Chương 314: Trùng kích chân linh cảnh

Chúa Tể Chi Vương

Khoái Xan Điếm 26-06-2023 16:29:06

Thiết Huyết Giáo, Phân đà Thiên Thủy. Trên không trung đại điện của Đà chủ tâm nhậm, thỉnh thoảng lại truyền đến thanh âm lôi điện nổ vang. Phiến khu vực này, nguyên khí lôi điện thiên địa ba động cực kỳ sinh động. Đến lúc sau, có thể nhìn thấy được trong không trung xuất hiện một đoàn điện quang tử sắc nhàn nhạt, giống như là những sợi tơ nhện tử sắc đan xen vào nhau, lại giống như yên hoa sinh diệt không ngừng, hình thành nên một mảnh quang cảnh cực kỳ tráng lệ. Trong phạm vi mười dặm xung quanh, tất cả những cường giả từ Thoát Phàm Cảnh trở lên, đều có thể cảm nhận được dị tượng ở chỗ này. - Không hỗ là người được Phó Giáo chủ xem trọng! Độ tuổi còn nhỏ, chưa đến mười bảy tuổi, lại có thể tấn chức Chân Linh Cảnh! Thiên tài bậc này, phóng mắt khắp toàn bộ Đại quốc Thiên Bồng, cũng đều là phượng mao lân giác. Ánh mắt Điệp Diệp khẽ động. Nàng thân là trợ thủ, ở bên ngoài hộ pháp cho Triệu Phong. Lấy kinh nghiệm nhiều năm của nàng mà xét, các phân đoạn khi Triệu Phong trùng kích vào Chân Linh Cảnh đều thuận lợi dị thường, gần như là không có bất cứ một hạn chế bình cảnh nào cả, toàn bộ quá trình giống như là nước dâng thuyền lên vậy!Động tĩnh bên phía đại điện Đà chủ bên này, nhất thời kinh động đến phần đông các cao tầng bên trong Phân đà Thiên Thủy. Thần sắc Vân Sát và Trần Mộng Chẩm, đều trở nên ngưng trọng hơn. - Triệu Phong này, cũng không phải là thiên tài bình thường. Nhớ lại năm xưa chúng ta lúc ở độ tuổi này, vẫn còn đang chật vật ở cảnh giới Ngũ trọng thiên, Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh! Huống chi, hắn lại còn có huyết mạch nhãn đồng cực kỳ đặc thù nữa... Cặp mày thanh tú của Trần Mộng Chẩm khẽ nheo lại, cũng cảm thấy sự tình có chút khó giải quyết. Nếu như Triệu Phong còn chưa có tấn chức lên Chân Linh Cảnh, vậy thì trong mắt bọn họ, chẳng qua cũng chỉ là một con kiến có chỗ dựa vững chắc một chút mà thôi, ngoài mặt tuy rằng không dễ đối phó, nhưng mà các loại thủ đoạn ngầm có thể thi triển, khiến cho tiểu tử này biết khó mà lui, ở trong Phân đà yên phận thủ thường một chút. Nhưng mà, nếu như Triệu Phong tấn chức Chân Linh Cảnh, như vậy tình huống sẽ không giống nữa! Bước vào "Chân Linh" không còn "Phàm"! Những lời này, đặt ở Đại quốc Thiên Bồng cũng đồng dạng hữu hiệu. Một khi tấn chức Chân Linh Cảnh, trình tự sinh linh sẽ sản sinh một sự lột xác nhảy vọt, thọ mệnh và thực lực đều sẽ gia tăng trên diện rộng. - Nếu như hắn tấn chức Chân Linh Cảnh, đối phó với hắn, quả thật là có chút phiền toái. Những người có được lực lượng huyết mạch, phần lớn so với những kẻ cùng cấp đều lợi hại hơn gấp đôi, huống chi trong tay hắn còn có các loại trọng bảo như Tam Hoa Bảo Liên vậy... Sắc mặt của Vân Sát cũng âm tình bất định. Với tu vi Chân Nhân Cấp đỉnh phong và chiến lực cường đại của bọn họ, Chân Nhân Cấp bình thường căn bản là không đặt vào trong mắt. Chẳng qua, trên người của Triệu Phong có quá nhiều ánh sáng huy hoàng và bối cảnh sâu xa. Sự xem trọng của Phó