"Tại sao y lại ở đây?"
Đỗ Duy nhìn trên màn ảnh, người đàn ông đeo mặt nạ, cứ cảm thấy cực kỳ dễ dàng bỏ qua, cùng với trang phục và mặt nạ đặc biệt, khiến cho hắn lập tức xác định thân phận của người này.
1 trong 13 thành viên của Giáo hội Vanity, Croaker Mercer - người từng mời hắn gia nhập Giáo hội Vanity.
Vóc dáng và khí chất của người đàn ông này đã được hắn nhớ kỹ trong đầu.
Chỉ cần nhìn thấy, tuyệt đối không thể nhận lầm.
Tom ở bên nghe vậy, nhìn chằm chằm màn hình nhìn một hồi, cau mày nói: "Trong đó có người quen sao? Đừng nói với tôi rằng ở Vidar có bạn cũ của anh."
Đỗ Duy nhìn anh ta một cái, bình tĩnh nói: "Anh cho rằng có thể?"
Tom lúng túng cúi đầu: "Tôi chỉ đùa thôi."
Đỗ Duy bất đắc dĩ chỉ vào vị trí của Mercer trên màn hình: "Nhìn chỗ này, có thấy được kẻ này không?"
Tom mở to mắt, khá lung túng, có vẻ hơi khó đưa ra kết luận.
"Dường như có một người, nhưng sao vừa nãy tôi lại cảm thấy không có ai?"
Đỗ Duy bất lực nói: "Tôi đã từng tiếp xúc với người này. Anh ta rất bí ẩn và nguy hiểm. Anh ta thuộc Giáo hội Vanity, đó là một tổ chức rất kỳ lạ. Toàn bộ tổ chức chỉ có 13 thành viên, một trong số chúng đã chết."
"Khi anh nhìn thấy y, bộ não của anh sẽ vô thức quên y, vì vậy anh không thể đưa ra phán đoán chính xác."
Nghe đến đây, Tom biến sắc: "Thật quá kinh khủng. Loại người này nếu là sát thủ thì không ai có thể sống sót, đúng không?"
Đỗ Duy lắc đầu nói: "Đối với một số người là vô dụng, chẳng hạn như tôi, và cả thằng điên Hannibal kia."
Vừa nói, hắn vừa bổ sung một câu: "Anh không cần sợ. Dù loại người này hành động theo phong cách rất kỳ quái, nhưng sẽ không giết người vô cớ. Trừ khi họ cần hiến tế, nếu không dù anh có gặp y, y cũng chả thèm nhìn anh."
"Hiến tế?"
Tom sửng sốt: "Vậy thì có khác gì Vidar chứ?"
Đỗ Duy trầm giọng nói: "Khác biệt là Giáo hội Vanity càng bí ẩn, và mạnh mẽ hơn."
Về điểm này. Dù là Đỗ Duy tiếp xúc trực tiếp với Mercer, hay hình ảnh của y trên màn hình, đều được phản chiếu một cách hoàn hảo.
Vào thời điểm này, giọng của Mercer phát ra từ chiếc tai nghe mà Đỗ Duy đang đeo.
Hắn vừa xem màn hình, vừa lắng nghe cuộc trò chuyện từ máy nghe lén...
Trên bãi đất hoang, ngay trước cây đa chết khô.
Thành viên của Giáo hội Vanity mặc đồ đen, đeo mặt nạ - Croaker Mercer thì thầm với người của Giáo phái Vidar: "Tôi đã ở đây 3 ngày. Theo nội dung giao dịch của tôi với cô, đây là lần cuối cùng. Nếu ngh lễ lại thất bại, tôi sẽ ra đi."
Kể từ khi bị Đỗ Duy từ chối lần trước, Mercer đã rời Sikelin, và đến Ba Lan.
Mặc dù Giáo hội Vanity có rất ít người, nhưng họ vẫn khuếch trương giáo phái.
Họ có mục tiêu riêng của mình.
Mục tiêu của Mercer là lấy lại chiếc mặt nạ của Giáo hội Vanity, tất nhiên là thứ đã bị ma linh lấy đi.
Do đó, y cần một số trợ giúp từ bên ngoài.
Ví dụ, Giáo phái Vidar...
Đương nhiên, Mercer không cho rằng Vidar có thể giúp hắn giải quyết ma linh, y chỉ thỏa thuận với Vidar để đổi lấy một tấm bản đồ.
Tấm bản đồ kia ẩn giấu một thứ, đó là thứ có một nửa xác suất giết được ma linh, nhưng cái giá phải trả là mạng sống của người sử dụng.
Hơn nữa có rất nhiều hạn chế, ví dụ, chỉ có Hunter mới có thể sử dụng nó.
Hunter càng mạnh thì cơ hội thành công càng lớn.
