Trong đình viện.
Đưa mắt nhìn Triệu Vũ Phi và Triệu Lân Long sánh vai rời đi, trong lòng Triệu Phong thoáng có một tia rung động, sau đó lại khôi phục vẻ bình thường.
Hắn một lòng hướng tới võ đạo đỉnh phong, muốn thăm dò thế giới đầy phấn khích, bề ngoài thành Vũ Dương nho nhỏ này không thể ước thúc hắn được.
Triệu Phong tâm không tạp niệm tu luyện, từ chỉ pháp đến bộ pháp, từ nội công tâm pháp đêm võ học luyện thể, có thể nói là nội ngoại kiêm tu.
Hắn cũng không biết rằng, lúc này, trong thành Vũ Dương, rất nhiều thiên tài mới xuất hiện, đều nhận được tin tức liên quan đến "Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao", thậm chí còn được mời tham gia.
Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao xuất phát từ lời mời của đệ nhất mỹ nữ thành Vũ Dương, khiến cho phần đông thiếu niên tài tuấn đều chạy theo như vịt, chuẩn bị đại triển quyền cước, hiển lộ thân thủ trên Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao vào nửa tháng sau.
Lúc nửa đêm.
Triệu thị gia tộc, Triệu Phong*, Triệu Hàn, Triệu Cầm, Triệu Thanh đều lần lượt nhận được thư mời.
Cũng không phải mọi hậu bối trẻ tuổi đều có thể nhận được lời mời tham dự Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao.
Nghe nói "tân tú" có thể nhận được lời mời của "Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao" thì tu vi ít nhất phải là tứ trọng võ đạo.
Đối với những chuyện này, Triệu Phong cũng không hề hay biết.
Mà Triệu Vũ Phi ở bên cạnh nhà lúc này cũng đang rất bối rối trong lòng, không biết liệu có nên đem tin tức này nói cho hắn biết hay không.
Ngày thứ ba Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao phát ra lời mời.
Triệu Phong ngồi xếp bằng ở trong phòng, hai mắt đóng chặt, trên người dâng lên luồng khí tức Võ Đạo Nội Kinh không thể ngăn chặn.
Phù phù phù...
Kinh phong vô hình lăng không sinh ra, những vật trong phòng đều chấn động phần phật, bụi bặm bay đầy.
Võ Đạo Nội Kình trên người Triệu Phong chấn động, kình phong chấn khai cửa sổ, sau đó đóng cửa lại.
Bỗng nhiên...
Thiếu niên mở hai mắt ra, trong phòng phảng phất như xẹt qua hai đạo điện mang bất chợt, bên ngoài đồng tử của hắn lóe lên một tầng ánh sáng xanh nhạt, phát sáng lấp lánh.
- Võ Đạo Nội Kình của ta bây giờ đã hoàn toàn có thể so sánh với lục trọng võ đạo rồi.
Trong mắt Triệu Phong lóe lên một tia kinh hỉ, sau đó lại biến mất, lập tức thúc dục vẽ học cao cấp "Khô Mộc Tức Pháp", khí tức trên người bỗng nhiên thu liễm.
Khí tức nội kình có thể so với lục trọng võ đạo liền nhanh chóng áp súc lại, suy yếu rõ rệt, bị khống chế tại cấp bậc ngũ trọng võ đạo.
Võ Đạo Nội Kình nhanh chóng đột phá lục trọng, chủ yếu là nhờ sự trợ giúp từ bên trong huyệt động của Huyết Mãng.
Ngay cả Thiết Bích Quyết tiến triển chậm chạp cũng đã đạt tới cực hạn tầng thứ tư đỉnh phong, sắp vượt đến tầng thứ năm.
Một khi Thiết Bích Quyết đột phá tầng thứ năm, không chỉ có khi lực phòng ngự cường đại mà Thiêt Bích Chi Thân của hắn thậm chí còn có thể đánh gãy cả đao kiếm.
Nói cách khác, nếu như đột phá ngũ trọng, đối thủ có thực lực thấp, công kích Triệt Phong chẳng những không thể đả thương hắn, ngược lại còn có thể bị chấn thương.
Lúc này, Thiết Bích Quyết của Triệu Phong đã gần đạt đến tầng thứ năm, mà tu vi của hắn cũng sắp đột phá lục trọng võ đạo.
Trong lòng Triệu Phong âm thầm chờ mong.
