Trong Không gian Phạm Trụ vẫn luôn có một truyền thuyết, sau khi Bát Đại Thần Mâu tề tụ sẽ có thể triệu hồi ra Chí Cao Tổ Đồng. Nhưng một khi Chí Cao Tổ Đồng mở ra, vạn vật trên thế gian cũng sẽ biến mất...
Nhưng dần dần, cái truyền thuyết này đã bị mọi người lãng quên mất, mà một cái truyền thuyết khác đã bắt đầu lan truyền ra khắp Thần vực Man Hoang. Trong Không gian Phạm Trụ có một gã Chúa Tể Chi Vương, bất luận Không gian Phạm Trụ trải qua loại tai nạn khủng bố cỡ nào, vị Chúa Tể Chi Vương này nhất định cũng sẽ giải cứu bọn họ...
Khoảng cách hạo kiếp Man Hoang lần trước đã trôi qua năm trăm năm đằng đẳng. Không gian Phạm Trụ hiện tại so với lúc trước đã càng củng cố hơn rất nhiều. Ân oán giữa Bát Đại Thần Mâu cũng bởi vì trận đại chiến ấy đã giảm đi không ít, nhiều lắm cũng chỉ là một chút mâu thuẫn nhỏ mà thôi.
Trong hư không đen như mực, một nam hai nữ đứng thẳng ở nơi này.
- Đi thôi! Đi kiến thức một chút Đại Thế giới bên ngoài!
Hai cánh tay Triệu Phong ôm lấy hai nữ nhân, khóe miệng khẽ mỉm cười, trong lòng cũng có chút chờ mong.
Thần vực Man Hoang hiện tại đã sớm đi vào quỹ đạo, hắn cũng có thể yên tâm rời đi. Bất quá, đối với thế giới bên ngoài, hết thảy mọi thứ của Thế giới Phạm Trụ cũng đều là hư huyễn. Nếu Liễu Cầm Hâm cùng Triệu Vũ Phỉ cứ như vậy tiến vào một cái thế giới khác, sợ rằng sẽ lập tức biến mất. Nhưng Triệu Phong sớm đã nghĩ ra biện pháp. Đã thừa kế lực lượng của Phạm Cổ, hắn hiện tại đã tương đương với cường giả Tạo Hóa Cấp.
- Xuất phát thôi!
Trong lòng Triệu Vũ Phỉ có chút hưng phấn. Nàng vẫn luôn cảm thấy vô cùng hứng thú đối với thế giới mới lạ tràn đầy những thứ chưa biết. Liễu Cầm Hâm thì chỉ cười nhạt một tiếng, yên lặng nhìn Triệu Phong. Chỉ cần có thể ở cùng một chỗ với hắn, cho dù là đi đâu cũng đều không quan trọng. Bởi vì Liễu Cầm Hâm chuẩn bị rời khỏi thế giới này, cho nên rất lâu trước đây nàng đã lựa chọn ra người thừa kế, chuyển giao Vận Mệnh Bản Nguyên của chính mình cho người thừa kế đó.
- Meo meo!
Hai mắt Tiểu tặc miêu cũng sáng lên, tựa hồ là đang tưởng tượng tới cảnh khai quật những bảo tàng của thế giới mới. Không sai! Tiểu tặc miêu chết sống cũng không chịu lưu lại trong Thế giới Phạm Trụ, muốn cùng với Triệu Phong rời khỏi nơi này, tiến vào thế giới mới.
- Ta sẽ dùng phương pháp Luân Hồi để cho các ngươi trọng sinh. Không bao lâu nữa chúng ta sẽ có thể gặp lại!
Triệu Phong nghiêm túc nói. Đây chính là phương pháp của hắn, để cho linh hồn của hai nữ nhân cùng với Tiểu tặc miêu tiến vào luân hồi trọng sinh của thế giới bên ngoài. Làm như vậy chính là tương đương với chuyển hóa các nàng thành sinh mệnh chân thật của một thế giới khác. Vừa nghĩ tới đây, Triệu Phong cũng có chút không nỡ, bất quá chỉ là luân hồi trọng sinh mà thôi, rất nhanh bọn họ sẽ lại gặp nhau.
