- Gã thiếu niên thần bí kia, rốt cuộc là ai? Vì cái gì lại có loại cảm giác quen thuộc như vậy?
- Tựa hồ, có điểm giống người nào đó trong tình báo!
Không chỉ có mấy người đám Đại Đế Ma đạo Cửu U Cung, kể cả một ít cao
tầng bên trong Hải Yên Các cũng giương mắt nhìn Triệu Phong.
Bích Thanh Nguyệt lần này phản hồi chợt thay đổi chủ kiến, hơn phân nửa thoát không khỏi quan hệ cùng gã thiếu niên này.
- Thiếu niên tóc tím? Vương giả Hư Thần Cảnh trẻ tuổi như vậy!
- Mục tiêu lần này Cửu U Cung cùng Các chủ muốn tập sát, tựa hồ cũng là... Chẳng lẽ là hắn!
Trong đại điện, một số ít cao tầng, tâm thần đột nhiên chấn động.
Trong mơ hồ, có một ít cao tầng nắm giữ tình báo đã phán đoán được thân phận của Triệu Phong, chỉ là không dám xác định.
- Chẳng lẽ là hắn!
Vị Đại Đế Ma đạo Cửu U Cung kia cùng với hai vị Vương giả Ma Đạo khác, sắc mặt thoáng chốc biến đổi.
Chỉ là một cái phán đoán, trên trán ba người này nhất thời đã chảy ra mồ hôi lạnh.
Hiện tại, tin tức Huyền La Ma Đế bại lui, trước mắt chỉ là số ít người ở khu vực biên hải biết mà thôi.
- Hắn... rốt cuộc là ai?
Vẻ mặt đám cao tầng trong đại điện biến hóa, toàn bộ đều rơi vào trong mắt Chiêm Khiết Nhi.
Trong ánh mắt của nàng hiện lên một tia kinh dị, đột nhiên phát hiện,
thiếu niên tóc tím này cùng một gã thiên tài nào đó gần đây quật khởi
trên Đại Càn Hoàng Bảng, có chút đồng dạng.
Gã thiên tài kia, cũng là còn trẻ, mái tóc màu tím, ở trong Không gian Thần Huyễn một trận chiến thành danh.
Thế nhưng nếu vẻn vẹn chỉ là gã tân bối thiên kiêu này, cũng không thể
khiến cho sư tôn làm ra thay đổi lớn như vậy, khiến cho mấy người Đại Đế Ma đạo Cửu U Cung, sắc mặt khẩn trương thận trọng như thế.
Đương nhiên, Chiêm Khiết Nhi cũng không có tiếp xúc qua cơ cấu tình báo
của Hải Yên Các, đối với tin tức tương quan về Tả Đồng Thiên Quân còn
không biết chút gì.
- Ngươi là Triệu Phong?
Sắc mặt vị Đại Đế Ma đạo kia khẽ rùng mình, giương mắt nhìn gã thiếu niên tóc tím kia.
Hai vị Vương giả Ma Đạo bên người hắn, cũng là vẻ mặt đề phòng.
- Triệu Phong? Quả thật là hắn?
Chiêm Khiết Nhi phương tâm nhảy dựng:
- Ở Không gian Thần Huyễn, sau một trận chiến thành danh, hắn tạm liệt
hạng tám Đại Càn Hoàng Bảng! Nghe nói, bài danh này, vẫn là làm ra đánh
giá bảo thủ nhất đối với hắn, bởi vì mọi người căn bản không xác định rõ thực lực của hắn mạnh mẽ đến mức nào!
Chiêm Khiết Nhi, cũng là thiên tài từ trong Không gian Thần Huyễn đi ra.
Thế nhưng, nàng không có tiến vào Tà Dương Phủ, mà hành tẩu ở khu vực
khác trong Không gian Thần Huyễn, cũng có không ít thu hoạch.
Sau khi từ trong Không gian Thần Huyễn đi ra, nàng mới nghe nói đến sự
kiện tại Tà Dương Phủ, cũng đều rất là khiếp sợ. So sánh trở lại, kỳ ngộ cùng hung hiểm mà chính mình gặp được, căn bản không đáng nhắc tới!