Một điều nữa...
Ác linh do Hunter mạnh mẽ biến thành sau khi, chết sẽ mạnh hơn.
Cốt lõi của chiếc mặt nạ của Giáo hội Vanity là ma linh ở bên trong, nếu ma linh bị giết, sẽ cần vật thay thế.
Vật thay thế càng giết nhiều người, nó càng nhanh chóng trở thành ma linh.
Mặt nạ của Đỗ Duy là đồ nhái, tuy có đặc thù tương đồng, nhưng nó không giống mặt nạ gốc của Giáo hội Vanity, có thể biến ác linh thành ma linh.
Nhưng Cái Bóng... dường như cũng có thể làm được điều này.
Mercer nhìn về phía người của Vidar, bình tĩnh nói: "4 giờ sáng, chính là ngày phố Elm bị thiêu rụi. Nghi lễ được tổ chức vào thời điểm này, cộng với một nhạc cụ khác mà tôi đang mang theo, nếu cô may mắn, Phố Elm sẽ xuất hiện."
"Và cây đàn piano đó cũng sẽ xuất hiện ở phần sâu nhất của Phố Elm."
"Cô chỉ có duy nhất một cơ hội. Một khi thất bại, gần hai thập kỷ làm việc chăm chỉ của cô sẽ đi tong."
Những tà giáo đồ quỳ trên mặt đất dường như không hề nghe thấy.
Chỉ có 3 người phụ nữ lớn tuổi liếc nhau, một người trong số họ ngẩng đầu lên, để lộ khuôn mặt đầy nếp nhăn, tương phản rất lớn so với tuổi của chúng.
Cô nói: "Ông Mercer, chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ. Với sự giúp đỡ của ông, lần này sẽ thành công."
Mercer nói với giọng bình thản: "Nếu cô đã nghĩ vậy, chúng ta hãy bắt đầu, Giáo chủ Aika."
Người phụ nữ được gọi là Giáo chủ Aika gật đầu, đứng dậy và nói với những người khác: "Nghi lễ bắt đầu."
Ngoại trừ 2 Giáo chủ còn lại, những người khác dường như không nghe thấy cuộc nói chuyện giữa Giáo chủ Aika và Mercer.
Cho đến khi cô ra lệnh, những người khác mới có phản ứng.
Ngay sau đó, một cảnh tượng khiến thót tim đã xảy ra. Mọi người đều cởi bỏ quần áo...
Tom, người đang nhìn chằm chằm vào màn hình, mở to mắt: "Mẹ kiếp! Họ định khoả thân vì môi trường à? Điều này quá thú vị!"
Đỗ Duy vô cảm nhìn màn hình, trong đầu bắt đầu không ngừng suy nghĩ.
Có 3 tin tức quan trọng đã được tiết lộ.
1. Vidar đã cố gắng để Phố Elm xuất hiện nhưng không thành công trong suốt hai thập kỷ, gần đây chúng mới nhận được sự giúp đỡ của Mercer.
2. Một khi Phố Elm xuất hiện, tồn tại bí ẩn kia, cũng sẽ xuất hiện, nó dường như là ác linh hoặc thứ gì đó.
3. Ở nơi sâu nhất của phố Elm, có một cây đàn piano.
Theo thông tin mà giáo hội đưa ra, thứ có thể giết người trong giấc mơ là một nhạc cụ, theo lời của Mercer, thứ đó chính là cây đàn piano.
Nhưng theo cách này, cây đàn piano dường như có liên quan gì đó đến sự tồn tại khủng khiếp nào đó ở phố Elm.
Chân tướng vẫn chưa rõ ràng...
Đúng lúc này, trên màn ảnh, sau khi đám tà giáo đồ cởi quần áo, từng người từng người đi tới quỳ xuống trước cây đa khô héo.
Giáo chủ Aika cầm một con dao găm sắc bén, và chém đứt mu bàn tay trái của người đang quỳ đầu tiên.
Da bị cắt ra, máu tươi chảy ra, nhỏ giọt trên rễ cây.
Nhưng người phụ nữ đang quỳ kia, gương mặt lại kích động đỏ bừng lên.
Cô ả hét lên: "Ca ngợi Vidar."
Một lúc sau, cơ thể của cô ta rung rẩy vì mất máu quá nhiều.
"Kế tiếp."
Giám mục Aika lại hét lên, ngay lập tức có người bước tới để lặp lại cảnh trước đó.
Khung cảnh bỗng trở nên vô cùng đẫm máu.
Những tà giáo đồ tham gia buổi lễ đều là cư dân bản địa của Ba Lan.
Và tất cả đều có một điểm chung...
Đó là, họ đều có quan hệ huyết thống với những cư dân đã chết trên phố Elm năm đó, dù huyết thống rất mờ nhạt...