Giáo chủ, thiên phú tiềm lực tuyệt hảo, huyết mạch nhãn đồng đặc thù, uy danh chấn động toàn bộ Đại quốc, các loại trọng bảo trong tay... Hết thảy những thứ này, đều khiến cho nội tình và uy vọng của hắn được đẩy lên rất cao. - Không được! Nhất định phải cắt ngang quá trình trùng kích Chân Linh Cảnh của hắn! Mọi người đều biết, mỗi một lần thành công trùng kích vào Chân Linh Cảnh, phía sau đều có sự ảnh hưởng của rất nhiều các loại phương diện như khí vận, trạng thái, Linh đan, tâm tình này nọ. Chỉ cần thành công cắt ngang một lần, lần sau hắn muốn trùng kích lần nữa, khả năng không có sự thuận lợi từ các nhân tố này giống như hiện tại vậy, xác suất thành công sẽ giảm xuống rất lớn. Trong mắt Vân Sát thoáng hiện ra một tia âm lãnh. - Ngươi điên rồi! Nếu như để cho Phó Giáo chủ biết được, ngươi không chết cũng sẽ bị lột một lớp da! Trần Mộng Chẩm bị dọa cho nhảy dựng lên. - Hừ! Nếu như người của Phân đà chúng ta động thủ, khẳng định là không được! Lần này cần phải mượn dùng ngoại lực mới được! Vẻ mặt Vân Sát tràn đầy âm lãnh. - Mượn dùng ngoại lực? Chẳng lẽ ngươi muốn... Trần Mộng Chẩm lộ ra một tia tỉnh ngộ. Trong khoảng thời gian gần đây, Phân đà Thiên Thủy cũng không có bất cứ nguy cơ lớn nào có thể uy hiếp cả. Phiền toái duy nhất chính là tranh chấp một chút lợi ích với Phân tộc Vân gia. Người của Phân tộc Vân gia xông vào quáng sơn Nguyên tinh thạch của Phân đà Thiên Thủy, giết chết một gã thành viên của Phân đà Thiết Huyết Giáo... - Tiểu tử kia muốn thành công ngưng tụ được Chân Linh Chi Nguyên, đại khái còn cần thời gian gần mười ngày nữa! Trong lúc này, chúng ta có thể mạnh mẽ cường thế đối phó với Phân tộc Vân gia, khiến chuyện bé xé ra to! Một khi hai thế lực phát sinh giao chiến, dưới loại cục diện đại cục như thế này, cũng không thể để cho hắn thân là Đà chủ đặt mình ra khỏi được! Vân Sát khẽ liếm liếm môi, trên mặt lộ ra vài phần tàn nhẫn. Trần Mộng Chẩm suy tư một lát, sau đó gật đầu. Nàng không thể không thừa nhận, đây chính là một cái sách lược cực kỳ tốt. Chính bản thân bọn họ động thủ, như vậy khẳng định không được, nhất định là phải mượn dùng ngoại lực. Mà cái ngoại lực kia, chính là Phân tộc Vân gia, đối thủ lớn nhất hiện tại của Phân đà Thiên Thủy. Trong hai ngày kế tiếp, Phân đà Thiên Thủy và Phân tộc Vân gia đều không ngừng phát sinh mâu thuẫn, giao tranh không ngừng mở rộng ra. Song phương ai nấy đều không chịu nhường nhịn chút nào. Tác phong hành sự của Thiết Huyết Giáo từ trước đến giờ vẫn luôn cường ngạnh thiết huyết, mà lần này Phân tộc Vân gia lại ra tay giết người trước, Thiết Huyết Giáo tự nhiên là không dễ dàng bỏ qua như vậy. Điều này hết thảy thuận lý thành chương, phù hợp với tác phong từ trước đến giờ của Thiết Huyết Giáo. Không đến ba ngày, cuộc chiến đấu giữa Phân đà Thiên Thủy cùng với Phân tộc Vân gia đã gia tăng lên một cấp bậc mới. Lúc mới bắt đầu, cũng chỉ là cuộc chiến giữa các cấp bậc Thoát Phàm Cảnh, nhiều lắm cũng chỉ là Nửa bước Chân Linh Cảnh ra tay mà thôi. Nhưng mà rất nhanh về sau, cường giả Chân Nhân Cấp cũng tham gia chiến đấu. Nhân