Chương 7: Kẻ Tình Nghi

Sao Nghi Can Số 1 lại là Anh

Ma Pháp Thiếu Nữ Thố Anh Tuấn 19-10-2023 12:47:36

Lộ Hy hỏi thẳng anh: "Lúc anh xem bói có rút bài không? Ý của tôi là, anh có để lại dấu vân tay không?" "Có." Chúc Tinh Dạ rất phối hợp, vừa nhớ lại vừa giơ ngón giữa lên,"Tôi rút bài thế này này." Lộ Hy: "... Anh dựng ngón tay giữa với ai đấy?" "Khụ." Chúc Tinh Dạ đặt tay xuống bàn, rất nhanh anh đã trưng ra khuôn mặt tươi cười dịu dàng, dường như đang muốn che giấu khoảnh khắc bối rối của mình ban nãy. Lộ Hy hỏi tiếp: "Kết quả xem bói thế nào?" Chúc Tinh Dạ đánh trống lảng: "Sao vậy, chẳng lẽ kết quả xem bói có ảnh hưởng tới tình hình vụ án sao? Kết quả xem bói của tôi không ổn lắm nên giết cô ta hay gì." Lộ Hy: "Ở một khía cạnh nào đó, đây cũng là một động cơ giết người đấy." Chúc Tinh Dạ bất lực: "Được rồi, cô ta bảo kết quả không tệ, hai chúng tôi xem như cũng đang để ý tới nhau, nhưng mà... Tạm thời trong tương lai chúng tôi sẽ không được gặp nhau, cần phải có một bên chủ động." "Tôi nghĩ, chắc là đang muốn ám chỉ tôi phải chiến đấu đàng hoàng rồi." Nét mặt của Lộ Hy rất khó tả: "... À, vậy anh cứ cố gắng đàng hoàng đi." Cô không buồn, thật sự không buồn, cũng không âm thầm hỏi chuyện người khác đâu. Chúc Tinh Dạ bật cười: "Tất nhiên tôi sẽ cố gắng rồi." Lộ Hy nhếch khóe miệng lên: "Vậy anh thật sự phải tranh thủ lên đấy." Chúc Tinh Dạ khiêm tốn cúi đầu: "Phải vậy thôi." Lộ Hy chuyển chủ đề: "Anh rút được lá bài gì?" Chúc Tinh Dạ tỏ ra mờ mịt. Lộ Hy nghĩ có lẽ người bình thường sẽ không hỏi chuyện này làm gì, vì thế cô lại hỏi: "Anh rút mấy lá bài?" Chuyện này thì Chúc Tinh Dạ lại nhớ rất rõ: "4 lá, 1 lá trên cùng và 3 lá dưới." Lộ Hy gãi cằm, đây cũng là một thông tin bất lợi. Dù các lá bài ở hiện trường hơi lộn xộn nhưng trên mặt bàn vẫn còn nhìn ra được vị trí ban đầu 3 lá bài kia được xếp. Tính luôn lá The Star trong tay Phương Tiễu Ngữ thì vừa đúng 4 lá. 4 lá bài, hỏi về vấn đề tình cảm, có khả năng là tụ bài Lover's Triangle hoặc tụ bài Bình An, 2 tụ bài này thường được dùng để xem bói về tình cảm và quan hệ giao tiếp. Nếu lúc vụ án xảy ra, Phương Tiễu Ngữ đang tự xem bói cho Chúc Tinh Dạ thì sẽ càng hợp lý hơn. Chúc Tinh Dạ đợi một lúc, không chờ tới câu hỏi tiếp theo nữa mà tò mò nhìn cô hỏi: "Cô đang nghĩ gì vậy?" Lộ Hy: "Đang nghĩ nếu anh thật sự không phải là hung thì sao có thể khiến mình giống hung thủ tới thế chứ." Thế mà Chúc Tinh Dạ vẫn còn bật cười. Lộ Hy hơi phục: "Anh còn nhớ mình rút được 4 lá nào không?" Chúc Tinh Dạ không nói. Lộ Hy nhìn anh: "Thành thật mà nói, dù tôi không nghĩ là anh, nhưng tôi tin bằng chứng hơn. Kết quả xem bói anh vừa nói đây, tôi cũng có biết sơ sơ về bài tarot, nếu giờ anh nói ra tụ bài thì tôi có thể đối chứng kết quả diễn giải cho anh, như thế cũng có thể dùng trong trường hợp anh không có bằng chứng." Dù sẽ phải phí ít nước bọt để thuyết phục cảnh sát Kinh nữa. Chúc Tinh Dạ lắc đầu: "Chuyện này liên quan tới việc riêng của tôi, rất xin lỗi." Lộ Hy cau mày: "Được thôi, tôi hỏi cách khác vậy." "Có rút được Death không?" "Không có." "Có rút được The Star không?" "Không có." "Có rút được The Lovers không?" "... Có." Chúc Tinh Dạ bất đắc dĩ cười: "Cô định hỏi từng lá bài cho tới khi nào ra kết quả thì thôi đấy à?" Lộ Hy nhún vai: "Vậy thì thôi, tôi không hỏi nữa." Chúc Tinh Dạ cười: "Cô đã hỏi được những gì mình muốn biết rồi, có đúng không?" Lộ Hy đảo mắt một vòng: "Liên quan tới việc riêng của tôi, tôi không nói cho anh biết đâu." Chúc Tinh Dạ: "..." Lộ Hy đắc ý đi ra ngoài, đúng vậy, tôi là một cô gái thù dai thế đấy. Cô cố ý lòng vòng bên ngoài nửa tiếng, không nói chuyện với ai, nửa tiếng sau không thấy có dấu chấm than sáng lên, Lộ Hy mới khẽ thở phào. Căn cứ theo "Phẩm cách của thám tử lừng danh", Chúc Tinh Dạ không nói dối, anh thật sự không hề rút được lá The Star đó, lúc vụ án xảy ra, Phương Tiễu Ngữ không phải đang xem bói cho anh. Nhưng lạ là tại sao trên bộ bài tarot đó lại không có dấu vân tay của anh chứ. Lộ Hy chạy tới bộ phận kỹ thuật để tìm cảnh sát Khương: "Cảnh sát Khương, trong bộ bài tarot chỉ có trên lá The Star là không có dấu vân tay của Phương Tiễu Ngữ thôi à?" Cảnh sát Khương: "Không, tất cả những lá bài tarot vương vãi khắp nơi đều có dấu vân tay của Phương Tiễu Ngữ, có vài chỗ không trọn vẹn và vài chỗ rõ ràng, giống như quy luật sử dụng của người bình thường thôi. Sao vậy? Có phát hiện gì mới à?" Lộ Hy thở dài: "Có một vấn đề mới thì đúng hơn." Nếu hung thủ xóa sạch dấu vân tay trên bài tarot thì dấu vân tay của Phương Tiễu Ngữ cũng sẽ bị lau đi hết. Nhưng nếu không lau thì dấu vân tay của Chúc Tinh Dạ ở đâu? Lộ Hy ủ rũ ngồi xuống, suy tư một hồi rồi quyết định: "Cảnh sát Khương, có thể cho tôi mượn bộ bài được không?" Cảnh sát Khương: "Lá nào?" Lộ Hy nháy mắt với cô ta: "Bài tình cảm." Cuối cùng cô cũng không mượn được lá bài, chỉ mượn được bức ảnh chụp lá bài mà thôi. Cô cầm bức ảnh đi tới phòng thẩm vấn Trương Nhã. Lộ Hy nghĩ nếu mình không rơi vào trò chơi này thì e sẽ chẳng bao giờ có được trải nghiệm dạo chơi trong Cục cảnh sát như dạo vườn hoa thế này đâu. Cô nén lại cảm xúc, ngồi đối diện Trương Nhã, cả hai đối mặt với nhau trong im lặng, chẳng ai nói tiếng nào. Lát sau vẫn là Trương Nhã không chịu nổi trước, cô ta dè dặt mở miệng hỏi: "Cô Lộ, sao cô vào được vậy?" Lộ Hy cười: "Cứ thế mà đi vào thôi." Trong phòng lại rơi vào im lặng. Lộ Hy đổi thế, đan tay vào nhau rồi đặt trước mũi, trưng ra một bộ dạng thâm thúy: "Thực ra, tôi là một cảnh sát." Không hiểu sao lúc này lại vô thức nói tiếng Quảng Đông nữa. Trương Nhã ngớ người ra, không hiểu cô đang đùa hay nói thật. Màn dạo đầu như thế là đủ rồi, Lộ Hy đẩy bức ảnh chụp lá bài tới: "Xem thứ này đi." Trương Nhã liếc qua: "Là bài của Tiễu Ngữ." Lộ Hy: "Ồ? Bài của cô ta có gì đặc biệt à?" Trương Nhã: "Đắt lắm, hình như là đặt riêng, bình thường cô ấy không cho người khác đụng vào đâu, xem như báu vật ấy." Lộ Hy nhíu mày: "Cô nói bộ bài này là có một không hai ư?" Trương Nhã cũng không chắc lắm: "Chắc thế..." Lộ Hy gõ gõ lên mặt bàn, đột nhiên tiết lộ cho cô ta một thông tin: "Đúng rồi, cô có nhận ra không, họ đã xem cô thành nghi can trọng điểm rồi đấy." Trương Nhã hơi bối rối: "Cái gì, chẳng phải họ... Chẳng phải đã đi tìm Hạo Hiên rồi sao?" Lộ Hy gấp tấm ảnh lại thành một chiếc máy bay giấy: "Hiện trường vụ án không hề có dấu vết anh ta từng đi qua mà? Giờ họ đang tìm anh ta, nhưng cũng chỉ là chiếu theo quy định để hỏi thăm ít chuyện thôi." Trương Nhã: "Anh ta từng đi qua! Trong video có nhưng đã bị tôi xóa mất rồi..." Ánh mắt Lộ Hy nhìn cô ta rất phức tạp: "Cô nói xem có phải cô đang tự chuốc phiền cho mình không hả?" Trương Nhã cúi đầu. Lộ Hy chống cằm nhìn cô ta: "Tôi nghĩ hung thủ không phải là Ngô Hạo Hiên." "Cũng không phải cô." Trương Nhã bỗng ngẩng đầu lên: "Cô Lộ, cô tin tôi ư?" Lộ Hy cười: "Nếu không thì cô nghĩ tại sao tôi lại tới đây chứ? Tôi nghi ngờ Chúc Tinh Dạ hơn, nhưng thiếu bằng chứng, mong rằng cô có thể hợp tác với tôi." Xin lỗi nhé ngài Chúc Tinh Dạ, dù tôi thật sự không hề hoài nghi anh, nhưng vì lấy được thông tin nên phải hy sinh danh dự của anh rồi. Lộ Hy phóng chiếc máy bay giấy tới phía cô ta: "Tôi nghĩ đây là tin tức quan trọng đấy, rõ ràng lá The Star mà người chết cầm trong tay đang ám chỉ Chúc Tinh Dạ. Nhưng lạ một nỗi... Không hề có dấu vân tay của Chúc Tinh Dạ trên đó." Lúc đầu Trương Nhã chưa hiểu mình có thể giúp gì được, nhưng cô ta chợt nhớ ra một chuyện: "À! Vì Tiễu Ngữ xem bộ bài này như báu vật nên mỗi lần xem bói xong cô ấy đều lau lại!" Lộ Hy nhíu mày: "Lau hết luôn á?" Trương Nhã không chắc: "Ít ra cũng sẽ lau những lá bài mà