Mà đề cập đến sự kiện Tà Dương Phủ, thì lại không ai có thể xem nhẹ Tử Phát Song Tà!
Nghe nói, Tử Phát Song Tà là người đạt được lợi ích lớn nhất trong Tà Dương Phủ.
Chiêm Khiết Nhi không biết chính là, Triệu Phong hiện tại đã chính danh
Tả Đồng Thiên Quân, cũng không phải gã tân bối Triệu Phong lúc trước
nữa.
Lúc này, nàng hít sâu một hơi, cẩn thận dò xét gã thiếu niên thần bí chỉ giới hạn với trong đồn đãi kia.
- Đúng vậy, ta chính là Triệu Phong!
Triệu Phong chậm rãi đứng thẳng dậy. Lúc này hắn mới dùng tới tinh thần dò xét ba vị cường giả Hư Thần Cảnh Cửu U Cung này.
Nói thật, trong ba vị cường giả Hư Thần Cảnh này, duy nhất chỉ có một vị Đại Đế, lại còn không phải Đại Đế đỉnh phong, Triệu Phong cảm giác một
chút ý tứ đều không có.
- Tả Đồng Thiên Quân Triệu Phong! Chạy mau!
Ba người Đại Đế Ma đạo hoảng sợ thất sắc, nghĩ cũng không thèm nghĩ, liền hướng bên ngoài đại điện phi độn mà đi.
Phản ứng khủng hoảng như thế, khiến cho thần tình đại đa số cao tầng bên trong đại điện phi thường kinh ngạc.
- Chuyện gì xảy ra?
Chiêm Khiết Nhi sợ đến ngây người. Tựa hồ gã thiếu niên kia chỉ là báo
ra một cái danh hào, liền dọa ba người Đại Đế Ma đạo tới mức hồn phi
phách tán.
- Muốn chạy trốn?
Bích Thanh Nguyệt cười lạnh một tiếng, chuẩn bị xuất thủ.
- Để cho ta tới đi!
Gã thiếu niên tóc tím kia đột nhiên mở miệng nói.
Bích Thanh Nguyệt cùng với các cao tầng Hải Thiên Các ra tay, cũng nhất
định có thể nắm chắc diệt sát ba người Cửu U Cung, chỉ là sẽ không thoải mái như vậy. Hơn nữa trải qua một phen chiến đấu, phiến sơn môn này
cũng sẽ bị tàn phá không ít.
Lời nói vừa dứt, trong cặp mắt Triệu Phong phun trào ra ý chí thần quang kinh người, phương diện linh hồn giống như có vạn lôi oanh đỉnh vậy.
Ầm... Ầm...
Đạo ý chí thần quang kia phân hóa làm hai đạo hồn điện tử u sắc trong
suốt, trong thời gian ngắn đâm vào linh hồn hai vị Vương giả Ma Đạo
trong đó.
- A a!
Phương diện linh hồn chợt truyền đến hai đạo tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Thoáng chốc, cao tầng Hải Yên Các ở đây cảm giác được khí tức nguyên hồn Vương Giả ngã xuống.
Thần niệm một ít người thậm chí bắt giữ được linh hồn hai vị Vương giả Ma Đạo trong khoảnh khắc bị hủy diệt thành tro bụi.
Bịch bịch...
Hai thi thể Vương giả Ma Đạo hoàn hảo không tổn hao gì, từ giữa không trung rơi xuống.
Nhưng linh hồn bọn họ đã bị hủy diệt, chết không thể chết thêm được nữa.
- Hít...
Đám cao tầng Hải Yên Các trong đại điện từng tên từng tên hút mạnh một ngụm lãnh khí.
Chiêm Khiết Nhi chỉ cảm thấy một cỗ hàn ý từ trong lòng bàn chân lan tràn lên toàn thân, khiến cho nàng phải rùng mình một cái.
Hai vị Vương giả Ma Đạo kia đều là Vương Giả nổi danh lâu đời, trong đó
còn có cả một vị Vương giả đỉnh phong, thế nhưng ở trước mặt Triệu
Phong, không ngờ ngay cả một cái chớp mắt cũng không thể kháng trụ nổi.