mã song phương giao phong, đã phát sinh qua mấy lần chiến đấu quy mô nhỏ, nhưng càng đánh lại càng trở nên thảm thiết hơn. Đến thời điểm ngày thứ năm, Phó Đà chủ Vân Sát và Trần Mộng Chẩm cũng đều đã gia nhập tràng chiến đấu, đánh chết một cường giả Chân Nhân Cấp, đánh trọng thương hai Chân Nhân Cấp của Vân gia. Sau đó, Lão Tộc trưởng Vân gia, cường giả Chân Huyền Cấp ra tay, đánh chết một vị Trưởng lão Chân Nhân Cấp của Thiết Huyết Giáo. Mắt thấy tình thế ngày càng không ngừng mở rộng ra. - Đây... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Vân gia lại phối hợp với chúng ta như vậy? Vân Sát và Trần Mộng Chẩm đều cảm thấy giật mình khó hiểu. Trong dĩ vãng, Lão Tộc trưởng của Vân gia, vị cường giả Chân Huyền Cấp kia, tuổi già đã cao, không còn hùng tâm tranh bá, bình thường cũng đều tận lực tránh phát sinh va chạm quá lớn với Phân đà Thiết Huyết Giáo. Nhưng mà lần này đây, tình huống thập phần khác thường. Đầu tiên là Phân tộc Vân gia chủ động khiêu khích giết người! Tiếp theo sau đó, Thiết Huyết Giáo tiến hành phản kích, Phân tộc Vân gia cường thế xuất ra, căn bản là không cần hai người bọn Vân Sát cố tình bố cục. Hết thảy mọi chuyện đều vô cùng thuận lợi. - Phương diện này, dường như có vấn đề gì đó! Phân tộc Vân gia vì cái gì lại dám cùng chúng ta đối kháng? Mặc dù bọn họ có một cường giả Chân Huyền Cấp, nhưng mà hai người chúng ta liên thủ, phần thắng vẫn cao hơn một chút. Quan trọng nhất chính là, nhân viên hạ tầng cùng với các cường giả ám tuyến của chúng ta vẫn chiếm nhân số cao hơn bọn họ rất nhiều... Phó Đà chủ Trần Mộng Chẩm, trong lòng mơ hồ cảm thấy bất an. - Bẩm Phó Đà chủ! Đại sự không xong! Người của Bách Hoa Môn đột nhiên ra tay ám toán những người ám tuyến của chúng ta! Một vài thành viên nữ sau khi bị cường bạo xong, thi thể bị ném đến trước đại môn của Phân đà! Một gã thành viên Nửa bước Chân Linh Cảnh từ ngoài chạy vào bẩm báo. - Bách Hoa Môn? Sắc mặt Vân Sát và Trần Mộng Chẩm nhất thời đại biến, trong lòng trầm xuống. Trong đoạn thời gian gần đây, Bách Hoa Môn hành tung trở nên quỷ dị, trong đó Đào Phiến phi tặc, một trong những nhân vật cao tầng của Bách Hoa Môn đã đạt được rất nhiều ích lợi bên trong Bảo tàng Thủy Nguyệt, đặc biệt là đạt được Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, thực lực đại trướng. Bách Hoa Môn am hiểu nhất chính là ám toán, thi triển các loại thủ đoạn hạ lưu, âm thầm phối hợp với Phân tộc Vân gia, khiến cho Phân đà Thiết Huyết Giáo sản sinh mối nguy hiểm rất lớn. - Thế cục không ổn rồi! Vân Sát và Trần Mộng Chẩm không khỏi hít sâu một hơi. Ngày hôm đó, Phân đà Thiết Huyết Giáo lọt vào sự phản công minh ám hai mặt của Phân tộc Vân gia và Bách Hoa Môn. Ở mặt ngoài, thành viên Thiết Huyết Giáo đông đúc, minh tuyến, ám tuyến đều có bố trí đông đảo cường giả, có thể dễ dàng chiến thắng bất cứ một phương nào. Nhưng ai cũng không ngờ tới được, Phân tộc Vân gia lại cùng với Bách Hoa Môn thanh danh thối đến tận cùng kia liên thủ, hơn nữa lại còn ăn ý với nhau như vậy. Đến ngày thứ bảy, tổn thất của Thiết Huyết Giáo đã