Dư Vãn làm xong việc khép máy tính lại rồi trở về phòng ngủ. Trong phòng không bật đèn, xung quanh im ắng, Lệ Thâm nhắm mắt nằm trên giường, hô hấp đều đều hình như là đã ngủ.
Dư Vãn không quấy rầy anh, động tác nhẹ nhàng tìm quần áo ngủ mang vào phòng tắm. Cả ngày hôm nay đều ở ngoài đường, Dư Vãn muốn tắm một cái để thả lỏng, cô mở vòi nước ấm còn mình sang bên cạnh tẩy trang.
Sau khi rửa mặt xong xuôi, nước ấm cũng vừa đầy, cô xé túi mặt nạ rồi đắp lên mặt thoải mái ngồi trong bồn tắm ngâm mình. Hôm nay bận rộn cả ngày nên thật sự rất mệt, ngâm người đắp mặt nạ không chỉ làm cơ bắp thả lỏng mà còn có thể giảm căng thẳng.
Dư Vãn hưởng thụ cảm giác thoải mái mà ngủ thiếp đi. Sáng sớm hôm sau, tiếng nước chảy nhẹ khiến cô thức giấc.
Xung quanh là chăn đệm mềm mại, ánh nắng ban mai chiếu rọi qua bức màn cửa sổ. Trong tiểu khi thỉnh thoảng truyền đến vài ba tiếng chó sủa không rõ ràng. Lệ Thâm rửa mặt xong từ phòng tắm đi ra thấy cô nằm trợn tròn mắt ở đó, khóe miệng anh nhếch lên: "Đánh thức em à?"
Dư Vãn xoay đầu nhìn về phía anh, lắc lắc đầu: "Tối qua em ngủ quên bên trong bồn tắm à?"
"Đúng vậy" Nói đến đây, giọng của anh cũng nghiêm túc hơn: "May mà hôm qua anh cũng ở đây, nếu không em ngâm mình trong bồn tắm cả một đêm, hôm nay chắc chắn sẽ bị cảm nặng."
"À..." Cô định nói chắc chắn sẽ không ngâm cả đêm, một lúc sau nước lạnh kiểu gì cũng sẽ tỉnh, nhưng lời vừa đến cửa miệng cô lại nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng hơn,"Anh ôm em ra à?"
"Đúng vậy, nếu không... còn có ai?"
"... Em còn chưa mặc quần áo."
Lệ Thâm nhịn không được cười một tiếng: "Tắm mà còn mặc quần áo mới kỳ quái đấy."
"..." Vậy chẳng phải anh nhìn thấy hết rồi sao.
Dư Vãn không nói câu này, nhưng Lệ Thâm nhìn vẻ mặt cô có thể đoán được cô đang nghĩ gì. Anh cúi người, cười nhìn Dư Vãn: "Không phải em đã bị anh nhìn thấy hết từ lâu rồi sao?"
"..." Dư Vãn cảm thấy đây là hai chuyện khác nhau, nhưng hiển nhiên hiện tại không thể tranh cãi cùng Lệ Thâm: "Anh có thể gọi em dậy mà."
"Em ngủ say như vậy, anh không đành lòng đánh thức em." Lệ Thâm xoa đầu cô, cong khóe môi nói: "Anh không chỉ nhìn hết người em, mà còn giúp em lau khô người và thay đồ ngủ cho em".
Dư Vãn: "..."
Vậy mà cô không tỉnh! Rốt cuộc cô ngủ say đến mức nào chứ!
"Hôm qua em quá mệt mỏi, hôm nay ngủ bù thêm đi." Lệ Thâm đứng lên, đi đến cạnh tủ đồ bắt đầu thay quần áo. Da thịt của anh nhanh chóng lộ ra ngoài, đường cong cơ bắp của Lệ Thâm không hề che giấu mà lộ ra trước mặt Dư Vãn.
Mới sáng sớm mà đã kích thích như vậy, Dư Vãn yên lặng thu hồi tầm mắt cầm điện thoại xem giờ. Bây giờ mới 7 giờ rưỡi, hôm nay cô nghỉ nửa ngày nên có thể ngủ nướng thêm một lúc.
"Anh phải đi làm à?" Cô hỏi.
"Ừ, tuy concert lần này là quy mô nhỏ, nhưng lại là concert đầu tiên của anh nên công ty và anh đều khá coi trọng." Lệ Thâm thay quần áo xong thì quay lại giường hôn cô một cái,"Em ngủ tiếp đi, tối anh về thì gọi cho em."
