Còn gì kích thích hơn khi giành được ba giải thưởng liên tiếp trong lễ trao giải? Đó là sau khi cầm giải thưởng xuống sân khấu, phát hiện bố mẹ vợ muốn gặp mình!
Anh cầm điện thoại nhìn một lúc lâu, nghiêng đầu hỏi Cố Tín: "Anh từng đi nhà Thẩm Thi Thi chưa?"
"Đương nhiên là đi rồi."
"Có hồi hộp không?"
Cố Tín nhìn anh một lúc: "Cậu phải đi gặp phụ huynh à?" Mặc dù trước khi bắt đầu lễ trao giải cậu ta có nói việc đoạt giải có liên quan đến việc có được kết hôn hay không, nhưng thế này cũng nhanh quá rồi nhỉ??
Lệ Thâm ho khan một tiếng, gật đầu. Mặc dù anh đã gặp mặt mẹ của Dư Vãn, nhưng lần này là đi nhà cô ấy, không giống nhau.
"Cố lên." Cố Tín vỗ vai anh một cái, chỉ nói hai chữ này.
Lệ Thâm: "..."
Anh thở ra một hơi rồi cầm điện thoại lên nhắn tin cho Dư Vãn.
A Thâm: Nhất định phải rảnh. A Thâm: Chờ anh về
Lily: Ok
Trong biệt thự của Lệ Thâm, có một phòng chuyên dụng để sáng tác, trong phòng có một tủ trưng bày lớn dùng để đặt cúp. Lúc mới chuyển vào, cái tủ này còn rất trống, mới một năm ngắn ngủi mà các cúp lớn nhỏ đã đặt kín hai hàng, với tốc độ này, Dư Vãn cảm thấy rất nhanh sẽ phải mua thêm tủ mới.
Nhìn ba cái cúp mới đặt vào, Dư Vãn có cảm giác thành công như là chính mình đoạt giải, cô mở sâm panh đã chuẩn bị sẵn cho Lệ Thâm rồi mỉm cười cụng ly với anh: "Chúc mừng anh, hy vọng sau này anh sẽ không ngừng cố gắng."
"Cảm ơn em." Khóe môi Lệ Thâm mang theo ý cười, anh nhấp một ngụm sâm panh nhìn Dư Vãn nói: "Nhưng mà Cố Tín nói, anh lấy được giải Album của năm thì anh ấy sẽ đổi nhà thiết kế hôn lễ khác."
"..." Gì cơ???
Lệ Thâm nhìn vẻ mặt ngây ngô của Dư Vãn mà mỉm cười xoa đầu cô: "Đùa em thôi."
Dư Vãn: "..."
Cô cũng cầm ly sâm panh lên nhấp một ngụm coi như là an ủi, vừa định uống ngụm thứ hai thì cái ly đã bị Lệ Thâm cướp đi: "Em uống ít thôi."
"Em chỉ uống một ly." Dư Vãn giành lại ly rượu bị Lệ Thâm lấy rồi uống hết rượu trong ly. Lệ Thâm hơi nhíu mày, sâm panh này lạnh như thế mà cô lại uống một hớp kiểu gì lúc nữa cũng bị đau dạ dày cho xem.
Anh cất sâm panh vào tủ, cầm lấy ly rỗng trong tay Dư Vãn: "Được rồi, chúc mừng cũng chúc mừng xong rồi, nghỉ ngơi sớm đi."
"À..." Dư Vãn đáp, ngoan ngoãn trở về phòng ngủ.
Sau khi tắm rửa xong, anh chui vào chăn từ phía sau ôm lấy cô vào lòng. Cảm thấy sau lưng có lồng ngực ấm áp dán lên, Dư Vãn theo bản năng rúc vào lòng anh.
"Vãn Vãn." Lệ Thâm dán môi ở tai cô thấp giọng nói,"Ngủ rồi à?"
"Vẫn chưa." Dư Vãn lười biếng lên tiếng.
