Chương 1162: Hề Phong Chiến Bại

Chúa Tể Chi Vương

Khoái Xan Điếm 26-06-2023 16:28:58

Trong Giao Dịch Linh Điện, mấy vạn người đang xem cuộc chiến vẫn còn chưa hồi phục khỏi sự chấn động vừa rồi. Thực lực Cô Lam cường đại như vậy, không ngờ lại bị Triệu Phong đánh bại chỉ trong một chiêu! Không nghĩ tới kẻ chiến thắng sau cùng của trận Tranh đoạt chiến này lại là Hỏa Liệt Kim Dương Tộc bài danh cuối cùng trong các thế lực, chủng tộc Tứ tinh của Thiên Vũ Đảo! - Hắn đã mạnh hơn so với lúc trước! Bên phía Xích Dương Tộc, Cự Hỏa Chân Thần trực tiếp nói. Trước đây hắn đã từng giao chiến với Triệu Phong. Lúc đó, hắn có lòng tin chính mình sẽ không thua quá thảm. Nhưng mà nhìn thực lực Triệu Phong thể hiện ra khi nãy, hắn đã không dám giao thủ với Triệu Phong nữa! - Hừ! Chỉ là một Hỏa Liệt Kim Dương Tộc nho nhỏ, cho dù chưởng khống Giao Dịch Linh Điện một ngàn năm, thì có ích lợi gì? Tộc trưởng Sa Xỉ Tộc hừ lạnh khinh thường. Tuy rằng Sa Xỉ Tộc ở trong kỳ Tranh đoạt chiến này cũng không hề có biểu hiện xuất sắc gì, không đạt được thắng lợi, nhưng ít ra thắng lợi cũng không thuộc về Lam Nhãn Băng Lang Tộc! Chỉ là Hỏa Liệt Kim Dương Tộc, cho dù có chưởng khống Giao Dịch Linh Điện một ngàn năm, cũng khó có thành tựu gì đáng kể, bởi vì chủng tộc này thật sự quá yếu! Thời điểm mọi người cho rằng Nhân chứng viên của Thiên Vũ Đảo sẽ đứng ra tuyên bố Hỏa Liệt Kim Dương Tộc đã đạt được chiến thắng trong kỳ Tranh đoạt chiến này, thì Hề Phong lại đột nhiên đứng lên. - Chậm đã! Bản công tử nhớ ra rồi! Ngươi là Triệu Phong! Chính là ác nhân trước đây đã sát hại bằng hữu thâm giao Trần Vũ Hải của ta! Vẻ mặt Hề Phong vô cùng thương tiếc, nhàn nhạt nói. Đồng thời trong mắt lại hiện lên một tia thần sắc âm lệ. - Bằng hữu thâm giao của ngươi? Sắc mặt Triệu Phong lộ ra vẻ nghi hoặc. Tuy rằng ấn tượng của hắn đối với Hề Phong cũng không tốt cho lắm, nhưng không nghĩ tới Hề Phong ngay cả lời nói như vậy cũng dám nói ra. Ban đầu ở Đấu giá điện, sau khi Trần Vũ Hải của Xích Dương Tộc biết được thân phận của Hề Phong, lập tức cúi đầu nịnh hót cùng bồi tội! Đây là chuyện mà một bằng hữu thâm giao làm với nhau sao? Hiển nhiên, Hề Phong chỉ là tùy tiện tìm một cái cớ nào đó, tìm một cái cớ để có thể động thủ với Triệu Phong! Bất quá, ban đầu ở chỗ lối vào của Giao Dịch Linh Điện, Triệu Phong đã chính tay đánh chết Trần Vũ Hải, tất cả mọi người đều nhìn thấy, hắn không thể nào chống chế được. - Chẳng lẽ không đúng sao? Hề Phong liếc nhìn về phía Dương Viêm Chân Thần ở một bên. - Không sai! Hề Phong công tử cùng Trần Vũ Hải chính là tình cảm như thủ túc a! Sắc mặt Dương Viêm Chân Thần thoáng do dự một chút, cắn răng nói. Xích Dương Tộc làm sao dám làm trái ý tứ của Thiên Vũ Đảo? Hơn nữa, một khi Hề Phong trùng kích Thiên giai Thần vị