" Được" Dư Vãn nhìn anh đi ra ngoài rồi nhắm mắt ngủ tiếp.
Lệ Thâm từ nhà Dư Vãn đi ra, vừa xuống dưới tầng đã gặp Tiểu Đổng lái xe đến đón anh. Tiểu Đổng nhìn qua cửa sổ thấy anh đi tới thì hơi ngạc nhiên, cô nàng dừng xe hạ cửa sổ xuống hỏi anh: "Thâm ca, sao anh lại từ bên ngoài về?"
"..." Lệ Thâm ra vẻ bình tĩnh ho một tiếng mới nói: "Anh vừa chạy quanh tiểu khu một lát."
Tiểu Đồng kỳ quái hỏi: "Hả, không phải anh chỉ chạy bộ vào buổi tối thôi sao?"
"Hiện tại tập luyện cho concert vào ban ngày quá tiêu hao thể lực, nên anh đổi thành chạy bộ buổi sáng."
"Anh chạy bộ còn mang theo cả ba lô à?"
"... Mang nặng chạy bộ."
"À..." Tiểu Đổng lái xe vào gara nhà anh rồi bước xuống nhìn hướng Lệ Thâm vừa đi tới. Lệ Thâm chuẩn bị đồ ăn cho Lệ Lệ xong thì trêu nó một lúc rồi đeo ba lô đi ra: "Đi thôi."
"À, vâng." Tiểu Đổng vẫn đang nhìn tòa nhà, cô nàng ngồi lên xe vừa khởi động xe vừa như vô tình hỏi,"Thâm ca, em nhớ Dư tiểu thư ở cùng tiểu khu với anh đúng không?"
Lệ Thâm ngước mắt lên nhìn cô nàng một cái không trả lời, Tiểu Đông lái xe ra ngoài rồi còn nhìn lại về phía tòa nhà cạnh biệt thự của Lệ Thâm: "Dạo trước em dắt Lệ Lệ đi dạo thì gặp cô ấy, cô ấy ở căn nào thế?"
Lệ Thâm nói: "Em hỏi chuyện này làm gì?"
Tiểu Đổng cảm nhận được ánh mắt hình viên đạn của Lệ Thâm thì nhanh chóng cười làm lành: " Không có gì, chỉ là tò mò thôi."
Lệ Thâm nói: "Rất nhiều chuyện không tốt đều từ tò mò mà ra."
"..." Tiểu Đồng ngoan ngoãn ngậm miệng.
Kể từ sau khi phát hiện trong túi Thâm ca có áo mưa, có phải cô lại không cẩn thận phát hiện ra Thâm ca đang sống chung với bạn gái???
Tiểu Đồng đau khổ trong lòng
Cũng may Lệ Thâm vẫn còn biết chừng mực, biết công việc tiếp theo quan trọng nên không gây rắc rối gì. Trước mặt Trì Lộ vẫn duy trì hình tượng nỗ lực làm việc, tạm thời không bị cô ta nhìn ra manh mối.
Ngày 4 tháng 7, album nhạc số đầu tiên của Lệ Thâm chính thức phát hành. Một tuần trước khi album phát hành, Dư Vãn đã thấy fans của Lệ Thâm nghiêm chỉnh huấn luyện cách đặt trước album trên các nền tảng khác nhau. Sau khi đọc xong quy trình, cô cảm thấy xấu hổ, đầu năm nay không có tài năng cũng không dám theo đuổi thần tượng.
Sáng sớm ngày mùng 4, album đúng giờ online, các fans dường như không ngủ mà nhấp vào ủng hộ ngay lập tức, doanh số trên các nền tảng tăng lên trong từng giây một có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Dư Vãn chờ đến mười hai giờ mới mua, sau khi mua xong thì đi vào giấc ngủ cùng tiếng hát của Lệ Thâm.
Mà bản thân Lệ Thâm đối với hành động này của cô thì rất cạn lời, bởi vì chính anh đang ngủ bên cạnh cô.
Ngày hôm sau, doanh số album của Lệ Thâm tiếp tục nghênh đón một cơn sóng nhỏ. Dư Vãn vẫn luôn theo dõi doanh thu suy đoán rằng, có lẽ những người mê nhạc bình thường đã tỉnh ngủ.
