Chương 471: Tất cả đều là hiểu lầm...

Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ

Ủng Hữu Phúc Khí 12-12-2023 06:48:13

Trong nháy mắt, ác linh Đỗ Duy hoà vào bóng tối, hoàn toàn biến mất. Matthew còn chưa kịp phản ứng, đợi sau khi ác linh Đỗ Duy rời đi, lão nghe thấy tiếng búng tay rõ ràng. Có vẻ như nó đã búng ngón tay trước khi rời đi. "Điều này có chút khác với Công tước mà ta biết..." Matthew vô cảm nói, khi lão ngẩng đầu lên lần nữa, 11 thành viên của Vanity đã vây lấy lão. Những người này không chỉ bị ma linh phụ thể. Có điều gì đó đáng sợ hơn. Matthew nhìn họ và im lặng một lúc trước khi nói: "Nếu ta nói đây là một sự hiểu lầm, mấy chú có tin không?" Không ai trả lời... Trong số 11 người đối diện, một người ngẩng đầu lên, lộ ra một đôi mắt tê dại và trũng sâu, nhìn chòng chọc Matthew. Matthew ngay lập tức muốn biến vào bóng tối. Nhưng lão thấy rằng năng lực này hoàn toàn không thể sử dụng được. "Thưa ngài, những gì ngài đã làm có chút quá đáng." Những người khác phân ra 2 người, đồng thời đè chặt Mercer đang náo động. Ra sức lôi kéo, thô bạo kéo đám huyết thuỷ rút ra khỏi cơ thể của Mercer. Quá trình này vô cùng đau đớn. Từng giọt huyết thuỷ chảy ra từ lỗ chân lông của Mercer, việc này còn tệ hơn cả ngàn vết cắt. Mercer nghiến răng nghiến lợi: "Ngươi tiến lên nhanh hơn, ta không nhịn được nữa, sắp bị đồng hóa..." Không ai quan tâm đến anh ta. Trong Vanity, mối quan hệ giữa các thành viên nòng cốt không được hòa hợp. Mặc dù mục tiêu giống nhau, nhưng mọi người đều làm những việc khác nhau. Giống như mục đích của giáo phái. Vanity là tất cả... Ở một nơi khác. Bóng dáng của ác linh Đỗ Duy lặng lẽ xuất hiện ở cánh đồng cách đó vài chục km, rồi lại biến mất. Sau cả chục lần di chuyển liên tiếp. Nó quay trở lại Thị trấn Philo. Vì vậy, ở thị trấn hoang vắng này đã xảy ra một hiện tượng vô cùng đáng sợ. Trời đang mưa. Tí tách, trong đêm khuya tại thị trấn Philo, xác chết của Alvin Dawkwe đứng sững sờ trên mặt đất, nước mưa dội ướt xác chết. Vết thương rất lớn trên ngực chảy ra rất nhiều máu đen. Điều này thôi đã vô cùng bất thường rồi. Điều bất hợp lý hơn nữa là đột nhiên, có tiếng mở cửa cót két. Từ đầu xuống đến vai xác chết bị hở một khoảng trống, giống như một cánh cửa, bị đẩy sang một bên từ bên trong. Giống như miếng bánh được cắt làm đôi. Đỗ Duy bước ra từ bên trong, sắc mặt tái nhợt, một tay che miệng, máu đỏ tươi chảy ra rất nhiều. "Khụ khụ..." Vô cùng mệt mỏi, yếu ớt. Từ khi hợp nhất với ác linh Đỗ Duy, hắn không hề bị thương, đối phó với ác linh rất dễ dàng. Phần lớn mọi lần, ngoài ma linh và một vài tồn tại quỷ dị, rất ít thứ có thể làm tổn thương bản thân hắn. Tuy nhiên, sau những chuyện gặp phải ngày hôm nay, khiến hắn hoàn toàn từ bỏ suy nghĩ này. Chỉ riêng ác linh do Alvin Dawkwe biến thành đã dùng một phương pháp quỷ dị, nhốt hắn sau cánh cửa. Dù có thể thoát ra dễ dàng, nhưng không có nghĩa là ác linh không thể làm gì hắn. Còn về Matthew, thì càng không cần bàn. Đỗ Duy tự thôi miên chính mình là ác linh, dùng thân phận đó để thăm dò chênh lệch giữa hắn với Matthew. Không ngờ trong suốt trận chiến chưa từng chiếm được ưu thế. Hơn nữa, đây còn là do Matthew chưa hoàn toàn dung hợp thứ đó. "Ngoài ra còn có 11 thành viên của Vanity. Họ cho tôi cảm giác đáng sợ còn hơn cả Mercer. Dù có thể 1 vs 1 thì không đấu lại Matthew, nhưng cả 11 người bọn họ thì khác." Đỗ Duy lau máu nơi khóe miệng, ôm đầu đau