Một cái liếc mắt, miễu sát hai vị Vương giả Hư Thần Cảnh!
- Quá khủng bố rồi!
Vị Đại Đế Ma đạo kia, mặt như tro tàn, sợ tới mức gần như vỡ mật.
Triệu Phong thông qua ý chí Đại Đế công kích, sau khi oanh sát hai vị
Vương giả Ma Đạo, ánh mắt lại rơi xuống trên người vị Đại Đế Ma đạo kia.
Vụt...
Tốc độ vị Đại Đế Ma đạo kia cực nhanh, trong khoảnh khắc đã rời khỏi đại điện.
Trong đại điện, đám cao tầng Hải Yên Các không khỏi có chút lo lắng. Kẻ
bỏ chạy kia thế nhưng chính là Đại Đế Ma đạo, mà Triệu Phong cũng đều
không có ý tứ đuổi theo.
- Thần Mâu Ngưng Thị!
Huyết mạch tả đồng của Triệu Phong mở ra, bên trong mạnh mẽ xuất hiện
một cỗ tử hồn đồng lực kinh người, dần dần hình thành một cái lốc xoáy
tử sắc sâu không thấy đáy, kéo dài vô hạn lên.
Vị Đại Đế Ma đạo kia vừa mới độn ra một đoạn khoảng cách, liền cảm giác
hư không quanh mình bắt đầu khởi động một cỗ khí tức ba động Hồn đạo Cấm kỵ.
Trong đại điện, huyết mạch tả đồng của gã thiếu niên tóc tím kia đã đem hắn gắt gao tập trung.
- Không nên!
Linh hồn vị Đại Đế Ma đạo kia lâm vào lạnh lẽo vô tận, giống như đang bị giam cầm, có vẻ bất lực chưa từng có.
Mặc dù hắn cật lực giãy giụa, nhưng linh hồn của hắn vẫn đang từng chút một thoát ly ra bên ngoài.
- Cái này... cái này là thủ đoạn gì?
- Cấm kỵ đồng thuật này, thật ra có điểm giống chiêu bài tuyệt kỹ của vị Tử Vong Đại Đế cổ lão tại khu vực Thương Hải!
Trong đại điện, đám cao tầng Hải Yên Các rung động không nói nên lời.
Thực lực đạt tới cấp bậc Vương giả, bọn họ có thể rõ ràng bắt giữ được
hình ảnh linh hồn vị Đại Đế kia đang thoát ly ra bên ngoài.
Ầm...
Chợt, một cỗ lôi kiếp bất hủ bất diệt oanh kích xuống, khiến cho linh
hồn vị Đại Đế Ma đạo mê muội một trận, mức độ linh hồn của hắn giãy giụa
cũng giảm mạnh.
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một chút cười lạnh.
Vụt...
Khoảnh khắc tiếp theo, linh hồn vị Đại Đế Ma đạo kia đã thoát ly thân thể, bên trong hư không rất nhanh tung bay.
Cuối cùng, linh hồn của hắn hóa thành một điểm đen nhỏ, bị hút vào lốc xoáy tử sắc hiện ra trong mắt trái của Triệu Phong.
Bịch...
Một chỗ khác, thân thể vị Đại Đế Ma đạo kia từ giữa không trung rơi xuống.
Đồng thời, trong không gian mắt trái của Triệu Phong có thêm một cái linh hồn Hư Thần Đại Đế, ở trong trạng thái bị giam cầm.
Mà lúc này, toàn bộ đại điện, một mảnh tĩnh mịch.
Đám cao tầng Hải Yên Các ở đây từng tên từng tên không rét mà run, nhìn về phía gã thiếu niên giống như chúa tể ác mộng kia.
- Làm phiền Thái thượng Trưởng lão ra tay!
Bích Thanh Nguyệt thở dài một hơi, vẻ mặt cung kính nói.
Thân là đối tượng bị nô dịch, nàng càng cảm thấy rõ ràng sự khủng bố của gã thiếu niên này.
