Không thể không nói...
Pennywise rất ngu mà lì.
Cứ thích lao đầu vào chỗ chết
Đỗ Duy nhìn Pennywise, hắn giật đứt đầu của hàng fake, vẫn tỉnh queo.
Ngay cả sự lạnh lẽo trong mắt cũng chưa từng dao động.
Hắn vẫn bình tĩnh.
Những ác linh và những hàng fake xung quanh vẫn đang vây lấy hắn.
Trong nháy mắt, hắn đã bị bao vây hoàn toàn.
Khí tức u ám không ngừng toả ra, những tiếng la hét khủng khiếp cứ vang vọng bên tai hắn. Thậm chí có rất nhiều giọng nói quen thuộc. Buồn thảm, sợ hãi lẫn trong đám sương mù, khiến người ta không khỏi rùng mình.
Tuy nhiên, Đỗ Duy vẫn trơ ra như không nghe thấy dù bị vô số ác linh vây quanh.
Cảnh tượng trông càng thêm khủng khiếp bởi hắn đang đeo một chiếc mặt nạ màu trắng, Cái Bóng đứng bên cạnh hắn, với việc vô số ác linh cứ như đang vây quanh hắn, càng khiến hắn phi nhân tính hơn.
Sau đó hắn nói: "Tao cứ tưởng mày không có tiến bộ, nhưng giờ xem ra mày còn tệ hơn cả trước."
Tất cả thủ đoạn, dị tượng chỉ đang cố đánh thức nỗi sợ hãi trong lòng của hắn.
Đó chỉ là nỗi sợ hãi thật sự, nhưng không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Hoặc một số quái dị không thể diễn tả.
Mà là tuyệt vọng. Đỉnh cao của tuyệt vọng, không thể phản kháng.
Đối với Đỗ Duy, điều này hoàn toàn vô dụng, bởi hắn vốn đã lạnh lùng và lý trí đến cực điểm, thậm chí hắn không còn cảm xúc tiêu cực sau khi tiến vào ác linh hoá.
Càng không cần nói sợ hãi.
"Vận mệnh sắp đặt, tao là kẻ thù không đội trời chung của mày."
"Pennywise, mày có biết tại sao tao lại nói với mày nhiều như vậy không?"
Pennywise dường như nhận ra rằng có điều gì đó không ổn.
Nhưng nó không chịu bỏ cuộc, cười gằn bẻ gãy tay chân của ác linh Đỗ Duy fake, thậm chí nó còn nuốt chửng ngay trước mặt của Đỗ Duy.
"Hé hé..."
Chỉ là trong lúc làm việc này, nó cũng đang lặng lẽ lùi về phía sau.
Thấy vậy, Đỗ Duy tiến lên một bước.
Pennywise nhanh chóng lui lại.
Sau đó, nó dường như cảm thấy bị xúc phạm, lại mạnh mẽ dừng lại, có chút khúm núm.
Nó bị Đỗ Duy và ác linh Đỗ Duy chỉnh quá thảm rồi.
Hận thù là mạnh nhất.
Nó gầm lên, nhìn chằm chằm vào Đỗ Duy, quả bóng lớn màu đỏ cầm trong tay cũng đã trải qua một số thay đổi kỳ lạ.
Có máu chảy ra từ quả bóng.
Lúc đầu, chỉ nhỏ từng giọt, nhưng ngay sau đó lại thay đổi thành như thể cửa xả lũ được mở ra, tạo thành một dòng máu hội tụ trên mặt đất.
Trong dòng nước, những gương mặt quen thuộc với Đỗ Duy lần lượt xuất hiện.
Đầu tiên là Tom...
Kế đó là Cha Tony...
Rồi đến Alexis...
Sau đó là Đỗ Duy...
Cuối cùng, là một cặp vợ chồng ngoài ba mươi...
Nhìn cảnh tượng này, Đỗ Duy vươn tay đặt ở mép mặt nạ.
Hắn không nói gì.
Nhưng sự lạnh lùng tỏa ra từ cơ thể hắn đã khiến Cái Bóng bảo vệ ở bên cạnh phải run sợ.
Pennywise thấy rằng mọi thủ đoạn của nó đều vô dụng với Đỗ Duy.
Nó không thu được bất kỳ sợ hãi nào.
Vì vậy dòng máu biến mất ngay lập tức.
Xung quanh trực tiếp chìm vào bóng tối. Pennywise cũng vậy.
Nó tan vào bóng tối, được thay thế bởi một ác linh Đỗ Duy khác.
Một Pennywise đạt cấp độ ma linh, dùng hết sức tạo ra ác linh Đỗ Duy.
Càng mạnh, càng gần với nó hơn.
Ngay khi ác linh Đỗ Duy vừa xuất hiện, đám ác linh còn lại cũng lạnh lùng vây quanh.
"Thật khiến người ta buồn cười."
Nó có một giọng điệu rất lạ.
Cũng không giống như ác linh Đỗ Duy, ngược lại có cảm giác bắt chước, nhưng lại không ra sao.
Sau đó, nó quay đầu lại, cười gằn nhìn Đỗ Duy: "Thứ mà người ta sợ nhất thật ra là chính bản thân, bởi vì sâu trong nội tâm, đang che giấu những suy nghĩ đen tối nhất."