càng ngày càng lớn hơn. Cứ tiếp tục xu thế như vậy, Phân đà Thiên Thủy tuyệt đối có nguy cơ diệt môn! - Hừ! Cái tên côn đồ Triệu Phong kia, nếu như chấp nhận đăng môn tạ tội, Vân gia ta còn có thể từ bỏ việc công kích Phân đà Thiết Huyết Giáo! Một vị lão giả bạch sam thần tình tang thương phiêu phù trên không trung, thân thể giống như một cọng lông vũ không có chút sức nặng vậy. Chân Linh khí trên người hắn phát ra, câu thông thiên địa huyền diệu, phát ra một cỗ uy năng phi thường cường đại. Cường giả Chân Nhân Cấp bình thường, đối mặt với hắn cũng đều cảm thấy run sợ, Chân Linh khí trong cơ thể mơ hồ đều cảm thấy bất an. Vị lão giả bạch sam tang thương này, chính là Lão Tộc trưởng của Phân tộc Vân gia, cường giả Chân Huyền Cấp. - Bảo Đà chủ tạ tội? Đà chủ chúng ta vừa mới nhậm chức, cho đến bây giờ còn chưa có bước ra khỏi Thiên Thủy Đà nửa bước, làm sao có thể đắc tội với Phân tộc Vân gia các ngươi? Đám người bọn Vân Sát cũng đều cảm thấy kỳ diệu khó hiểu. Bọn họ nghĩ lại vẫn thấy dường như có chút gì đó không hợp lắm. Triệu Phong vừa mới tiến tới Phân đà Thiên Thủy, làm sao có thể rước lấy sự phiền toái lớn đến như vậy? - Hừ! Cái gã Đà chủ tân nhậm này của các ngươi, từng ở Hồng Hồ Thành, trong lúc luận bàn, hủy đi một cánh tay cháu nội Vân Hải Dương của ta! Hải Dương từng là đệ nhất thiên tài của Phân tộc Vân gia Thiên Thủy chúng ta, đã đạt được danh ngạch đề cử lên Tổng hệ Vân Tộc, mắt thấy tiền đồ vô lượng! Nào ngờ lại bị cái tên côn đồ kia đánh cho tàn phế một cánh tay, hơn nữa còn lưu lại trong cơ thể hàn độc, khiến cho tu vi không ngừng lùi xuống. Đến hôm nay, hắn vẫn còn phải nằm trong nhà dưỡng thương... Trong thanh âm Lão Tộc trưởng Vân gia tràn ngập hàn ý và phẫn nộ dày đặc. Những người Phân đà Thiên Thủy nghe hắn nói vậy, đều không khỏi hai mặt nhìn nhau. Vân Hải Dương này, bọn họ cũng từng nghe nói qua, ngày xưa ở Vân gia Thiên Thủy chính là đệ nhất thiên tài, hơn nữa còn là cháu nội ruột của Lão Tộc trưởng Vân gia nữa. Nhưng mà, không thể tưởng tượng nổi chính là, Vân Hải Dương này lại có cừu hận sâu xa như thế này đối với Đà chủ tân nhậm! Lúc trước ở Hồng Hồ Thành, trong lòng Vân Hải Dương nảy sinh ghen tỵ, từng phát ra lời khiêu chiến quyết đấu tiễn thuật với Triệu Phong. Tràng quyết đấu kia thập phần mạo hiểm, Triệu Phong cũng không dám có chút ý khinh thị nào, toàn lực phát động, đem tiểu tử này đóng băng, phá hủy một cánh tay của hắn. Đó còn may là nhờ Hồng Hồ Thành chủ cứu trợ kịp lúc, nếu không thì Vân Hải Dương đã hoàn toàn biến thành băng điêu vĩnh viễn rồi. Về sau, thương tổn của Vân Hải Dương đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng, lực lượng hàn khí khủng bố ẩn chứa bên trong La Hầu Cung cùng với chân lực bản thân hắn xung đột với nhau, sản sinh ra hàn độc, thẩm thấu vào trong kinh mạch, cốt cách trong cơ thể hắn. Trong thời gian nửa năm qua, Vân Hải Dương cơ bản vẫn chống chọi trên giường bệnh, tu vi không tiến ngược lại còn lùi. Trải qua sự chẩn đoán của dược sư cao minh, tương lai tiềm lực của hắn đã bị giảm xuống không nhỏ, cơ bản