Ngày đó ở Vương phủ, Triệu Phong đánh nhau với mấy vị Đại Đế đỉnh phong, thứ mà hắn chủ yếu dựa vào mưu lược thủ đoạn, nhưng huyết mạch nhãn
đồng át chủ bài chân chính, thì lại chưa từng sử dụng qua.
- Hiện tại thế giới Hồn Hải của ta hấp thu một ngàn mấy trăm tia Thần
kiếp ấn ký, chỉ cần vận chuyển lực lượng lôi kiếp, ý chí Đại Đế vừa ra,
cho dù là Đại Đế đỉnh phong cũng kiên trì không được vài hơi thở!
Triệu Phong chậm rãi mở con ngươi.
Trong Hồn Hải tử sắc, cái linh hồn Đại Đế Ma đạo kia đã bị hắn ngược đãi đến mức liên tục kêu la thảm thiết.
- Bái kiến Thái thượng Trưởng lão!
Lúc này, trong đại điện vang lên thanh âm bái lễ của đám cao tầng Hải Yên Các.
- Thái thượng Trưởng lão?
Cặp mày Triệu Phong khẽ nhíu lại, lại tràn ngập thâm ý liếc mắt nhìn Bích Thanh Nguyệt.
Hắn nguyên bản chỉ là muốn ở phía sau màn điều khiển Hải Yên Các, cũng không trực tiếp ở trong tông nhậm chức gì cả.
Mà chức vụ Thái thượng Trưởng lão này, hiển nhiên là ý kiến của chính
Bích Thanh Nguyệt, có thể là có một chút tư tâm, nghĩ muốn đem Triệu
Phong hoàn toàn bắt cóc vào Tử Yên Các luôn.
Dù sao, Triệu Phong oanh sát nhiều cường giả Cửu U Cung như vậy, chính
là để cho Hải Yên Các mang danh phản bội, nếu như ngày sau không nghe
thấy không hỏi tới nữa, thứ chờ đợi Hải Yên Các chính là diệt vong!
- Cũng được! Ta liền tạm thời nhậm chức Thái thượng Trưởng lão này,
nhưng sự vụ vụn vặt trong tông môn, vẫn là do ngươi toàn quyền quản lý!
Triệu Phong hít sâu một hơi.
Thái thượng Trưởng lão, tại phương diện chức vị, là cao hơn Các chủ Tông chủ một bậc.
Cũng chính là nói, Triệu Phong đã trở thành người có địa vị cao nhất tại thế lực Nhị tinh này.
- Meo meo!
Đúng lúc này, Tiểu Tặc Miêu đã dùng long xà tiên ám kim sắc, quấn lấy thi thể vị Đại Đế Ma đạo kia, đi đến bên người hắn.
Vụt...
Triệu Phong vung tay lên, đem thi thể vị Đại Đế Ma đạo này thu vào Mê Không Giới. Nửa tháng tiếp theo, trên dưới Hải Yên Các triển khai một hồi đại thanh
tẩy, một ít cường giả hoặc là ám tuyến Cửu U Cung xếp vào, đều nhất nhất bị tru sát.
Từ đó về sau Triệu Phong không lộ diện nữa, mãi vẫn luôn ẩn mình ở trong phủ đệ vị mỹ nữ Các chủ Bích Thanh Nguyệt này.
Triệu Phong không biết chính là, quan hệ giữa hắn cùng Bích Thanh Nguyệt đã khiến cho một ít người bên trong Hải Yên Các ngờ vực vô căn cứ.
Bởi vì, hắn vẫn là nam nhân đầu tiên có thể vào phủ đệ Bích Thanh Nguyệt. Một ngày nọ, Triệu Phong từ trong tĩnh tu đi ra, nhận lời mời của Bích
Thanh Nguyệt, tìm hiểu một ít cơ cấu trung tâm của Hải Yên Các, để ngày
khác có thể ra một số quyết sách quan trọng.
- Thực lực tiềm lực Hải Yên Các cũng không tệ, nhưng muốn khống chế biên hải, vẫn còn xa xa không đủ!
Trong lòng Triệu Phong trầm tư, ánh mắt chăm chú nhìn phía trước.
Đúng lúc này, một thiếu nữ bóng hình xinh đẹp thanh mỹ thoát tục, tiến nhập trong tầm nhìn của hắn.