- Ta cũng không hiểu rõ ràng cho lắm Luân Hồi Đạo của ngoại giới! Tiểu tặc miêu, nếu như ngươi chuyển thế thành người thì cũng đừng trách ta a!
Triệu Phong đột nhiên cười ha hả. Nếu như một ngày nào đó, một người đột nhiên khôi phục lại trí nhớ của kiếp trước, phát hiện kiếp trước chính mình là một con mèo, như vậy khẳng định sẽ không thể nào tiếp nhận nổi.
- Meo meo!
Sắc mặt Tiểu tặc miêu khẽ biến, thập phần không tình nguyện khoa tay múa chân một trận. Tại trong thế giới quan của loài mèo, mèo mới là xinh đẹp nhất. Nó còn hy vọng đi thế giới bên ngoài tìm kiếm mỹ nhân mèo mà trong lòng chính mình ngưỡng mộ đây... Tuyệt đối không nên đầu thai thành người a!
- Đi thôi!
Cặp mắt Triệu Phong mở lớn, mắt trái Mộng Huyễn, mắt phải Thiên đạo. Một cỗ lực lượng tuyệt cường mà mịt mờ mạnh mẽ lan tỏa ra, tiến nhập vào hư không, dần dần hình thành một cái thông đạo hôn ám vặn vẹo, không nhìn thấy điểm cuối.
Bá!
Đoàn người tiến vào trong thông đạo. Rất nhanh, trong thông đạo hôn ám vô tận xuất hiện một tia quang điểm. Sau khi tiến vào thế giới mới, Thần thức Tạo Hóa Cấp của Triệu Phong thoáng đảo qua, phát hiện cái thế giới này vậy mà có ghi chép trong mảnh vỡ ký ức của Phạm Cổ.
- Tốt! Thế giới Vô Tướng!
Sau khi xác định sẽ tiến vào thế giới này, Triệu Phong vận chuyển lực lượng Mộng Huyễn, tiến vào phương diện Địa Ngục Luân Hồi của Thế giới Vô Tướng. Sau khi hiểu rõ một phen, Triệu Phong bắt đầu lựa chọn địa điểm đầu thai, cuối cùng để cho hai nữ một mèo tiến vào luân hồi đầu thai. Triệu Phong hành sự tương đối cẩn thận, nếu như có chút sai lầm nào, để cho mấy người kia đầu thai nhầm chỗ, như vậy hậu quả sẽ vô cùng thê thảm a...
Hắn đem phạm vi hai nữ một mèo đầu thai cố định tại một khu vực rất nhỏ, đồng thời hạ xuống trên người hai nữ một mèo một cái Ấn ký Mộng Huyễn, để cho ngày sau dễ dàng tìm kiếm. Ngay sau đó, bản thân Triệu Phong cũng lựa chọn một phen, cuối cùng cũng tiến vào luân hồi trọng sinh. Nếu là thế giới mới, như vậy liền bắt đầu lại từ đầu. Sau khi đám người Liễu Cầm Hâm đầu thai, cũng cần có thời gian trưởng thành, vẫn chưa thể lập tức khôi phục lại trí nhớ kiếp trước. Cho nên bản thân Triệu Phong cũng lựa chọn luân hồi trọng sinh, theo các nàng cùng nhau trưởng thành.
Thế gian sâu đậm nhất không phải là thề non hẹn biển, không phải là khắc cốt minh tâm... mà là làm bạn... Thế giới Vô Tướng, không biết trải qua bao lâu, Triệu Phong đã có lại một tia ý thức. Dần dần, trong não hải hắn xuất hiện vô số mảnh vỡ ký ức. Một lúc lâu sau, Triệu Phong đã nhớ lại hết thảy mọi thứ.
- Thế giới mới, ta đã tới đây!
Trong lòng Triệu Phong thập phần mong đợi. Tình huống của hắn bất đồng với Liễu Cầm Hâm, Triệu Vũ Phỉ và Tiểu tặc miêu. Hắn thừa kế lực lượng của Phạm Cổ, đối với thế giới mới cũng là tồn tại chân thật, cho nên hắn có thể bảo lưu lại lực lượng Bản Nguyên cùng với ký ức của chính mình.