Lục trọng võ đạo, hoặc là Thiết Bích Quyết tầng thứ năm.
Chỉ cần đạt được bất kỳ thứ nào trong hai thứ đó, Triệu Phong đều có lòng tin ngạo thị đệ tử hậu bối của Triệu tộc, càng không nói đến chuyện đạt được cả hai thứ.
Ngay trong ngày hôm đó.
Tại một đình viện tao nhã phong cách cổ xưa nào đó trong Triệu tộc.
- Lục trọng võ đạo... so với tưởng tượng còn nhanh hơn.
Triệu Lân Long một thân trường bào màu vàng kim chậm rãi đứng dậy, một cỗ Võ Đạo Nội Kình mạnh mẽ vờn quanh bên ngoài cơ thể.
Phù...
Sóng khí vô hình lấy hắn là trung tâm quét ra phạm vi mấy mét, đem những cành gỗ lá cây gần đó xé nát.
- Đúng vậy, trước mười tám tuổi đột phá lục trọng võ đạo, việc này đã phá vỡ kỷ lục mấy chục năm qua của thành Vũ Dương.
Gia chủ Triệu Thiên Thương nở nụ cười ấp áp, trong mắt tràn ngập yêu mến và thưởng thức.
- Nếu như không có Thiên Niên Huyết Sâm và được nghĩa phụ tiêu hao nguyên khí thi triển "Nội Kình Thông Huyệt Đại Pháp" thì Lâm Long cũng không cách nào đột phá được lục trọng võ đạo nhanh như vậy.
Triệu Lân Long khiêm tốn nói.
Dù đã đột phá lục trọng võ đạo, thế nhưng đối mặt với nghĩa phụ, hắn vẫn hèn mọn, nhỏ bé như trước.
Giữa lục trọng võ đạo và thất trọng võ đạo, có một khoảng cách cực lớn, giống như chênh lệch giữa Võ Đồ và Võ Giả.
Võ Đồ tấn chức Võ Giả, trong mười người chưa chắc có một.
Mà Võ Giả muốn tấn chức thành Đại Sư võ đạo, thậm chí trong trăm người chưa chắc đã có một.
- Tiếp theo, ngươi phải chú tâm tu luyện võ học, nghe nói các ngươi sắp tới phải tham gia "Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao", lần này phải đem về mặt mũi cho Triệu tộc chúng ta.
Triệu Thiên Thương mỉm cười nói.
- Nghĩa phụ yên tâm, ngoại trừ Tân Vô Ngân ra, những người khác, ta còn chưa để vào mắt. Mà nghe nói tu vi của Tân Vô Ngân nhiều nhất chỉ là ngũ trọng đỉnh phong, ta có sáu thành nắm chắc sẽ chiến thắng hắn.
Trong giọng nói của Triệu Lâm Long lộ ra một sự tự tin siêu việt.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Thời gian diễn ra Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao càng ngày càng đến gần.
Trước lúc bắt đầu Hội Nghị Tha Tài Đỉnh Cao, thành Vũ Dương trở nên vô cùng náo nhiệt.
Vì để chứng kiến thịnh hội này, có không ít người từ xa xôi ngàn dặm đều đổ xô về thành Vũ Dương.
Có một vài người, chẳng qua chỉ muốn nhìn thấy phương dung của "Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ" mà thôi.
Lúc này, tin tức Triệu Lân Long đã đột phá lục trọng võ đạo cũng truyền đi khắp thành Vũ Dương, tất nhiên lập tức chân nhiếp vô số hậu bối tài tuấn, cũng nổi lên một trận sóng lớn trong ba đại gia tộc.
Lục trọng võ đạo...
Cảnh giới này đối với hậu bối võ đạo và thiếu niên trước mười tám tuổi mà nói gần nhu là nguyện vọng xa vời không thể chạm tới.
Thế nhưng.
Người khác cũng không biết rằng trong Triệu thị gia tộc, đệ tử đột phá lục trọng võ đạo cũng không chỉ có một mình Triệu Lân Long.
Trong một đình viện rộng lớn trong Triệu tộc.
Một thiếu niên đang di chuyển với bộ pháp biến ảo, hư ảnh trùng điệp không ngừng, nhanh chóng khó lường, lúc bay vọt lên cao thì trong hư không sinh lực nhảy tiếp.
Bịch...
Thân hình Triệu Phong như lá rụng nhẹ nhàng đáp xuống đất.