- Thái thượng Trưởng lão, sư tôn!
Trên mặt Chiêm Khiết Nhi cung kính hành lễ, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Triệu Phong.
Nghĩ đến ngày ấy, Triệu Phong hiển lộ ra thần sắc si mê đối với nàng, trong lòng Chiêm Khiết Nhi có một tia bất an không yên.
Một màn ngày ấy, Bích Thanh Nguyệt cũng là khắc sâu trong trí nhớ.
Trong lòng nàng có một tia lo lắng, sợ rằng Triệu Phong sẽ ra tay đối
với nàng đệ tử thanh thuần không tỳ vết chưa biết sự đời của mình.
Nếu như ma trảo của Triệu Phong thật muốn sự hạ thủ với Chiêm Khiết Nhi, chỉ sợ cả Hải Yên Các cũng không ai có thể ngăn cản được hắn.
Mà nàng thì lại không thể làm trái ý chí của Triệu Phong.
- Khiết Nhi là một hạt giống không tệ, về sau có thể bồi dưỡng nàng nhiều hơn!
Triệu Phong tùy ý nói.
Lời ấy vừa ra, trong lòng Bích Thanh Nguyệt lộp bộp một tiếng, nghĩ rằng Triệu Phong thật sự đánh chủ ý trên người Chiêm Khiết Nhi.
Cũng may, bây giờ Triệu Phong còn không có mở miệng, cũng không hề đưa ra yêu cầu gì quá mức. Buổi tối hôm đó, Triệu Phong khoanh chân đả tọa, đang thị sát tình huống bên trong Mê Không Giới.
Bên trong Mê Không Giới, vị Đại Đế Ma đạo kia đã khôi phục đầy đủ, trở thành một vị nô bộc của Triệu Phong.
Triệu Phong định đem vị Đại Đế Ma đạo này giao cho Hải Yên Các chưởng quản.
- Chủ nhân!
Một đạo thanh âm ôn nhu chợt từ ngoài cửa truyền vào.
- Ồ? Vào đi!
Triệu Phong hơi lộ ra dị sắc, nhìn về Bích Thanh Nguyệt phía cửa vào.
Tối nay, Bích Thanh Nguyệt một thân quần áo tố bào tuyết bạch, quanh
quẩn dưới nguyệt lưu mông lung, tiếu dung đoan trang, có một loại khí
tức thánh khiết như đêm trăng yên tĩnh.
Bích Thanh Nguyệt giờ phút này, dưới ánh trăng cùng tinh không chiếu
rọi, giống như một vị Nguyệt Quang Nữ Thần không thể xâm phạm vậy.
- Có chuyện gì vậy?
Triệu Phong cảm thấy một tia cổ quái, nhưng cũng không che giấu sự
thưởng thức đối với khí chất tuyệt mỹ của Bích Thanh Nguyệt giờ phút
này.
Két...
Bích Thanh Nguyệt đóng cửa lại, khẽ cắn nhẹ môi:
- Thanh Nguyệt có một thỉnh cầu! Hy vọng chủ nhân không nên để mắt tới
Khiết Nhi! Nếu như có yêu cầu gì, ta thân là sư tôn, cũng có thể làm
được!
Dứt lời, vị mỹ nhân dưới trăng luôn luôn đoan trang thanh lãnh này, nhẹ
nhàng cởi bỏ bộ y sam, lộ ra một mảnh băng tuyết ngọc cơ khiến kẻ khác
khí huyết dâng trào. Nhất là cặp chân trắng thon dài bên dưới bộ tố bào, càng giống như hai khúc ngó sen vậy, lúc ẩn lúc hiện mê đắm lòng người.
Vụt...
Bộ tố bào váy sam kia cởi bỏ xuống, đôi vai ôn hồng tuyết trắng, cặp
ngọc nữ phong bên dưới bờ vai nhất nhất triển lộ. Cuối cùng ngay cả làn
váy tuyết trắng cũng đều chảy xuống quá đùi, một mảnh phong cảnh kiều
diễm kia, đủ để cho bất cứ nam tử nào cũng phải lâm vào điên cuồng.