Bài hát
được sáng sáng tác dựa trên phong cảnh của công viên Lệ Trạch nên hầu như người dân ở thành phố A nghe là có thể đoán được lời bát hát viết về công viên Lệ Trạch. Vì thế trong hai ngày nay công viên Lệ Trạch tích cức phát bài hát này, mỗi lần Dư Vãn đi qua đều thay giai điệu bài hát quanh quẩn trong công viên.
Với sự ủng hộ nhiệt tình của mọi người, doanh số album đầu tay của Lệ Thâm rất khả quan, chỉ vừa phát hành ngày đầu tiên đã đứng đầu bảng xếp hạng doanh thu, không đến 48 giờ tổng số album bán ra vượt quá một triệu bản, doanh thu hơn 20 triệu tệ. Công ty nhanh chóng đăng thông báo chúc mừng, đồng thời cũng hứa hẹn không lâu sau sẽ phát hành album cứng.
Lúc fans đang vui vẻ ăn mừng thì ăn anti cũng không rảnh rỗi. Trên weibo lập tức có những lời nói không êm tai.
"Bản thảo của công ty có thể nhiều hơn chút không, 48 giờ được hơn 20 triệu tệ, ha hả."
"nili Thâm Thâm rất thích cọ nhiệt thì phải, lần trước là phim truyền hình, lần này liền lại đến lượt công viên ha ha ha ha ha ha ha."
"Không phải mỗi ngày đều thổi phồng bản thân là ca sĩ phái thực lực hay sao, sao người hâm mộ còn muốn tăng doanh thu thế, rõ ràng là làm kỹ nữ mà đòi lập đền thờ [ăn dưa ]"
"Các Chanh tinh, hôm nay đúng là một ngày chua đây [chua] Số lượng tiêu thụ đều do các nền tảng âm nhạc lớn tự thống kê, tất cả mọi người có thể thấy, mấy người có phải muốn nói là tất cả nền tảng đó đều đang thông đồng để gian lận [chua xót]"
"Ha ha ha ha ha tôi buồn cười chết mất, nói cọ nhiệt độ của công viên có phải là đầu óc bị chập mạch không, nếu không... nhà mấy người đi viết một bài về công viên Tinh Quang đi! Xem xem công viên người ta có để ý mấy người không ha ha ha ha ha."
"Mị tăng doanh thu cho Thâm ca thì có mâu thuẫn với việc anh ấy là phái thực lực à [ăn dưa] có tiền cũng tự nguyện [ăn dưa]"
" Bài này đã khiến rất nhiều người biết đến công viên Lệ Trạch, có một số người hâm mộ nước ngoài nói muốn đến tham quan công viên Lệ Trạch đấy, trước khi nghèo hèn như thế thì xem nhà mình có năng lực kéo khách du lịch không đi nhé! [chua xót]"
"Nói kéo khách du lịch làm tôi cười muốn nội thương, ai mà không biết công viên Lệ Trạch mở miễn phí [mỉm cười]"
"Sợ là lầu trên mới là làm tôi cười chết, bạn cho rằng mọi người đến thành phố A chỉ đi dạo công viên Lệ Trạch không à [mỉm cười] ít gì cũng mua hai que kem nhé [mặt chó]."
"Định đổi chủ đề à, kem ở công viên Lệ Trạch rất ngon ha ha ha ha ha"
"Công viên Lệ Trạch thành người duy nhất đại thắng."
"Công viên Tinh Quang: Công viên Lệ Trạch cho cậu bao nhiêu tiền, công viên Tinh Quang cho cậu gấp mười lần."
Mặc kệ anti nói như thế nào trên mạng, album vẫn rất nổi tiếng, trên bảng xếp hạng âm nhạc hàng tuần Trung Quốc, cũng thuận lợi giành ngôi vị quán quân. Đĩa đơn đầu tiên của Lệ Thâm , phát hành hơn bảy tháng vẫn trụ vững trong top 3, tuần này đứng đầu, thứ hai, có thể nói nhất thời nổi bật vô song.
Công ty nói với Lệ Thâm nên đăng bài lên weibo để cảm ơn fans đã luôn ủng hộ, Lệ Thâm suy nghĩ một lúc lâu cuối cùng quyết định để Lệ Lệ thả tim cho mọi người.
Dư Vãn đặt nồi vào nồi cơm điện, từ phòng bếp đi ra, thấy Lệ Thâm ôm Lệ Lệ không biết đang trêu nó cái gì.