Nhưng Triệu Phong còn chưa kịp suy ngẫm bao lâu thì đã mệt mỏi, bất tri bất giác lâm vào giấc ngủ. Ngẫm lại cũng đúng, hiện tại hắn vẫn còn đang ở trong bụng mẹ a. Triệu Phong cũng lười quản nhiều như vậy, lúc thức lúc ngủ, lúc ngủ lúc tỉnh...
Mãi cho tới một ngày nào đó, hắn cảm giác được một cỗ nghiền ép đau đớn, nhịn không được kêu lên một tiếng. Nhưng người bên ngoài nghe được, lại là thanh âm trẻ con khóc chào đời vô cùng thanh thúy vang dội.
Triệu Phong thoáng đánh giá trang trí của gian phòng cùng với đám nha hoàn xung quanh, cảm giác được gia đình kiếp này của hắn hẳn là cũng không tệ cho lắm. Đúng lúc này, một nàng phụ nhân dung mạo xinh đẹp chợt mở hai chân hắn ra, gương mặt mừng rỡ kêu lên:
- Là công tử! Là công tử!
Triệu Phong thoáng có chút xấu hổ, nhưng cũng không quản nhiều.
Không bao lâu sau, một gã nam tử trung niên thân khoác đại bào màu nâu, phóng như bay vào trong phòng, lập tức ôm lấy đứa bé. Trong cặp mắt tang thương kiên nghị toát ra một tia từ ái.
- Con trai của Triệu Thiên Long ta, nên đặt tên gì đây?
Nam tử trung niên cẩn thận ôm lấy đứa bé, đi tới cạnh giường, bàn tay nhẹ nhàng vỗ về nàng nữ tử người đổ đầy mồ hôi đang nằm trên giường, bắt đầu thương lượng họ tên cho con trai mới sinh của bọn họ.
- Cũng là họ Triệu sao? Vậy thì cứ dùng tên họ ban đầu đi!
Vừa nghĩ tới đây, Triệu Phong liền vận dụng lực lượng Mộng đạo trong linh hồn, ảnh hưởng tới tư tưởng của nam tử áo nâu.
- Không bằng, cứ gọi là Triệu Phong a?
Trong đầu Triệu Thiên Long đột nhiên hiện lên một đạo ý niệm, ngay sau đó nói.
- Được! Vậy cứ gọi là Triệu Phong! Phong nhi a...
Nữ tử thanh lệ kia cũng lộ ra nụ cười từ ái.
Tin tức Triệu Phong ra đời, rất nhanh đã lan truyền khắp toàn thể Nam Vận Thành. Bởi vì phụ thân của hắn chính là đương kim Gia chủ của Triệu thị, lại càng đương kim Thành chủ của Nam Vận Thành.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Nhị nhi tử Thành chủ Triệu Phong đã được bảy tuổi. Thân là con cháu của Triệu thị, nhất định sẽ đi lên con đường tu hành, Triệu Phong cũng không ngoại lệ. Con cháu Triệu thị có cường giả chuyên môn giáo dục, tiếp nhận giáo dục tu luyện tốt nhất. Đây là đặc quyền mà những gia đình bình thường không có.
Nhưng Triệu Phong vừa mới đi học không tới ba ngày đã triệt để trốn học. Thật ra, chỉ ngay ngày đầu tiên, Triệu Phong đã nhớ kỹ tất cả tri thức tu luyện mà Giáo đầu giảng dạy. Ngày thứ hai, hắn chỉ thoáng tu luyện một chút, liền đạt tới cảnh giới Thăng Linh Thất trọng, chính là tương đương với Thoát Phàm Thất trọng trong Thế giới Phạm Trụ.
Nếu như Triệu Phong thật sự muốn đột phá, sợ rằng không bao lâu sẽ có thể khôi phục lại tu vi Tạo Hóa Cấp, trở thành nhân vật khiến cho toàn thể Thế giới Vô Tướng phải rung động. Nhưng cái này đối với Triệu Phong cũng không có chút thú vị gì. Hắn chỉ là hơi chút cảm thấy hứng thú đối với hệ thống tu luyện của thế giới này, cho nên mới thoáng tu luyện một chút mà thôi.