Lệ Thâm ôm chặt lấy cô, giọng nói của anh cũng hơi lười biếng: "Bà ngoại thích gì?"
"Hả, thích anh."
Lệ Thâm bật cười, cắn nhẹ vào tai cô: "Anh muốn mang một chút quà đến? Quà cho bố mẹ em cũng phải chuẩn bị."
"Ừm..." Dư Vãn nghĩ cũng thấy có lý, nhưng hiện giờ cô đang thoải mái nằm trong lòng Lệ Thâm nên không muốn suy nghĩ gì hết,"Ngày mai em liệt kê cho anh một danh sách!"
"Được."
"Vậy thì ngủ ngon."
Lệ Thâm mở mắt nhìn cô rồi thổi hơi vào tai cô: "Ngủ thật rồi à?"
"Ừ, buồn ngủ..."
Lệ Thâm cảm thấy cô thật sự mệt nên không quấy rầy cô nữa: "Ngủ ngon."
Anh nói rồi đặt lên vai cô một nụ hôn.
Sau khi Âm Nhạc Thịnh Điển kết thúc thì độ hot vẫn không giảm, đặc biệt là chuyện Lệ Thâm cầm ba giải thưởng bị bàn tán suốt đêm. Cùng lúc đó tin đồn về anh muốn đi ăn máng khác tới hãng thu âm Quang Thần ngày càng lan rộng, vì thế mà fans của anh thảo luận rất sôi nổi trên mạng.
[Nói thật tuy tôi không hài lòng với Tinh Diệu cho lắm nhưng mà phải công nhận khả năng đào tạo minh tinh của Tinh Diệu tốt hơn Quang Thần. Lệ Thâm vừa ra mắt một năm mà đã nổi tiếng như này, trừ thực lực của bản thân thì hoạt động của Tinh Diệu không thể không nói đến. ]
[Không đồng ý với bạn bên trên. Tinh Diệu rất giỏi trong việc đào tạo thần tượng nhưng Thâm ca không thể bị trói buộc trong khung thần tượng được. Tinh Diệu dùng hoạt động của thần tượng cho anh thì chỉ hạn chế sự phát triển tương lai của anh ấy mà thôi. Nhắc tới làm âm nhạc, trong nước có chỗ nào hơn được Quang Thần sao?]
[Tôi cũng cảm thấy Quang Thần tốt hơn, nếu Thâm ca muốn đưa âm nhạc của mình ra quốc tế thì nhất định phải chọn Quang Thần, lẽ nào còn trong chờ vào Tinh Diệu à?]
[Ha ha ha ha ha còn đi ra quốc tế nữa chứ, đám fans mấy người tự tin quá rồi đấy. ]
[Anti fan lọt vào đấy, mọi người kệ nó đi *mỉm cười*]
[Nhưng tôi lại rất coi trọng Tinh Diệu, tầm nhìn của họ trước kia đúng là không được xa, thần tượng được đào tạo cũng chỉ nổi trong thời gian đầu. Chính bọn họ cũng đã nhận thức được điều này cho nên mới kết thông gia với điện ảnh Hoàn Vũ. Sau này chắc chắn bọn họ sẽ có nhiều tài nguyên phim hơn, không gian phát triển của nghệ sĩ cũng sẽ rộng hơn. ]
[Thôi đi, mấy năm gần đây danh tiếng của Hoàn Vũ vất vả lắm mới tốt lên, để thần tượng của Tinh Diệu đi đóng phim của Hoàn Vũ? Không sợ lật xe à *ngoáy mũi*]
[Woa, nếu Thâm ca thật sự muốn đổi nơi công tác thì sau này có phải anh ấy sẽ không có cơ hội hát nhạc phim của Hoàn Vũ nữa không?]
