Sau lễ Thất Tịch, ngày diễn ra concert của Lệ Thâm càng đến gần.
Hôn lễ của Đàm Bình và Lý Duệ khá là sát với concert của Lệ Thâm, đợt này cũng đúng lúc Dư Vãn bận rộn nhất nhưng đây là concert đầu tiên của Lệ Thâm, dù cô có bận thế nào cũng phải dành chút thời gian đến xem concert.
Vé Lệ Thâm đưa Dư Vãn là buổi diễn đầu, bắt đầu lúc 7 giờ tối, Dư Vãn bận từ trưa đến 5 giờ rưỡi chiều, cũng chưa kịp ăn cơm đã vội vã chạy đến trung tâm âm nhạc.
Vé nội bộ có lối vào riêng, sẽ có nhân viên phụ trách tiếp đón, Dư Vãn đi theo nhân viên đến chỗ ngồi, thì thấy chỗ mình cách sân khấu rất gần.
Còn nửa tiếng mới bắt đầu nhưng bên trong hội trường đã đầy hết người, đâu đâu cũng thấy lightstick và bảng đèn cỗ vũ, chỉ mỗi Dư Vãn tay không đến, nhìn thế nào cũng thấy mình lạc loài.
Không biết Triệu Hân đến chưa? Dư Vãn theo bản năng quay đầu nhìn về khán đài ở phía xa xa, vé của Triệu Hân cũng là buổi diễn đầu, chỉ là vị trí khá xa. Cô nhìn cả một lượt cũng chắc chắn không thấy Triệu Hân nhưng lại thấy người đại diện của Lệ Thâm.
Ở hôn lễ của Hồ Kiều cô từng gặp Trì Lộ một lần, nghĩ đến quan hệ của mình và Lệ Thâm, cô bỗng hơi căng thẳng. Cô nhìn Trì Lộ cười cười, xem như chào hỏi, Trì Lộ thì hình như có chút bất ngờ nhìn cô một lúc, sau cũng cười với cô một cái, không nói gì đi về phía hậu trường.
Dư Vãn lấy điện thoại ra, muốn gửi tin nhắn cho Lệ Thâm, vừa mở khung chat của Lệ Thâm lên, anh như thần giao cách cảm với cô, gửi đến một tin nhắn cho cô.
A Thâm: Em đến chưa?
Vãn Vãn: Đến rùi!
Dư Vãn chụp lại khung cảnh xung quanh rồi gửi cho Lệ Thâm.
Vãn Vãn: Nhiều người quá đi, mọi người đều rất phấn khích! Anh đang làm gì đó?
A Thâm: Đang làm nóng người
A Thâm: Anh ở hội trường cũng nghe được tiếng gào thét rồi orz
Vãn Vãn: Hahhahahah có phải anh căng thẳng đúng không! Đúng là nhiều người hơn tưởng tượng của em! Cố lên nha!
Vãn Vãn: À đúng rồi lúc nãy em còn thấy người đại diện của anh nữa
Dư Vãn vừa gửi tin nhắn này đi, Trì Lộ đã đi đến phòng nghỉ sau hậu trường của Lệ Thâm. Thấy cô ta, Lệ Thâm cất điện thoại, tiếp tục ép chân.
Trì Lộ đi đến, hỏi anh: "Lúc nãy tôi thấy Dư Vãn ở ghê VIP, là cậu đưa vé cho cô ấy?"
Lệ Thâm bình tĩnh đáp: "Tôi đưa vé cho Hồ Kiều, trước đó cô ấy tìm tôi xin vé, nói là muốn tặng cho bạn, chắc là Hồ Kiều tặng cố ấy."
Trì Lộ hơi trầm ngâm, tựa như đang suy nghĩ. Cô ta nghe nói sau hôn lễ, Hồ Kiều đã tặng Dư Vãn một chiếc túi xách hàng hiệu, giờ tặng thêm vé vào cửa concert của Lệ Thâm, cũng không phải không có khả năng.
Chuyện này tìm Hồ Kiều hỏi một chút là biết ngay.
"Sắp bắt đầu rồi, cậu điều chỉnh tâm trạng đi, đừng căng thẳng, cứ biểu diễn giống như khi diễn tập là được." Trì Lộ không tiếp tục hỏi về chuyện của Dư Vãn nữa, concert mới là việc quan trọng nhất lúc này. Mấy ngày diễn tập cô ta đều ở đây, cả quá trình Lệ Thâm đều biểu diễn rất tốt, hôm nay chỉ phát huy như mọi khi thì không có vấn đề gì cả.