"Gâu gâu!" hình như Lệ Lệ bị trêu đến mức không còn kiên nhẫn, nó không hài lòng sủa với anh hai tiếng.
Dư Vãn đi tới, Lệ Lệ lập tức thoát khỏi tay Lệ Thâm nhào vào trong lồng ngực cô. Dư Vãn vuốt lông an ủi Lệ Lệ, cô nghi ngờ nhìn Lệ Thâm: "Anh làm gì nó thế?"
Lệ Thâm buông tay, tỏ vẻ mình rất vô tội: "Anh có thể làm gì nó, ai mà không biết công chúa nhỏ Lệ Lệ rất nóng nảy chứ."
"Gâu!"
"Mày còn được đà lấn tới." Lệ Thâm nhéo nó một cái,"Công ty muốn anh đăng Weibo cảm ơn fans ủng hộ, anh muốn cho Lệ Lệ thả tim, nhưng mà nó không phối hợp."
"Ha ha ha ha ha ha." Dư Vãn vừa nghe yêu cầu của anh thì lập tức cười,"Anh để nó chụp ảnh meme thì còn có thể, muốn nó thả tim không phải đang làm khó nó sao ha ha ha ha."
"Gâu gâu!"
Dư Vãn nói: "Nếu không anh làm mẫu cho nó trước, nói không chừng nó sẽ học theo anh."
"Hợp lý." Lệ Thâm giơ hai tay giơ lên đỉnh đầu, tạo thành một hình trái tim,"Lệ Lệ, thả tim."
"Gâu!" Lệ Lệ quay mặt về phía Dư Vãn, không thèm nhìn anh.
Lệ Thâm thả tay xuống, lại dùng ngón cái đặt lên ngón trỏ thả tim: "Trái tim này đơn giản hơn lúc nãy nhiều."
Dư Vãn nhìn xuống móng vuốt của Lệ Lệ, cảm thấy vẫn hơi khó khăn.
"Hay là anh với nó mỗi người làm một nửa đi, nửa trái tim của anh chỉnh một chút là được." Dư Vãn đề nghị.
Lệ Thâm cũng không tiếp tục trêu đùa nữa, anh ôm Lệ Lệ rồi nâng chân trước của nó lên, tay phải lại đưa ra tạo hình trái tim: "Như này được chứ?"
"Được rồi được rồi."
"Em giúp bọn anh chụp một tấm." Lệ Thâm nói xong thì chỉnh lại hình trái tim,"Như vậy có phải càng giống hơn không."
"Ha ha ha ha chỉ cần anh đủ đẹp trai, có giống trái tim hay không fans cũng không quan tâm."
"..." Vậy thì cần gì anh phải bận rộn lâu như vậy, chụp tự sướng một cái là xong.
"Được rồi, nhìn camera nào." Dư Vãn cầm điện thoại, nhắm vào Lệ Lệ và Lệ Thâm,"Lệ Lệ, thả tim nào."
"Gâu!" Lệ Lệ rất phối hợp nhìn về phía camera sủa một tiếng.
Dư Vãn chụp xong rồi chỉnh ảnh một chút mới gửi cho Lệ Thâm: "Vậy được rồi chứ? Em cảm thấy rất đẹp trai."
"Em thấy đẹp trai là được." Lệ Thâm tải ảnh về, đăng lên Weibo.
Lệ Thâm V: Cảm ơn mọi người đã ủng hộ album đầu tay của tôi, dắt chú chó dữ nhà tôi bắn tim cho mọi người [hình ảnh]
"Thâm ca! Đẹp trai quá đi! [thèm muốn][thèm muốn]"
"Chúc mừng album đầu tiên của Thâm ca đạt doanh số khả quan, chờ mong buổi biểu diễn tiếp theo!"
"Thâm ca mặc cái áo cổ chữ V, định dụ dỗ bọn em sao!"
"Nhớ lại bình luận trước Thâm ca trả lời, rõ ràng là anh ác mà [mặt chó] chủ nào chó nấy [doge]"
"Chỉ có tôi tò mò đây là ảnh do ai chụp sao? [suy nghĩ]"
"Ảnh chắc chắn là do trợ lý chụp, còn ai vào đây nữa."
Trợ lý Tiểu Đổng: "... ???"
Không phải tôi chụp đâu!!!