mối như "tơ nhện chân ngựa" nào đó, suy đoán một ít kết quả nhất định! Trong mắt Hồng Hồ Thành chủ lóe lên quang mang. - Mệnh đạo thôi diễn? Ánh mắt Triệu Phong cũng sáng ngời lên. - Tại Đại quốc Thiên Bồng, Trí giả của Lục Vu Tháp có lẽ còn có năng lực này. Chỉ là mấy lần trước ta đến cầu kiến, cũng đều vô duyên gặp mặt ngài!