"Ừ." Lệ Thâm chỉ đáp một tiếng, cũng không nói gì thêm. Trì Lộ cũng không làm phiền anh nữa, đi ra ngoài nói chuyện với nhân viên phụ trách hiện trường.
Lệ Thâm thấy cô ta đã đi, lấy điện thoại nhắn tin với Tiểu Đổng, bảo cô ấy dẫn Dư Vãn đến phòng nghỉ.
Tiểu Đổng: ...
Tiểu Đổng: Thâm ca, sắp bắt đầu rồi, anh muốn làm gì đó!
Thâm ca: Không làm gì cả, chỉ muốn nói chuyện với cô ấy mấy câu thôi, nhanh lắm
Thâm ca: Em không đi thì anh tự qua tìm cô ấy
Tiểu Đổng: ...
Uy hiếp ai vậy chứ!!!
Cô nàng tức giận nhét điện thoại vào túi, rồi đi tìm Dư Vãn. Dư Vãn nhận ra Tiểu Đổng, cho nên vừa thấy cô nàng đến tìm mình thì cũng không nghi ngờ gì đi theo đến phòng nghỉ của Lệ Thâm.
"Em ở ngoài chờ hai người, sắp bắt đầu rồi, hai anh chị đừng nói lâu quá." Quan trọng là, tuyệt đối đừng để chị Lộ Lộ phát hiện đấy.
Tiểu Đổng thấy Lệ Thâm đúng thật là càng ngày càng to gan, trước thềm concert, ngay dưới mí mắt của chị Lộ Lộ, vậy mà anh ấy còn dám chơi trò yêu đương lén lút thế này!
Dư Vãn không biết Tiểu Đổng biết chuyện của mình và Lệ Thâm đến mức nào, nên chỉ có thể gượng gạo nói với cô nàng câu cảm ơn rồi đi vào trong.
Lệ Thâm đang tập luyện vũ đạo mở màn cho lát nữa thì thấy Dư Vãn đi vào, cũng lập tức ngừng động tác. Dư Vãn đi đến, hỏi anh: "Sao thế?"
Lệ Thâm nhìn cô, cũng không nói lời nào, trực tiếp giang tay ôm cô vào lòng. Tim anh đập rất nhanh, không biết bởi vì do lúc nãy vận động hay bởi vì sắp bắt đầu buổi concert.
Mắt Dư Vãn hơi giật, cô hỏi anh: "Anh căng thẳng hả?"
"... Một chút." Giọng nói mang chút rầu rĩ của Lệ Thâm truyền đến tai cô. Lúc mở bán vé concert, tuy công ty bị fan chỉ trích một trận vì quy mô quá nhỏ, nhưng ban nãy Lệ Thâm có thử ra ngoài nhìn, vẫn hơi kinh ngạc.
Buổi diễn hơn chục ngàn người, liếc mắt nhìn đều chằng chịt đầu người.
Trước đó anh từng tham gia chương trình mừng xuân, khán giả ở hiện trường còn nhiều hơn cả bây giờ, nhưng hôm nay là concert cá nhân của anh, không khỏi cảm thấy căng thẳng.
Chỉ có lúc ôm Dư Vãn mới cảm thấy tim mình đập không nhanh như thế nữa.
"Yên tâm đi, anh đã tập luyện lâu như vậy, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu!"
Dư Vãn nhẹ nhàng vỗ về lưng anh, an ủi anh.
"Ừm." Lệ Thâm đáp lại cô một tiếng rồi cũng buông cô ra,"Em về chỗ ngồi trước đi, anh thấy ổn hơn lúc nãy rồi."
Dư Vãn cười cười, tay làm dáng cổ vũ nhìn anh: "Cố lên!"
Cô vừa theo chân Tiểu Đổng rời đi, Trì Lộ cũng quay trở lại, Lệ Thâm nhìn lướt qua Trì Lộ vừa đi vào, điềm tĩnh dời mắt đi.
Sắp đến 7 giờ, tâm tình kích động của khán giả ở hiện trường càng high hơn, tiếng gào thét càng to hơn lúc nãy. Dư Vãn cũng bị bầu không khí ở hội trường lây lan, không khỏi cảm thấy căng thẳng.
Đèn ở hiện trường đột nhiên tắt hết, tiếng thét của khán giả phút chốc vang dội cả hội trường, đèn sân khấu sáng lên, Lệ Thâm và backup dancer đã xuất hiện.
Bài hát được chọn mở màn concert là bài
với tiết tấu nhanh trong album, cũng là bài hát Lệ Thâm tập lâu nhất.