thành công, thế lực của Thiên Vũ Đảo chủ sẽ càng thêm to lớn hơn. Mà ngày sau Hề Phong tuyệt đối sẽ ngồi lên chức vị Thiên Vũ Đảo chủ nữa! Mặt khác, giữa Hỏa Liệt Kim Dương Tộc cùng Xích Dương Tộc cũng không có quan hệ thân thiết gì, Xích Dương Tộc tự nhiên sẽ không vì Hỏa Liệt Kim Dương Tộc mà đi đắc tội Hề Phong. Đám cường giả các thế lực ở đây cũng dần dần hiểu ra, Hề Phong chính là đang tìm cớ để động thủ với Triệu Phong, nhưng bọn chúng cũng không dám nói gì. Thế lực cường đại nhất tại nơi này chính là Lam Nhãn Băng Lang Tộc, mà Lam Nhãn Băng Lang Tộc lúc này còn đang ước gì Hề Phong sớm giải quyết Triệu Phong một chút. Như vậy tòa Giao Dịch Linh Điện này liền thuận lý thành chương thuộc về quyền chưởng khống của Lam Nhãn Băng Lang Tộc thêm một ngàn năm nữa. Đám người Thiên Hỏa Chân Thần thì lại ngây ngẩn tại chỗ, sắc mặt lộ vẻ đắng chát. Mặc dù bọn họ đã giành được thắng lợi, nhưng hiện tại Nhân chứng viên của Tranh đoạt chiến lại muốn xuất thủ với Triệu Phong! Thế giới này, thực lực mới là tất cả! Không có thực lực, lấy đâu ra công chính? - Ngươi muốn như thế nào? Sắc mặt Triệu Phong lạnh lùng, trực tiếp hỏi. Trước đây, Trần Vũ Hải nhất định là do Hề Phong phái tới ám sát chính mình, cho nên Triệu Phong đối với Hề Phong cũng có cừu hận nhất định. - Giết người thì đền mạng! Nếu như ngươi đã giết chết bằng hữu thâm giao của Hề Phong ta, ta tự nhiên muốn tiễn ngươi chôn cùng với hắn rồi! Bất quá nể tình thiên phú của ngươi thật tốt, lại đạt được thắng lợi trong Tranh đoạt chiến lần này, chỉ cần ngươi tự phế tu vi, bản công tử liền tha cho ngươi một mạng! Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Hề Phong hiện ra vẻ cười nhạt đắc ý âm hàn. Tự phế tu vi? Ở trong Thần vực Man Hoang này, một khi không có thực lực, đó chính là sống không bằng chết! Trong lòng tất cả mọi người ở đây đều sợ hãi than thở một tiếng. Không nghĩ tới Hề Phong lại ác độc như vậy, bắt Triệu Phong phải tuyển chọn hoặc là chết, hoặc là sống không bằng chết! Thần sắc đám người Lam Nhãn Băng Lang Tộc cao ngạo, vẻ mặt không hề che giấu nụ cười đắc ý, ánh mắt cao cao tại thượng nhìn về phía Triệu Phong trên Đài giao chiến. - Ha ha... Triệu Phong đột nhiên bật cười ha hả, một cỗ khí tức khủng bố vô hình lan tràn ra. Sắc mặt Hề Phong lạnh lẽo, không ngờ đến bây giờ Triệu Phong lại còn có thể nở nụ cười cao ngạo như vậy. - Đã như vậy, ta đây chỉ có thể chọn con đường thứ hai rồi! Triệu Phong thản nhiên nói. - Haizzz... đáng tiếc cho một thiên tài trẻ tuổi như thế! - Ai bảo hắn đắc tội Hề Phong chứ? Rất nhiều cường giả các thế lực ở đây, trong lòng đều có chút tiếc hận. Không nghĩ tới Triệu Phong lại tuyển chọn tự phế tu vi, kéo dài kiếp sống nhục nhã như vậy. - Tốt! Ánh mắt Hề Phong cao cao tại thượng, trên mặt lộ ra vẻ nụ cười