[Nghĩ gì thế, tuy Hồ gia và Du gia làm thông gia rồi nhưng điện ảnh Hoàn Vũ bây giờ không phải của một mình nhà họ Du nữa đâu, còn nhiều cổ đông khác nữa đấy. ]
[Mỗi lần thấy loại bài đăng này đều cảm thấy mỗi người fans đều là ông lớn trong giới, còn hiểu sau này nên phát triển như thế nào hơn cả minh tinh *mỉm cười*]
Trên mạng thảo luận rất sôi nổi, nhưng Lệ Thâm chưa từng trả lời. Bây giờ đối với anh mà nói chuyện lớn nhất không phải là có đi ăn máng khác hay không mà là sắp phải đi gặp gia đình Dư Vãn rồi.
Lúc anh và Dư Vãn yêu nhau, cô một mình chạy tới thành phố A, cho nên rất ít khi đề cập với anh chuyện nhà mình, lúc đó Lệ Thâm không biết Dư Vãn là một tiểu phú bà.
Ở thành phố C, Dư Vãn có một căn biệt thự và một chiếc xe sang trọng, tất cả đều là bố của cô mua cho cô. Lần trước Lệ Thâm gặp mẹ cô mới biết chuyện này.
Cũng may bây giờ anh cũng có thể mua biệt thự và xe sang sẽ không để cuộc sống của Dư Vãn bị xuống cấp sau khi ở với anh.
Dư Vãn chưa từng để ý những chuyện này, dù sao cô cũng là một người muốn tự mua biệt thự và xe sang. Đợi khi cô thiết kế hôn lễ của Cố Tín xong thì coi như là tự mở rộng thị trường cho mình.
Vì để cùng Lệ Thâm về quê, cô cũng đã sắp xếp công việc trước. Sáng sớm ngày 24, Lệ Thâm lái xe việt dã của mình đưa cô về thành phố C.
Tất cả đồ ở ghế sau đều là anh chuẩn bị cho người nhà của cô. Nếu không phải Dư Vãn ngăn cản, có khi anh còn mua thêm.
Vì bà ngoại của Dư Vãn rất thích bài hát của anh nên anh đặc biệt mang theo một đĩa nhạc sẽ phát hành trong năm nay để tặng cho bà ngoại.
Trên suốt đường đi Dư Vãn thấy Lệ Thâm vẫn luôn rất nghiêm túc thì chủ động đề nghị: "Hay là đến trạm nghỉ tiếp theo để em lái cho."
"Không cần đâu, xe anh là xe phân khối lớn, bằng lái của em không lái được xe này."
"Vậy anh thả lòng chút, đừng căng thẳng quá."
Lệ Thâm thở ra một hơi, nhìn cô: "Đây là lần đầu tiên anh về nhà cùng bạn gái."
Dư Vãn cười nói: "Đây cũng là lần đầu tiên em đưa bạn trai về nhà, anh yên tâm, người nhà em chắc chắn cũng hồi hộp."
Khóe miệng mím chặt của Lệ Thâm cuối cùng cũng có chút ý cười: "Nhìn mẹ em không giống người sẽ hồi hộp."
"À, nhà em còn có bố và bà ngoại của em mà, bọn họ cũng là lần đầu tiên gặp anh nên nhất định sẽ hồi hộp."
Lệ Thâm nhìn cô cười cười, quay đầu tiếp tục lái xe.
Dư Vãn ngồi bên cạnh lấy điện thoại xử lý công việc một lúc rồi nhận tiện lướt Weibo. Hôm nay là sinh nhật 25 tuổi của Lệ Thâm, bắt đầu từ tối hôm qua đã có fans tổ chức sinh nhật cho anh rồi.
"Anh thấy màn hình mà fans mua cho anh không? Hoành tráng lắm đấy."
Lúc rạng sáng Lệ Thâm đã lên weibo cảm ơn những lời chúc phúc của fans và bạn bè nên đã nhìn thấy màn hình mà Dư Vãn nói, dù sao cũng đã lên hot search.
Anh gật đầu, Dư Vãn lại cảm thán nói: "Fans hâm mộ bây giờ giàu ghê, nhưng mà nói đi nói lại, hôm nay là sinh nhật của anh mà anh còn mua nhiều quà cho người nhà em như thế."