Nhạc dạo vừa nổi lên, Lệ Thâm mặc áo hoodie kết hợp với quần đen nhảy cùng backup dancer. Bài hát này có tiết tấu mạnh, nhịp cũng rất nhanh, đến cả tốc độ nhả chữ của Lệ Thâm không phải người bình thường có thể theo kịp.
Mà Lệ Thâm không những có thể hát rõ ràng chính xác, anh còn hoàn mỹ thể hiện vũ đạo ăn khớp với nhịp nhạc, điều này gần như làm các fangirl ở hiện trường điên cuồng. Các fangirl cũng theo tiết tấu của Lệ Thâm mà không ngừng vẫy lightstick trên tay, tiếng gào thét ở hiện trường cũng chưa từng dừng lại một giây nào.
Dư Vãn nghĩ sau buổi concert này, cổ họng của mấy em gái fangirl chắc chắn còn mệt hơn cả Lệ Thâm.
Nhưng vũ đạo của Lệ Thâm thật sự làm cho người khác phải kinh ngạc và vui mừng, cô mới biết Lệ Thâm nhảy lại đẹp như vậy.
Ca khúc sắp đến hồi kết, đến phần thầy vũ đạo cố ý biên một đoạn thở dốc ngăn ngắn, Lệ Thâm kéo khóa kéo ra, cởi mũ xuống, nặng nề thở dốc.
Ánh đèn sáng nhất chiếu lên người anh, trên màn hình lớn thậm chí còn có thể thấy rõ ràng xương quai xanh và cơ ngực dưới lớp áo ba lỗ.
Tiếng gào thét của fan trong giờ phút này gần như sắp gào bay nắp nhà, các nhân viên bảo an lúc này đây cũng dùng cả tấm thân máu thịt của mình dựng lên một bức tường chắn, tránh cho fan mất khống chế gây ra hành động quá khích.
Sau giây phút thở dốc ngắn ngủi, nhạc nền lần nữa vang lên, Lệ Thâm cởi bỏ áo khoác, tiếp tục hát nhảy. Lúc này, trên màn hình lớn càng có thể thấy rõ hơn cơ bắp trên bắp tay anh.
"..." Dư Vãn nghe tiếng gào thét như đâm vào màng nhĩ ở xung quanh, nghĩ các anh không thể cho các fangirl một chút đường sống nào sao.
Màn mở màn của Lệ Thâm làm bùng cháy cả hiện trường, và cũng... bùng cháy cả Weibo lẫn vòng bạn bè trên Wechat.
Concert bắt đầu chưa đến mười phút, vì một màn vừa nhảy vừa hát của Lệ Thâm mà lên tận ba cái hotsearch, lần lượt là Lệ Thâm nhảy, Lệ Thâm thở dốc, Cơ bắp của Lệ Thâm.
Quần chúng ăn dưa: "..."
Đám antifan cũng không kịp phản ứng lại với tốc độ này, họ nghĩ rằng ít nhất concert phải biểu diễn được một nửa mới bắt đầu lên hotsearch chứ!
Rất nhiều fan tại hiện trường dùng điện thoại quay video Lệ Thâm nhảy, những ai không giật được vé và người qua đường ăn dưa cũng hiếu kì search để xem, rồi cứ thế mà hotsearch về Lệ Thâm cứ càng ngày càng cao.
Cả trang chủ Weibo đều đang gào thét.
"Aaaaaaaaaaaaaaa Thâm Thâm nhảy kìa!! Còn nhảy đẹp như vậy nữa!!!! Em xin biểu diễn cho mọi người một màn thăng thiên tại chỗ!"
"Thâm ca! Còn có gì anh không biết không hả, anh nói đi!"
"Thâm ca thở dốc chẳng hay chút nào, tôi chỉ nghe có hai tỷ lần [mỉm cười]"
"Lướt Weibo cảm giác bị Lệ Thâm bao vây vậy, thật sự là không chỗ nào có thể trốn mà [che mặt] nhưng mà thật sự rất đẹp trai [che mặt] cơ bắp của anh ấy cũng rất đẹp, muốn sờ ghia [ngại ngùng]"
"Lại còn muốn sờ, bà cũng súc tích lắm, tui muốn... mấy bà hiểu mà."