hài lòng, đắc ý. Chỉ có hắn mới là thiên tài mạnh nhất trong toàn bộ Thiên Vũ Đảo! Trong thế hệ trẻ tuổi, bất luận là kẻ nào, nhất định đều phải phục tùng hắn! Ban đầu lúc ở Giao Dịch Linh Điện, Triệu Phong cự tuyệt lời kết giao của hắn, cho tới bây giờ, trong lòng Hề Phong vẫn còn nhớ rõ ràng vô cùng. Mà hôm nay, Triệu Phong sắp sửa dưới sự ép buộc của Hề Phong hắn, tự phế tu vi! Điều này khiến cho cảm giác tự hào của Hề Phong lại một lần nữa bay vọt lên vài phần. Tộc trưởng Lam Nhãn Băng Lang Tộc cùng Quỷ Lệ Chân Thần liếc nhìn nhau, khẽ mỉm cười đắc ý. Nhưng sau một khắc, nụ cười của hai người bọn họ nhất thời cứng ngắc lại. - Vậy làm phiền Hề Phong công tử, đến đây phế đi tu vi của Triệu mỗ a! Trong mắt Triệu Phong lóe lên hàn ý, mái tóc hoàng kim cuồng vũ trên không trung. Tĩnh lặng! Toàn trường lại một lần nữa một mảnh tĩnh mịch! Triệu Phong này căn bản cũng không phải là đang thỏa hiệp! Hắn không phải là tuyển chọn tự phế tu vi! Mà là đang khiêu chiến với Hề Phong! Khiêu chiến với đệ tử thiên tài kiệt xuất nhất trong Thiên Vũ Đảo, đồ đệ của Thiên Vũ Đảo chủ! Đây là chuyện kiêu ngạo, bá đạo đến thế nào? Đám người Xích Dương Tộc nhìn về phía Triệu Phong ngạo nghễ đứng thẳng ở đằng kia, trong mắt mơ hồ lộ ra một chút thần sắc xấu hổ. - Ngươi đây là tự tìm chết! Sắc mặt Hề Phong giận run, lập tức lộ ra lãnh quang hung ác tàn nhẫn. Không ngờ tên Triệu Phong này lại dám đùa giỡn hắn! Hề Phong nhất thời phóng thẳng người lên, hai mắt âm ngoan nhìn chăm chú về phía Triệu Phong. Một cỗ uy thế vô hình kinh khủng lan tràn ra bốn phía xung quanh. Ngay khi Hề Phong đáp xuống trên Đài giao chiến, cuồng phong trong thiên địa không ngừng cuồng vũ. Vô số đạo phong nhận sáng ngời vờn quanh thân thể hắn. Những cường giả Chân Thần phổ thông khoảng cách hơi gần Đài giao chiến, đều cảm giác được một cỗ khí tức nguy hiểm toát ra từ trên người Hề Phong, không khỏi triệt thoái về phía sau mấy thước. Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung lên trên người Hề Phong. Không nghĩ tới hôm nay có thể hữu hạnh nhìn thấy Hề Phong công tử đích thân xuất thủ. Mà đối thủ của hắn là Triệu Phong, nhất định sẽ gặp xui xẻo rồi. - Để cho ngươi nhìn một chút thực lực của đệ nhất thiên tài Thiên Vũ Đảo! Cặp mắt âm lãnh của Hề Phong nhìn chằm chằm về phía Triệu Phong, vô số phong nhận bốn phía đều ba động theo sự chưởng khống bởi ý niệm của hắn. - Nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Triệu Phong lẩm bẩm một câu, thân hình chợt lóe lên, vận chuyển Kim Chi Phong Lôi, mang theo một tia kim quang chói mắt, phóng thẳng về phía Hề Phong. Triệu Phong cũng biết Phong Chi Áo Nghĩa, bởi vậy lốc xoáy thiên địa bốn phía xung quanh Hề Phong hoàn toàn không ngăn cản nổi Triệu Phong. - Phong Lôi Cuồng Chỉ! Ngón tay Triệu