Dư Vãn nghĩ tới đây thì cảm thấy không biết nên khóc hay nên cười.
Lệ Thâm nói: "Không phải anh cũng được ăn chực cơm à, còn là bà ngoại tự mình xuống bếp."
"Còn có em! Em cố ý tìm Đường Đường học làm bánh ga-to cả một ngày, chiều nay sẽ làm cho anh ăn!"
Lệ Thâm nhìn cô cười: "Anh rất mong chờ."
Sau ba tiếng, cuối cùng xe cũng dừng lại trước cửa chính nhà Dư Vãn. Lệ Thâm và cô xuống xe, vừa mang đống quà lớn nhỏ xuống thì cửa nhà chợt mở, bà ngoại Dư Vãn được mẹ cô dìu ra.
Dư Vãn nhìn thấy bà ngoại lập tức chạy lại đỡ: "Bà ngoại, sao bà lại ra đây, đợi chúng cháu trong nhà là được rồi."
Bà ngoại cười cười kéo tay cô, ánh mắt lại nhìn Lệ Thâm ở đằng sau. Vì hôm nay chính thức đến gặp gia đình Dư Vãn nên Lệ Thâm cố ý mặc âu phục, khoác ngoài là chiếc áo màu xanh đen làm dáng người cao 1 mét 8 của càng anh càng cao hơn.
"Đây là Lệ Thâm đúng không? Đẹp trai hơn trên TV nhiều đấy." Bà ngoại nhìn Lệ Thâm, cười không khép được miệng.
"Chào bà ngoại, cháu là bạn trai của Dư Vãn, Lệ Thâm."
Lệ Thâm gọi một câu 'bà ngoại' làm nụ cười của bà càng xán lạn hơn: "Chào cháu chào cháu, mau vào nhà đi bên ngoài lạnh lắm."
Dư Vãn nghiêng đầu nhìn Lệ Thâm rồi kéo tay anh đi vào.
Bố Dư Vãn vừa nãy đứng ở phòng khách ngó ra ngoài xem vừa nghe thấy họ chuẩn bị vào nhà thì vội vàng ngồi xuống ghê sô pha, còn giả vờ cầm tờ báo lên xem.
"Bố, con về rồi." Dư Vãn nắm tay Lệ Thâm vào nhà, gọi ông một tiếng. Lúc này bố Dư Vãn mới đặt tờ báo xuống, đứng lên nói:
"Ừ, về rồi đấy à, về là tốt rồi."
"Đây là bạn trai con, Lệ Thâm. À còn những thứ này đều là quà anh ấy chuẩn bị để tặng mọi người." Dư Vãn vừa nói vừa đặt đống túi lên bàn trà.
"Về nhà còn mang nhiều quà như thế làm gì." Bố Dư Vãn nhìn lướt qua bàn trà, ánh mắt dừng lại trên người Lệ Thâm.
Không ngờ thằng nhóc này còn đẹp trai hơn trên TV.
"Chào chú, cháu tên là Lệ Thâm. Hôm nay làm phiền mọi người rồi ạ."
"Không đâu không đâu, hôm nay là sinh nhật của cậu mà cậu còn tặng chúng tôi nhiều quà như thế này."
Lệ Thâm cười nói: "Nên làm ạ."
"Nào đừng đứng nữa, ngồi xuống rồi nói." Bà ngoại bảo bọn họ ngồi xuống rồi chợt nhớ nồi canh đang ninh trong bếp,"Bà vào bếp xem đồ ăn, hôm nay bà làm nhiều món ngon lắm, mấy đứa có lộc ăn rồi."
"Bà ngoại, để cháu đi giúp bà." Dư Vãn đứng lên, sợ một mình bà ngoại làm không xuể. Bà ngoại vội vàng xua tay, nói: "Không cần, cháu ngồi cùng Lệ Thâm đi, đừng để nó ngồi đấy một mình."
Nói xong còn mập mờ nháy mắt với cô.
Dư Vãn: "..."
Bà ngoại mặc váy giống như là trở về tuổi mười tám.