Nếu như chú ý quan sát thì sẽ phát hiện thân hình Triệu Phong trở nên cao ngất, mới mười bốn tuổi, nhưng khổ người và chiều cao thậm chí còn hơn xa những người trưởng thành.
Làn da và cơ bắp trên người hắn cứng cỏi giống như cổ đồng, tràn ngập cảm giác lực lượng.
Từ sáu bảy ngày trước, Triệu Phong đã thành công đột phá "lục trọng võ đạo", đồng thời Thiết Bích Quyết cũng đột phá tầng thứ năm.
Lúc này, hắn đã có lòng tin: trong số đồng lứa thiếu niên của thành Vũ Dương, không ai là đối thủ của hắn.
Mấy ngày trước, hắn vẫn một mực tìm hiểu Điểm Tinh Chi và Lăng Vi Bộ.
Trong đó, bộ pháp cao cấp Lăng Vi Bộ đã dần đạt đến hỏa hầu đỉnh phong.
Bây giờ, Triệu Phong đang đặt trọng tâm vào Điểm Tinh Chỉ.
Mấy ngày gần đây, Điểm Tịnh Chỉ của hắn rốt cuộc đã có đột phá, uy lực chỉ pháp lại tinh tiến, miễn cưỡng bước vào tầng thứ ba.
Vù vù vù...
Ngón trỏ của Triệu Phong ở trong không khí xẹt qua từng đạo chỉ ảnh, phát ra tiếng rít gào sắc bén.
- Gầm...
Võ Đạo Nội Kinh của Triệu Phong trút xuống một điểm, ngưng tụ tại đầu ngón tay, không khí bốn phía co rút lại, sau đó chấn động, mơ hồ truyền đến tiếng nổ vang.
Rắc rắc...
Trong bóng đêm, một đạo tinh điểm (điểm sáng như ngôi sao) lăng không phát sinh, ngưng mà không tán, giống như vì sao trên bầu trời, kinh hồng nhất hiện (*).
(*) nhanh như chim nhạn, xuất hiện trong nháy mắt.
Một chiêu này, chính là chiêu bài tuyệt kỹ của Điểm Tinh Chỉ - "Điểm Tinh Nhất Chi".
Uy lực của "Điểm Tinh Nhất Chi", đạt tới trình độ kinh người, một khi thi triển thành công, gần như là vô địch trong cùng cấp, lại có thể khắc chế các loại võ học luyện thể thiên về phòng ngự.
Triệu Phong tin rằng dưới thất trọng võ đạo, không có bao nhiều người có thể chính diện ngăn cản một chỉ này.
Chẳng qua,"Điềm Tinh Nhất Chỉ" cũng có khuyết điểm rất rõ ràng.
Thứ nhất, đó là xác xuất thành công.
Tại tầng thứ ba của Điểm Tinh Chỉ, tỷ lệ phát động "Điềm Tinh Nhất Chỉ" thành công chỉ có hai ba thành.
Thứ hai đó là tính nguy hiểm.
Nếu như phát động thất bại có khả năng suy giảm, hư hại kinh mạch, đặc biệt là ngón tay, dễ dàng đứt gãy, có thể thấy được chỗ hung hiểm của một chiêu này.
Triệu Vũ Tùng năm đó cũng dừng lại ở tầng thứ ba của Điểm Tinh Chỉ.
- Nếu như ta mở ra mắt trái, xác xuất "Điểm Tinh Nhất Chỉ" sẽ tăng lên tới bốn năm thành, sau khi thất bại cũng giảm khả năng thương tổn ngón tay đến mức thấp nhất, không cao hơn một phần mười.
Triệu Phong thầm phân tích.
Đương nhiên, cấp độ võ học tăng lên thì tỷ lệ "Điểm Tinh Nhất Chỉ" cũng sẽ dần tăng lên.
Lúc đạt đến tầng thứ ba đình phong, người bình thường thì có bốn năm thành tỷ lệ, tính nguy hiểm cũng giảm xuống.
Đến tầng thứ tư, xác xuất thành công có đến bảy tám phần.
Lúc đạt đến tầng thứ năm, có thể phát động hoàn toàn.
Về phần trên tầng thứ sáu, vậy thì có thể không ngừng sử dụng Điểm Tinh Nhất Chi thành công, đến cảnh giới đó, chỉ pháp giống như sao sáng đầy trời, nếu không phải là võ học Thánh Phẩm xuất hiện thì lực công kích của nó gần như là vô địch...