Thế giới có ngàn vạn, nhưng hệ thống tu luyện đại khái lại tương đồng nhau. Nhưng Triệu Phong lại phát hiện phương thức tu luyện của những thế giới khác càng hoàn thiện cùng hà khắc hơn. Nói cách khác, dưới tình huống cùng cấp bậc, tu sĩ của Thế giới Vô Tướng hoàn toàn có thể nghiền ép tu sĩ của Thế giới Phạm Trụ.
Đương nhiên, Triệu Phong không có chút hứng thú gì đối với hết thảy chuyện này. Hiện tại hắn nghĩ muốn nhàn nhã thoải mái chậm rãi sống qua ngày, đợi thêm một khoảng thời gian nữa lại đi tìm Liễu Cầm Hâm, Triệu Vũ Phỉ cùng với Tiểu tặc miêu.
Triệu Phong thân là Nhị nhi tử của Thành chủ, lại có thiên phú tu luyện cực giai, tự nhiên là nhận được sự đặc biệt quan tâm của mọi người. Hắn ba ngày hai bữa trốn học, lại không chịu tu luyện, bản tính lười nhác xảo quyệt... những loại gièm pha này rất nhanh đã lan truyền ra khắp Nam Vận Thành. Những lời đồn đãi càng truyền đi lại càng không hợp thói thường. Trong lòng đại đa số mọi người ở Nam Vận Thành, Triệu Phong ngày sau nhất định sẽ trở thành một tên ăn chơi trác táng xú danh vang xa.
Đối với những lời đồn đãi này, những Đại Gia tộc khác trong Nam Vận Thành đều cực kỳ cao hứng. Kể cả bên trong Triệu thị, những phe phái vẫn luôn cạnh tranh với Thành chủ cũng đều cực kỳ mừng rỡ hài lòng.
Đương nhiên, Triệu Phong cũng không phải thật sự là một gã thiếu gia không học vấn không nghề nghiệp, chơi bời lêu lổng. Một đường tu luyện đối với hắn cũng không có ý nghĩa gì, nhưng những phương diện khác lại khiến cho hắn cảm thấy vô cùng hứng thú. Ví dụ như luyện đan, luyện khí, cơ quan, trận pháp, khôi lỗi, vân vân... Kiếp trước Triệu Phong đều có thiên phú không tệ tại những phương diện này, nhưng bởi vì bận bịu tu luyện, không thể tập trung nghiên cứu, toàn bộ thiên phú cũng đều hoang phế. Một ngày này, Triệu Phong đang ngồi trong đình viện, sau khi nghiên cứu điều chế trận pháp suốt nửa ngày, mới thư giãn một hồi. Đúng lúc này, hai gã thiếu niên quần áo hoa lệ đột nhiên từ bên ngoài chạy vào, sau khi nhìn thấy Triệu Phong, mới khinh thường cười cười nói nói một trận. Hai người bọn họ phân biệt là Triệu Vân và Triệu Hải, là tiểu nhi tử của Nhị thúc và Tam thúc của Triệu Phong. Thiên phú tu luyện của hai người trong Gia tộc cũng tính là tuyệt giai.
- Phong đệ, mau tới Luyện võ trường a! Lâm Giáo đầu đã nói rõ, nếu ngươi không chịu đi, hắn nhất định sẽ báo việc này cho Thành chủ biết!
- Lâm Giáo đầu còn nói, cho phép chúng ta làm bất luận cách gì, cho dù là trói ngươi lại, cũng phải lôi ngươi tới Luyện võ trường!
Triệu Vân, Triệu Hải bày ra bộ dáng thập phần khổ sở nói, cũng dần dần tiếp cận Triệu Phong, bộ dáng muốn thỉnh hắn đi qua. Mặc dù chỉ là mấy tiểu hài tử, nhưng kẻ mạnh khi dễ kẻ yếu tựa hồ đã là thiên tính của bọn chúng.
- Trói ta?