Phong ba động lực lượng Phong Lôi khủng bố, trực tiếp đâm thẳng về phía Hề Phong. Vụt... Quang mang kim lôi lóa lên, bình chướng phong nhận bốn phía xung quanh Hề Phong trực tiếp bị xuyên thấu, đạo quang tuyến kim sắc kia đã bắn thẳng đến trước ngực Hề Phong. - Ngươi đánh lén! Đê tiện vô sỉ! Vẻ mặt Hề Phong cao ngạo, lớn tiếng mẳng chửi. - Phong Hoa Chưởng! Thủ chưởng Hề Phong vung lên, lực lượng Phong thuộc tính bốn phía xung quanh hắn nhất thời ngưng tụ lại, hình thành một đạo phong chưởng bạch sắc, đẩy mạnh về phía trước. Vụt... Hai cỗ lực lượng Phong thuộc tính đan xem cùng một chỗ, không gian bốn phía tràn ngập cuồng phong gào thét, phong nhận tung bay tán loạn. - Thật mạnh! Thực lực của Hề Phong công tử đã hoàn toàn không thua kém cường giả Chân Thần thế hệ trước rồi! - Mau lui lại! Phong Hoa Thiên Quyết của Hề Phong công tử quá cường đại! Ngoại trừ các chủng tộc cường đại trên thạch đài ra, đám người quan chiến bốn phía xung quanh đều cấp tốc lui nhanh về phía sau. - Ta thừa nhận, thực lực của ngươi thật sự không tệ! Nhưng hôm nay ngươi chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ! Trong nháy mắt giao thủ với Triệu Phong, Hề Phong liền phát hiện ra thực lực Triệu Phong vô cùng cường đại. Bất quá Hề Phong hắn tuyệt đối không có khả năng thua! Hắn muốn để cho Triệu Phong nhìn thấy thực lực chân chính của chính mình. Hô! Ngoài mặt thân thể Hề Phong nhất thời lưu chuyển một tầng lốc xoáy, cỗ lực lượng Phong thuộc tính này càng lúc càng lớn dần, cuối cùng hình thành một đạo lốc xoáy thật lớn, đẩy thân hình của hắn bay thẳng lên cao. Lúc này Hề Phong đang đứng thẳng ở trung tâm lốc xoáy, phảng phất như hòa làm một thể cùng cơn lốc xoáy kia. Mái tóc của hắn cuồng vũ, khuôn mặt hơi chút dữ tợn bá đạo. - Ha ha... Không nghĩ tới Hề Phong lại trực tiếp sử dụng đến lực lượng huyết mạch! Tiểu tử này xong đời rồi! Quỷ Lệ Chân Thần khẽ mỉm cười một cái, ánh mắt nhìn về phía Hề Phong tràn đầy thâm ý. Hề Phong thân mang huyết mạch Thiên Ngục Phong Tộc, bài danh thứ 3562 trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, uy năng cực kỳ khủng bố! Toàn bộ Thiên Vũ Đảo không có người nào có huyết mạch cao hơn Hề Phong cả! - Không hổ là Hề Phong công tử, đệ tử của Thiên Vũ Đảo chủ, lại ẩn chứa huyết mạch cao cấp như vậy! Đám người Lam Nhãn Băng Lang Tộc, lập tức nịnh nọt, nói. Tại khu vực bên ngoài như Lam Hải Loan này, huyết mạch của đại đa số mọi người đều là từ 7000 trở lên, mà Hề Phong lại thân mang huyết mạch bài danh hơn 3000. sự cao quý bất phàm của hắn, không cần nói cũng biết. Đám người quan chiến bốn phía xung quanh, huyết mạch trong cơ thể đều bắt đầu run rẩy nhàn nhạt, nhìn về phía Hề Phong giống hệt Thần linh ở trên Đài giao chiến kia, trong mắt tràn ngập thần sắc sùng bái. - Huyết mạch