"Mày giả vờ bình tĩnh, chỉ là vì không muốn nhớ lại những chuyện khiến mày sợ hãi trong quá khứ."
"Mà tao, sẽ là quá khứ của mày."
Khi mỗi câu nói cất lên, lũ ác linh dường như được buff, gia găng làn sóng ác ý lên đến đỉnh điểm.
Tất cả là để buff cho sự khủng khiếp của nó.
Nhưng Đỗ Duy nhìn cảnh này, không khỏi chế nhạo: "Thật là buồn cười, mày biến bản thân thành ác linh tao, mày cho rằng tao sợ sao?"
"Hơn nữa, ngay từ lúc bắt đầu mày đã sai lầm. Mày cố ý cường điệu ác linh tao. Nhưng thật ra mày lại alf kẻ sợ nó nhất."
Nói xong, Đỗ Duy trực tiếp tháo mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt tái nhợt.
Trên mu bàn tay phải, hoa văn trên mặt nạ có thể nhìn thấy rõ ràng.
Hắn lạnh lùng nói: "Từ nay về sau, tao sẽ cho mày biết sợ hãi là gì."
Vừa nói xong, Đỗ Duy nhắm mắt lại...
Khi hắn mở nó ra lần nữa, đôi mắt đã chuyển thành đen kịt.
Hàng trăm ác linh, và hàng fake vây quanh đều biến thành tro ngay khi nó mở mắt.
Không phải Đỗ Duy, hoặc có lẽ là ác linh Đỗ Duy, thản nhiên ném mặt nạ về phía Cái Bóng.
Cái Bóng lập tức chui vào trong mặt nạ, không dám ló đầu ra.
Ở phía đối diện, hàng fake do Pennywise biến thành lộ vẻ kinh hãi, run rẩy điên cuồng như sốt rét.
Ban nãy nó có thể duy trì vẻ ngoài của ác linh Đỗ Duy.
Nhưng giờ nó đã biến dạng, giống như một lớp trang điểm mờ nhạt, lộ vẻ xấu xí dữ tợn của chính nó.
Nó ngay lập tức lùi lại, lại phát hiện phía sau đã không còn đường thoát.
Những làn sương mù xám xịt đó đã khóa chặt mọi thứ.
Quyền kiểm soát được chuyển trực tiếp từ Pennywise sang cho ác linh Đỗ Duy.
Pennywise dường như vẫn muốn giãy giụa.
Nó tan vào bóng tối.
Nhưng ác linh Đỗ Duy lại đưa tay ra, nắm chặt vào khoảng không.
Bùm...
Thứ gì đó đã phát nổ trong bóng tối. Nhưng ác linh Đỗ Duy không quan tâm.
Nó vung tay, một chiếc ngai vàng màu đen xuất hiện ở dưới thân, rồi nho nhã ngồi lên trên.
Ở trong thế giới của ác linh gương, ác linh Đỗ Duy từng ngồi trên ngai vàng, cảnh tượng vô cùng chấn động.
Và giờ, nó dường như trở lại như trước.
Đó là quá khứ ác mộng của Pennywise.
Bị bóp vỡ, sờ vọc tuỳ ý.
"Thật nực cười..."
Ác linh Đỗ Duy dựa vào ngai vàng, chống cằm, giơ tay phải lên, trong tay hiện ra cuộn dây diều đứt gãy.
Ngay sau đó, sợi dây kéo dài rồi lao vào thẳng trong bóng tối.
Lại kéo, Pennywise bị kéo ra đột ngột.
Đầu của sợi dây đã cắm vào đầu của nó.
Nó bất lực ngã xuống, kêu gào thảm thiết.
Ác linh Đỗ Duy nhìn nó, giọng điệu cực kỳ lạnh lùng: "Mày dám phản bội tao, là mày đã tạo ra hàng fake tao..."
"Mày thích thắt cổ tao bằng dây, còn muốn trở thành quá khứ của tao? Còn dám giở trò tâm lý ám thị vụng về trước mặt của tao."
"Mày dám làm điều này vì nghĩ rằng tao đã chết, đúng không?"
"Ai cho mày cái gan này, để mày dám làm vậy?"
Ngay cả vào lúc này, ác linh Đỗ Duy vẫn tư thế tao nhã, thật giống vua của ác linh.
Đúng với danh xưng: Ngài công tước.
Pennywise đã gục ngã vì sợ hãi, nó là một ma linh, nhưng lại không làm gì được Đỗ Duy.
Chưa kể, ác linh Đỗ Duy vốn đã chết, lại xuất hiện trước mặt nó.
Nỗi sợ hãi bản năng đã khiến Pennywise điên cuồng giãy giụa.
Nhưng nó càng giãy giụa thì cái đầu của sợi dây càng cắm sâu vào đầu nó.
Ác linh Đỗ Duy búng tay, đầu của sợi dây kéo Pennywise tới ngay dưới chân của nó.
Sau đó, nó giẫm lên đầu của Pennywise.
"Nào, để tao nói cho mày biết sợ hãi thật sự là gì."