Cặp mày Triệu Phong khẽ nhướng lên một cái, lấy từ trong Không gian Trữ vật ra một kiện binh khí loại roi. Khẽ bước ra một bước, thân hình Triệu Phong đã xuyên thẳng qua Triệu Vân cùng Triệu Hải.
Soạt soạt soạt!
Triệu Phong di động lui tới vài vòng bốn phía hai người. Sợi roi trong tay khẽ kéo một cái, hai người Triệu Vân và Triệu Hải đã bị trói gô lại, buộc chặt cùng một chỗ.
- Hắn làm thế nào đã buộc hai người chúng ta lại với nhau rồi?
Triệu Hải kinh hãi hỏi.
- Ta cũng không biết!
Đầu óc Triệu Vân cũng có chút mơ hồ. Hai người bọn chúng vốn lớn tuổi hơn Triệu Phong, tu vi cũng cao hơn Triệu Phong một chút, nhưng lại không kịp phản ứng chút nào, đã bị Triệu Phong buộc chặt lại với nhau rồi.
- Triệu Phong, ngươi đừng đi! Mau thả chúng ta ra! Triệu Vân ta đường đường chính chính đấu một trận với ngươi!
Triệu Vân lớn tiếng kêu gào.
- Mau thả chúng ta ra!
Triệu Hải cũng cực kỳ không phục hét lớn.
- Lời vô ích thật nhiều a! Hay là để ta lột sạch y phục của các ngươi, để cho đám con cháu, nha hoàn của Gia tộc khác trong thành nhìn xem một chút a?
Triệu Phong ngáp dài một cái, tùy tiện nói.
Nhất thời, toàn thân Triệu Vân cùng Triệu Hải khẽ run lên một cái, một chữ cũng không nói nên lời. Mặc dù bọn chúng niên kỷ còn nhỏ, nhưng chuyện nam nữ vẫn là hiểu được một chút. Nếu để cho bọn chúng trần truồng như nhộng bị đám nha hoàn trong thành nhìn thấy, chỉ sợ cả đời bọn chúng cũng không ngốc đầu lên nổi.
- Quên đi! Vẫn là lột sạch y phục trước, miễn cho lần sau...
Triệu Phong đột nhiên nói lần nữa.
- Phong ca, tiểu đệ biết sai rồi! Sau này ngươi nói cái gì chính là cái đó!
Triệu Hải tuổi hơi lớn hơn một chút, mười ba tuổi, lập tức bày ra vẻ xu nịnh nói.
- Phong ca, tiểu đệ nguyện ý làm trâu ngựa cho ngươi!
Lần này ngay cả Triệu Vân cũng bị Triệu Phong dọa sợ. Đường đường là công tử của Phủ Thành chủ, bị lột sạch y phục lại còn bị buộc chung một chỗ, hắn thật sự không cách nào tưởng tượng nổi một màn thảm không nỡ nhìn kia. Còn tuổi nhỏ lại bị Triệu Phong chơi đùa một hồi như thế, trong lòng hai người bọn chúng cảm thấy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy một người tà ác như vậy.
Cứ như vậy, mỗi lần có hài tử tới kiếm chuyện gây sự, cũng đều bị Triệu Phong dùng phương pháp này đe dọa một hồi. Sau đó mỗi lần bọn chúng nhìn thấy Triệu Phong, cũng đều cực kỳ cung kính, không dám có bất kỳ sơ suất nào. Thậm chí thời điểm Triệu Phong lười biếng, cũng có mấy tiểu hài tử chuyên môn tới đây hầu hầu hạ hạ, xoa tay bóp chân đủ thứ. Nếu có chút gì không cẩn thận đắc tội hắn, nói không chừng thật sự sẽ bị trói lại, lột sạch y phục để cho toàn thành chiêm ngưỡng. Một ngày này, Mộng Huyễn Bản Nguyên trong linh hồn Triệu Phong đột nhiên cảm ứng được cái gì, khẽ ba động một cái.
- Cảm giác quen thuộc như vậy, không biết là Liễu Cầm Hâm, Triệu Vũ Phỉ hay là Tiểu tặc miêu đây...
Triệu Phong khẽ thì thầm một câu, đột nhiên đứng dậy.