Cảnh giới cấp độ này, Triệu Phong hiện tại đã không dám hy vọng xa vời, việc này đối với hắn vẫn còn rất xa xôi.
Hiện nay, khiến hắn mong chờ nhất chính là tầng thứ tư Điểm Tinh Chỉ.
Một khi đột phá tầng thứ tư, có thể phát động phá không chỉ kình, cách không "điểm sát" địch nhân.
- Triệu Phong thiếu gia, ngài nhận được một phong thư mời...
Người làm từ ngoài cửa đi vào cung kính nói.
Triệu Phong có chút kỳ quái, tiếp nhận một tấm thiệp mời màu hồng, bên trên chỉ đề mấy chữ: Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao.
Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao?
Triệu Phong có chút nghĩ không ra, hắn hoàn toàn không biết chút gì về Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao kỳ quái này.
Phía dưới thư mời còn có một dòng chữ rất nhỏ.
Người chủ sự: Thu Mộng Vũ
Triệu Phong chợt cảm thấy có vẻ quen quen.
- Thu Mộng Vũ là ai?
Triệu Phong vô thức hỏi.
- Triệu Phong thiếu gia, Thu Mộng Vũ chính là đệ nhất mỹ nữ của thành Vũ Dương, đồng thời cũng là một trong bốn đại thiên tài.
Người hầu có chút cổ quái trả lời.
Thu Mộng Vũ, không ngờ tên tuổi của Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ mà vẫn có người không biết?
Vù...
Người hầu vừa mới rời đi, một đạo bóng hình xinh đẹp màu tím nhạt, nhẹ nhàng tiến vào trong đình viện.
- Triệu Phong ca, huynh nhận được thiếp mời tham gia Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao chưa?
Triệu Vũ Phi khẽ mỉm cười, lúm đồng tiền trên mặt giống như mật ngọt dụ người.
- Rốt cuộc Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao là gì?
Triệu Phong vẫn không hiểu đầu đuôi mọi chuyện.
- Ngay cả Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao mà huynh cũng không biết? Ta cực khổ...
Triệu Vũ Phi há miệng thật to, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Trong lòng nàng rất xấu hổ và tức giận: mình cực khổ đến Thu gia một chuyến, thật vất vả mới xin được cho hắn một cái thiếp mời. Thể nhưng người trong cuộc lại căn bản không biết Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao là cái gi...
- Vũ Phi muội, Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao rốt cuộc là gì?
Triệu Phong không nhịn được mà truy vấn.
Hắn cũng không biết được những khúc chiết trong tấm thiếp mời này.
Vốn Triệu Lân Long có năm cái danh sách đề cử tham gia Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, nhưng lại không đề cử cho Triệu Phong.
Triệu Vũ Phi vẫn một mực không nói chuyện này cho Triệu Phong, cuối cùng, cũng không biết xuất phát từ loại ý nghĩ nào, quyết tâm đến Thu gia một chuyến, trải qua một phen khó khăn trắc trở, thật vất vả mới có thể xin được một cái thiếp mời cho Triệu Phong.
- Hừ, huynh không biết thì thôi.
Triệu Vũ Phi hừ nhẹ một tiếng, thân ảnh xinh đẹp lóe lên, nhẹ nhàng rời khỏi đình viện của Triệu Phong.
Hả?
Triệu Phong có chút kỳ quái, cảm thấy dường như Triệu Vũ Phi đang tức giận mình.
Từ khi hai người chuyển vào nội tầng, cả hai vẫn xem nhau như hàng xóm, từ trước đến nay rất hòa thuận thân thiết, tình huống như lần này vẫn là lần đầu xảy ra.
- Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao ư? Ừm, hay là đi xem một chút, không biết Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ trông như thế nào, chẳng lẽ còn xinh đẹp hơn Triệu Vũ Phi?
Triệu Phong cuối cùng đã có chút hứng thú.
Hắn mở thiếp mời ra, bên trên có ghi thời gian và địa điểm diễn ra Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao.
- A... Không hay rồi!
Thần sắc Triệu Phong đột nhiên đại biến, thời gian tổ chức ghi trên thiếp mời chính là tối hôm nay.
Lúc này, mặt trời đã xuống núi rồi, chỉ còn không đến nửa canh giờ nữa.
- Này! Vũ Phi...
Triệu Phong thở phào một tiếng, tung người nhảy lên cao, từ phía sau đuổi tới.