đớn. Dù gì thì hắn vẫn là con người. Sức mạnh của ác linh Đỗ Duy là xuất phát từ bản chất ác linh, dù ý chí giống nhau, nhưng sau khi trở thành ác linh Đỗ Duy, gánh nặng cho cơ thể là quá lớn. Năng lực mạnh đến đâu nếu sử dụng quá nhiều lần, sẽ có thể thật sự trở thành "ác linh Đỗ Duy". Tất nhiên, Đỗ Duy không phải trả giá suông. Hắn cũng thu hoạch được thông tin hữu ích. "Ngài Công tước... dường như lão coi ác linh Đỗ Duy là cái kẻ ở thời đại nữ hoàng Victoria, nhưng sau khi tôi hợp nhất với ác linh Đỗ Duy, ký ức hoàn toàn đồng bộ." "Tôi không có bất kỳ ký ức nào về công tước." "Hay là, trước khi ác linh Đỗ Duy biến thành mặt nạ ác linh, nó có liên quan đến công tước?" Đỗ Duy giờ rất đau đầu, chuyện về ác linh Đỗ Duy có thể gác lại, nhưng cũng phải nghiêm túc suy xét một số thông tin tiết lộ trong lời nói của Mercer và Matthew. Mercer nói, y và Matthew đều dung hợp thứ đó. Nhưng thứ duy nhất hắn dung hợp lại chính là ác linh Đỗ Duy, nó sao có thể cùng loại với Máu của Jesus? Nếu thực sự là như vậy, ý chí sau khi hợp nhất, phải là nó. "Trên người mình còn thứ gì không nhể?" Đỗ Duy vươn tay liếc nhìn hoa văn trên tay phải. Hoa văn mặt nạ đã biến mất, thay vào đó là hoa văn kim đồng hồ ban đầu. Thấy vậy, Đỗ Duy cau mày, ngẩng đầu liếc nhìn bầu trời đêm âm u, mưa gió. "Sau khi Mercer dung hợp huyết thuỷ, một hoa văn đã xuất hiện trên cơ thể y. Nhưng Matthew nói đó là một lời nguyền sau khi mở cánh cửa. Nó đến từ 72 Trụ Ma Thần của Solomon." "Hoa văn trên cơ thể của Matthew là một con mắt có 2 con ngươi, còn trên cơ thể tôi là kim đồng hồ, đại diện cho đồng hồ của Lamer." "Đồng hồ của Lamer có liên quan đến 72 Trụ Ma Thần của Solomon, nó có thể là một trong số đó." "Nói cách khác, Matthew và Mercer và tôi là cùng một loại người." "Nhưng tại sao tôi lại yếu đuối như vậy?" Câu nói cuối cùng của Đỗ Duy là thật lòng. Nếu không dung hợp ác linh Đỗ Duy, mượn tạm thân phận của nó để chiến với Matthew, hắn vẫn đang thầm lên kế hoạch tìm cách hố chết Matthew. Không chiến đấu sẽ không biết được chênh lệch. Sức mạnh của Đỗ Duy là gì? Năng lực thỉnh thoảng sẽ nhìn thấy cảnh tượng cái chết trong tương lai, sau đó là năng lực Đánh Dấu BUG. Đều là năng lực hỗ trợ, khi đánh nhau thì chả có tác dụng gì. Ngược lại, Đỗ Duy phải chịu áp lực của đồng hồ cổ, phải không ngừng mạnh mẽ. Lúc này, phong thư chui ra từ trong túi của Đỗ Duy. 【Chủ nhân, thật ra ngài cũng không yếu. Trong lòng phong thư, ngài là mặt trời, mặt trăng, ngọn núi, Matthew, Vanity cái quái gì chứ, bọn chúng sao có thể so với ngài?】 【Ngài là một kẻ phản diện, trên đời này không có một Hunter nào nham hiểm, mưu mô, thông minh và máu lạnh như ngài.】 【Ngài là vua của ác linh!】 【Đám Matthew chỉ là kẻ ăn may. Cái gọi là công lý chắc chắn sẽ đánh bại cái ác chỉ là một câu chuyện cổ tích. Chỉ những kẻ phản diện như ngài mới có được tiếng cười cuối cùng.】 Đỗ Duy nhìn phong thư, nghiến răng hỏi: "Mày cho rằng tao giống phản diện?" 【Á... lẽ nào ngài không giống?】 【Thưa ngài, Matthew nói ngài là Công tước, danh hiệu này là có vẻ rất xấu xa.】 Đỗ Duy lười xử lý phong thư, chỉ nhét vào túi. Khi hắn quay đầu lại nhìn xác chết của Alvin Dawkwe, một sự do dự lóe lên trong mắt. "Những ác linh kia đều đã bị tôi Đánh Dấu, nhưng tôi không biết có thể đưa cánh cửa này ra khỏi cái xác hay không. Tôi luôn cảm thấy năng lực của cánh cửa này rất hữu dụng, nếu để ở nhà thì có thể dùng được để giam cầm những ác linh."