"Đoạn thở dốc kia mị đã chuẩn bị tải xuống rồi, để mỗi tối nghe trước khi đi ngủ-(:з\" ∠)-"
"Hâm mộ những người có thể đến hiện trường, tôi đây muốn đốt Tinh Diệu!! [rơi nước mắt]"
Độ hot trên Weibo vẫn tiếp tục tăng cao, mà hiện trường cuối cùng cũng không nhiệt liệt như lúc nãy nữa. Chắc là nghĩ đến tim của các fan không thể chịu đựng nỗi nữa, sau màn mở màn kích thích lúc nãy, Lệ Thâm thay một bộ vest kín đáo, ngồi trước đàn piano vừa đàn vừa hát ca khúc , cho khán giả cơ hội nghỉ xả hơi hít hít thở.
Hiệu ứng ánh sáng của hiện trường rất tốt, phảng phất như rằng trong chốc lát bản thân đã đứng ở công viên lắng nghe tiếng chim hót hoa nở cùng với gió và ánh mặt trời, còn có cả hình ảnh và video do chính công viên Lệ Trạch đặc biệt dành tặng cho buổi concert, cảm xúc của khán giả cuối cùng cũng hòa hoãn lại, chầm chậm quơ lightstick hợp xướng với Lệ Thâm.
Nhạc của Lệ Thâm đại đa số đều thư giãn nhẹ nhàng, cho đến khi khách mời đặc biệt lên sân khấu, bầu không khí lần nữa bùng cháy. Ai cũng không ngờ đến rằng khách mời đặc biệt đầu tiên của concert của Lệ Thâm thế mà lại là Cố Tín!
Thế là không chút bất ngờ nào, Lệ Thâm Cố Tín lại lên hotsearch.
Lệ Thâm và Cố Tín song ca một bài nhạc Rock, là ca khúc thành danh của Cố Tín . Độ khó rất cao, Lệ Thâm biểu diễn rất tốt, fan lại lần nữa điên cường.
"Thâm Thâm đến cả nhạc Rock cũng hát được!! Anh là ca sĩ thần tiên gì thế!!!"
"Chắc là trừ sinh con thì chẳng có gì Thâm ca không biết cả [quỳ]"
"Một mình Thâm Thâm sinh không được đâu, mị có thể giúp ảnh [ngại ngùng]"
"Chị em mời xếp hàng được chứ [mỉm cười]"
Lúc sau Dư Vãn lướt Weibo rất sợ chủ đề "Lệ Thâm sinh con" cũng sẽ lên hotsearch.
Concert chín mươi phút kết thúc rất nhanh, thời lượng còn không bằng một bộ phim điện ảnh, nhưng khán giả xem xong concert đều phản hồi rất tốt, đều nói rằng concert lần này của Lệ Thâm siêu xứng đáng.
Điều này cũng khiến cho các khán giả mua được vé hai trạm concert sau càng thêm mong chờ, Dư Vãn vì bận chuyện hôn lễ của Đàm Bình mà hai trạm sau cô không đến xem, nhưng xem phản hồi trên Weibo và vòng bạn bè, chắc cũng xem như rất thành công rồi.
Sau khi cả ba trạm concert kết thúc, Lệ Thâm cuối cùng cũng có một kì nghỉ nhỏ, cứ ngày ngày ở nhà dính lấy Dư Vãn.
Trời đã tối, Dư Vãn vẫn còn ngồi trên sofa để xác thực lại các công việc của hôn lễ, cô đang mặc trên người áo sơ mi của Lệ Thâm, đồ ngủ của cô trước đó đã bị Lệ Thâm xé nát, cô cũng không có thời gian đi mua mới nên đành dứt khoác lấy bừa một chiếc sơ mi trong tủ áo Lệ Thâm ra làm đồ ngủ.
Lệ Thâm tắm xong đi ra thì thấy cô ôm máy tính ngồi chéo chân trên sofa, áo sơ mi của anh vừa hay che đi phần mông của cô, đôi chân dài thẳng trắng nõn không chút che đậy lộ ra trước mắt anh.
Anh bước lên ôm lấy cô , tay lướt theo đùi cô trượt xuống: "Bảo bối, anh muốn..."
Dư Vãn đè lại tay anh, nghiêm mặt nói: "Không, anh không muốn."
"..." Động tác của Lệ Thâm dừng lại chốc lát, sau đó ôm cô cười ra tiếng,"Hôn lễ em đang làm khi nào mới xong vậy hả?"
"Sắp rồi, ngày 3 tổ chức rồi." Dư Vãn vừa nói vừa nghiêng đầu nhìn anh, cười cười,"Hôn lễ này làm xong thì có thể chuẩn bị nhận cái tiếp theo rồi."
Lệ Thâm: "..."