người ta đã rút, cô ấy nói những thứ tâm linh không thể để người khác tùy tiện đụng vào được." Lộ Hy hỏi tiếp: "Tình cảm giữa Phương Tiễu Ngữ và Ngô Hạo Hiên thế nào?" Trương Nhã cúi đầu: "Nói sao nhỉ... Lúc tốt thì rất tốt, lúc không tốt thì cực kỳ bất ổn. Nhưng Hạo Hiên đối xử rất tốt với nhân viên công tác như bọn tôi, dù có tức giận cũng không giận cá chém thớt, là một người rất ôn hòa." Lộ Hy chống cằm, sao cứ cảm thấy mình đang ngửi được mùi thiếu nữ mơ mộng chuyện tình yêu ấy nhỉ. Trương Nhã nhìn Lộ Hy như thể tìm được cọng cỏ cứu mạng: "Lúc đầu chỉ có tôi biết họ ở bên nhau. Họ đều là người dưới trướng của chị Nhiên, chị Nhiên định để cả hai xào CP*, Phương Tiễu Ngữ sẽ dẫn theo Hạo Hiên, lúc đầu là thế, sau đó dần dà họ từ giả thành thật..." (*) Làm những hành động gán ghép nhau thành cặp đôi để tạo độ hot. Lộ Hy im lặng lắng nghe, từ sau khi nhắc tới Ngô Hạo Hiên, Trương Nhã đã chuyển cách gọi Phương Tiễu Ngữ từ "Tiễu Ngữ" sang tên đầy đủ, trái lại thì gọi Ngô Hạo Hiên khá thân mật. Đây là cách xưng hô trong vô thức của cô ta, xem ra không phải ảo giác của cô rồi, cô ta có chút suy nghĩ với Ngô Hạo Hiên. Trương Nhã không hề hay biết mà nói tiếp: "Gần đây Hạo Hiện nhận một bộ phim truyền hình, đang xào CP trong phim, hẳn là vì chuyện này mà dạo gần đây Phương Tiễu Ngữ rất khó chịu." "Tôi tình cờ nghe thấy cô ấy muốn công khai nhưng Hạo Hiên không thích. Gần đây anh ta đang ở đỉnh cao, với diễn viên nam trẻ tuổi như anh ta mà nói, fan đều là fan bạn gái, nếu công khai thì... Đừng nói là fan hâm mộ, đến cả chị Nhiên cũng giết cả hai mất." Trương Nhã nói xong hơi rùng mình, rõ ràng rất sợ hãi chị Nhiên này. Lộ Hy cụp mắt, xem ra Ngô Hạo Hiên cũng có động cơ giết người. Cô thấy hơi kỳ lạ, lần này Trương Nhã rất thẳng thắn, dường như đã nói hết những gì mình biết cho cô nghe. Nhưng rõ ràng cô ta có chút tình cảm mập mờ với Ngô Hạo Hiên, thế mà vẫn nói ra động cơ giết người của anh ta, thậm chí còn không thèm nói đỡ. Lộ Hy chống cằm ngồi xổm trước cổng Cục cảnh sát: "Tâm tư thiếu nữ đúng là khó đoán thật đấy." Giờ cô cần thông tin mới để xác minh mọi chuyện. Có thể có người nói dối nên lời khai của 1 người không đủ để tin tưởng, ít ra phải có 2 người đối chứng với nhau. Còn Chúc Tinh Dạ... Lộ Hy nghĩ lạc quan rằng ít ra hiện tại anh không phải nghi can số 1 nữa, tuy chưa gỡ được cái mũ nghi can nhưng ít ra cũng gỡ được 2 chữ "số 1" rồi. — Nhìn phía trước, nhìn phía trước, xe cảnh sát về rồi, Ngô Hạo Hiên đang tới gần. Cuối cùng thì nghi can trong vụ án này cũng tới đủ rồi.