Thiên Ngục Phong Tộc? Ánh mắt Triệu Phong nhìn chằm chằm trên người Hề Phong. Huyết mạch của Hề Phong, quả thật chính là huyết mạch cường đại nhất mà từ sau khi Triệu Phong đi tới Thần vực Man Hoang gặp được. Phanh phanh! Phanh phanh! Từ trong Thần Linh Nhãn của Triệu Phong truyền đến một trận đập nhẹ, khu trừ hoàn toàn sự run rẩy của huyết mạch Huyết Ma Dương Thái Cổ trong cơ thể Triệu Phong. Đồng thời, một cỗ chiến ý bất khuất cũng từ trong Thần Linh Nhãn lan tràn ra. - Huyết mạch Thái Cổ cường đại, tựa hồ có thể xúc tiến Thần Linh Nhãn ta tiến cấp! Sắc mặt Triệu Phong lộ vẻ vui mừng. Vụt vụt vụt... Sau lưng Triệu Phong chợt ngưng tụ ra một đôi vũ dực Xích Lôi Thánh Quang, hóa thành một đoàn hỏa quang xích lôi, xông thẳng về phía Hề Phong. - Muốn chết! Hề Phong cười lạnh một tiếng. Hiện tại chính mình đã kích hoạt lực lượng huyết mạch, Triệu Phong tất nhiên đã không phải là đối thủ của hắn nữa! Nồng độ huyết mạch trong Thần vực Man Hoang không phải tầm thường, huyết mạch cao đẳng có sự áp chế cực mạnh đối với huyết mạch đê đẳng. - Phong Bạo Chi Nộ! Hề Phong nắm trong tay lực lượng Phong thuộc tính trong thiên địa, thổi quét về phía Triệu Phong. - Phá Thiên Thánh Lôi Chưởng! Triệu Phong kích hoạt Thánh Lôi Thể, một cỗ uy năng Lôi kiếp nhất thời lan tràn ra. Tất cả lực lượng Phong thuộc tính có ý đồ tiếp cận hắn đều bị đánh tan đi. Đồng thời, Triệu Phong cũng phát ra một đạo kim quang thánh chưởng thật lớn. Đây là Phá Thiên Thánh Lôi Chưởng sử dụng Kim Chi Phong Lôi đánh ra, phối hợp với Thánh Lôi Thể cường đại của Triệu Phong, uy năng của nó vô cùng bá đạo, giống như một ngọn thánh sơn kim quang, phá vỡ tất cả! Oanh! Trên mặt Hề Phong lộ ra vẻ kinh hãi, bị chưởng phong của Triệu Phong lan đến gần. Bất quá hắn thân mang huyết mạch Thiên Ngục Phong Tộc, có khả năng chống lại khá mạnh mẽ đối với lực lượng Phong thuộc tính. Nhưng bỗng nhiên, Triệu Phong chợt huy động song quyền, đánh ra một đạo quyền ảnh kim quang. Oanh! Phanh! Hề Phong lập tức tiến hành phòng ngự, nhưng vẫn như cũ bị Triệu Phong đánh cho bị một chút thương tổn. - Làm sao có thể? Hề Phong phun ra một ngụm máu tươi, không thể nào tin nổi. Triệu Phong làm sao trong nháy mắt lại trở nên mạnh mẽ như vậy? Chính mình đã kích hoạt lực lượng huyết mạch, nhưng vẫn như cũ không phải là đối thủ của hắn! Không chỉ Hề Phong kinh ngạc, mà tất cả mọi người ở nơi này cũng đều không thể tin nổi, trong đầu như nổ vang. - Hề Phong công tử đã kích hoạt huyết mạch Thiên Ngục Phong Tộc, lại còn rơi xuống hạ phong? Điều này sao có thể? - Thiên Vũ! Hề Phong hét lớn một tiếng, trong tay xuất hiện một cây quạt lông, mỗi một sợi lông chim bạch khiết trên đó đều tản ra Phong Chi Thần Lực vô hình. Kiện Thần khí Thiên Vũ này chính là một tấm át chủ bài mà Thiên Vũ Đảo chủ đã tặng cho hắn, là một kiện Thần khí Hạ phẩm. Hắn thân là thiên tài mạnh nhất của Thiên Vũ Đảo, tuyệt đối không thể bại! Hơn nữa, hắn còn muốn dùng ưu thế tuyệt đối mà đánh bại Triệu Phong, hung hăng nhục nhã Triệu Phong một trận. - Ép ta phải vận dụng Thần khí, ngươi có thể an tâm chết đi! Bộ dáng Hề Phong hơi chút chật vật, sắc mặt dị thường dữ tợn khủng bố. Thần khí, ở trong cả Thiên Vũ Đảo cũng chỉ có Chân Thần cường đại mới có được. Cường giả Bán Thần bình thường căn bản không có khả năng đạt được Thần khí! Cho dù chiếm được cũng khó có thể chưởng khống trong tay. Bất quá thiên phú của Hề Phong thật cao, trải qua thời gian dài làm quen, đã hoàn toàn có thể phát huy ra lực lượng của kiện Thần khí này. Nhưng mà sau một khắc, ánh mắt của hắn không tự chủ được nhìn về phía Tả Mâu của Triệu Phong. Hắn phảng phất nhìn thấy được một mảnh tinh không tử kim sắc, bên trong sương mù dày đặc vờn quanh, không ngừng biến hóa đủ loại hình dạng, khiến cho hắn phảng phất như lâm vào trong mảnh thế giới này, tìm không được lối ra. Vụt vụt vụt... Trước mắt hắn đột nhiên hiện lên một đạo xích lôi phong hồ. Oanh! Hề Phong chỉ cảm giác được dưới bụng chợt truyền đến một cỗ đau đớn kịch liệt, hắn nhất thời tỉnh táo lại từ trong huyễn thuật. Oanh! Phanh! Thân thể Hề Phong bay ngược về phía sau, oanh kích bên trên thạch đài to lớn sau lưng. Mà Triệu Phong thì vẫn đứng ngạo nghễ trên không trung, trong tay cầm Thần khí Thiên Vũ mà vừa rồi Hề Phong mới lấy ra. Nếu như Hề Phong dưới trạng thái đã kích hoạt huyết mạch, lại sử dụng Thần khí, như vậy liền có chút phiền phức rồi. Cho nên vừa rồi Triệu Phong mới không chút do dự nào, thi triển huyết mạch đồng thuật Huyễn Cấm Mê Vực với Hề Phong. Với linh hồn cùng ý chí của Hề Phong, tự nhiên là dễ dàng bị huyễn thuật của Triệu Phong khống chế. - Hề Phong cũng chiến bại? - Người này rốt cuộc có thân phận như thế nào? - ... Đám người quan chiến bốn phía nhất thời kinh hãi thốt lên. Sau khi kích hoạt huyết mạch, Hề Phong vẫn như cũ không địch lại! Sau khi xuất ra Thần khí, Hề Phong càng một lần nữa bị đánh bại một cách nhục nhã, ngay cả Thần khí cũng bị đoạt mất! Hề Phong hoàn toàn chiến bại dưới tay của Triệu Phong! - Thật là cường đại! Ở một bên, Cô Lam thủy chung vẫn luôn quan sát cuộc chiến đấu của hai người. Triệu Phong có thể một chiêu đánh bại hắn, cũng không phải là ngẫu nhiên! Triệu Phong có thực lực này! - Không phải Hề Phong công tử muốn phế tu vi của tại hạ ư? Như thế nào vẫn luôn thủ hạ lưu tình như vậy? Triệu Phong cười lạnh một tiếng, nhẹ nhàng chậm rãi tự nhiên bước tới, đi về phía Hề Phong. - Ta... ta muốn giết ngươi! Hai mắt Hề Phong đỏ như máu, tức giận gầm thét. Nhưng khi hắn nhìn thấy Triệu Phong chậm rãi bước tới, trong lòng lại dâng lên một cỗ sợ hãi.