vô duyên với cấp bậc Chân Linh Cảnh rồi. Trùng hợp lần này, Đà chủ tân nhậm của Thiết Huyết Giáo đã đến. Loại nhân vật cấp bậc quan trọng như thế này, các thế lực lớn trong khu vực Thiên Thủy Hà này, tự nhiên phải điều tra rõ ràng. Nhưng mà nào ngờ, vừa mới điều tra, liền phát hiện ra tiểu tử này không ngờ lại chính là kẻ đầu sỏ gây ra thương tổn cho cháu nội của Lão Tộc trưởng! - Hừ! Triệu Phong, muốn trách thì trách ngươi gây thù khắp nơi! Ngươi ở Hồng Hồ Thành đào hôn, đánh tàn phế cháu nội của ta, lại cướp đoạt đi Bảo tàng Thủy Nguyệt! Nếu không phải Đào Phiến phi tặc đưa ra lời mời hợp tác, lại đồng ý phân chia bốn phần lợi ích, ta cũng sẽ không quyết tâm xuống tay như vậy. Trong lòng Lão Tộc trưởng Vân gia âm thầm cười lạnh. Đào Phiến phi tặc của Bách Hoa Môn, hiện tại đã thành công luyện hóa được Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, tu vi tiến vào Nửa bước Chân Huyền Cấp, luận chiến lực hoàn toàn không thua kém gì hắn, thủ đoạn thậm chí càng ngoan độc hơn, không thể đề phòng nổi. Mà Vân Sát bên này, áp lực tự nhiên càng lớn hơn. Bởi vì Vân gia và Bách Hoa Môn đồng thời công kích, hắn đành phải chống đỡ áp lực, đối phó với Vân gia, mà Trần Mộng Chẩm thì lại phụ trách đối phó với Bách Hoa Môn đang âm thầm đánh lén bên kia. - Phó Đà chủ! Đại sự không ổn! Trần Phó Đà chủ đã bị thất thủ, bị Đào Phiến phi tặc khống chế bắt đi rồi! Một thân ảnh cấp tốc phóng đến. - Cái gì? Trần Mộng Chẩm bị khống chế? Vân Sát hít thật mạnh một ngụm lương khí, sau lưng toát ra một tầng mồ hôi lạnh. Thực lực của Trần Mộng Chẩm, hắn biết cực kỳ rõ ràng, thật sự không chênh lệch với mình bao nhiêu. Một vị cường giả như vậy, không ngờ lại bị Đào Phiến phi tặc ở trước mặt mọi người đánh bại, hơn nữa còn khống chế bắt đi nữa! - Phân đà Thiết Huyết Giáo, ta hạn cho các ngươi trong thời gian ba ngày, giao Triệu Phong ra đây! Lão Tộc trưởng Vân gia hừ lạnh, nói. Thiên Thủy Đà, đại điện Đà chủ... - Báo Đà chủ, đại sự không ổn! Vân gia và Bách Hoa Môn liên thủ công kích Phân đà Thiên Thủy! Hai vị Phó Đà chủ thỉnh ngài đi ra chủ trì đại cục! Ngoại môn có người bẩm báo. Điệp Diệp đứng ở bên ngoài cửa đại điện, một lời không nói. Nàng chỉ phụ trách hộ pháp cho Triệu Phong mà thôi. - Cút! Triệu Phong chỉ nói đúng một chữ. Trong lòng hắn thầm nghĩ, hai người Vân Sát này, khẳng định là muốn phá hoại cơ hội mình trùng kích vào Chân Linh Cảnh! Lúc này, Chân Linh Chi Nguyên trong đan điên của hắn đã hiện ra hình thức ban đầu, độ lớn ước chừng cỡ nửa ngón tay cái. Ô... ô... ô... n... g! Đúng lúc này, dị biến đột nhiên phát sinh. Bên trong đan điền của hắn, Chân Linh Chi Nguyên do Thủy Nguyệt đại đạo phong tồn lúc trước, cùng với Chân Linh Chi Nguyên của Triệu Phong giao hội một cách kỳ dị với nhau, câu thông liên hệ, hình thành nên một cầu nối thần bí. Cỗ Chân Linh Chi Nguyên kia, so sánh với Chân Linh Chi Nguyên mới hình thành ban đầu của Triệu Phong, cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Trong đó có một dòng nước Chân Linh khí gần như trong suốt, đang vây quanh một quyển sách nho nhỏ.