Dư Vãn tuyệt đối là người cuồng công việc hơn cả anh.
"Vãn Vãn, em đã lạnh nhạt anh rất lâu rồi" Lệ Thâm bất mãn oán trách với cô. Dư Vãn học theo vẻ mặt Lệ Lệ thường hay làm, vô tội nhìn anh: "Có hả?"
"Có, anh không dễ gì được nghỉ phép mấy ngày, em lại cứ ngày nào cũng làm việc."
"Ngoan nào, ngày 3 là xong rồi." Dư Vãn vỗ vỗ đầu anh, lại tiếp tục nhìn về phía máy tính. Lệ Thâm đang chuẩn bị hôn cô một miếng thì điện thoại để trên bàn của cô vang lên.
Lệ Thâm thuân theo nhìn qua, trên màn hình là hai chữ "Ngụy Tổng".
Nhìn thấy hai chữ này, mày Lệ Thâm vô ý thức nhếch lên hai cái.
Dư Vãn nhận điện thoại, nhấn trả lời: "Ngụy Tổng, có chuyện gì sao?"
Ngụy Thiệu đáp: "Cô đang bận à?"
"Vâng, đang xác định lại lần cuối các mục trong hôn lễ của Đàm Bình, ngày kia bắt đầu trang trí hội trường rồi."
"Vậy à" Ngụy Thiệu suy nghĩ một lúc rồi nói,"Vậy cô bận trước đi, tôi định nói với cô về một hôn lễ mới, vẫn cứ đợi mai cô đến công ty..."
Ngụy Thiệu đang nói đến đay, Lệ Thâm đột nhiên liếm một cái cạnh cổ của Dư Vãn, rồi nhẹ nhàng cắn lên.
Dư Vãn vô ý thức nhẹ rên một tiếng, Ngụy Thiệu lập tức im bặt, qua một lúc sau mới hỏi: "Lệ Thâm đang bên cạnh cô à?"
"..." Dư Vãn lúng túng muốn chết, cô không biết tại sao Ngụy Thiệu lại hỏi đén Lệ Thâm, nhưng bây giờ việc này không quan trọng. Cô đẩy Lệ Thâm đang dính trên người mình ra, hung hăng trừng anh một phát, nói với Ngụy Thiệu đầu bên kia điện thoại,"Không có, là con chó bên cạnh tôi."
Lệ Thâm: "..."
Lệ Lệ đang nằm bên cạnh sofa biết điều kêu vài tiếng, không biết Ngụy Thiệu tin hay không chỉ nói mai đến công ty nói tiếp rồi bèn cúp máy.
Dư Vãn để điện thoại xuống, Lệ Thâm lại đến ôm cô lần nữa, Dư Vãn bất lực nhìn anh: "Anh có trẻ con hay không thế?"
"Em nói anh là chó, thì em không trẻ con à?" Lệ Thâm hỏi ngược lại cô.
Dư Vãn xoay đầu đi, cười một tiếng. Cô biết trong lòng Lệ Thâm vẫn rất để bụng Ngụy Thiệu, tuy rằng anh chưa từng yêu cầu cô điều gì.
"Em hỏi anh, có phải anh đã nói gì đó với Ngụy Thiệu đúng không?"
Lệ Thâm cũng không phủ nhận: "Anh đã nói với anh ta việc chúng ta quay lại với nhau."
"..." Cô không hỏi tại sao anh cố ý thông báo cho Ngụy Thiệu việc này, chỉ nói,"Anh không sợ anh ta tiết lộ chuyện của anh hả?"
"Anh ta chắc không phải kiểu người đó đâu."
"..." Ở phương diện này anh lại rất tin tưởng người ta đó ha.
Dư Vãn không ý kiến gì rồi ngồi thẳng dậy, nhìn Lệ Thâm bên cạnh mình: "A Thâm, em muốn rời khỏi Thiệu Hoa."
Lệ Thâm hơi sửng sốt, trong lòng anh tuy rằng hận chẳng thể để Dư Vãn tránh xa tên Ngụy Thiệu kia, nhưng cô phát triển ở Thiệu Hoa rất tốt, anh không muốn ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô.
Anh trầm mặc một lúc, hỏi cô: "Sau khi rời khỏi Thiệu Hoa thì sao, đến công ty lớn hơn à?"
Dư Vãn lắc đầu: "Làm trong công ty tổ chức hôn lễ, cao lắm là làm giám đốc thiết kế, em muốn tự mình làm riêng, làm nhà thiết kế hôn lễ độc lập."